Chương 357: Đúng như dự đoán của Nguyệt Thần.
Bân Bân
25/10/2021
Triệu Bân cũng ngồi bệt xuống đất, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Chỉ một khắc trước, hắn dường như đã nhìn thấy được Quỷ Môn Quan ngay trước mắt.
Tiểu Linh Lung cũng rất hoảng sợ, lại một lần nữa nhìn kỹ Triệu Bân, không ngờ cái tên nhóc cảnh giới Chân Linh này lại có thể giấu không ít lá bài tẩy trong người! Hắn cả gan dám hù dọa hết người này đến người khác, lại còn thông hiểu thi ngữ, chẳng lẽ hắn là người của tộc xác chết? Nhưng cho dù là người của tộc xác chết thì hắn cũng không thể nào điều khiển được một cỗ thi thể cảnh giới Thiên Võ, cấp bậc chênh lệch quá nhiều, sao thi thể cảnh giới Thiên Võ lại nằm trong sự khống chế của hắn?
Quái thai! Yêu nghiệt! Nhân tài!
Triệu Bân trong mắt của cô ta lại càng trở nên thần bí hơn.
"Đừng sợ".
Triệu Bân mệt mỏi mỉm cười, lại đem Tiểu Linh Lung ôm vào lòng, một cô nhóc hai ba tuổi phải nhìn thấy một cỗ thi thể không đầu quái dị, chắc chắn không khỏi sợ hãi.
"Ngươi là một tên biến thái?"
"Hay ngươi là một anh hùng?"
Trong lòng Tiểu Linh Lung khó hiểu cười một tiếng, kết quả thì câu nào cũng có thể dùng để nói về hắn.
Hắn là kẻ biến thái đã quấy rối cô ta.
Nhưng hắn cũng là người anh hùng mà cho dù sắp chết cũng muốn bảo vệ cô ta chặt chẽ trong lòng.
Chuyện này khiến cho cô ta cảm thấy rất bối rối.
Chỉ có điều, cái ôm của hắn cũng khiến cho cô ta cảm thấy rất ấm áp.
Cổ thi thể này quá mạnh! Hắn chỉ là một tên nhóc cảnh giới Chân Linh, rốt cuộc đã đào được cỗ thi thể này từ phần mộ tổ tiên nhà ai vậy? Mà cho dù hắn có thể đào được thi thể cảnh giới Thiên Võ, thì hắn đã mang thi thể này ra ngoài như thế nào? Quan tài chứa thi thể cảnh giới Thiên Võ, một kẻ chỉ có cảnh giới Chân Linh căn bản không thể nào lay chuyển được.
Tên nhóc này rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu bí mật?
"Trở lại, trở lại cho ta".
Triệu Bân gầm nhẹ một tiếng, đường gân trên trán lộ ra, hai mắt đỏ ngầu. Tình trạng của hắn không được tốt lắm, tay kết thủ ấn đã cứng đờ, toàn thân run rẩy, nhìn lên khuôn mặt của hắn còn đáng sợ hơn, thất khiếu đã chảy máu, thần trí mơ hồ.
Đúng như dự đoán của Nguyệt Thần.
Tu vi của cảnh giới Chân Linh rõ ràng không thể khống chế được thi thể cảnh giới Thiên Võ, vua Âm Nguyệt vùng dậy, giờ phút này đang muốn thoát khỏi trói buộc của Triệu Bân, một bên muốn thoát khỏi, một bên muốn không chế, hai bên đối kháng, người gặp họa chắc chắn là Triệu Bân.
Nền tảng của hắn vốn rất vững chắc, tiềm năng hùng hậu.
Tuy nhiên, tiềm năng của hắn cũng chỉ là muỗi trong mắt của thi thể vua Âm Nguyệt.
Ù... ù...!
Chỉ một khắc trước, hắn dường như đã nhìn thấy được Quỷ Môn Quan ngay trước mắt.
Tiểu Linh Lung cũng rất hoảng sợ, lại một lần nữa nhìn kỹ Triệu Bân, không ngờ cái tên nhóc cảnh giới Chân Linh này lại có thể giấu không ít lá bài tẩy trong người! Hắn cả gan dám hù dọa hết người này đến người khác, lại còn thông hiểu thi ngữ, chẳng lẽ hắn là người của tộc xác chết? Nhưng cho dù là người của tộc xác chết thì hắn cũng không thể nào điều khiển được một cỗ thi thể cảnh giới Thiên Võ, cấp bậc chênh lệch quá nhiều, sao thi thể cảnh giới Thiên Võ lại nằm trong sự khống chế của hắn?
Quái thai! Yêu nghiệt! Nhân tài!
Triệu Bân trong mắt của cô ta lại càng trở nên thần bí hơn.
"Đừng sợ".
Triệu Bân mệt mỏi mỉm cười, lại đem Tiểu Linh Lung ôm vào lòng, một cô nhóc hai ba tuổi phải nhìn thấy một cỗ thi thể không đầu quái dị, chắc chắn không khỏi sợ hãi.
"Ngươi là một tên biến thái?"
"Hay ngươi là một anh hùng?"
Trong lòng Tiểu Linh Lung khó hiểu cười một tiếng, kết quả thì câu nào cũng có thể dùng để nói về hắn.
Hắn là kẻ biến thái đã quấy rối cô ta.
Nhưng hắn cũng là người anh hùng mà cho dù sắp chết cũng muốn bảo vệ cô ta chặt chẽ trong lòng.
Chuyện này khiến cho cô ta cảm thấy rất bối rối.
Chỉ có điều, cái ôm của hắn cũng khiến cho cô ta cảm thấy rất ấm áp.
Cổ thi thể này quá mạnh! Hắn chỉ là một tên nhóc cảnh giới Chân Linh, rốt cuộc đã đào được cỗ thi thể này từ phần mộ tổ tiên nhà ai vậy? Mà cho dù hắn có thể đào được thi thể cảnh giới Thiên Võ, thì hắn đã mang thi thể này ra ngoài như thế nào? Quan tài chứa thi thể cảnh giới Thiên Võ, một kẻ chỉ có cảnh giới Chân Linh căn bản không thể nào lay chuyển được.
Tên nhóc này rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu bí mật?
"Trở lại, trở lại cho ta".
Triệu Bân gầm nhẹ một tiếng, đường gân trên trán lộ ra, hai mắt đỏ ngầu. Tình trạng của hắn không được tốt lắm, tay kết thủ ấn đã cứng đờ, toàn thân run rẩy, nhìn lên khuôn mặt của hắn còn đáng sợ hơn, thất khiếu đã chảy máu, thần trí mơ hồ.
Đúng như dự đoán của Nguyệt Thần.
Tu vi của cảnh giới Chân Linh rõ ràng không thể khống chế được thi thể cảnh giới Thiên Võ, vua Âm Nguyệt vùng dậy, giờ phút này đang muốn thoát khỏi trói buộc của Triệu Bân, một bên muốn thoát khỏi, một bên muốn không chế, hai bên đối kháng, người gặp họa chắc chắn là Triệu Bân.
Nền tảng của hắn vốn rất vững chắc, tiềm năng hùng hậu.
Tuy nhiên, tiềm năng của hắn cũng chỉ là muỗi trong mắt của thi thể vua Âm Nguyệt.
Ù... ù...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.