Vô Thường

Chương 967: Chuyện lớn hóa nhỏ

Mạc Mặc

08/09/2013

Khấp Huyết Thương và Thủy Hàn Kiếm xuất hiện, cũng có nghĩa Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô đã tới.

- Ta dẫn bọn hắn đến.

Bạch Nguyệt Dung bước tới, phía sau nàng, chính là ba vị phó thành chủ Bạch Đế thành.

- Thế nào? Không muốn gặp lại ta?

Tuy trong miệng Đường Đỉnh Thiên trêu chọc, nhưng ánh mắt nhìn Đường Phong tràn ngập yêu thương.

Diệp Dĩ Khô trực tiếp kéo Đường Phong tới, tay vuốt ve đôi má Đường Phong, nước mắt lưu chuyển:

- Vài năm không thấy, Phong nhi đã gầy đi một ít.

Hiện tại Đường Phong còn đang mơ hồ, không thể hiểu nổi vì sao chuyện lại phát triển đến mức này.

Vốn người của Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành xông vào Bạch Đế Bí Cảnh, hiện tại ngay cả phụ mẫu cũng tới, chẳng lẽ Bạch Đế Bí Cảnh đã xảy ra vấn đề?

- Bái kiến công công, bái kiến bà bà...

Bạch Tiểu Lại và Phi Tiểu Nhã vội vàng tiến lên hành lễ, ngay cả Mạc Lưu Tô ẩn nấp trong Dược Thần Tông cũng nhanh chóng chạy ra.

- Đều đứng lên đi.

Đường Đỉnh Thiên phất phất tay, nhìn tam nữ vài lần, ngạc nhiên nói:

- Như thế nào chỉ có mấy người các ngươi? Thời gian mấy năm nay, chẳng lẽ Phong nhi không sinh cho ta mấy cháu trai, thật sự là mất mặt mà.

Một lời này làm cho tam nữ đỏ mặt.

Diệp Dĩ Khô tức giận liếc Đường Đỉnh Thiên, nói:

- Im miệng lại, không sợ người ta chê cười hay sao!

- Ai dám chê cười?

Đường Đỉnh Thiên cấm Khấp Huyết Thương xuống đất, ánh mắt âm lãnh nhìn người Huyết Vụ Thành trên bầu trời, âm thanh lạnh lùng nói:

- Ai dám chê cười, lão tử sẽ cho hắn một thương!

Vừa nói xong, uy áp hùng mạnh tản ra.

Đường Phong cả kinh, nói:

- Linh giai trung phẩm?

Đường Đỉnh Thiên phát ra khí thế thuộc về Linh giai trung phẩm, Đường Phong lại tinh tế cảm giác một phen, phát hiện lão nương Diệp Dĩ Khô cũng là Linh giai trung phẩm.

Điều này làm Đường Phong vui sướng, từ khi hai người tấn chức Linh giai hạ phẩm đến giờ, trước sau không tới mười năm, lại có thể tấn chức lần nữa, tốc độ này đúng là rất nhanh, nghĩ đến có lẽ có quan hệ đến tư chất của bản thân, còn nguyên nhân khác chính là có quan hệ tới Thần binh.

Nhưng dù thế nào, thực lực của bọn họ được đề cao, là chuyện vui Đường Phong muốn nhìn thấy nhất.

Đường Đỉnh Thiên cười ha hả, vỗ vỗ vai Đường Phong nói:

- Tiểu Phong nhi đã là Linh giai hạ phẩm rồi, ta và mẫu thân của ngươi phải cố gắng mới được nếu không ngươi sẽ bị ngươi qua mặt sao?

Đường Phong vò đầu bứt tai:

- Mới tấn chức Linh giai trước đây vài ngày thôi.

Bạch Nguyệt Dung và ba vị phó thành chủ Bạch Đế thành tiến lên chào hỏi hắn.

Người một nhà ở chỗ này nói dài nói ngắn, làm cho bọn người Huyết Vụ Thành đứng trên bầu trời cảm thấy vô cùng xấu hổ, khí thế toàn thân của Lý Thiên Cừu đã được thu liễm hoàn toàn, bởi vị hắn kiên kị những người bên cạnh Đường Phong.

Tuy người của Huyết Vụ Thành không ít, lại có hai Linh giai trung phẩm tọa trấn, đó là nguyên nhân chiếm ưu thế, nhiều hơn một Linh giai trung phẩm, không phải những người còn lại có thể bù được.

Nhưng trong nháy mắt, loại ưu thế này biến mất không còn, cục diện cải biến hoàn toàn. Vốn trong Dược Thần Tông nhảy ra rất nhiều cao thủ Linh giai, trong đó có nữ tử mặc quần áo hỏa hồng Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu nhìn không thấu, hiện tại lại có hai Linh giai từ Linh Mạch Chi Địa khác chạy tới, mà hai người này lại là Linh giai trung phẩm.

Nếu thật sự đánh, bên Huyết Vụ Thành không có nổi một phần thắng, sắc mặt Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu âm trầm, có ý chạy trốn, nhưng lại không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Từ trên người nữ tử mặc quần áo hỏa hồng kia bọn họ cảm nhận được nguy hiểm, cho nên tuyệt đối không được phép đưa lưng về phía nàng! Huống chi, phía đối diện còn có hai Linh giai trung phẩm, ba thanh Thần binh, mười mấy Linh giai hạ phẩm, chỉ riêng đội hình này, đã đủ làm cho bọn họ không dám làm bậy.

Hơn nữa, với ân oán của Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành bao năm qua, Lý Thiên Cừu tin chắc Tô Luyến Thủy sẽ rất vui khi bỏ đá xuống giếng.

Tiến thoái lưỡng nan! Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu lui cũng không lui được, đánh cũng không thể đánh, mắt nhìn đối phương ở bên kia nói chuyện phiếm, bọn họ đành phải chờ đợi, nhưng đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.

Nói một hồi lâu, Đường Phong mới nói:

- Phụ mẫu, những chuyện này nói sau đi, đám người này dám đả thương sủng vật của hài nhi, ta muốn tính toán sổ sách với bọn họ.

Lý Thiên Cừu vội vàng nói:



- Đả thương con thượng cổ linh thú này, Huyết Vụ Thành ta không dám kể công, trong đó cũng có thủ bút của Tô cô nương.

- Người không biết không trách.

Đường Phong nhíu mày, hùng hổ dọa người nhìn Lý Thiên Cừu.

Lý Thiên Cừu chau mày nói:

- Chúng ta cũng không biết đây là sủng vật của các hạ! Cho rằng là vật vô chủ, cho nên mới ra tay công kích!

Lời này dù không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng rõ ràng có ý chịu thua, Lý Thiên Cừu vừa mới kêu gào đòi tiêu diệt Đường Phong đâu rồi, hiện tại thấy đối phương binh hùng tướng mạnh, liền đổi ý sao?

Trận chiến này, trừng phạt không được, đánh cũng không được, lòng dạ của Lý Thiên Cừu như gương sáng.

- Không kể có biết hay không, đánh là đánh, dám động đến sủng vật của bổn thiếu gia, phải trả giá thật nhiều!

Hắc Phượng ở sau lưng Đường Phong kêu to một hồi, giống như hò hét trợ uy.

Lý Thiên Cừu trầm mặc, nói:

- Nếu các hạ đã nói như vậy, lão phu cũng không còn cách nào, nếu muốn đánh, Huyết Vụ Thành ta sẽ phụng bồi tới cùng!

Dù gì Lý Thiên Cừu cũng là Linh giai trung phẩm, cũng có ngạo khí của mình, cũng biết Đường Phong không có ý thả đi, vậy thì khai chiến, vì hắn có nói gì, cũng chỉ là lãng phí nước bọt, mất mặt xấu hổ.

- Ta đánh với ngươi!

Đường Đỉnh Thiên cầm Khấp Huyết Thương, mắt nhìn Lý Thiên Cừu, nói:

- Lão gia hỏa, ân tình một chưởng lần trước, hôm nay sẽ hoàn trả.

Lần trước Huyết Vụ Thành xâm lấn Linh Mạch Chi Địa của Đường gia bảo, Đường Đỉnh Thiên đại chiến với Lý Thiên Cừu một hồi, nhưng khi đó thực lực chủ là Linh giai hạ phẩm, bị Lý Thiên Cừu đánh trọng thương, hiện tại gặp mặt lần nữa, đương nhiên phải báo cừu rửa hận.

Đường Đỉnh Thiên khẽ động, tất cả mọi người đều động.

Đám người đứng ngoài nhìn thấy cương khí giao thoa, linh khí hỗn loạn, mấy chục cao thủ Linh giai ngưng tụ ra khí thế của mình, thiên địa biến sắc, giống như muốn sụp đổ.

Mắt thấy sẽ xảy ra một hồi đại chiến hết sức thảm thiết, đột nhiên Hỏa Phượng mở miệng:

- Đường Phong, có thể nghe ta một câu hay không?

Đường Phong quay đầu nhìn Hỏa Phượng, gật đầu nói:

- Phu nhân cứ nói.

Tràng diện giương cung bạt kiếm đột nhiên dừng lại một chút, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn Hỏa Phượng. Tuy đám người Thiên Tú không biết thân phận chân thật của Hỏa Phượng, nhưng có thể nhìn thấy tràng diện Tiếu thúc bị quật ngã hiện ra rõ mồn một, tất cả mọi người đều biết nàng tuyệt đối là cao thủ.

Mà bọn người Đường Đỉnh Thiên vẫn không thể nhìn thấu sâu cạn của Hỏa Phượng, bây giờ nghe nàng nói như vậy, đương nhiên phải chú ý.

Dù là thời điểm nào, cao thủ luôn được người ta chú ý.

- Được rồi, chuyện này cũng không phải đại sự gì.

Hỏa Phượng nhíu mày suy nghĩ nửa ngày, mới mở miệng nói ra một câu như vậy, nhìn qua Hắc Phượng nói:

- Tuy tiểu gia hỏa này bị thương, nhưng không bị thương đến gân cốt, chỉ cần điều dưỡng một chút là khỏi hẳn.

Đường Phong hồ nghi nhìn Hỏa Phượng, không nghĩ tới nàng lại nói những lời này, biến chiến tranh thành tơ lụa, nhất tiếu hóa ân cừu, đây là cách nghĩ của Hỏa Phượng.

Nếu không với thực lực của nàng, thật muốn nổi bão, chỉ sợ người Huyết Vụ Thành không ai chạy thoát.

Nhưng Đường Phong không hiểu, theo đạo lý mà nói, nếu mình nói ra lời này, đó là vì cố kỵ mặt mũi của Huyết Thiên Hà, nhưng là Hỏa Phượng là hộ cung thánh thú của Thiên Thánh Cung, mà giữa Thiên Thánh Cung có ân oán ngàn năm với Huyết Vụ Thành, qua nhiều năm như vậy, vô số đệ tử của hai bên chết trong tay đối phương, ân oán đã không còn khả năng hóa giải, Hỏa Phượng nên ra tay tiêu diệt đám người Huyết Vụ Thành mới phải, nhưng không nghĩ tới nàng lại thả những người này rời đi.

Nhưng Hỏa Phượng làm như vậy, khẳng định là có lý do của nàng, nàng cũng không phải loại người hiền lành, cũng không phải nữ nhân không biết phân biệt ân oán.

Nghĩ đến điểm này, Đường Phong gật đầu nói:

- Nếu phu nhân đã nói như vậy, chuyện này đến đây là hết, phụ mẫu nghĩ thế nào?

Đường Đỉnh Thiên thu trường thương lại, nói:

- Nơi này là của ngươi, ngươi nói thế nào thì cứ làm vậy đi.

Một hồi đại chiến hết sức căng thẳng, bị hai ba câu của Hỏa Phượng hóa giải, Lý Thiên Cừu và Hứa Cửu Châu có ảo giác như mình vừa đi dạo qua trước Quỷ Môn Quan một vòng, đám người phía sau đổ mồ hôi lạnh, bàn chân lạnh lẽo.

Nhưng hai người này vẫn mê mang, không biết vì sao nữ tử mặc quần áo hỏa hồng này lại cầu tình cho người của mình.

- Lý mỗ tạ ơn phu nhân đại nghĩa.

Lý Thiên Cừu ôm quyền nói, dù trong nội tâm không rõ, nhưng những lời khách sáo vẫn phải nói.

- Chúng ta rời đi, nếu phu nhân có rảnh, kính xin đến Huyết Vụ Thành một lần, chúng ta sẽ dùng lễ thượng khách mà đối đãi!

Ân cứu mạng, đương nhiên là phải báo, sau khi nói xong, còn nhìn Đường Phong hừ lạnh một cái, phất tay áo quay người rời đi.



- Không cần đi vội!

Hỏa Phượng nói với đám người Lý Thiên Cừu.

- Phu nhân có chuyện gì muốn chỉ giáo?

Thần thái Lý Thiên Cừu cung kính.

- Trở về nói với Huyết Thiên Hà, sau này đừng nên cho đệ tử tự ý ra ngoài gây chuyện, nếu không đừng trách bổn phu nhân không khách khí, khi đó ta có thể sẽ ra tay quản giáo giúp hắn.

Hỏa Phượng nói xong lời cuối cùng, liền nổi giận đùng đùng, vừa dứt lời, bàn tay trắng nõn vung về phía bọn người Lý Thiên Cừu.

Hỏa diễm phô thiên cái địa, bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung, như mủi tên, nện về phía đám người Lý Thiên Cừu.

Người của Huyết Vụ Thành sợ hãi, dưới sự dẫn dắt của hai Linh giai trung phẩm hóa giải, Hỏa Phượng chỉ vung tay một cách tùy ý đã có uy lực không thể tưởng tượng, những đóa hỏa diễm như này như có sinh mạng, người của Huyết Vụ Thành có làm thể nào cũng không thể ngăn cản.

- Bành bành bành...

Tiếng nổ vang lên liên tiếp, mỗi đóa hỏa diễm đánh lên một người của Huyết Vụ Thành, công kích đánh về phía ngực bọn họ, hỏa diễm đánh lên người họ, lập tức dập tắt, nhưng nhiệt độ cực cao kia, lại rót vào cơ thể bọn họ.

Sắc mặt người Huyết Vụ Thành hồng lên, đó là vì nhiệt độ cực cao gây ra, có một ít người có thực lực thấp, trong miệng phun ra máu tươi.

Đám người đứng nhìn cũng sợ hãi.

Trừ Đường Phong và Tô Luyến Thủy biết thân phận chân thật của Hỏa Phượng ra, những người khác đều mở to mắt. Mọi người phát hiện, nữ tử mà mình nhìn không thấu này, đúng là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ không thể nào tưởng tượng nổi!

Linh giai thượng phẩm! Có thể giơ tay nhấc chân làm bị thương Linh giai trung phẩm, chỉ có Linh giai thượng phẩm mới có thể giải thích tất cả.

Trong thiên hạ này, lúc nào khi nào lại nhiều ra thêm một Linh giai thượng phẩm? Chẳng phải cao thủ Linh giai thượng phẩm chủ có cung chủ Thiên Thánh Cung và thành chủ Huyết Vụ Thành hay sao?

Tiếu thúc đang xem náo nhiệt bỗng đổ mồ hôi lạnh, trước đó vài ngày hắn còn muốn lợi dụng đêm tối tập kích Hỏa Phượng, tìm lại chút thể diện, nhưng hôm nay mới biết rõ, hắn không còn cơ hội. Thời điểm Hỏa Phượng giáo huấn hắn, còn hạ thủ lưu tình.

Đoạn Thất Xích ở bên cạnh chọc chọc chế nhạo Thang Phi Tiếu, lén lút truyền âm nói:

- Lão Thang, tối nay còn muốn đi tìm nàng báo thù hay không, muốn rửa sạch hổ thẹn hay không?

Sắc mặt Thang Phi Tiếu bị Đoạn Thất Xích chế nhạo nên hồng lên, quay đầu oán hận nhìn hắn, nổi giận:

- Muốn chết!

Lý Thiên Cừu dùng tay che ngực, sắc mặt có chút tái nhợt, dù không cam lòng, nhưng vẫn cung kiêm như cũ, nói:

- Tạ phu nhân hạ thủ lưu tình.

- Cút đi!

Hỏa Phượng khua tay nói.

Lúc này Lý Thiên Cừu mới xoay người rời đi, nói:

- Đi!

Đám người Huyết Vụ Thành kéo thân thể tổn thương tàn tạ rời đi, trong nháy mắt biến mất không thấy bóng dáng.

Người Huyết Vụ Thảnh rời đi, tuy đám người còn lại không có địch ý, nhưng đại đa số đều không biết mặt nhau, Đường Phong nhìn qua, nhìn từng người của đối phương.

Thời điểm bọn người Đường Đỉnh Thiên nhìn thấy hộ pháp Thiên Thánh Cung Tô Luyến Thủy, nhất thời cũng sửng sốt.

Thiên Thánh Cung, Huyết Vụ Thành, trong suy nghĩ của người tu luyện là hai nơi cường đại nhất, nhưng không nghĩ tới có ngày lại nhìn thấy đội ngũ hai phe cùng đi với nhau.

Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, dù gì Đường Đỉnh Thiên là cao thủ Linh giai trung phẩm, cho nên không mất thân phận, hàn huyên với Tô Luyến Thủy vài câu, xem quen biết nhau.

Thời điểm giới thiệu đến phu nhân, Đường Phong có chút khó khăn, chỉ hàm hồ cho qua.

- Không biết phu nhân có quan hệ gì với Phong nhi của chúng ta?

Đường Đỉnh Thiên hỏi.

Hỏa Phượng liếc nhìn Đường Phong, hé miệng cười:

- Ha ha...

Sau đó quay người rời đi.

Phu nhân cười rất thâm ý, ánh mắt Diệp Dĩ Khô nhìn Đường Phong cũng rất thâm ý.

Đường Phong nhức đầu, vừa rồi phu nhân không muốn tiếp tục dây dưa về vấn đề trên, nên mới cười như vậy, nhưng không nghĩ tới lại làm người khác hiểu lầm.

Mắt thấy Diệp Dĩ Khô muốn hỏi cái gì đó, Đường Phong vội vàng mời mọi người tiến vào trong Dược Thần Tông.

Ở xa tới đều là khách, Đường Phong thân là chủ nhân đương nhiên phải chiêu đãi. Vội vội vàng vàng phân phó đệ tử Bạch Đế thành, hiện tại thành chủ và ba vị phó thành chủ giá lâm, bọn hắn cũng phải tiếp đón ân cần một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook