Chương 911: “Khóa cho ta!”
Bân Bân
01/01/2022
Gào!
Con mãng xà khổng lồ đuổi theo, trong đôi mắt to của nó toát lên vẻ đen tối và hung hãn.
Nhìn cơ thể nó cồng kềnh nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh. Cũng vì cơ thể to lớn nên không biết có bao nhiêu cây cối đã bị đè ngã, với thân hình đó, chỉ cần một cái quất đuôi thì dù là cấp Huyền Dương thì cũng bị đè thành thịt nhão, Triệu Bân và lão già râu chữ bát đang chạy trước mặt nó chẳng khác gì hai con chuột nhắt.
“Tại sao chỉ đuổi theo mình ta?”, Triệu Bân đột ngột quay lại nhìn.
Con mãng xà khổng lồ bỏ qua lão già râu chữ bát, chỉ đuổi theo một mình hắn, nó phun khói mù và nọc độc suốt dọc đường.
Rất nhiều tia sáng màu máu phóng ra từ hai con mắt to của nó, uy lực của những tia sáng đó còn mạnh hơn cả kiếm khí của võ tu, nếu như bị một tia bắn trúng thì dù cho không bị cắt đứt cũng sẽ bị mất nửa cái mạng.
“Ai bảo ngươi lấy bảo bối của ta!”
Nếu như con mãng xà khổng lồ có thể thốt ra được tiếng người thì nó nhất định sẽ nói câu đó.
Đương nhiên cũng vì khí huyết của Triệu Bân tinh túy hơn lão già râu chữ bát.
Có ai lại bỏ qua miếng thịt mỡ mà đuổi theo một con chuột chứ.
Triệu Bân chính là miếng thịt mỡ đó, còn lão già râu chữ bát thì đương nhiên là con chuột rồi.
Soạt!
Triệu Bân lướt đi như một bóng ma, giẫm lên cành cây rồi bay lên không.
Con mãng xà khổng lồ cũng không chậm hơn, nó há to cái miệng máu me, trong cổ họng xuất hiện một vòng xoáy với lực hút cực kỳ đáng sợ, Triệu Bân đang bay trên không trung liền bị hút xuống, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì hắn sắp bị nuốt.
“Cho mày ít đồ ngon này!”
Triệu Bân giơ tay lên, mười mấy thanh phi đao bay ra, tất cả đều có treo bùa nổ.
Bùa nổ liên tiếp nổ tung nhưng vẫn không có tác dụng gì với còn mãng xà khổng lồ, sự rắn chắc của cơ thể đã đạt đến mức cực kỳ đáng sợ. Có điều, mười mấy lá bùa nổ này đã làm hành động của nó bị trì trệ, giúp Triệu Bân có thời gian để thở.
“Khóa cho ta!”
Ở cách đó không xa, lão già râu chữ bát đã bấm ấn quyết, thi triển cấm pháp.
Lập tức, có mười mấy lá bùa nối đuôi nhau bay từ dưới đất lên, cưỡng chế khóa chặt con mãng xà khổng lồ. Đáng tiếc, cấm pháp của lão ta chỉ là trò trẻ con trong mắt con mãng xà khổng lồ, lập tức bị đánh tan, đuôi rắn vung lên, cả tảng lớn cổ thụ đều ngã rạp, lão già râu chữ bát bị đập bay ra xa.
Keng! Keng!
Triệu Bân cũng đã tấn công, hắn chém ra một vùng kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí đều có lôi điện bao quanh, sức sát thương rất lớn, nhưng khi chém lên người mãng xà khổng lồ thì vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của nó, chỉ sượt qua ngoài mặt cơ thể của nó và tóe lên những tia lửa sáng chói, đừng nói đến việc làm nó bị thương, gãi ngứa còn chẳng được!
Gào!
Con mãng xà khổng lồ rít lên, sóng âm đáng sợ biến thành quầng khí vô hình.
Con mãng xà khổng lồ đuổi theo, trong đôi mắt to của nó toát lên vẻ đen tối và hung hãn.
Nhìn cơ thể nó cồng kềnh nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh. Cũng vì cơ thể to lớn nên không biết có bao nhiêu cây cối đã bị đè ngã, với thân hình đó, chỉ cần một cái quất đuôi thì dù là cấp Huyền Dương thì cũng bị đè thành thịt nhão, Triệu Bân và lão già râu chữ bát đang chạy trước mặt nó chẳng khác gì hai con chuột nhắt.
“Tại sao chỉ đuổi theo mình ta?”, Triệu Bân đột ngột quay lại nhìn.
Con mãng xà khổng lồ bỏ qua lão già râu chữ bát, chỉ đuổi theo một mình hắn, nó phun khói mù và nọc độc suốt dọc đường.
Rất nhiều tia sáng màu máu phóng ra từ hai con mắt to của nó, uy lực của những tia sáng đó còn mạnh hơn cả kiếm khí của võ tu, nếu như bị một tia bắn trúng thì dù cho không bị cắt đứt cũng sẽ bị mất nửa cái mạng.
“Ai bảo ngươi lấy bảo bối của ta!”
Nếu như con mãng xà khổng lồ có thể thốt ra được tiếng người thì nó nhất định sẽ nói câu đó.
Đương nhiên cũng vì khí huyết của Triệu Bân tinh túy hơn lão già râu chữ bát.
Có ai lại bỏ qua miếng thịt mỡ mà đuổi theo một con chuột chứ.
Triệu Bân chính là miếng thịt mỡ đó, còn lão già râu chữ bát thì đương nhiên là con chuột rồi.
Soạt!
Triệu Bân lướt đi như một bóng ma, giẫm lên cành cây rồi bay lên không.
Con mãng xà khổng lồ cũng không chậm hơn, nó há to cái miệng máu me, trong cổ họng xuất hiện một vòng xoáy với lực hút cực kỳ đáng sợ, Triệu Bân đang bay trên không trung liền bị hút xuống, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì hắn sắp bị nuốt.
“Cho mày ít đồ ngon này!”
Triệu Bân giơ tay lên, mười mấy thanh phi đao bay ra, tất cả đều có treo bùa nổ.
Bùa nổ liên tiếp nổ tung nhưng vẫn không có tác dụng gì với còn mãng xà khổng lồ, sự rắn chắc của cơ thể đã đạt đến mức cực kỳ đáng sợ. Có điều, mười mấy lá bùa nổ này đã làm hành động của nó bị trì trệ, giúp Triệu Bân có thời gian để thở.
“Khóa cho ta!”
Ở cách đó không xa, lão già râu chữ bát đã bấm ấn quyết, thi triển cấm pháp.
Lập tức, có mười mấy lá bùa nối đuôi nhau bay từ dưới đất lên, cưỡng chế khóa chặt con mãng xà khổng lồ. Đáng tiếc, cấm pháp của lão ta chỉ là trò trẻ con trong mắt con mãng xà khổng lồ, lập tức bị đánh tan, đuôi rắn vung lên, cả tảng lớn cổ thụ đều ngã rạp, lão già râu chữ bát bị đập bay ra xa.
Keng! Keng!
Triệu Bân cũng đã tấn công, hắn chém ra một vùng kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí đều có lôi điện bao quanh, sức sát thương rất lớn, nhưng khi chém lên người mãng xà khổng lồ thì vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của nó, chỉ sượt qua ngoài mặt cơ thể của nó và tóe lên những tia lửa sáng chói, đừng nói đến việc làm nó bị thương, gãi ngứa còn chẳng được!
Gào!
Con mãng xà khổng lồ rít lên, sóng âm đáng sợ biến thành quầng khí vô hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.