Chương 781: Đi ngang qua
Mạc Mặc
07/09/2013
Trong Linh Mạch Chi Địa xác thực có một vị cao thủ giấu trong bóng tối, nhưng cũng không phải là Linh Giai trung phẩm giống mình nghĩ, mà là một vị Linh Giai thượng phẩm hàng thật giá thật.
Trình độ kinh khủng của người thần bí này, đám người Lý Thiên Cừu vừa rồi đã lĩnh giáo qua, nếu là để hắn đại khai sát giới, mình và tất cả mọi người ở đây phỏng chừng không ai có thể chạy thoát.
Thế nhưng đối phương giết chết Bích Kinh Thần sau đó cũng không có chút động tác nào tiếp theo, thực sự trong lòng đám người Lý Thiên Cừu có chút chẳng biết phải làm sao. Chạy, không dám chạy, một khi có động tác gì làm vị cao thủ siêu cấp này chú ý, nói không chừng người kế tiếp chết chính là mình. Chờ, chờ đến nổi ruột gan nóng như lửa đốt, thấp thỏm bất an, ai cũng không biết lúc nào hắn sẽ động thủ lần nữa.
Hiện tại trong lòng đám người Lý Thiên Cừu giống như kiến bò trên trảo nóng, gấp gáp đến mức đầu bốc lên khói xanh, không dám di động bước chân dù chỉ một chút.
“Mẹ nó, tức nghẹn họng chết mất.”
Lý Thiên Cừu nghĩ.
Thân thể người thần bí lung lay một chút, phảng phất muốn di động, hắc khí toàn thân không ngớt lượn lờ, âm hưởng gào khóc thảm thiết càng rõ ràng hơn rất nhiều. Động tác rất nhỏ này lại để trong lòng đám người Lý Thiên Cừu vô cùng căng thẳng, một chút nữa thôi là không nhịn được xoay người chạy trốn. Có phải là dấu hiệu chuẩn bị xuất thủ? Điều này làm khiến đám người Lý Thiên Cừu không rõ hắn uống nhầm thuốc gì, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Trong lòng Đường Phong hiện tại cũng vô cùng khổ sở! Căn bản hắn không nghĩ tới lúc vận dụng Thắng Giả Vi Vương lực lượng của âm hồn cuối cùng sinh ra dĩ nhiên ngay cả chính mình đều có chút không áp chế được.
Người thần bí hiển nhiên là Đường Phong.
Lúc Thượng tiền bối bị ám toán, và thời gian cùng so chiêu với bốn vị Linh Giai trung phẩm Huyết Vụ Thành, Thắng Giả Vi Vương đã tới chốt quan trọng nhất của bước cuối cùng, thời gian đó căn bản hắn không có thời gian để tiếp tục quan tâm bên ngoài xảy ra chuyện gì, chỉ có thể cưỡng chế đau đớn trong đan điền và hồn phách.
Thật vất vả mới đợi đến lúc hoàn tất thi triển năng lực Thắng Giả Vi Vương, hàng vạn hàng nghìn âm hồn ngưng thành một thể, Thượng tiền bối đã bị đẩy vào tuyệt lộ.
Tuy rằng Đường Phong chưa bao giờ gặp Thượng tiền bối, nhưng Đường Phong sao có thể thấy chết mà không cứu? Trước kia chẳng qua lão nhân này là thủ hộ thần của Linh Mạch Chi Địa, chứng tỏ hắn không một mình chạy trốn mà vứt bỏ cao thủ các đại gia tộc, phần nghĩa khí này cũng đáng để người khác kính nể. Lấy năng lực của hắn, ngay cả khi bị người ám toán, muốn chạy trốn thì cũng dễ như trở bàn tay.
Trước sự sống và cái chết, người có thể làm ra lựa chọn như vậy, tất cả không ngoại lệ đều là người có đạo đức cao thượng! Bản thân Đường Phong không phải, thế nhưng điều này cũng không ảnh hướng đến việc hắn vô cùng khâm phục những con người như vậy.
Không cần nghĩ ngợi chút nào, trong nháy mắt Đường Phong vận dụng ra năng lực Tá Thi Hoàn Hồn, dựa vào lực lượng của âm hồn duy nhất tại cương tâm, tiến vào trong chiến trường.
Âm hồn cuối cùng được ngưng luyện từ hàng vạn hàng ngàn âm hồn, sự cường đại của nó làm trong lòng Đường Phong cũng phát sợ. Nó đã siêu việt Linh Giai trung phẩm, trình độ tuyệt đối đạt đến Linh Giai trung phẩm, thậm chí…. So với Linh Giai trung phẩm bình thường còn lợi hại hơn rất nhiều.
Vốn dĩ Đường Phong còn muốn ẩn dấu diện mạo một chút, nhưng mà lúc vận dụng năng lực Tá Thi Hoàn hồn, bề ngoài chính mình vô duyên vô cớ bao vây một tầng hắc khí, vừa vặn che dấu dung mạo, khỏi phải động tay động chân.
Nguy cơ trước mắt, cứu Thượng tiền bối, trong hai chiêu đánh chết Bích Kinh Thần, vốn là Đường Phong muốn mau chóng diệt cả đám người Lý Thiên Cừu, nhưng hiện tại thật sự là “hữu tâm vô lực”.
Lực lượng âm hồn quá cường đại, hắn có chút không khống chế nổi! Bản thân hắn bất quá mới là một Thiên Giai trung phẩm mà thôi, hiện tại sử dụng lực lượng của Linh Giai trung phẩm, đã siêu việt cực hạn quá nhiều, tuy rằng thân thể được rèn luyện đến mức tân cùng, có thể thừa nhận năng lượng của âm hồn Linh Giai thượng phẩm, không đến mức sau khi sử dụng thân thể và lục phủ ngũ tạng bị phá hủy như trước đây. Thế nhưng âm hồn này đã lớn mạnh đến trình độ nhất định, dĩ nhiên cướp giật quyền khống chế thân thể với hồn phách của Đường Phong.
Đường Phong không biết sau khi bị nó cướp đoạt quyền khống chế thân thể sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ đến tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
May mắn là thân thể của chính mình, tuy rằng hồn phách của bản thân Đường Phong không cường đại bằng âm hồn, nhưng vẫn chiếm được quyền chủ đạo, âm hồn muốn cướp đoạt cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Phân ra bộ phận lớn tâm thần áp chế hành động của âm hồn, măc dù Đường Phong muốn ra tay đối phó đám người Lý Thiên Cừu cũng hữu tâm vô lực, chỉ có thể dõi mắt trông chờ.
Thượng tiền bối một mặt ho khan, một mặt đứng lên phía sau Đường Phong, chần chờ nhìn vào bóng lưng cuồn cuộn hắc khí của hắn, thở dốc nói:
- Đa tạ bằng hữu đã xuất thủ tương trợ!
Vừa rồi nếu không phải trong thời khắc mấu chốt Đường Phong xuất hiện, lúc này có khả năng Thượng tiền bối đã chết cùng Bích Kinh Thần rồi.
- Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, đó là việc nên làm, không cần khách khí.
Đường Phong cũng không xoay người, mà dùng âm thanh đinh đang khô cứng và băng lãnh như đao kiếm nói.
Lời này nghe vào trong tai đám người Lý Thiên Cừu, cảm thấy bực bội muốn chết.
Bọn họ vốn tưởng rằng vị cao thủ siêu cấp đột nhiên xuất hiện này là sát thủ của Linh Mạch Chi Địa vẫn ẩn giấu, nhưng đến khi nghe ý tứ trong lời nói của hắn, dĩ nhiên chỉ là đi ngang qua!
Đi ngang qua như vậy cũng quá là trùng hợp sao? Trời đất bao la, đi đâu không đi, hết lần này tới lần khác lại muốn đi ngang qua đây. Bất quá cẩn thận nghĩ lại, sợ rằng người này xác thực là đi qua đây, bằng không cũng sẽ không ẩn ấp đến giờ mới ra tay? Nếu như hắn là một phần tử của Linh Mạch Chi Địa, sớm đã tiêu diệt đám người chính mình, không phải là xong xuôi mọi việc?
Nhìn Đường Phong hắc khí đầy người, Lý Thiên Cừu nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng mở miêng ôm quyền nói:
- Các hạ muốn quản tới nhàn sự của Huyết Vụ Thành sao?
- Huyết Vụ Thành...
Âm thanh băng lãnh chói tai của Đường Phong lần nữa vang lên, truyền ra ngoài:
- Ngươi cho là nói ra ba chữ Huyết Vụ Thành, lão phu sẽ sợ các ngươi sao? Huyết Thiên Hạ tại trước mặt của lão phu cũng không dám làm càn, các ngươi tính cái quái gì?
Trong lòng Lý Thiên Cừu tuy rằng căm tức, nhưng nét mặt cũng không dám có chút nào vô lễ, chần chờ nói:
- Các hạ xác định nhận thức thành chủ của chúng ta?
Trình độ kinh khủng của người thần bí này, đám người Lý Thiên Cừu vừa rồi đã lĩnh giáo qua, nếu là để hắn đại khai sát giới, mình và tất cả mọi người ở đây phỏng chừng không ai có thể chạy thoát.
Thế nhưng đối phương giết chết Bích Kinh Thần sau đó cũng không có chút động tác nào tiếp theo, thực sự trong lòng đám người Lý Thiên Cừu có chút chẳng biết phải làm sao. Chạy, không dám chạy, một khi có động tác gì làm vị cao thủ siêu cấp này chú ý, nói không chừng người kế tiếp chết chính là mình. Chờ, chờ đến nổi ruột gan nóng như lửa đốt, thấp thỏm bất an, ai cũng không biết lúc nào hắn sẽ động thủ lần nữa.
Hiện tại trong lòng đám người Lý Thiên Cừu giống như kiến bò trên trảo nóng, gấp gáp đến mức đầu bốc lên khói xanh, không dám di động bước chân dù chỉ một chút.
“Mẹ nó, tức nghẹn họng chết mất.”
Lý Thiên Cừu nghĩ.
Thân thể người thần bí lung lay một chút, phảng phất muốn di động, hắc khí toàn thân không ngớt lượn lờ, âm hưởng gào khóc thảm thiết càng rõ ràng hơn rất nhiều. Động tác rất nhỏ này lại để trong lòng đám người Lý Thiên Cừu vô cùng căng thẳng, một chút nữa thôi là không nhịn được xoay người chạy trốn. Có phải là dấu hiệu chuẩn bị xuất thủ? Điều này làm khiến đám người Lý Thiên Cừu không rõ hắn uống nhầm thuốc gì, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Trong lòng Đường Phong hiện tại cũng vô cùng khổ sở! Căn bản hắn không nghĩ tới lúc vận dụng Thắng Giả Vi Vương lực lượng của âm hồn cuối cùng sinh ra dĩ nhiên ngay cả chính mình đều có chút không áp chế được.
Người thần bí hiển nhiên là Đường Phong.
Lúc Thượng tiền bối bị ám toán, và thời gian cùng so chiêu với bốn vị Linh Giai trung phẩm Huyết Vụ Thành, Thắng Giả Vi Vương đã tới chốt quan trọng nhất của bước cuối cùng, thời gian đó căn bản hắn không có thời gian để tiếp tục quan tâm bên ngoài xảy ra chuyện gì, chỉ có thể cưỡng chế đau đớn trong đan điền và hồn phách.
Thật vất vả mới đợi đến lúc hoàn tất thi triển năng lực Thắng Giả Vi Vương, hàng vạn hàng nghìn âm hồn ngưng thành một thể, Thượng tiền bối đã bị đẩy vào tuyệt lộ.
Tuy rằng Đường Phong chưa bao giờ gặp Thượng tiền bối, nhưng Đường Phong sao có thể thấy chết mà không cứu? Trước kia chẳng qua lão nhân này là thủ hộ thần của Linh Mạch Chi Địa, chứng tỏ hắn không một mình chạy trốn mà vứt bỏ cao thủ các đại gia tộc, phần nghĩa khí này cũng đáng để người khác kính nể. Lấy năng lực của hắn, ngay cả khi bị người ám toán, muốn chạy trốn thì cũng dễ như trở bàn tay.
Trước sự sống và cái chết, người có thể làm ra lựa chọn như vậy, tất cả không ngoại lệ đều là người có đạo đức cao thượng! Bản thân Đường Phong không phải, thế nhưng điều này cũng không ảnh hướng đến việc hắn vô cùng khâm phục những con người như vậy.
Không cần nghĩ ngợi chút nào, trong nháy mắt Đường Phong vận dụng ra năng lực Tá Thi Hoàn Hồn, dựa vào lực lượng của âm hồn duy nhất tại cương tâm, tiến vào trong chiến trường.
Âm hồn cuối cùng được ngưng luyện từ hàng vạn hàng ngàn âm hồn, sự cường đại của nó làm trong lòng Đường Phong cũng phát sợ. Nó đã siêu việt Linh Giai trung phẩm, trình độ tuyệt đối đạt đến Linh Giai trung phẩm, thậm chí…. So với Linh Giai trung phẩm bình thường còn lợi hại hơn rất nhiều.
Vốn dĩ Đường Phong còn muốn ẩn dấu diện mạo một chút, nhưng mà lúc vận dụng năng lực Tá Thi Hoàn hồn, bề ngoài chính mình vô duyên vô cớ bao vây một tầng hắc khí, vừa vặn che dấu dung mạo, khỏi phải động tay động chân.
Nguy cơ trước mắt, cứu Thượng tiền bối, trong hai chiêu đánh chết Bích Kinh Thần, vốn là Đường Phong muốn mau chóng diệt cả đám người Lý Thiên Cừu, nhưng hiện tại thật sự là “hữu tâm vô lực”.
Lực lượng âm hồn quá cường đại, hắn có chút không khống chế nổi! Bản thân hắn bất quá mới là một Thiên Giai trung phẩm mà thôi, hiện tại sử dụng lực lượng của Linh Giai trung phẩm, đã siêu việt cực hạn quá nhiều, tuy rằng thân thể được rèn luyện đến mức tân cùng, có thể thừa nhận năng lượng của âm hồn Linh Giai thượng phẩm, không đến mức sau khi sử dụng thân thể và lục phủ ngũ tạng bị phá hủy như trước đây. Thế nhưng âm hồn này đã lớn mạnh đến trình độ nhất định, dĩ nhiên cướp giật quyền khống chế thân thể với hồn phách của Đường Phong.
Đường Phong không biết sau khi bị nó cướp đoạt quyền khống chế thân thể sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ đến tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
May mắn là thân thể của chính mình, tuy rằng hồn phách của bản thân Đường Phong không cường đại bằng âm hồn, nhưng vẫn chiếm được quyền chủ đạo, âm hồn muốn cướp đoạt cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Phân ra bộ phận lớn tâm thần áp chế hành động của âm hồn, măc dù Đường Phong muốn ra tay đối phó đám người Lý Thiên Cừu cũng hữu tâm vô lực, chỉ có thể dõi mắt trông chờ.
Thượng tiền bối một mặt ho khan, một mặt đứng lên phía sau Đường Phong, chần chờ nhìn vào bóng lưng cuồn cuộn hắc khí của hắn, thở dốc nói:
- Đa tạ bằng hữu đã xuất thủ tương trợ!
Vừa rồi nếu không phải trong thời khắc mấu chốt Đường Phong xuất hiện, lúc này có khả năng Thượng tiền bối đã chết cùng Bích Kinh Thần rồi.
- Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ, đó là việc nên làm, không cần khách khí.
Đường Phong cũng không xoay người, mà dùng âm thanh đinh đang khô cứng và băng lãnh như đao kiếm nói.
Lời này nghe vào trong tai đám người Lý Thiên Cừu, cảm thấy bực bội muốn chết.
Bọn họ vốn tưởng rằng vị cao thủ siêu cấp đột nhiên xuất hiện này là sát thủ của Linh Mạch Chi Địa vẫn ẩn giấu, nhưng đến khi nghe ý tứ trong lời nói của hắn, dĩ nhiên chỉ là đi ngang qua!
Đi ngang qua như vậy cũng quá là trùng hợp sao? Trời đất bao la, đi đâu không đi, hết lần này tới lần khác lại muốn đi ngang qua đây. Bất quá cẩn thận nghĩ lại, sợ rằng người này xác thực là đi qua đây, bằng không cũng sẽ không ẩn ấp đến giờ mới ra tay? Nếu như hắn là một phần tử của Linh Mạch Chi Địa, sớm đã tiêu diệt đám người chính mình, không phải là xong xuôi mọi việc?
Nhìn Đường Phong hắc khí đầy người, Lý Thiên Cừu nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng mở miêng ôm quyền nói:
- Các hạ muốn quản tới nhàn sự của Huyết Vụ Thành sao?
- Huyết Vụ Thành...
Âm thanh băng lãnh chói tai của Đường Phong lần nữa vang lên, truyền ra ngoài:
- Ngươi cho là nói ra ba chữ Huyết Vụ Thành, lão phu sẽ sợ các ngươi sao? Huyết Thiên Hạ tại trước mặt của lão phu cũng không dám làm càn, các ngươi tính cái quái gì?
Trong lòng Lý Thiên Cừu tuy rằng căm tức, nhưng nét mặt cũng không dám có chút nào vô lễ, chần chờ nói:
- Các hạ xác định nhận thức thành chủ của chúng ta?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.