Vô Thường

Chương 769: Bi Phong ngạo cốt

Mạc Mặc

07/09/2013

Tổng cộng hơn ba mươi vị Cao thủ Linh giai, chia ra ba đường, từ Chung Linh cốc xuất phát, tiến về hướng các đại gia tộc của Linh Mạch Chi Địa, chỉ trong vòng một đêm, đã có năm nhà bị diệt môn.

Các đại gia tộc của Linh Mạch Chi Địa giống như một sợi dây thừng, nếu có thể vặn lại một chỗ, có thể đối kháng với Huyết Vụ Thành, nhưng một khi phân tán ra, ngoại trừ một số ít mấy gia tộc, những tộc khác căn bản không cách nào ngăn cản được mười vị Linh giai tập kích.

Thảm kịch truyền tới đồng thời, toàn bộ Linh Mạch Chi Địa đều phẫn nộ, sôi trào.

Cường long không áp được đầu rắn, bất luận là gia tộc nào đều cảm giác rất mất mặt.

Hai nhà Bố gia Trang gia lại một lần nữa phát ra lời mời các cao thủ Linh giai gia tộc tiến về gia tộc mình, cùng nhau tiêu diệt Huyết Vụ Thành! Đường Gia Bảo cũng nhận được thư mời, nhưng Đường Ngạo và Đường Duệ còn chưa nhìn thấy, thư mời đã bị một mồi lửa đốt sạch.

Bọn họ biết rõ lời mời này căn bản không có khả năng thực hiện. Hiện tại người của Huyết Vụ Thành trắng trợn xuất động, quấy động toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, nếu những Cao thủ Linh giai rời khỏi gia tộc mình vào lúc này, vậy gia tộc mình sẽ hoàn toàn không có sức phản kháng.

Giết chóc huyết tinh của cao thủ Huyết Vụ Thành khiến tất cả gia tộc đều cảm thấy áp lực lớn lao, một số người của các tiểu gia tộc đã bắt đầu phân thành các nhóm rời khỏi Linh Mạch Chi Địa, tiến về thế tục, chỗ lối vào mỗi ngày đều có vô số đội ngũ rời khỏi, không ai có thể ngăn cản được cục diện này.

Trong Đường Gia Bảo, lòng người cũng bàng hoàng, những đệ tử Đường gia chỉ biết Huyết Vụ Thành có hơn ba mươi Linh giai, cũng không biết Đường Gia Bảo có mười vị Linh giai, bọn họ còn tưởng rằng Đường Gia Bảo chỉ có bốn vị cao thủ mà thôi.

Nhưng có một việc lại làm tất cả mọi người của Đường Gia Bảo cảm thấy kỳ quái, người của Huyết Vụ Thành lại phản đối ra tay với Đường Gia Bảo. Sau khi bọn chúng rời khỏi Chung Linh cốc, gia tộc đi qua đầu tiên chính là Đường gia, nhưng tất cả đều lách đi qua, làm như không nhìn thấy Đường Gia Bảo .

Hiện tượng này khiến cho Đường Phong cũng mơ mơ màng màng, vì bảo hộ Đường Gia Bảo, hắn còn cố ý bày Hắc Vân trận pháp phía trước Đường gia.

Tuy nhiên không trông cậy trận pháp này có thể lập công giống như trước, nhưng có chung quy vẫn tốt hơn không.

Sau khi Cao thủ Linh giai Huyết Vụ Thành bắt đầu hành động, mỗi ngày đều có tin dữ từ bên ngoài truyền đến, Triệu gia bị diệt tộc, Trần gia bị diệt tộc, những tiểu gia tộc này nhiều lắm chỉ có một hai vị Linh giai tọa trấn, căn bản không cách nào ngăn cản cao thủ Huyết Vụ Thành tập kích, những nơi người của Huyết Vụ Thành đi qua, giống như con mãnh thú, dòng nước lũ, xơi tái sạch sẽ những gia tộc này, bất luận là nam nữ hay lão ấu, đồ sát không còn một mống. Thủ đoạn tàn nhẫn, ra tay ác liệt, làm cho lòng người phẫn nộ, nhân thần công phẫn.

Trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, trong Linh Mạch Chi Địa đã có mười lăm gia tộc bị diệt.

Đại viện Lâm gia vốn khí thế rộng rãi giờ phút này cũng trở thành một đống bừa bộn, phòng ốc bị hủy hoại hầu như không còn, toàn cảnh là máu tươi và thi thể, lửa cháy bừng bừng hừng hực thiêu đốt mấy trăm năm vinh dự và cơ nghiệp của Lâm gia.

Lâm gia chỉ vẹn vẹn có ba vị Cao thủ Linh giai đã bị đánh chết hai người, chỉ còn lại gia chủ Lâm gia Lâm Bi Phong đau khổ chèo chống, nhưng đối mặt với mười cao thủ Huyết Vụ Thành như lang như hổ, chỉ dựa vào một mình hắn làm sao có thể ngăn cản?

Trong chốc lát, Lâm Bi Phong đã bị người của Huyết Vụ Thành đánh trọng thương, ngã lăn tại chỗ.

Người của Huyết Vụ Thành cũng không trực tiếp lấy mạng của hắn, bởi vì bọn hắn nhận mệnh lệnh phải tìm hiểu tin tức. Người dẫn đội chi chính là Huyết Sát, mặc dù mất đi một cánh tay, thực lực bản thân có chỗ hạ thấp, nhưng biểu hiện của Huyết Sát trong trận chiến này một Linh giai bình thường cũng không thể so sánh được.

Lâm Bi Phong bị bắt nằm trên mặt đất, kinh mạch toàn thân bị phong bế, có lòng phản kháng cũng bất lực, nhìn Huyết Sát u ám đi về phía mình, hai mắt Lâm Bi Phong đỏ thẫm, oán hận phun một bãi nước miếng về phía hắn.

Sắc mặt Huyết Sát trầm xuống, tiện tay vung lên, một đạo chưởng phong sắc bén đẩy bay miếng nước miếng, trên khuôn mặt khô gầy gần trăm tuổi của Lâm Bi Phong lập tức xuất hiện một vết máu năm ngón tay, hàm răng cũng bị lấy mất vài cái, miệng đầy máu tươi tràn ra.

- Không biết thức thời!

Huyết Sát hừ lạnh một tiếng, tay chộp lấy một nữ tử toàn thân đầy máu nằm cách đó mười mấy trượng, nắm chặt cổ nàng, Huyết Sát từ trên cao nhìn xuống nữ tử này khóe miệng khẽ nhếch lên.

Nữ tử này khoảng 20 tuổi, trong đại chiến vừa rồi đã bị Cao thủ Linh giai công kích, nàng cũng thông minh, biết mình không phải là đối thủ của Linh giai, dứt khoát nằm trên mặt đất giả chết, nhưng sau khi Lâm Bi Phong bị bắt, hô hấp của nàng hơi có chút hỗn loạn làm cho nàng lộ ra chân tướng.

Sau khi bị Huyết Sát bắt được, nữ tử sợ tới mức toàn thân phát run, ánh mắt khiếp sợ nhìn Huyết Sát, không dám có bất kỳ động tĩnh gì.

- Buông nàng ra!

Vừa thấy Huyết Sát bắt lấy nữ tử này, trong ánh mắt Lâm Bi Phong hiện lên một vẻ bối rối, không để ý đến an nguy bản thân vội vàng kêu lên.

Huyết Sát trêu tức nhìn Lâm Bi Phong, lại nhìn nữ tử trên tay, khẽ cười nói:

- Nàng rất quan trọng với ngươi đúng không?

Hắn vừa nói, vừa vươn tay, chậm rãi vuốt mái tóc rối bù của nữ tử, sau khi nhìn rõ dung nhan của nàng, hai mắt Huyết Sát tỏa sáng, không khỏi khen ngợi:

- Thật đúng là không nhìn ra, đúng là một tiểu mỹ nhân!

- Buông nàng ra!

Lâm Bi Phong rít gào, thanh âm giống như mãnh thú phẫn nộ càng không ngừng giãy dụa, nhưng bây giờ kinh mạch toàn thân của hắn bị phong bế, làm sao có thể giãy thoát được? Cao thủ Huyết Vụ Thành chỉ cần hơi vận cương khí, đã khiến Lâm Bi Phong kêu rên, chậm rãi quỳ rạp xuống đất.

- Gia gia!

Nữ tử kinh hãi kêu lên, trong đôi mắt xinh đẹp nước mắt dần dần rơi xuống, khuôn mặt đáng yêu tràn đầy cầu xin nhìn Huyết Sát.

Huyết Sát nở nụ cười dâm tà, lè đầu lưỡi đỏ như máu, liếm sạch nước mắt của nàng, ghé miệng vào sát tai nàng nói khẽ:

- Tiểu cô nương, để gia gia ngươi và ta làm một giao dịch được không?

Nữ tử lạnh run gật đầu.



Huyết Sát ân cần nói:

- Kêu hắn nói cho ta biết, người bố trí trận pháp mấy ngày trước ở chỗ lối vào rút cuộc là ai, ta sẽ tha cho các ngươi.

- Ta không biết…

Nữ tử run rẩy nói.

Trên tay Huyết Sát vừa dùng chút lực, lập tức khiến sắc mặt nữ tử tím như gan heo, dữ tợn nghiêm mặt, Huyết Sát tựa hồ như dán sát mặt vào mặt nữ tử gầm nhẹ nói:

- Đương nhiên ngươi không biết, nhưng gia gia của ngươi biết rõ, nhanh kêu hắn nói cho ta biết!

Lời này mặc dù là nói với nữ tử, nhưng Huyết Sát căn bản không đè thấp âm lượng, Lâm Bi Phong đương nhiên cũng nghe thấy rõ ràng.

Chậm rãi ho một tiếng, trong miệng Lâm Bi Phong chảy ra dòng máu tươi đỏ thẫm, cúi đầu xuống, trầm giọng nói:

- Ngọc nhi, không phải sợ, phụ mẫu con đều ở dưới suối vàng chờ con, sau khi con chết sẽ không cô đơn, gia gia cũng sẽ tới rất nhanh.

Cơ bắp trên mặt Huyết Sát thoáng run rẩy, duỗi một tay còn lại, mạnh mẽ xé rách chiếc áo ngoài còn sót lại của Ngọc nhi, Ngọc nhi hốt hoảng kêu lên, hai tay che ngực, lộ ra yếm hồng bên trong.

Không đợi nàng ngã nhào xuống đất, Huyết Sát lại nhấc nàng lên, Ngọc nhi đau khổ cầu xin, nhưng Huyết Sát căn bản không lay động.

- Súc sinh!

Lâm Bi Phong hận không thể xông lên phía trước cắn chết Huyết Sát.

- Lão bất tử, nếu ngươi không nói thân phận của người bày trận cho ta biết, lão tử sẽ làm nhục cháu gái ngươi trước mặt ngươi, xem ngươi còn mặt mũi nào đi gặp phụ mẫu nàng!

Huyết Sát nghiến răng nghiến lợi đe dọa nói.

- Ngươi nhớ kỹ, lão tử không có nhiều thời gian, ngươi đã không để ta sống khá giả, ngươi cũng đừng mong sống khá giả.

Lý Thiên Cừu cho hắn thời gian mười ngày để tìm hiểu thân phận người bày trận, hiện tại đã hết bảy ngày rồi, tính cả lộ trình đi lại, nếu không tìm ra manh mối, bản thân Huyết Sát cũng không đảm đương nổi hậu quả.

Vì đạt được mục đích, áp dụng tất cả thủ đoạn, đây cũng là phong cách hành sự của Huyết Vụ Thành.

- Người tàn sát mấy trăm nhân mạng của Lâm gia ta, lão phu không đội trời chung với ngươi, cho dù ta chết, cũng phải hóa thân thành lệ quỷ, khiến cả đời ngươi không được bình an!

Lâm Bi Phong rất có cốt khí, cho dù đối mặt với cục diện hiện tại, cũng không hề cúi thấp đầu.

- Giỏi giỏi!

Huyết Sát cười u ám, lại duỗi tay ra xé, lần này hắn trực tiếp xé rách y phục của Ngọc nhi, một cặp đùi thon dài trắng nõn hiện ra trước mặt mọi người, may mắn chân váy màu đen vẫn che chắn được xuân quang của nàng. Nhưng Ngọc nhi gặp phải biến cố này, sớm đã sợ tới mức hoa dung thất sắc, cuộn tròn trên mặt đất khóc không thành tiếng la lên:

- Gia gia….

Lúc này, nàng chỉ có thể dồn tất cả hy vọng ký thác lên người Lâm Bi Phong.

Lâm Bi Phong lại nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng trở nên chán nản hơn rất nhiều.

- Lão gia hỏa, ngươi chỉ có mười hơi thở suy nghĩ, nếu còn dám ngoan cố chống lại, mười vị huynh đệ của ta cũng sẽ không khách khí với cháu gái của ngươi đâu!

Huyết Sát phát ra tối hậu thư, sắc mặt dữ tợn vô cùng.

- Ta nói!

Lâm Bi Phong dù có cốt khí, nhưng làm sao có thể trơ mắt nhìn cháu gái của mình bị một đám súc sinh giày vò? Bất đắc dĩ đành phải khuất phục.

- Rốt cuộc là ai!

Trên mặt Huyết Sát hiện lên vẻ mừng rỡ.

Lâm Bi Phong nhúc nhích miệng, chậm rãi nhổ ra mấy âm tiết.

- Ai?

Huyết Sát căn bản không có nghe rõ, không khỏi nghiêng lỗ tai hỏi lại một tiếng.

Huyết Sát đang chuyên tâm lắng nghe Lâm Bi Phong nói chuyện đột nhiên nhìn thấy đối phương há miệng phun ra một đạo máu tươi, thẳng vào mặt mình.

Chút tài mọn này làm sao có thể làm Huyết Sát bị thương? Hắn chỉ hơi nghiêng người đã tránh né được đòn công kích bất ngờ này.

Nhưng sau một khắc, sắc mặt Huyết Sát liền biến đổi, hắn phát hiện mặc dù Lâm Bi Phong không đánh trúng mình, nhưng trên mặt lại xuất hiện một nụ cười như trút bỏ được gánh nặng.



- Không hay rồi!

Huyết Sát vội vàng phản ứng, mục tiêu ra tay của Lâm Bi Phong căn bản không phải là hắn, mà là Ngọc nhi phía sau hắn! Lão thất phu này vì không muốn cháu gái bị làm nhục, đã hạ quyết tâm tự tay tru sát!

Nhưng cho dù Huyết Sát nghĩ ra cũng đã muộn.

Cùng với tiếng kêu đau đớn, chỗ mi tâm Ngọc nhi bị ngụm máu tươi bắn trung, lập tức xuất hiện một lỗ máu, Ngọc nhi trước khi chết còn hoảng sợ mê man nhìn thế giới này.

Nước mắt Lâm Bi Phong tuôn đầy mặt, than thở khóc lóc:

- Ngọc nhi, tha thứ cho gia gia, người ta là thớt gỗ, ta là thịt cá, nếu con rơi vào tay bọn chúng, nhất định sống không bằng chết, chi bằng để gia gia tiễn con đi một đoạn đường!

- Lão thất phu!

Huyết Sát vô cùng giận dữ, tung một chưởng vào sau gáy Lâm Bi Phong, gia chủ Lâm gia bị mất mạng ngay tại chỗ.

Hắn vất vả như vậy, tốn công biết bao nhiêu, mặc dù giết được không ít người, nhưng lại không thể hoàn thành nhiệm vụ mà Đại trưởng lão bàn giao, trong lòng Huyết Sát phiền muộn vô cùng, lại nhìn Ngọc nhi xinh đẹp như hoa như nhọc nằm bất tỉnh trên mặt đất, lại càng cảm thấy buồn bực hơn rất nhiều.

- Đại nhân, nơi này còn có người sống.

Một cao thủ Huyết Vụ Thành mang tới một người trước mặt Huyết Sát.

Mặc dù người này cũng là đệ tử Lâm gia, nhưng căn bản không can trường bằng Lâm Bi Phong, sau khi bị bắt được vội vàng quỳ xuống đất cầu xin, dập đầu như bằm tỏi.

- Hắn là Địa giai, cầm tới làm gì? Giết.

Huyết Sát vung tay nói.

- Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, ta biết rõ người người muốn tìm là ai.

Tên đệ tử Lâm gia này vội vàng mở miệng.

- Đợi đã.

Huyết Sát cau mày, ngồi xổm người xuống, vẻ mặt ôn hoà nhìn hắn, nheo mắt hỏi:

- Ngươi biết?

- Ta biết.

Tên đệ tử Lâm gia lau mồ hôi trên mặt, liên tục giải thích nói:

- Ta cũng là đệ tử dòng chính Lâm gia, chỉ là tư chất không tốt nên chỉ có cảnh giới Địa giai mà thôi. Hôm đó khi gia chủ và hai vị trưởng lão nói chuyện, ta cũng có có mặt.

Mặc dù Lâm Bi Phong không tham dự vào kế hoạch mai phục của Đường gia nhưng một vị Linh giai trưởng lão của Lâm gia lại tham dự. Sau khi trở lại Lâm gia, vị trưởng lão đã bẩm báo chuyện này cho Lâm Bi Phong, vừa vậy mới để tên đệ tử dòng chính này nghe thấy.

Huyết Sát hòa ái vỗ vỗ vai hắn:

- Nói cho ta biết rốt cuộc là ai, Huyết Vụ Thành tất có trọng thưởng!

- Cụ thể là ai ta cũng không biết rõ, chỉ biết là người của Đường Gia Bảo, có sáu tên hắc y nhân, là bọn hắn bố trí trận pháp.

Tên đệ tử Lâm gia vội vàng nói ra những gì mình biết.

Huyết Sát nhiều lần xác nhận, cảm giác đối phương không nói dối, lúc này mới thoả mãn gật gật đầu.

- Đại nhân... Ta có thể gia nhập Huyết Vụ Thành không?

Tên đệ tử Lâm gia lắp bắp hỏi thăm, tình hình hiện tại chỉ có gia nhập Huyết Vụ Thành, trở thành một phần tử của Huyết Vụ Thành mới có cơ hội sống sót.

Huyết Sát lạnh lùng nhìn hắn:

- Cốt khí của gia chủ các ngươi đã bị ngươi làm mất sạch rồi. Lão tử bình sinh ghét nhất loại người xu lợi phản bội, giết!

- Đại nhân... Ah!

Không thèm liếc nhìn tên đệ tử Lâm gia, Huyết Sát sờ cằm trầm ngâm nói:

- Không ngờ, mục tiêu lại là Đường Gia Bảo luôn bị chúng ta coi thường bỏ qua.

- Nhiệm vụ hoàn thành, các huynh đệ về trước thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook