Vô Thường

Chương 741: Vô tâm cắm liễu liễu thành cây

Mạc Mặc

07/09/2013

Đan phương ghi chép trên Dược Thần Phổ chỉ có mười loại, nhưng mỗi một loại đều có trọng dụng, Đường Phong chỉ tính toán sơ sài một phen, ánh mắt liền dừng lại ở hai trang cuối cùng của Dược Thần Phổ.

Hai trang cuối cùng này không ghi chép đan phương, mà là phương pháp luyện chế Dược Thi.

Luyện dược sư quanh năm say mê luyện dược, căn bản không có thời gian dùng để tu luyện, không có thời gian để tu luyện, vậy thì tương đương với thực lực sẽ không cao, điểm này từ cảnh giới hiện tại của Mạc Lưu Tô có thể nhìn ra đến, nhưng luyện dược sư lại rất chịu sự ưu ái và tôn trọng, mỗi khi có luyện dược sư xuất sắc, luôn luôn bị các thế lực lớn mời chào bồi dưỡng, lấy toàn bộ thực lực tông môn để bảo hộ luyện dược sư, dành cho bọn họ có thời gian và không gian để luyện dược. Còn những luyện dược sư mang vọng tưởng hành sự riêng biệt sẽ bị bắt về tông môn giam lỏng, hoặc bị người đánh chết để tránh bị thế lực đối địch mượn sức. Điều này là quy định chung của toàn bộ giang hồ, luyện dược sư xuất sắc đều phải bám vào các tông môn khác nhau.

Thế nhưng Dược Thần Tông lại khác hoàn toàn, toàn bộ tông môn chính là lấy thuốc để lập nghiệp, trong môn phái từ môn chủ đến đệ tử bình thường, tất cả đều là luyện dược sư, cho nên thực lực của Dược Thần Tông so với các môn phái khác ở trong Bạch Đế Bí Cảnh coi như hơn một hai phần.

Nhưng Dược Thần Tông vẫn như cũ có thể cắm rễ phát triển ở chỗ này, không phụ thuộc vào bất kỳ tông môn nào, thậm chí còn phồn vinh hơn so với Hôi Y Bảo, nguyên nhân lớn nhất chắc hẳn là kỹ thuật luyện chế Dược Thi này.

Dược Thi được luyện chế ra làm cho Dược Thần Tông có vũ lực cường đại bảo hộ, để không tông môn nào khác dám ngấp nghé Dược Thần Tông. Đường Phong chịu thiệt thòi với bốn bộ Dược Thi kia, tự nhiên rõ ràng thực lực của bọn họ cường đại như thế nào.

Mỗi một bộ Dược Thi đều không sợ sống chết, điều này cao thủ Linh Giai bình thường không làm được. Bất quá mọi việc có lợi cũng có hại, tuy rằng Dược Thi cường đại, nhưng lại không có tư duy tự chủ, nếu là tại thời điểm chiến đấu không có ai khống chế sẽ trở nên cứng ngắc, dễ dàng bị người ta tìm ra khe hở.

Luyện chế Dược Thi cũng là chuyện tình vô cùng phức tạp, đầu tiên phải có một thi thể tốt, cổ thi thể này lúc còn sống thực lực càng cao càng tốt, nếu thực lực càng cao, Dược Thi luyện chế ra càng cường đại. Bốn bộ Dược Thi xung quanh Đường Phong, khi còn sống tất cả đều là cao thủ Linh Giai, nên vừa rồi mới làm cho hắn ăn nhiều đau khổ.

Hơn nữa mặc dù là tìm được thi thể rồi, cũng phải bố trí tốt nước thuốc mới được, phối chế nước thuốc cũng tương đương phức tạp, trên Dược Thần Phổ mặc dù có ghi chép, nhưng Đường Phong lại không có hứng thú nghiên cứu kỹ càng, chỉ là nhìn qua một chút, dược liệu cần thiết để phối chế nước thuốc cũng có hai ba trăm loại.

Có thi thể tốt, phối trí tốt nước thuốc, bỏ thi thể vào nước thuốc ngâm một năm rưỡi, là có thể hình thành dược thi có lực lượng cường đại rồi, thời gian ngâm càng lâu, Dược Thi lại càng cường đại.

Muốn khống chế Dược Thi cũng rất đơn giản, trong thời gian phối chế nước thuốc, lấy máu tươi của mình làm vật dẫn, để máu tươi của mình dung nhập trong nước thuốc, chờ lúc dược thi hình thành, sẽ nghe theo hiệu lệnh của chủ nhân đã cho máu tươi vào nó.



Nhìn đến đây, Đường Phong nhướng mày, nhịn không được quan sát một chút bốn bộ Dược Thi bốn phía, phát hiện bọn họ vẫn giương tròng mắt xám trắng nhìn chằm chằm vào mình, đứng yên bất động.

Đường Phong thấy đau đầu rồi, người năm đó luyện chế bốn bộ Dược Thi này chắc chắn là người chết trên tay mình rồi. Nhưng mà hắn đã chết rất lâu, máu tươi cũng đã khô cạn, mình lấy cái gì để khống chế bố bộ Dược Thi?

Không biết bốn bộ Dược Thi này ngâm bao nhiêu năm trong thùng thuốc, lúc sống đã là cao thủ Linh Giai, có thể nói thực lực hiện tại của bọn họ, thậm chí cao hơn một ít so với một Linh Giai hạ phẩm.

Dược Thi cường đại như vậy, Đường Phong không nỡ phá hủy. Bọn họ chính là một bộ khôi lỗi, nếu có thể khống chế chẳng khác gì có thể tìm được bốn người có thực lực cao cường làm trợ thủ. Hơn nữa bọn họ lại không có sinh cơ, vô khí tức, nếu như dùng để đánh lén thì quá tốt rồi.

Nhưng trên Dược Thần Phổ nói Dược Thi chỉ nghe hiệu lệnh từ máu tươi của chủ nhân, vậy thì mình không có cách chỉ huy bọn chúng.

Hơi thở dài một tiếng, Đường Phong cất Dược Thần Phổ vào trong lòng, ánh mắt lại theo dõi huyết hồng ban chỉ trên xương tay của người chết. Cũng không biết đồ vật này có ích lợi gì, mình vừa chạm vào nó, nó liền truyền đến một cổ năng lượng yếu ớt.

Vươn tay ra, lấy huyết hồng ban chỉ từ xương tay đối phương xuống, đặt ở trước mặt tỉ mỉ thưởng thức một phen, vẫn không thấy điều gì kỳ lạ, chỉ bất quá ban chỉ này xác thực có một chút linh khí ba động.

- Sao lạ vậy!

Đường Phong tiện tay liền đeo huyết hồng ban chỉ lên ngón tay cái chính mình.

Vừa đeo lên, liền có chuyện xảy ra.

Huyết hồng ban chỉ tiến vào ngón tay Đường Phong trong nháy mắt, Đường Phong liền cảm thấy trên ngón cái truyền đến một cảm giác đau đớn như bị kim châm, sau đó một cổ năng lượng kỳ lạ theo vị trí đau đớn truyền vào trong cơ thể mình, làm cho Đường Phong hoảng sợ vung ra, nhưng huyết hồng ban chỉ dĩ nhiên không văng ra, ngược lại giống như yên ngựa, kẹp chặt vào trên tay mình.

Lần nữa định thần nhìn lại, sắc mặt Đường Phong không khỏi lộ vẻ hoảng sợ.



Chỉ thấy bốn phía huyết hồng ban chỉ dĩ nhiên kéo ra từng đạo huyết tuyến đỏ sẫm, những sợi dây máu này gắn kết ngón tay mình và ban chỉ, làm cho hai cái gắt gao cùng dính một chỗ.

Đau đớn chỉ duy trì trong chốc lát liền biến mất, chờ Đường Phong kịp bình tĩnh lại, huyết tuyến đỏ sẫm cũng đồng thời biến mất.

Trong nháy mắt, Đường Phong cảm thấy uể oải vô cùng, dường như vừa đại chiến cùng một cao thủ tuyệt đỉnh, toàn thân đều không còn chút khí lực nào. Hơn nữa trong đầu còn một ít gì đó mạc danh kỳ diệu, mơ hồ thấy được tinh thần mình và bốn bộ Dược Thi có một chút liên hệ.

Ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt của bốn bộ Dược Thi đã chuyển dời từ trên người mình đến trên huyết hồng ban chỉ, kinh ngạc nhìn, con mắt vô thần.

Tâm niệm Đường Phong khẽ động, chậm rãi đứng dậy, trong đầu suy nghĩ nếm thử hạ một mệnh lệnh cho bốn bộ Dược Thi.

Một màn không thể tưởng tượng nổi lại hiện ra, bốn bộ Dược Thi dĩ nhiên rất nghe lời quay về Đường Phong chậm rãi quỳ gối, đầu cúi thấp, nhìn có vẻ rất biết vâng lời.

- Đứng lên!

Đường Phong kiềm chế kích động trong lòng, một lần nữa hạ tiếp một mệnh lệnh.

Quả nhiên bốn bộ Dược Thi chậm rãi đứng dậy.

- Hahhaa...!

Đường Phong không nhìn được cất tiếng cười to, thanh âm rõ ràng, cả khu vực đều bị âm thanh chấn vang bùm bùm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook