Chương 50: Lãnh Băng Ngưng trốn tránh?
Vĩnh Hằng Thỏ Gia
10/07/2021
Sáng hôm sau, theo thường lệ, Vô Thường Hy thức dậy từ sớm chuẩn bị
bữa sáng cho Hạ Bối Vy và A Ly, tuy nhiên hôm nay hắn có làm thêm vài
món mới coi như khao nhà mình tiểu bạn gái trước khi nàng đi huấn luyện
quân sự.
Cái này huấn luyện quân sự không giống bọn hắn kiếp trước trên địa cầu, chỉ ở trong sân trường tập huấn một chút, tại đây huấn luyện quân sự rất khác biệt, toàn bộ năm nhất học sinh đều được đưa tới một trung tâm quân sự thí luyện coi như tập huấn, ở đó đám học sinh sẽ học được rất nhiều tự lập cách sống, coi như cho 3 năm đại học làm trải đường để những cái kia đã quen cha mẹ bảo bọc học sinh không quá bỡ ngỡ.
Sau khi ăn sáng xong, Vô Thường Hy liền mang theo đã chuẩn bị đầy đủ 2 tuần vật tư Hạ Bối Vy đi tới trường học. Lúc này ở đó đã có không ít xe quân sự đứng chờ lấy. Từng đoàn học sinh đang xếp hàng đi về phía trước.
Nhìn thấy thế, Hạ Bối Vy tâm tinh vẫn rất không vui, tay vẫn cầm chặt lấy Vô Thường Hy tay, vẻ mặt ủ rũ.
Nhìn nhà mình bạn gái cái này, Vô Thường Hy liền có chút buồn cười, vén vén nàng tóc mai, hiếu kì hỏi
"Làm sao a, đây là không lỡ ta sao?"
Nghe được Vô Thường Hy nói, Hạ Bối Vy liền ngẩng đầu, nhăn nhăn cái mũi nhỏ, ngạo liều nói
"Hừ, cái đó phải là ta hỏi mới đúng a, thân ái, ta đi tập huấn 2 tuần ngươi sẽ nghĩ ta sao?"
"Sẽ"
Nghe vậy, Hạ Bối Vy liền không cầm được tâm tình, ôm lấy Vô Thường Hy nức nở nói
"Thân ái, ta cũng sẽ rất nhớ ngươi a, phải cách xa ngươi 2 tuần thật giày vò a, ta không muốn đi tập huấn, ta muốn ở nhà với ngươi, ta muốn mỗi ngày đều có thể ăn được mỹ vị ngươi nấu"
Vỗ vỗ nhẹ nàng sau lưng, Vô Thường Hy ngữ khí ôn nhu nói ra
"Được rồi, cố nhịn 2 tuần rất nhanh sẽ qua, đợi ngươi trở về ta sẽ có đền bù đảm bảo ngươi ưa thích"
"Thật sao?"
Nghe tới đền bù hai chứ này, Hạ Bối Vy liền đầy máu phục sinh, sắc mặt chờ mong nhìn Vô Thường Hy
"Thật" Vô Thường Hy gật nhẹ đầu.
Thấy thế, Hạ Bối Vy liền vui vẻ, ôm lấy Vô Thường Hy cánh tay nói
"Hì hì, thân ái ta yêu ngươi chết mất"
Nhìn nha đầu này cái bộ dáng này, Vô Thường Hy cũng chỉ lắc đầu không nói thêm gì.
Mà Hạ Bối Vy lại giống như nghĩ tới việc gì đó, sắc mặt nghiêm túc nhìn Vô Thường Hy
"Thân ái, trong lúc ta đi tập huấn, ngươi không được trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu để ta biết ngươi cùng các nữ nhân khác tốt hơn, ta sẽ..ta sẽ...ta sẽ cắn chết ngươi"
Nói nói, Hạ Bối Vy còn làm ra hung hung dáng vẻ, nhìn vô cùng đáng yêu.
Nhưng nghe được những lời này, Vô Thường Hy bên ngoài sắc mắt bình thường, nhưng trong lòng hoảng như cẩu. Hắn bây giờ đã với Lãnh Băng Ngưng có quan hệ, chưa cần Hạ Bối Vy rời đi a.
"Hừ hừ, ta sẽ nhờ Tiểu Nguyệt Nguyệt để ý ngươi, cam đoan ngươi không thể trêu hoa ghẹo nguyệt"
Nhắc tào tháo, tào tháo tới, biết hôm nay khuê mật mình sẽ phải đi tập huấn. Kha Nguyệt cũng đến trường từ rất sớm, tìm một lúc nàng cũng thấy Hạ Bối Vy và Vô Thường Hy hai người, sau đó nhanh chóng chạy tới.
Thấy Kha Nguyệt tới, Hạ Bối Vy liền đi lên trước kéo nàng cánh tay nói
"Tiểu Nguyệt nguyệt, ngươi cuối cùng cũng đến, mau mau, bản tiểu thư có truyện muốn cùng ngươi nói"
Nhìn trước mắt Kha Nguyệt, Vô Thường Hy khoé miệng không nhịn được giật một cái, nói thật bây giờ hắn rất không muốn nhìn thấy mặt nha đầu này, lần nào cùng nha đầu này đảm bảo không có chuyện gì tốt.
Còn Kha Nguyệt, sau khi nghe Hạ Bối Vy nhờ mình giám sát Vô Thường Hy sau đó, nàng liền dùng ngoạn vị ánh mắt nhìn hắn, dù sao chỉ có Hạ Bối Vy không biết, tại trên lớp có rất nhiều nữ sinh yêu thích gia hoả này đâu.
Đặc biệt còn có hai cái không so Hạ Bối Vy kém nữ nhân, nếu không phải gia hoả này tính cách có chút khác lạ, sợ là bây giờ hậu cung đã đổ phá 2 chữ số.
Thấy Kha Nguyệt cái này ánh mắt, Vô Thường Hy cả người đều có chủng không tốt cảm giác, giống như sắp có không tốt chuyện muốn phát sinh.
Mà Hạ Bối Vy lúc này cũng nói xong, cũng là lúc nàng phải lên xe, hướng Kha Nguyệt từ biệt rồi cùng Vô Thường Hy hôn tạm biệt sau đó, Hạ Bối Vy liền rời đi
Nhìn đi xa đoàn xe, Vô Thường Hy không biết đang suy nghĩ gì.
Bên cạnh hắn Kha Nguyệt thấy thế liền nhếch lên nụ cười, ngoạn vị hỏi
"Làm sao, không lỡ ngươi bạn gái nhỏ rời đi sao, như vậy không phải càng tốt a, ở trên lớp còn rất nhiều nữ sinh chờ ngươi tới sủng hạnh đâu"
Nghe Kha Nguyệt những lời này, Vô Thường Hy liền cho nàng cái liếc mắt, không nói gì hướng phòng học đi tới.
Kha Nguyệt cũng tâm tình vui vẻ theo sau, nàng cảm thấy rất thoải mái, từ lúc quen biết gia hoả này tới giờ, bản thân vẫn chưa lúc nào chiếm tiện nghi qua, đều bị làm cho tức đến nổ phổi. Cuối cùng lần này cũng lấy lại một chút tràng tử, đương nhiên rất vui vẻ.
Hai người rất nhanh liền đi tới lớp học, mà thấy bọn hắn vào, cả lớp liền yên lặng một chút, sau đó tiếp tục náo nhiệt lên.
Đi tới vị trí ngồi xuống, Vô Thường Hy mới thở ra một hơi.
Thấy hắn tới, đã chờ rất lâu Huỳnh Phúc liền đi tới hắn trước mặt, nở nụ cười nói
"Thường Hy đồng học, tối ngày mai Lạc Băng Uyển Nhi sẽ mở buổi hoà nhạc tại chúng ta thành phố, ngươi muốn đi sao? Ta đã mời cả lớp chúng ta đi, mọi người cũng đã đồng ý, chỉ còn ngươi"
Huỳnh Phúc vừa nói xong, một bên Vương Lỗi mập mạp cũng chạy tới Vô Thường Hy bên cạnh, hưng phấn nói
"Lão Hy, đồng ý a, Lạc Băng Uyển Nhi tiểu thư buổi hoà nhạc không phải lúc nào cũng có thể than gia đâu, bỏ lỡ thì thật là tiếc "
Nghe vậy, Vô Thường Hy liền không trần chờ cự tuyệt, hắn vốn không thích ồn ào, náo nhiệt, chứ đừng nói buổi hoà nhạc cái địa phương kia, đảm bảo rất náo nhiệt.
Thấy Vô Thưởng Hy cự tuyệt, Huỳnh Phúc còn có chút tiếc nuối, từ lần trước xem Vô Thường Hy cùng Trần Hinh Hinh cùng nhau đánh đàn sau đó, hắn coi như là phục gia hoả này. Mẹ nó, cái này Hạ gia tiểu thư bạn trai có còn là người không a, thành tích học tập tốt cũng thôi đi, thể thao siêu cường hắn mẹ nó cũng có thể cắn răng cho qua, bây giờ âm nhạc lĩnh vực cũng tốt như vậy. Mẹ nó đây là không cho người khác con đường sống a.
Nghĩ sâu tính kĩ một phen, Huỳnh Phúc coi như chịu thua, người như vậy không xứng làm Hạ Bối Vy bạn trai còn ai xứng, hắn cũng có thể hướng Hạ lão gia tử bàn giao. Còn Vô Thường Hy người này, hắn là có ý định giao hảo, dù sao nhân tài như vậy trưởng thành nên sẽ rất cường đại, nếu có thể còn có thể giúp hân gia tộc một chút.
Vốn định mượn buổi hoà nhạc cùng Vô Thường Hy kéo gần một chút quan hệ, ai ngờ gia hoả này vậy mà cự tuyệt, có chút khó tin a, dù sao cũng là Lạc Băng Uyển Nhi buổi hoà nhạc, vậy mà có nam nhân có thể không thích. Định nói thêm chút gì, nhưng mà lúc này liền có một âm thành đánh gẫy hắn lời nói
"Quá tốt, nếu Thường Hy đồng học không ngại có thể cũng ta tập đàn sao, ta có rất nhiều chỗ muốn nhờ Thường Hy độc học chỉ giáo"
Người nói những thứ này là Trần Hinh Hinh, nàng đã muốn mời Vô Thường Hy cùng mình tập đàn, nhưng ai bảo không có cơ hội đâu, hơn nữa còn bị Huỳnh Phúc trước một bước mời đi xem buổi hoà nhạc, nhưng ai ngờ Vô Thường Hy vậy mà cự tuyệt. Như vậy cũng giúp nàng có cơ hội hướng Vô Thường Hy mở miệng mời
Vô Thường Hy bên này, hắn cũng không ngần ngại đồng ý Trần Hinh Hinh lời mời, dù sao giữa đông người và hai người cái này lựa chọn, hắn chỉ có thể chọn cái sau. Hơn nữa, nghe Trần Hinh Hinh đàn Piano cho hắn một loại cảm giác rất thoải mái. Vì vậy hắn mới đáo ứng nàng yêu cầu.
Nghe vậy, Trần Hinh Hinh liền vui vẻ, còn Huỳnh Phúc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trở về vị trí của mình.
Mà đúng lúc Vô Thường Hy đáp ứng Trần Hinh Hinh yêu cầu, Kha Nguyệt liền đi ăn sáng trở lại.
Nhìn bóng lưng Trần Hinh Hinh, Kha Nguyệt trong lòng liền cười lạnh
"Thật nhanh a, vậy mà đã hướng ta nam nhân khuê mật ra tay, Vy Vy nàng mới rời đi không tới mười năm phút a"
Không một tiếng động đi tới Trần Hinh Hinh sau lưng, Kha Nguyệt liền vỗ vỗ nàng bả vai, nhẹ giọng nói
"Lớp trưởng, có thể ngờ ngươi trách ra sao, ngươi đứng đây ta không thể về chỗ"
Đột nhiên âm thanh làm cho đang vui vẻ Trần Hinh Hinh giật cả mình, xoay người lại nàng liền thấy đang dùng như có như không ánh mắt nhìn mình khiến nàng trong lòng có chút chột dạ.
Vẻ ngoài bất động thanh sắc nhẹ gật đầu một cái, sau đó Trần Hinh Hinh hướng Vô Thường Hy ra hiệu một tiếng, tiếp đó nhanh chóng trở về mình vị trí
Thấy Trần Hinh Hinh rời đi, Kha Nguyệt mới nhếch miệng, trong lòng thầm nghĩ
"Muốn động tới ta khuê mật nam nhân, nằm mơ a"
Ngồi xuống Vô Thường Hy bên cạnh, Kha Nguyệt liền châm chọc
"Không lỡ nhân gia sao, không lỡ có thể tìm người ta tâm sự a, ta nghĩ Vy Vy sẽ không có ý kiến gì"
Vô Thường Hy:"..."
Quả nhiên ngồi cùng nha đầu này không có chuyện gì tốt, cho nàng một cái cảnh cáo ánh mắt sau đó, Vô Thường Hy cũng mặc kệ nàng.
Thấy Vô Thường Hy không có hứng thú nói chuyện với mình, Kha Nguyệt liền nhún vai một cái, sau đó nằm lên bàn học, suy nghĩ bắt đầu bay xa, nghĩ lại lần kia cướp đi mình nụ hôn đầu nam nhân.
Cùng lúc đó, chuông vào học cũng vang lên, toàn bộ học sinh cũng trở về vị trí của mình. Bên ngoài học sinh cũng tìm tới khoá học hôm nay của mình để học.
Sáng hôm nay, Vô Thường Hy cái này đặc biệt lớp học toàn bộ là anh ngữ khoá, do đó cả lớp ai cũng vô cùng háo hức. Dù sao có thể được siêu cấp mỹ nữ lão sư Lãnh Băng Ngưng giảng dậy là một cái cao hứng sự tình..
Vô Thường Hy tâm tình cũng có chút không yên, dù sao sắp phải gặp lại nữ nhân kia, bản thân còn có chút chột dạ và áy náy, quả thật hắn không biết xử ký ra sao.
Rất nhanh, giáo viên tiếng anh liền bước vào lớp, nhưng đây không phải Lãnh Băng Ngưng, mà là một cái trung niên phụ nữ
Điều này khiến cả lớp không nhịn được thất vọng
"Ta sẽ là của các ngươi lão sư anh ngữ trong hai tuần này, bởi vì Lãnh Băng Ngưng lão sư có chút việc, do đó đã nghỉ phép, vì vậy ta mới đến thay."
Nghe được lời này, đám học sinh cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Còn Vô Thường Hy sắc mặt liền trở nên cổ quái.
Nữ nhân này, đây là ở trốn tránh hắn sao?
Nhìn lên bục giảng, Vô Thường Hy liền rơi vào trầm tư.
Một bên Kha Nguyệt thấy vậy, liền lần nữa châm chọc
"Nhìn ngươi dáng vẻ, là đang lưu luyến nhân gia mỹ nữ lão sư sao?"
Vô Thường Hy:"....."
Mẹ nó, thật muốn lém nha đầu này ra khỏi phòng học a
Vào thời điểm đó, tại Lãnh Băng Ngưng bên này, nàng ngủ một giấc tới tận sáng hôm sau.
Mang theo mệt mỏi thân thể vào nhà tắm, lúc đi ra toàn thân cũng đã đỡ hơn.
Bước xuống phòng khách, nàng liền ngửi được sông vào mũi mùi hương, theo hương vị đi tới, nàng liền thấy trong lò giữ nhiệt những cái kia thức ăn. Điều này khiến nàng tâm tình có chút phức tạp.
Cái này huấn luyện quân sự không giống bọn hắn kiếp trước trên địa cầu, chỉ ở trong sân trường tập huấn một chút, tại đây huấn luyện quân sự rất khác biệt, toàn bộ năm nhất học sinh đều được đưa tới một trung tâm quân sự thí luyện coi như tập huấn, ở đó đám học sinh sẽ học được rất nhiều tự lập cách sống, coi như cho 3 năm đại học làm trải đường để những cái kia đã quen cha mẹ bảo bọc học sinh không quá bỡ ngỡ.
Sau khi ăn sáng xong, Vô Thường Hy liền mang theo đã chuẩn bị đầy đủ 2 tuần vật tư Hạ Bối Vy đi tới trường học. Lúc này ở đó đã có không ít xe quân sự đứng chờ lấy. Từng đoàn học sinh đang xếp hàng đi về phía trước.
Nhìn thấy thế, Hạ Bối Vy tâm tinh vẫn rất không vui, tay vẫn cầm chặt lấy Vô Thường Hy tay, vẻ mặt ủ rũ.
Nhìn nhà mình bạn gái cái này, Vô Thường Hy liền có chút buồn cười, vén vén nàng tóc mai, hiếu kì hỏi
"Làm sao a, đây là không lỡ ta sao?"
Nghe được Vô Thường Hy nói, Hạ Bối Vy liền ngẩng đầu, nhăn nhăn cái mũi nhỏ, ngạo liều nói
"Hừ, cái đó phải là ta hỏi mới đúng a, thân ái, ta đi tập huấn 2 tuần ngươi sẽ nghĩ ta sao?"
"Sẽ"
Nghe vậy, Hạ Bối Vy liền không cầm được tâm tình, ôm lấy Vô Thường Hy nức nở nói
"Thân ái, ta cũng sẽ rất nhớ ngươi a, phải cách xa ngươi 2 tuần thật giày vò a, ta không muốn đi tập huấn, ta muốn ở nhà với ngươi, ta muốn mỗi ngày đều có thể ăn được mỹ vị ngươi nấu"
Vỗ vỗ nhẹ nàng sau lưng, Vô Thường Hy ngữ khí ôn nhu nói ra
"Được rồi, cố nhịn 2 tuần rất nhanh sẽ qua, đợi ngươi trở về ta sẽ có đền bù đảm bảo ngươi ưa thích"
"Thật sao?"
Nghe tới đền bù hai chứ này, Hạ Bối Vy liền đầy máu phục sinh, sắc mặt chờ mong nhìn Vô Thường Hy
"Thật" Vô Thường Hy gật nhẹ đầu.
Thấy thế, Hạ Bối Vy liền vui vẻ, ôm lấy Vô Thường Hy cánh tay nói
"Hì hì, thân ái ta yêu ngươi chết mất"
Nhìn nha đầu này cái bộ dáng này, Vô Thường Hy cũng chỉ lắc đầu không nói thêm gì.
Mà Hạ Bối Vy lại giống như nghĩ tới việc gì đó, sắc mặt nghiêm túc nhìn Vô Thường Hy
"Thân ái, trong lúc ta đi tập huấn, ngươi không được trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu để ta biết ngươi cùng các nữ nhân khác tốt hơn, ta sẽ..ta sẽ...ta sẽ cắn chết ngươi"
Nói nói, Hạ Bối Vy còn làm ra hung hung dáng vẻ, nhìn vô cùng đáng yêu.
Nhưng nghe được những lời này, Vô Thường Hy bên ngoài sắc mắt bình thường, nhưng trong lòng hoảng như cẩu. Hắn bây giờ đã với Lãnh Băng Ngưng có quan hệ, chưa cần Hạ Bối Vy rời đi a.
"Hừ hừ, ta sẽ nhờ Tiểu Nguyệt Nguyệt để ý ngươi, cam đoan ngươi không thể trêu hoa ghẹo nguyệt"
Nhắc tào tháo, tào tháo tới, biết hôm nay khuê mật mình sẽ phải đi tập huấn. Kha Nguyệt cũng đến trường từ rất sớm, tìm một lúc nàng cũng thấy Hạ Bối Vy và Vô Thường Hy hai người, sau đó nhanh chóng chạy tới.
Thấy Kha Nguyệt tới, Hạ Bối Vy liền đi lên trước kéo nàng cánh tay nói
"Tiểu Nguyệt nguyệt, ngươi cuối cùng cũng đến, mau mau, bản tiểu thư có truyện muốn cùng ngươi nói"
Nhìn trước mắt Kha Nguyệt, Vô Thường Hy khoé miệng không nhịn được giật một cái, nói thật bây giờ hắn rất không muốn nhìn thấy mặt nha đầu này, lần nào cùng nha đầu này đảm bảo không có chuyện gì tốt.
Còn Kha Nguyệt, sau khi nghe Hạ Bối Vy nhờ mình giám sát Vô Thường Hy sau đó, nàng liền dùng ngoạn vị ánh mắt nhìn hắn, dù sao chỉ có Hạ Bối Vy không biết, tại trên lớp có rất nhiều nữ sinh yêu thích gia hoả này đâu.
Đặc biệt còn có hai cái không so Hạ Bối Vy kém nữ nhân, nếu không phải gia hoả này tính cách có chút khác lạ, sợ là bây giờ hậu cung đã đổ phá 2 chữ số.
Thấy Kha Nguyệt cái này ánh mắt, Vô Thường Hy cả người đều có chủng không tốt cảm giác, giống như sắp có không tốt chuyện muốn phát sinh.
Mà Hạ Bối Vy lúc này cũng nói xong, cũng là lúc nàng phải lên xe, hướng Kha Nguyệt từ biệt rồi cùng Vô Thường Hy hôn tạm biệt sau đó, Hạ Bối Vy liền rời đi
Nhìn đi xa đoàn xe, Vô Thường Hy không biết đang suy nghĩ gì.
Bên cạnh hắn Kha Nguyệt thấy thế liền nhếch lên nụ cười, ngoạn vị hỏi
"Làm sao, không lỡ ngươi bạn gái nhỏ rời đi sao, như vậy không phải càng tốt a, ở trên lớp còn rất nhiều nữ sinh chờ ngươi tới sủng hạnh đâu"
Nghe Kha Nguyệt những lời này, Vô Thường Hy liền cho nàng cái liếc mắt, không nói gì hướng phòng học đi tới.
Kha Nguyệt cũng tâm tình vui vẻ theo sau, nàng cảm thấy rất thoải mái, từ lúc quen biết gia hoả này tới giờ, bản thân vẫn chưa lúc nào chiếm tiện nghi qua, đều bị làm cho tức đến nổ phổi. Cuối cùng lần này cũng lấy lại một chút tràng tử, đương nhiên rất vui vẻ.
Hai người rất nhanh liền đi tới lớp học, mà thấy bọn hắn vào, cả lớp liền yên lặng một chút, sau đó tiếp tục náo nhiệt lên.
Đi tới vị trí ngồi xuống, Vô Thường Hy mới thở ra một hơi.
Thấy hắn tới, đã chờ rất lâu Huỳnh Phúc liền đi tới hắn trước mặt, nở nụ cười nói
"Thường Hy đồng học, tối ngày mai Lạc Băng Uyển Nhi sẽ mở buổi hoà nhạc tại chúng ta thành phố, ngươi muốn đi sao? Ta đã mời cả lớp chúng ta đi, mọi người cũng đã đồng ý, chỉ còn ngươi"
Huỳnh Phúc vừa nói xong, một bên Vương Lỗi mập mạp cũng chạy tới Vô Thường Hy bên cạnh, hưng phấn nói
"Lão Hy, đồng ý a, Lạc Băng Uyển Nhi tiểu thư buổi hoà nhạc không phải lúc nào cũng có thể than gia đâu, bỏ lỡ thì thật là tiếc "
Nghe vậy, Vô Thường Hy liền không trần chờ cự tuyệt, hắn vốn không thích ồn ào, náo nhiệt, chứ đừng nói buổi hoà nhạc cái địa phương kia, đảm bảo rất náo nhiệt.
Thấy Vô Thưởng Hy cự tuyệt, Huỳnh Phúc còn có chút tiếc nuối, từ lần trước xem Vô Thường Hy cùng Trần Hinh Hinh cùng nhau đánh đàn sau đó, hắn coi như là phục gia hoả này. Mẹ nó, cái này Hạ gia tiểu thư bạn trai có còn là người không a, thành tích học tập tốt cũng thôi đi, thể thao siêu cường hắn mẹ nó cũng có thể cắn răng cho qua, bây giờ âm nhạc lĩnh vực cũng tốt như vậy. Mẹ nó đây là không cho người khác con đường sống a.
Nghĩ sâu tính kĩ một phen, Huỳnh Phúc coi như chịu thua, người như vậy không xứng làm Hạ Bối Vy bạn trai còn ai xứng, hắn cũng có thể hướng Hạ lão gia tử bàn giao. Còn Vô Thường Hy người này, hắn là có ý định giao hảo, dù sao nhân tài như vậy trưởng thành nên sẽ rất cường đại, nếu có thể còn có thể giúp hân gia tộc một chút.
Vốn định mượn buổi hoà nhạc cùng Vô Thường Hy kéo gần một chút quan hệ, ai ngờ gia hoả này vậy mà cự tuyệt, có chút khó tin a, dù sao cũng là Lạc Băng Uyển Nhi buổi hoà nhạc, vậy mà có nam nhân có thể không thích. Định nói thêm chút gì, nhưng mà lúc này liền có một âm thành đánh gẫy hắn lời nói
"Quá tốt, nếu Thường Hy đồng học không ngại có thể cũng ta tập đàn sao, ta có rất nhiều chỗ muốn nhờ Thường Hy độc học chỉ giáo"
Người nói những thứ này là Trần Hinh Hinh, nàng đã muốn mời Vô Thường Hy cùng mình tập đàn, nhưng ai bảo không có cơ hội đâu, hơn nữa còn bị Huỳnh Phúc trước một bước mời đi xem buổi hoà nhạc, nhưng ai ngờ Vô Thường Hy vậy mà cự tuyệt. Như vậy cũng giúp nàng có cơ hội hướng Vô Thường Hy mở miệng mời
Vô Thường Hy bên này, hắn cũng không ngần ngại đồng ý Trần Hinh Hinh lời mời, dù sao giữa đông người và hai người cái này lựa chọn, hắn chỉ có thể chọn cái sau. Hơn nữa, nghe Trần Hinh Hinh đàn Piano cho hắn một loại cảm giác rất thoải mái. Vì vậy hắn mới đáo ứng nàng yêu cầu.
Nghe vậy, Trần Hinh Hinh liền vui vẻ, còn Huỳnh Phúc cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trở về vị trí của mình.
Mà đúng lúc Vô Thường Hy đáp ứng Trần Hinh Hinh yêu cầu, Kha Nguyệt liền đi ăn sáng trở lại.
Nhìn bóng lưng Trần Hinh Hinh, Kha Nguyệt trong lòng liền cười lạnh
"Thật nhanh a, vậy mà đã hướng ta nam nhân khuê mật ra tay, Vy Vy nàng mới rời đi không tới mười năm phút a"
Không một tiếng động đi tới Trần Hinh Hinh sau lưng, Kha Nguyệt liền vỗ vỗ nàng bả vai, nhẹ giọng nói
"Lớp trưởng, có thể ngờ ngươi trách ra sao, ngươi đứng đây ta không thể về chỗ"
Đột nhiên âm thanh làm cho đang vui vẻ Trần Hinh Hinh giật cả mình, xoay người lại nàng liền thấy đang dùng như có như không ánh mắt nhìn mình khiến nàng trong lòng có chút chột dạ.
Vẻ ngoài bất động thanh sắc nhẹ gật đầu một cái, sau đó Trần Hinh Hinh hướng Vô Thường Hy ra hiệu một tiếng, tiếp đó nhanh chóng trở về mình vị trí
Thấy Trần Hinh Hinh rời đi, Kha Nguyệt mới nhếch miệng, trong lòng thầm nghĩ
"Muốn động tới ta khuê mật nam nhân, nằm mơ a"
Ngồi xuống Vô Thường Hy bên cạnh, Kha Nguyệt liền châm chọc
"Không lỡ nhân gia sao, không lỡ có thể tìm người ta tâm sự a, ta nghĩ Vy Vy sẽ không có ý kiến gì"
Vô Thường Hy:"..."
Quả nhiên ngồi cùng nha đầu này không có chuyện gì tốt, cho nàng một cái cảnh cáo ánh mắt sau đó, Vô Thường Hy cũng mặc kệ nàng.
Thấy Vô Thường Hy không có hứng thú nói chuyện với mình, Kha Nguyệt liền nhún vai một cái, sau đó nằm lên bàn học, suy nghĩ bắt đầu bay xa, nghĩ lại lần kia cướp đi mình nụ hôn đầu nam nhân.
Cùng lúc đó, chuông vào học cũng vang lên, toàn bộ học sinh cũng trở về vị trí của mình. Bên ngoài học sinh cũng tìm tới khoá học hôm nay của mình để học.
Sáng hôm nay, Vô Thường Hy cái này đặc biệt lớp học toàn bộ là anh ngữ khoá, do đó cả lớp ai cũng vô cùng háo hức. Dù sao có thể được siêu cấp mỹ nữ lão sư Lãnh Băng Ngưng giảng dậy là một cái cao hứng sự tình..
Vô Thường Hy tâm tình cũng có chút không yên, dù sao sắp phải gặp lại nữ nhân kia, bản thân còn có chút chột dạ và áy náy, quả thật hắn không biết xử ký ra sao.
Rất nhanh, giáo viên tiếng anh liền bước vào lớp, nhưng đây không phải Lãnh Băng Ngưng, mà là một cái trung niên phụ nữ
Điều này khiến cả lớp không nhịn được thất vọng
"Ta sẽ là của các ngươi lão sư anh ngữ trong hai tuần này, bởi vì Lãnh Băng Ngưng lão sư có chút việc, do đó đã nghỉ phép, vì vậy ta mới đến thay."
Nghe được lời này, đám học sinh cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Còn Vô Thường Hy sắc mặt liền trở nên cổ quái.
Nữ nhân này, đây là ở trốn tránh hắn sao?
Nhìn lên bục giảng, Vô Thường Hy liền rơi vào trầm tư.
Một bên Kha Nguyệt thấy vậy, liền lần nữa châm chọc
"Nhìn ngươi dáng vẻ, là đang lưu luyến nhân gia mỹ nữ lão sư sao?"
Vô Thường Hy:"....."
Mẹ nó, thật muốn lém nha đầu này ra khỏi phòng học a
Vào thời điểm đó, tại Lãnh Băng Ngưng bên này, nàng ngủ một giấc tới tận sáng hôm sau.
Mang theo mệt mỏi thân thể vào nhà tắm, lúc đi ra toàn thân cũng đã đỡ hơn.
Bước xuống phòng khách, nàng liền ngửi được sông vào mũi mùi hương, theo hương vị đi tới, nàng liền thấy trong lò giữ nhiệt những cái kia thức ăn. Điều này khiến nàng tâm tình có chút phức tạp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.