Chương 408: “Huyết Y Môn thật to gan!”
Bân Bân
26/10/2021
Chính vào lúc đó, một luồng sáng vàng kim đột nhiên xuất hiện, phóng về phía hắn ta.
Nhìn kĩ thì mới biết đó là một mũi tên màu vàng, cũng không biết là ai vừa mới bắn ra, tên vàng sáng chói, uy lực của nó cũng rất khủng khiếp.
Cứu binh đã đến, người bắn mũi tên đó là Chư Cát Huyền Đạo.
“Đáng chết!”
Tên áo đen nghiến răng nghiến lợi, hắn ta đã để tên nhóc đó kéo dài thời gian cho đến khi cứu binh đến, cái tên đó bị rơi xuống sông, không biết là đã bị cuốn trôi đi đâu rồi.
Còn hắn ta thì đã bị bại lộ.
Huyết điêu sải cánh, né mũi tên của Chư Cát Huyền Đạo.
“Đừng gấp, còn nữa!”
Tiếng hét giận dữ lại vang lên, nó không phải từ trên không trung truyền đến mà truyền đến từ khu rừng phía dưới.
Chư Cát Huyền Đạo đã đuổi đến, lão mập cũng đã đuổi đến.
Lúc này, cung tên đã được giương lên, một mũi tên phóng đến như một luồng sáng bạc, bắn ngược lên bầu trời, xét về uy lực thì còn hơn cả mũi tên của Chư Cát Huyền Đạo, hơn nữa, không phải bắn vào chủ nhân mà là bắn vào tọa kỵ.
“Ngươi…”
Mặt tên áo đen lập tức biến sắc, hắn ta chỉ lo nhìn trên không trung mà quên mất phía dưới.
Bây giờ muốn tránh thì cũng đã muộn rồi.
Ọc!
Ánh sáng màu máu đỏ thắm rất chói mắt.
Đầu của huyết điêu đã bị mũi tên đó của lão mập xuyên thủng, nó chết ngay tại chỗ.
Ọc!
Tọa kỵ đã chết, tên áo đen lảo đảo, té cắm đầu từ trên không xuống. Trên đường rơi xuống, hắn ta nhìn thấy cả đoàn người đánh đến, ai nấy cũng đều là cấp Địa Tạng, có đến mười mấy người, trong đó còn có ba người là Địa Tạng đỉnh cao nữa.
Nếu không có chuyện gì ngoài dự liệu thì hắn ta sẽ bị đánh hội đồng.
Quả thật là như thế, hắn ta đã bị đánh hội đồng.
Hắn ta vừa mới rơi xuống đất là đã bị mấy lão già đó bao vây, đã không còn tọa kỵ, hắn ta càng khó bay lên trời hơn, còn đối phương thì có ba con diều hâu bay trên không trung, trên lưng mỗi con đều có một Địa Tạng đang đứng, họ đã nắm quyền khống chế bầu trời tuyệt đối, mọi đường thoát đã bị phong tỏa.
“Huyết Y Môn thật to gan!”
Nhìn kĩ thì mới biết đó là một mũi tên màu vàng, cũng không biết là ai vừa mới bắn ra, tên vàng sáng chói, uy lực của nó cũng rất khủng khiếp.
Cứu binh đã đến, người bắn mũi tên đó là Chư Cát Huyền Đạo.
“Đáng chết!”
Tên áo đen nghiến răng nghiến lợi, hắn ta đã để tên nhóc đó kéo dài thời gian cho đến khi cứu binh đến, cái tên đó bị rơi xuống sông, không biết là đã bị cuốn trôi đi đâu rồi.
Còn hắn ta thì đã bị bại lộ.
Huyết điêu sải cánh, né mũi tên của Chư Cát Huyền Đạo.
“Đừng gấp, còn nữa!”
Tiếng hét giận dữ lại vang lên, nó không phải từ trên không trung truyền đến mà truyền đến từ khu rừng phía dưới.
Chư Cát Huyền Đạo đã đuổi đến, lão mập cũng đã đuổi đến.
Lúc này, cung tên đã được giương lên, một mũi tên phóng đến như một luồng sáng bạc, bắn ngược lên bầu trời, xét về uy lực thì còn hơn cả mũi tên của Chư Cát Huyền Đạo, hơn nữa, không phải bắn vào chủ nhân mà là bắn vào tọa kỵ.
“Ngươi…”
Mặt tên áo đen lập tức biến sắc, hắn ta chỉ lo nhìn trên không trung mà quên mất phía dưới.
Bây giờ muốn tránh thì cũng đã muộn rồi.
Ọc!
Ánh sáng màu máu đỏ thắm rất chói mắt.
Đầu của huyết điêu đã bị mũi tên đó của lão mập xuyên thủng, nó chết ngay tại chỗ.
Ọc!
Tọa kỵ đã chết, tên áo đen lảo đảo, té cắm đầu từ trên không xuống. Trên đường rơi xuống, hắn ta nhìn thấy cả đoàn người đánh đến, ai nấy cũng đều là cấp Địa Tạng, có đến mười mấy người, trong đó còn có ba người là Địa Tạng đỉnh cao nữa.
Nếu không có chuyện gì ngoài dự liệu thì hắn ta sẽ bị đánh hội đồng.
Quả thật là như thế, hắn ta đã bị đánh hội đồng.
Hắn ta vừa mới rơi xuống đất là đã bị mấy lão già đó bao vây, đã không còn tọa kỵ, hắn ta càng khó bay lên trời hơn, còn đối phương thì có ba con diều hâu bay trên không trung, trên lưng mỗi con đều có một Địa Tạng đang đứng, họ đã nắm quyền khống chế bầu trời tuyệt đối, mọi đường thoát đã bị phong tỏa.
“Huyết Y Môn thật to gan!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.