Vô Thường

Chương 996: Linh thạch có thể mua được nhân mạng sao ?

Mạc Mặc

08/09/2013

- Có ý tứ...

Sắc mặt Tư Đồ Thịnh ngưng trọng nói, Đường Phong ngược lại cảm thấy rất vui mừng khi dò xét mười ba cổ dược thi trước mặt, trước kia dược thi chữ Thiên từ một đến sáu chiến đấu, chỉ biết dùng sức mà thôi, căn bản không biết dùng chiêu thức gì đáng nói cả, lúc ấy có thể đánh bại đối thủ, đúng là dựa vào tốc độ và lực lượng mà thôi.

Nhưng so sánh với mười ba dược thi hắn vừa phóng xuất ra ngoài này thì khác nhau rất lớn, Đường Phong nhìn thấy bọn chúng chiến đấu cũng hung hãn liều mạng không sợ chết, cũng là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, nhưng đã có thể vận dụng chiêu thức khi còn sống của mình.

So sánh cả hai, những dược thi này linh hoạt hơn dược thi chữ Thiên rất nhiều.

Nguyên nhân là do mình bỏ âm hồn vào trong dược thi sao? Bởi vì có thần trí của mình, cho nên biết rõ nên chiến đấu thế nào, bọn chúng cũng biết nên vận dụng chiêu thức khi còn sống thế nào cho thích hợp.

Trong đầu của Đường Phong xuất hiện một cách nghĩ lớn mật, nếu như cách nghĩ này thành công, vậy thì sức chiến đấu đã tăng lên một cấp độ, đến lúc đó chúng sẽ biến thành ác mộng của tất cả địch nhân.

Nhưng bây giờ không phải là lúc nghiên cứu chuyện này, nếu đã vạch mặt với Tư Đồ gia, Đường Phong sẽ không có ý định thả hổ về rừng, những người trước mặt này, toàn bộ đều phải chết.

Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, nếu lúc này Đường gia bảo là phía thua, Đường Phong tin tưởng bọn chúng sẽ không từ bi gì với Đường gia bảo, chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình với Đường gia.

- Các hạ hảo thủ đoạn!

Tư Đồ Thịnh tràn đầy kiêng kỵ nhìn Đường Phong, toàn thân cao thấp của người trẻ tuổi này tản mát ra một cổ khí tức nhìn không thấu, những hắc y nhân này đương nhiên giúp đỡ cho hắn, nhưng Tư Đồ Thịnh không biết Đường Phong sẽ làm gì tiếp theo.

- Tư Đồ trưởng lão nói ra suy nghĩ của mình đi?

Lông mày Đường Phong nhíu lại.

- Một trận chiến này, Tư Đồ gia chúng ta sẽ nhượng bộ!

Thời điểm Tư Đồ Thịnh nói ra những lời này chẳng khác gì nghĩ một đằng nói một nẻo, da mặt co rúm lại, cúi đầu khúm núm với người trong Linh Mạch Chi Địa, đối với một trưởng lão cao cao tại thượng của một đại gia tộc, chẳng những không chinh phục được một tiểu gia tộc, ngược lại còn dùng tư thái này để nhận thua, điều này quá mất mặt.

Đường Phong cười khẽ nói:

- Tư Đồ trưởng lão muốn giảng hòa với vãn bối sao?

Sắc mặt Tư Đồ Thịnh đầy ngượng ngập, hắn tránh chính là vấn đề này, mở miệng nói:

- Lão hủ thừa nhận thực lực của những người này rất mạnh, thực lực của các hạ cũng rất mạnh! Nhưng Tư Đồ gia ta cũng còn lực tái chiến, nếu tiếp tục đánh nữa, đối với ta và ngươi cũng không có chỗ tốt gì, cho nên...



- Không sao cả...

Đường Phong dựng thẳng một ngón tay lên lúc lắc, nói:

- Là các ngươi không có chỗ tốt, còn ta không sao cả.

Sắc mặt Tư Đồ Thịnh lạnh lẽo, nói:

- Các hạ chớ khinh người quá đáng.

- Thả hổ về rừng lưu họa về sau, Tư Đồ trưởng lão!

Vẻ mặt Đường Phong tươi cười.

- Chẳng lẽ ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt?

Tư Đồ Thịnh sững sờ, chợt cười lớn một tiếng, nói:

- Chỉ sợ ngươi không có cái bổn sự này!

- Có bổn sự hay không, chẳng phải thử một lần sẽ biết sao?

Đường Phong dùng ánh mắt khiêu khích nhìn qua hắn.

Khuôn mặt Tư Đồ Thịnh vặn vẹo, thân hình run rẩy, hiển nhiên là bị tức giận không ít, thật lâu sau mới lắc đầu chán nản, nói:

- Ngươi muốn thế nào?

Tư Đồ Thịnh cảm thấy rất nhục nhã! Dù là ở thế giới bên ngoài, Tư Đồ gia cũng chưa bao giờ ăn thiệt thòi lớn như vậy, đây là Linh Mạch Chi Địa, mười tên đệ tử trong gia tộc bị giết cũng thôi đi, hiện tại bị người ta đánh tới tận cửa, chẳng những không có biện pháp báo thù, còn bị đối phương bức bách, chỉ có thể tự hạ thấp tư thái cầu hòa.

Loại cảm giác này rất ủy khuất, làm cho người ta phẫn nộ, nhưng cũng đành chịu.

Đối phương chỉ là một tiểu tử mới hơn hai mươi tuổi! Còn bản thân mình, đã hơn trăm tuổi, với tuổi này vẫn còn dư để làm gia gia của hắn.

- Muốn giảng hòa cũng phải xuất ra chút thành ý mới được!



Đường Phong thu lại nụ cười, nói:

- Vãn bối đã từng nói qua, Linh Mạch Chi Địa không phải là nơi mà các ngươi muốn làm gì thì làm. Tư Đồ gia vô cớ giết hơn hai mươi đệ tử Đường gia bảo chúng ta, những người giết bọn họ cũng đã bị giết rồi, coi như đã báo thù cho đệ tử Đường gia, nhưng nếu không phải vì các ngươi, người của Đường gia bảo chúng ta đã không chết! Cũng không chịu cảnh tai bay vạ gió!

- Chết một người, Tư Đồ gia chúng ta sẽ cấp cho ngươi một trăm khối linh thạch cấp thấp.

Tư Đồ Thịnh xen ngang lời nói của Đường Phong, nói:

- Số lượng linh thạch này đối với người của Linh Mạch Chi Địa mà nói, cũng không phải ít a? Phần thành ý này thế nào?

Đường Phong sững sờ, chợt cười ha hả.

Chết một người được một trăm khối linh thạch cấp thấp, Đường gia bảo trước sau đã chết hơn hai mươi người, đây chính là hai ba ngàn khối linh thạch cấp thấp! Tuy là linh thạch cấp thấp nhất, nhưng số lượng này đủ làm cho bất cứ gia tộc nào trong Linh Mạch Chi Địa điên cuồng a. Ngẫm lại mà xem, lần trước đại chiến gia tộc mười năm một lần, gia tộc đạt được vị trí đệ nhất, chỉ sợ cũng không chiếm được nhiều linh thạch như vậy, mà thế lực Đường gia bảo lúc trước, mỗi mười năm cũng chỉ có được mấy trăm khối linh thạch cấp thấp mà thôi.

Tư Đồ gia, đúng là đại thủ bút a!

Đường Phong đang cười, Tư Đồ Thịnh nhìn hắn, trên mặt nắm chắc thêm một tí. Hắn biết rõ linh thạch trong Linh Mạch Chi Địa rất ít, số lượng hai ba ngàn linh thạch cấp thấp đối với Tư Đồ gia chẳng coi vào đâu, nhưng đối với Đường gia bảo, đây chính là khoảng tài phú không nhỏ.

Đúng là đồ nhà quê xuất thân nhỏ bé! Nghe thấy chút linh thạch đó đã sợ đến mức nói không nên lời, nếu như hắn biết rõ nội tình của Tư Đồ gia, chẳng phải sẽ bị hù chết?

Thời điểm Tư Đồ Thịnh đang nghĩ ngợi lung tung, Đường Phong lại thở dài, buồn bả nói:

- Chẳng lẽ Tư Đồ trưởng lão cho rằng linh thạch có thể mua được nhân mạng con người sao?

Vẻ đắc ý trên mặt Tư Đồ Thịnh lập tức thu lại, hít sâu một hơi nói:

- Trừ lần việc đó ra, lão hủ sẽ dâng tặng cho đạo hữu ba mươi khối linh thạch cao cấp để đền bù tổn thất.

Ba mươi khối linh thạch cao cấp, chẳng khác nào ba trăm khối linh thạch trung cấp, tương đương ba ngàn khối linh thạch cấp thấp! Cái giá này không thể nói là không cao.

Đường Phong từ từ lắc đầu.

Sắc mặt Tư Đồ Thịnh trầm xuống, nói:

- Người trẻ tuổi, làm người nên biết thế nào là đủ a, điều kiện của lão hủ tốt như vậy, ngươi nên đáp ứng thì tốt nhất, nếu không đáp ứng... Lão hủ cũng không có biện pháp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook