Chương 633: Đệ tử chân truyền thuộc đẳng cấp nào?
Bân Bân
16/11/2021
Triệu Bân lầm bầm trong lòng, hắn đã từng nghe nói đến chỗ này rồi.
Tương truyền, nơi này cất giấu rất nhiều dị bảo, cũng vì thế mà cực kỳ nguy hiểm, danh tiếng không kém gì vùng đất cấm.
“Một trăm linh tám đệ tử, lại còn là chân truyền, Thiên Tông sẽ đau lòng lắm đây!”
Nhóc ham tiền lẩm bẩm, cô nhóc đã từng nghe nói đến đệ tử chân truyền của Thiên Tông Đại Hạ, ai cũng là người tài giỏi, tùy tiện chọn ra một người thôi cũng chọn ra được người xuất sắc, nhưng không ngờ lại có đến một trăm lẻ tám người bỏ mạng.
Cũng khó trách lão Huyền Đạo... Lại mắng mấy lão già đó.
Đất ma chẳng phải nơi tốt lành gì, dù có muốn rèn luyện thì cũng đừng nên đến đó chứ.
“Đệ tử chân truyền thuộc đẳng cấp nào? Như hai người thì có được xem là đệ tử chân truyền không?”
Nhóc mập tò mò hỏi.
“Hai bọn ta là đệ tử cấp thấp nhất trong số những đệ tử bình thường”, thằng nhóc tóc tím ho gượng rồi nói.
“Cấp... Thấp nhất sao?”, tên mập kinh ngạc.
Triệu Bân nghe xong cũng thấy rất bất ngờ, sức chiến đấu của hai người này không tầm thường mà lại chỉ thuộc cấp thấp nhất trong số những đệ tử bình thường, nếu như là đệ tử chân truyền, vậy thì còn khủng khiếp đến mức nào nữa. Thế lực của Thiên Tông cũng đáng sợ quá rồi đấy!
Vậy mà chết một lần hết một trăm lẻ tám người, tổn thất nặng chứ chẳng đùa.
“Đợi đi, không bao lâu nữa, Thiên Tông sẽ lại chiêu mộ đệ tử bên ngoài thôi!”. Thằng nhóc tóc tím khoanh tay lại, liếc mắt sang Tên mập và nhóc ham tiền rồi nói tiếp: “Hai ngươi có đi thử không?”
Còn về phần Triệu Bân thì nhóc dứt khoát không nhìn.
Đã là đệ tử của đệ nhất thiên hạ rồi, còn làm đệ tử Thiên Tông gì nữa, thứ bậc đã cao đến phát sợ rồi mà.
“Thi có khó không?”, tên mập hỏi.
“Không được quá mười tám tuổi, tu vi phải là cấp Huyền Dương, đấy là tiêu chuẩn tối thiểu”.
“Thành Vong Cổ rất tốt, ta không đến Thiên Tông đâu!”
Tên mập yên phận ngồi xuống, hắn ta không đạt được bất cứ tiêu chuẩn nào, đi đâu được chứ?
Triệu Bân không nói gì mà nhìn viên ngọc tím trong nhẫn Ma.
Nữ soái Xích Diễm đã nói, cầm viên ngọc tím này đến Thiên Tông thì sẽ có thể trở thành đệ tử của Thiên Tông.
Bởi vậy mới nói, đối với một số người thì viên ngọc tím này chính là bảo bối vô cùng có giá trị. Từ khi Thiên Tông thành lập cho đến nay, có biết bao nhiêu người tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán mà vẫn không vào được nơi ấy, ngoại trừ những người như Liễu Như Nguyệt - đã thức tỉnh được huyết mạch Thiên Linh, được Vân Phượng nhận làm đệ tử thì đã trực tiếp trở thành đệ tử của Thiên Tông chính quy.
Tương truyền, nơi này cất giấu rất nhiều dị bảo, cũng vì thế mà cực kỳ nguy hiểm, danh tiếng không kém gì vùng đất cấm.
“Một trăm linh tám đệ tử, lại còn là chân truyền, Thiên Tông sẽ đau lòng lắm đây!”
Nhóc ham tiền lẩm bẩm, cô nhóc đã từng nghe nói đến đệ tử chân truyền của Thiên Tông Đại Hạ, ai cũng là người tài giỏi, tùy tiện chọn ra một người thôi cũng chọn ra được người xuất sắc, nhưng không ngờ lại có đến một trăm lẻ tám người bỏ mạng.
Cũng khó trách lão Huyền Đạo... Lại mắng mấy lão già đó.
Đất ma chẳng phải nơi tốt lành gì, dù có muốn rèn luyện thì cũng đừng nên đến đó chứ.
“Đệ tử chân truyền thuộc đẳng cấp nào? Như hai người thì có được xem là đệ tử chân truyền không?”
Nhóc mập tò mò hỏi.
“Hai bọn ta là đệ tử cấp thấp nhất trong số những đệ tử bình thường”, thằng nhóc tóc tím ho gượng rồi nói.
“Cấp... Thấp nhất sao?”, tên mập kinh ngạc.
Triệu Bân nghe xong cũng thấy rất bất ngờ, sức chiến đấu của hai người này không tầm thường mà lại chỉ thuộc cấp thấp nhất trong số những đệ tử bình thường, nếu như là đệ tử chân truyền, vậy thì còn khủng khiếp đến mức nào nữa. Thế lực của Thiên Tông cũng đáng sợ quá rồi đấy!
Vậy mà chết một lần hết một trăm lẻ tám người, tổn thất nặng chứ chẳng đùa.
“Đợi đi, không bao lâu nữa, Thiên Tông sẽ lại chiêu mộ đệ tử bên ngoài thôi!”. Thằng nhóc tóc tím khoanh tay lại, liếc mắt sang Tên mập và nhóc ham tiền rồi nói tiếp: “Hai ngươi có đi thử không?”
Còn về phần Triệu Bân thì nhóc dứt khoát không nhìn.
Đã là đệ tử của đệ nhất thiên hạ rồi, còn làm đệ tử Thiên Tông gì nữa, thứ bậc đã cao đến phát sợ rồi mà.
“Thi có khó không?”, tên mập hỏi.
“Không được quá mười tám tuổi, tu vi phải là cấp Huyền Dương, đấy là tiêu chuẩn tối thiểu”.
“Thành Vong Cổ rất tốt, ta không đến Thiên Tông đâu!”
Tên mập yên phận ngồi xuống, hắn ta không đạt được bất cứ tiêu chuẩn nào, đi đâu được chứ?
Triệu Bân không nói gì mà nhìn viên ngọc tím trong nhẫn Ma.
Nữ soái Xích Diễm đã nói, cầm viên ngọc tím này đến Thiên Tông thì sẽ có thể trở thành đệ tử của Thiên Tông.
Bởi vậy mới nói, đối với một số người thì viên ngọc tím này chính là bảo bối vô cùng có giá trị. Từ khi Thiên Tông thành lập cho đến nay, có biết bao nhiêu người tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán mà vẫn không vào được nơi ấy, ngoại trừ những người như Liễu Như Nguyệt - đã thức tỉnh được huyết mạch Thiên Linh, được Vân Phượng nhận làm đệ tử thì đã trực tiếp trở thành đệ tử của Thiên Tông chính quy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.