Chương 402: “Hay cho một tiểu bối!”
Bân Bân
26/10/2021
Dù không phải là thời chiến nhưng vẫn có khả năng kêu gọi rất cao.
“Có người đến cửa hàng binh khí Triệu gia gây rối!”
Những người biết sơ về sự tình xì xầm bàn tán.
Câu đó vừa được nói ra thì rất nhiều người đều chau mày, vẻ mặt đầy cảm xúc. Đến làm loạn ở cửa hàng binh khí Triệu gia thôi lại còn gây ra thanh thế lớn như vậy, chắc là tác phẩm của gia tộc lớn rồi.
“Triệu gia hắn ta cũng có ngày hôm nay à?”
Rất nhiều người cười lạnh lùng, chẳng hạn như Liễu Thương Không, Vương Liêu hay thế lực chống đối Triệu gia, bọn họ đều vô cùng sung sướng, bao nhiêu ngày qua, chỉ có tối nay là vui nhất!
Ầm! Bùm! Ầm!
Triệu Bân vẫn chưa dừng lại, liều mạng rải bùa nổ khắp dọc đường.
Sức chiến đấu của cảnh giới Chân Linh thật sự không là gì, nhưng nó lại rất có ý nghĩa, vì những hành động đó của hắn sẽ chỉ đường cho bọn Chư Cát Huyền Đạo.
“Hay cho một tiểu bối!”
Người áo đen hừ một tiếng lạnh lùng, khi hắn ta cảm nhận được là có rất nhiều người đang đuổi đến thì mới hiểu được dụng ý của Triệu Bân.
Tên tiểu võ tu này là một người dẫn đường.
Có hắn chỉ đường thì đằng sau sẽ là một đống rắc rối.
Hắn ta nghĩ đến đây thì liền đưa tay lên, tung ra một luồng kiếm khí, nó vút lên như sát kiếm với uy lực cực mạnh, xé rách không khí, toát lên ánh sáng lạnh buốt.
“Trốn đi!”, tiếng Triệu Bân vang lên lanh lảnh.
Cần gì hắn nói, Đại Bằng cũng sải cánh bay lên cao, né khỏi kiếm khí đó bằng một pha đầy nguy hiểm, khổ nỗi kiếm khí quá mạnh, mặc dù không bị đánh trúng nhưng vẫn bị dư âm của nó làm bị thương, cơ thể bị rách một đường chảy máu, có điều không đáng ngại.
“Đã đánh giá thấp ngươi rồi”.
Tên áo đen số một nhếch miệng cười rồi lại vung cánh tay lên.
Lần này là một vùng kiếm khí, phải giết chết thằng nhóc đó, vì nếu có hắn thì phương hướng sẽ bị lộ, hắn ta không muốn bị mấy lão già kia để mắt đến đâu.
Nhưng hắn ta lại một lần nữa đánh giá thấp Triệu Bân và Đại Bằng.
Chủ nhân và thú thông linh tâm ý tương thông với nhau, không chỉ né được kiếm khí mà còn bám riết đuổi theo đối phương. Rồi không chỉ đuổi theo mà còn liều mạng rải bùa lôi quang, bùa nổ khiến người áo đen nhìn thôi cũng thấy khiếp.
Một tên cảnh giới Chân Linh nhỏ bé mà lấy đâu ra lắm bùa nổ và bùa lôi quang thế không biết.
Còn nữa, từ khi nào mà cảnh giới Chân Linh có được tiềm lực mạnh đến thế? Dùng nhiều bùa chú đến vậy, mỗi lá bùa đều cần tiêu hao chân nguyên, chân nguyên của hắn là vô hạn sao?
“Có người đến cửa hàng binh khí Triệu gia gây rối!”
Những người biết sơ về sự tình xì xầm bàn tán.
Câu đó vừa được nói ra thì rất nhiều người đều chau mày, vẻ mặt đầy cảm xúc. Đến làm loạn ở cửa hàng binh khí Triệu gia thôi lại còn gây ra thanh thế lớn như vậy, chắc là tác phẩm của gia tộc lớn rồi.
“Triệu gia hắn ta cũng có ngày hôm nay à?”
Rất nhiều người cười lạnh lùng, chẳng hạn như Liễu Thương Không, Vương Liêu hay thế lực chống đối Triệu gia, bọn họ đều vô cùng sung sướng, bao nhiêu ngày qua, chỉ có tối nay là vui nhất!
Ầm! Bùm! Ầm!
Triệu Bân vẫn chưa dừng lại, liều mạng rải bùa nổ khắp dọc đường.
Sức chiến đấu của cảnh giới Chân Linh thật sự không là gì, nhưng nó lại rất có ý nghĩa, vì những hành động đó của hắn sẽ chỉ đường cho bọn Chư Cát Huyền Đạo.
“Hay cho một tiểu bối!”
Người áo đen hừ một tiếng lạnh lùng, khi hắn ta cảm nhận được là có rất nhiều người đang đuổi đến thì mới hiểu được dụng ý của Triệu Bân.
Tên tiểu võ tu này là một người dẫn đường.
Có hắn chỉ đường thì đằng sau sẽ là một đống rắc rối.
Hắn ta nghĩ đến đây thì liền đưa tay lên, tung ra một luồng kiếm khí, nó vút lên như sát kiếm với uy lực cực mạnh, xé rách không khí, toát lên ánh sáng lạnh buốt.
“Trốn đi!”, tiếng Triệu Bân vang lên lanh lảnh.
Cần gì hắn nói, Đại Bằng cũng sải cánh bay lên cao, né khỏi kiếm khí đó bằng một pha đầy nguy hiểm, khổ nỗi kiếm khí quá mạnh, mặc dù không bị đánh trúng nhưng vẫn bị dư âm của nó làm bị thương, cơ thể bị rách một đường chảy máu, có điều không đáng ngại.
“Đã đánh giá thấp ngươi rồi”.
Tên áo đen số một nhếch miệng cười rồi lại vung cánh tay lên.
Lần này là một vùng kiếm khí, phải giết chết thằng nhóc đó, vì nếu có hắn thì phương hướng sẽ bị lộ, hắn ta không muốn bị mấy lão già kia để mắt đến đâu.
Nhưng hắn ta lại một lần nữa đánh giá thấp Triệu Bân và Đại Bằng.
Chủ nhân và thú thông linh tâm ý tương thông với nhau, không chỉ né được kiếm khí mà còn bám riết đuổi theo đối phương. Rồi không chỉ đuổi theo mà còn liều mạng rải bùa lôi quang, bùa nổ khiến người áo đen nhìn thôi cũng thấy khiếp.
Một tên cảnh giới Chân Linh nhỏ bé mà lấy đâu ra lắm bùa nổ và bùa lôi quang thế không biết.
Còn nữa, từ khi nào mà cảnh giới Chân Linh có được tiềm lực mạnh đến thế? Dùng nhiều bùa chú đến vậy, mỗi lá bùa đều cần tiêu hao chân nguyên, chân nguyên của hắn là vô hạn sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.