Chương 936: Tam Nhãn Băng Thiềm
Mạc Mặc
08/09/2013
Càng xâm nhập xuống dưới, áp lực mà thân thể phải thừa nhận càng lớn, hơn nữa Đường Phong phát hiện, không gian mà Phân Thủy Châu tạo ra đang nhỏ lại không ít, vốn là phương viên hai trượng, hiện tại đã giảm xuống còn một phần năm, chắc chắc là lực nén của nước quá lớn, ngay cả Phân Thủy Châu là Hồn binh cũng không thể phát huy ra toàn bộ tác dụng.
Tiến vào mấy trăm trượng, thậm chí là hơn một ngàn trượng, Đường Phong mới phát hiện có ánh sáng màu lam truyền tới. Đến nơi đây, tình huống trong hàn đàm vẫn không có gì thay đổi.
Giống như hắn phỏng đoán, cửu tinh hàn đàm trên mặt đất tương thông với nhau, phía dưới là một địa vực sâu như biển. Mà ánh sáng màu làm này, chính là từ chỗ sâu nhất truyền tới.
Hắc Phượng chạy đi đâu? Trên đoạn đường Đường Phong xâm nhập, không phát hiện ra bóng dáng của Hắc Phượng, cho nên có chút lo lắng.
Phía xa xa, Đường Phong nhìn thấy trong ánh sáng màu lam có một thân ảnh tối sầm, tâm thần chấn động, cẩn thận nhìn kỹ, phát hiện đó chính là Hắc Phượng.
Tiểu súc sanh! Đường Phong mắng một tiếng, sau đó tiến lại gần, chút nữa hắn bị dọa nhảy dựng lên.
Thượng cổ linh thú đúng là thượng cổ linh thú, Hắc Phượng trọng sinh chỉ mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, nhưng nó vẫn có thể thừa nhận được áp lực và hàn khí khổng lồ như vậy, đây là chuyện mà Linh giai thượng phẩm không thể làm được.
Tác dụng của Phân Thủy Châu cũng bị áp chế đến cực hạn, không gian mà nó chế tạo chỉ đủ bao trùm cả người Đường Phong mà thôi, nếu hàn đàm sâu thêm một chút, chỉ sợ ngay cả Phân Thủy Châu cũng không thể nào phát huy tác dụng. Cũng may hắn đã đi đến đáy hàn đàm, Đường Phong cũng thả lỏng một hơi.
Rất nhanh hắn đi đến Hắc Phượng, Đường Phong đánh giá tình hình hiện tại.
Dưới đáy hàn đàm tản ra ánh sáng màu lam, hơn nữa ánh sáng màu lam này lộ ra vẻ quỷ dị, nó trải rộng ra trên mặt đất, nhảy lên như ngọn lửa đang cháy, Đường Phong chưa bao giờ nhìn thấy ngọn lửa màu lam sắc như vậy.
- Địa Tâm Băng Diễm?
Âm thanh của Linh Khiếp Nhan từ trung tâm cương tâm truyền ra.
- Nó thật sự là lửa sao?
Đường Phong nghe thấy liền nghi hoặc, vừa rồi hắn nhìn thấy thứ này rất giống ngọn lửa, nhưng dù sao đây chính là đáy hàn đàm, làm sao có lửa chứ? Nhưng những lời này của Linh Khiếp Nhan đã xác định suy đoán trong lòng của Đường Phong.
- Đúng vậy, một loại tà hỏa, hơn nữa là tà hỏa cực kỳ khó có được! Loại hỏa diễm này là băng diễm, nhiệt độ cực thấp, trách không được nước hàn đàm này lại lạnh như vậy, trách không được Tàng Phong kiếm lại có thể ở chỗ này tấn chức từ Thiên binh lên thành Thần binh, thì ra là có sự tồn tại của thứ này.
- Chỉ giáo cho?
Đường Phong hỏi.
- Địa Tâm Băng Diễm, đây chính là hỏa diễm dùng để rèn Thần binh, thập đại thần binh lúc ban đầu, chính là dùng Địa Tâm Băng Diễm rèn luyện mà thành. Nước của hàn đàm này bị băng diễm đốt cháy nhiều năm, cho nên đã nhiễm đặc tính của hỏa diễm này, Thiên Binh hấp thu hàn khí, phẩm chất sẽ tăng lên một ít, nếu có cơ duyên, sẽ giống như Tàng Phong, có cơ hội tấn chức lên thành Thần binh. Tàng Phong kiếm vốn chỉ là Thiên binh, Kiếm Thần Âu Dương Tử mang nó đến nơi này, hấp thu hàn khí mấy năm, thức tỉnh kiếm linh, sau đó lại bị Hắc Viêm của Hắc Phượng đốt cháy, tấn thăng thành Thần binh.
Âu Dương gia tộc sử dụng vô số năm, Tàng Phong kiếm mới có thể thông linh, trở thành một trong thập đại Thần binh.
Đây là một quá trình tích lũy qua nhiều năm tháng, cho tới bây giờ Thần binh không phải cứ luyện là thành. Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu cũng phải tu luyện mấy trăm năm, mới đại công cáo thành.
Đường Phong không dám mơ mộng xa vời về Thần binh, thầm nghĩ biến toàn bộ Thiên binh trong tay thành siêu việt Thiên binh là được rồi.
Địa Tâm Băng Diễm, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Hắc Phượng cũng bị hấp dẫn, là vì Địa Tâm Băng Diễm là một loại tà hỏa, Tà Hỏa Hắc Phượng có thể chống cự nổi hấp dẫn của nó sao?
Đường Phong và Linh Khiếp Nhan nói chuyện một hồi, đã đi tới đáy của hàn đàm.
Phía dưới là Địa Tâm Băng Diễm, Đường Phong không dám đặt chân tới, chỉ phiêu phù cách Địa Tâm Băng Diễm khoảng mười trượng.
Hắc Phượng đang ở bên trong Băng Diễm, mở cái miệng nhỏ ra không ngừng cắn nuốt Băng Diễm, từng tia Băng Diễm màu lam nhạt tiến vào trong miệng nó, biến mất không thấy gì nữa.
Hắc Phượng vẫn còn quá nhỏ, nếu là Hỏa Phượng tới, chỉ cần hấp thu một ngụm, chỉ sợ đã hấp được rất nhiều Băng Diễm, Hắc Phượng hấp một ngụm, phải ngừng lại một hồi, chắc hẳn là nó cần phải tiêu hóa.
Đường Phong có chút bận tâm sợ Hắc Phượng bởi vì hấp thu quá nhiều Băng Diễm mà bạo tẩu, hoặc không chịu nổi hay không, nhưng nghĩ lại, tuy Hắc Phượng còn nhỏ, nhưng nó có ngu ngốc, thời điểm nó biết không thể hấp thu tiếp thì nó sẽ dừng lại.
Hơn nữa, hình thể Hắc Phượng nhanh chóng tăng trưởng, hiển nhiên là do hấp thu Băng Diễm sinh ra biến hóa, bản thân nó chỉ bằng một cái chén nhỏ, thời điểm vừa trọng sinh, Hắc Phượng xấu xí giống như con quạ, chỉ lớn khoảng lòng bàn tay, nuôi dưỡng mấy tháng, chỉ lớn hơn được một vòng mà thôi.
Nhưng hiện tại chỉ hấp thu không bao nhiêu Băng Diễm, đã lớn bằng phân nửa hài đồng, thân thể biến lớn, mỗi ngụm cắn nuốt Băng Diễm cũng nhiều hơn, màu sắc trên người cũng lộ ra một chút màu lam, trông rất đẹp mắt.
Cuối cùng cũng có chút phong phạm của thượng cổ linh thú, Đường Phong mừng rỡ một hồi.
Hắc Phượng hấp thu Băng Diễm, không biết phải mất bao lâu, Đường Phong chờ đợi cảm thấy nhàm chán. Dưới đáy hàn đàm, chẳng lẽ chỉ có một thứ tốt là Địa Tâm Băng Diễm hay sao?
Vất vả lắm mới xuống được đây, nếu không cẩn thận tìm kiếm một phen, chẳng phải quá lãng phí?
Nghĩ liền làm, Đường Phong nhúc nhích bay về một phía khác, cẩn thận tìm kiếm dưới đáy hàn đàm một phen, xem có thể tìm được một số thứ thú vị hay không.
Khi đi tìm, đúng là có thu hoạch.
Đường Phong tìm không đến nửa nén hương, liền phát hiện một tảng đá màu lam nhạt, tảng đá này không biết bị Địa Tâm Băng Diễm đốt cháy bao lâu, chỉnh thể rất hoãn mỹ, tản ra vô tận hàn ý, chỉ dùng mắt thường để nhìn, cũng biết tảng đá này không phải là phàm vật.
- Phong ca ca, nếu dùng thứ này chế tạo binh khí, ít nhất cũng phải đạt đẳng cấp Thiên binh, nếu là người có băng hệ cương tâm sử dụng, sẽ gia tăng uy lực rất lớn.
Linh Khiếp Nhan không nhận ra tảng đá này là vật gì, nhưng cũng không ngại suy đoán giá trị của nó.
Đường Phong gật đầu, thò tay đem khối đá nặng khoảng ba trăm cân này vào trong Mị Ảnh Không Gian. Khoáng vật quý hiếm Đường Phong thu thập rất nhiều, bởi vì trước kia nhìn thấy thú máy trong Thiên Công Đồ Phổ nên sưu tầm, nhưng bây giờ lại không cần.
Tiến vào mấy trăm trượng, thậm chí là hơn một ngàn trượng, Đường Phong mới phát hiện có ánh sáng màu lam truyền tới. Đến nơi đây, tình huống trong hàn đàm vẫn không có gì thay đổi.
Giống như hắn phỏng đoán, cửu tinh hàn đàm trên mặt đất tương thông với nhau, phía dưới là một địa vực sâu như biển. Mà ánh sáng màu làm này, chính là từ chỗ sâu nhất truyền tới.
Hắc Phượng chạy đi đâu? Trên đoạn đường Đường Phong xâm nhập, không phát hiện ra bóng dáng của Hắc Phượng, cho nên có chút lo lắng.
Phía xa xa, Đường Phong nhìn thấy trong ánh sáng màu lam có một thân ảnh tối sầm, tâm thần chấn động, cẩn thận nhìn kỹ, phát hiện đó chính là Hắc Phượng.
Tiểu súc sanh! Đường Phong mắng một tiếng, sau đó tiến lại gần, chút nữa hắn bị dọa nhảy dựng lên.
Thượng cổ linh thú đúng là thượng cổ linh thú, Hắc Phượng trọng sinh chỉ mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, nhưng nó vẫn có thể thừa nhận được áp lực và hàn khí khổng lồ như vậy, đây là chuyện mà Linh giai thượng phẩm không thể làm được.
Tác dụng của Phân Thủy Châu cũng bị áp chế đến cực hạn, không gian mà nó chế tạo chỉ đủ bao trùm cả người Đường Phong mà thôi, nếu hàn đàm sâu thêm một chút, chỉ sợ ngay cả Phân Thủy Châu cũng không thể nào phát huy tác dụng. Cũng may hắn đã đi đến đáy hàn đàm, Đường Phong cũng thả lỏng một hơi.
Rất nhanh hắn đi đến Hắc Phượng, Đường Phong đánh giá tình hình hiện tại.
Dưới đáy hàn đàm tản ra ánh sáng màu lam, hơn nữa ánh sáng màu lam này lộ ra vẻ quỷ dị, nó trải rộng ra trên mặt đất, nhảy lên như ngọn lửa đang cháy, Đường Phong chưa bao giờ nhìn thấy ngọn lửa màu lam sắc như vậy.
- Địa Tâm Băng Diễm?
Âm thanh của Linh Khiếp Nhan từ trung tâm cương tâm truyền ra.
- Nó thật sự là lửa sao?
Đường Phong nghe thấy liền nghi hoặc, vừa rồi hắn nhìn thấy thứ này rất giống ngọn lửa, nhưng dù sao đây chính là đáy hàn đàm, làm sao có lửa chứ? Nhưng những lời này của Linh Khiếp Nhan đã xác định suy đoán trong lòng của Đường Phong.
- Đúng vậy, một loại tà hỏa, hơn nữa là tà hỏa cực kỳ khó có được! Loại hỏa diễm này là băng diễm, nhiệt độ cực thấp, trách không được nước hàn đàm này lại lạnh như vậy, trách không được Tàng Phong kiếm lại có thể ở chỗ này tấn chức từ Thiên binh lên thành Thần binh, thì ra là có sự tồn tại của thứ này.
- Chỉ giáo cho?
Đường Phong hỏi.
- Địa Tâm Băng Diễm, đây chính là hỏa diễm dùng để rèn Thần binh, thập đại thần binh lúc ban đầu, chính là dùng Địa Tâm Băng Diễm rèn luyện mà thành. Nước của hàn đàm này bị băng diễm đốt cháy nhiều năm, cho nên đã nhiễm đặc tính của hỏa diễm này, Thiên Binh hấp thu hàn khí, phẩm chất sẽ tăng lên một ít, nếu có cơ duyên, sẽ giống như Tàng Phong, có cơ hội tấn chức lên thành Thần binh. Tàng Phong kiếm vốn chỉ là Thiên binh, Kiếm Thần Âu Dương Tử mang nó đến nơi này, hấp thu hàn khí mấy năm, thức tỉnh kiếm linh, sau đó lại bị Hắc Viêm của Hắc Phượng đốt cháy, tấn thăng thành Thần binh.
Âu Dương gia tộc sử dụng vô số năm, Tàng Phong kiếm mới có thể thông linh, trở thành một trong thập đại Thần binh.
Đây là một quá trình tích lũy qua nhiều năm tháng, cho tới bây giờ Thần binh không phải cứ luyện là thành. Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm của Lôi Tẩu cũng phải tu luyện mấy trăm năm, mới đại công cáo thành.
Đường Phong không dám mơ mộng xa vời về Thần binh, thầm nghĩ biến toàn bộ Thiên binh trong tay thành siêu việt Thiên binh là được rồi.
Địa Tâm Băng Diễm, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Hắc Phượng cũng bị hấp dẫn, là vì Địa Tâm Băng Diễm là một loại tà hỏa, Tà Hỏa Hắc Phượng có thể chống cự nổi hấp dẫn của nó sao?
Đường Phong và Linh Khiếp Nhan nói chuyện một hồi, đã đi tới đáy của hàn đàm.
Phía dưới là Địa Tâm Băng Diễm, Đường Phong không dám đặt chân tới, chỉ phiêu phù cách Địa Tâm Băng Diễm khoảng mười trượng.
Hắc Phượng đang ở bên trong Băng Diễm, mở cái miệng nhỏ ra không ngừng cắn nuốt Băng Diễm, từng tia Băng Diễm màu lam nhạt tiến vào trong miệng nó, biến mất không thấy gì nữa.
Hắc Phượng vẫn còn quá nhỏ, nếu là Hỏa Phượng tới, chỉ cần hấp thu một ngụm, chỉ sợ đã hấp được rất nhiều Băng Diễm, Hắc Phượng hấp một ngụm, phải ngừng lại một hồi, chắc hẳn là nó cần phải tiêu hóa.
Đường Phong có chút bận tâm sợ Hắc Phượng bởi vì hấp thu quá nhiều Băng Diễm mà bạo tẩu, hoặc không chịu nổi hay không, nhưng nghĩ lại, tuy Hắc Phượng còn nhỏ, nhưng nó có ngu ngốc, thời điểm nó biết không thể hấp thu tiếp thì nó sẽ dừng lại.
Hơn nữa, hình thể Hắc Phượng nhanh chóng tăng trưởng, hiển nhiên là do hấp thu Băng Diễm sinh ra biến hóa, bản thân nó chỉ bằng một cái chén nhỏ, thời điểm vừa trọng sinh, Hắc Phượng xấu xí giống như con quạ, chỉ lớn khoảng lòng bàn tay, nuôi dưỡng mấy tháng, chỉ lớn hơn được một vòng mà thôi.
Nhưng hiện tại chỉ hấp thu không bao nhiêu Băng Diễm, đã lớn bằng phân nửa hài đồng, thân thể biến lớn, mỗi ngụm cắn nuốt Băng Diễm cũng nhiều hơn, màu sắc trên người cũng lộ ra một chút màu lam, trông rất đẹp mắt.
Cuối cùng cũng có chút phong phạm của thượng cổ linh thú, Đường Phong mừng rỡ một hồi.
Hắc Phượng hấp thu Băng Diễm, không biết phải mất bao lâu, Đường Phong chờ đợi cảm thấy nhàm chán. Dưới đáy hàn đàm, chẳng lẽ chỉ có một thứ tốt là Địa Tâm Băng Diễm hay sao?
Vất vả lắm mới xuống được đây, nếu không cẩn thận tìm kiếm một phen, chẳng phải quá lãng phí?
Nghĩ liền làm, Đường Phong nhúc nhích bay về một phía khác, cẩn thận tìm kiếm dưới đáy hàn đàm một phen, xem có thể tìm được một số thứ thú vị hay không.
Khi đi tìm, đúng là có thu hoạch.
Đường Phong tìm không đến nửa nén hương, liền phát hiện một tảng đá màu lam nhạt, tảng đá này không biết bị Địa Tâm Băng Diễm đốt cháy bao lâu, chỉnh thể rất hoãn mỹ, tản ra vô tận hàn ý, chỉ dùng mắt thường để nhìn, cũng biết tảng đá này không phải là phàm vật.
- Phong ca ca, nếu dùng thứ này chế tạo binh khí, ít nhất cũng phải đạt đẳng cấp Thiên binh, nếu là người có băng hệ cương tâm sử dụng, sẽ gia tăng uy lực rất lớn.
Linh Khiếp Nhan không nhận ra tảng đá này là vật gì, nhưng cũng không ngại suy đoán giá trị của nó.
Đường Phong gật đầu, thò tay đem khối đá nặng khoảng ba trăm cân này vào trong Mị Ảnh Không Gian. Khoáng vật quý hiếm Đường Phong thu thập rất nhiều, bởi vì trước kia nhìn thấy thú máy trong Thiên Công Đồ Phổ nên sưu tầm, nhưng bây giờ lại không cần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.