Vô Thường

Chương 1207: Vườn không nhà trống

Mạc Mặc

09/09/2013

Thực lực của đám người Đoạn gia như thế nào, tất cả mọi người đều đã rõ ràng.

Tuy rằng trăm năm trước Đoạn gia là một trong bốn thế lực lớn nhưng hiện giờ gia cảnh sa sút, người mạnh nhất của Đoạn gia cũng mới chỉ tới Thiên Giai đỉnh phong, tuy rằng Thiên Giai đỉnh phong có thể ngự không phi hành nhưng tuyệt đối không thể làm tới trình độ dễ dàng như vậy, càng không nói tới một đám phụ nữ và trẻ em của Đoạn gia chẳng bao giờ tu luyện qua.

Cho nên, đám người Đoạn gia này chắc chắn là được Đoạn Vô Ưu trợ giúp cho nên mới có thể bay tới đây, nói một cách khác, Đoạn Vô Ưu bằng thực lực của bản thân kéo theo toàn bộ gia tộc phi hành tên không trung.

Thực lực hùng hậu như vậy khiến tất cả mọi người đều động dung. Những Linh Giai thượng phẩm bình thường chắc chắn không thể làm được như vậy, trên đời này người có thể làm được chỉ sợ ngoài Đoạn Vô Ưu ra cũng chỉ còn Chiến Cuồng.

Qua chốc lát, cuối cùng đám người Đoạn gia cũng bay vào trong cửa chính của Cổ gia, nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, nét mặt Đoạn Vô Ưu hồng nhuận mỉm cười.

Đường Phong và Cổ U Nguyệt dẫn theo cao tầng của Cổ gia tiến lên hành lễ, cùng kêu lên nói:

- Ra mắt Đoạn tiền bối.

- Khách khí, khách khí rồi.

Đoạn Vô Ưu cười ha ha.

- Đại muội tử, tiểu huynh đệ, các ngươi quá khách khí rồi.

Cổ U Nguyệt giậm chân:

- Tiền bối, ngươi đừng gọi ta như vậy nữa, khiến cho người khác chê ta già đi.

Đoạn Vô Ưu nhìn nàng một cái, lớn tiếng cười nói:

- Nhưng bối phận của ngươi như vậy thì ta phải xưng hô thế nào? Chẳng lẽ gọi là tiểu Nguyệt Nguyệt?

Có thể nhìn thấy được tâm tình của Đoạn Vô Ưu vô cùng tốt, lão vui đùa như vậy, đại khái cũng vì thoát ra khỏi Hư Thiên Điện, thay Đoạn gia báo huyết cừu sau còn gặp được hậu nhân của chính mình.

Thế nhưng đề nghị này lại khiến Cổ U Nguyệt choáng váng suýt chút nữa ngã xuống đất, tiểu nguyệt nguyệt... Cái tên đó ngàn vàn lần không thể gọi được, quá mất mặt.

Trong nhất thời, Cổ U Nguyệt vừa tức vừa buồn bực.

- Vậy lão phu gọi người một tiếng Cổ gia chủ là được rồi, đại muội tử không ngại xưng hô khách khí này?

Đoạn Vô Ưu quan sát nét mặt, mở miệng đề nghị.

- Chỉ cần không gọi ta là đại muội tử hay tiểu Nguyệt Nguyệt thì xưng hô thế nào cũng không thành vấn đề.



Sắc mặt Cổ U Nguyệt có chút uể oải.

Đường Phong ở bên cạnh xem náo nhiệt cảm giác vui vẻ. Trên đời này người có thể khiến cho Cổ U Nguyệt chịu thua sợ rằng chỉ có một mình Đoạn Vô Ưu. Cho dù là Chiến Cuồng gọi nàng một tiếng đại muội tử thì có lẽ nàng cũng xông lên liều mạng.

Trong lúc đang vui vẻ, Đường Phong thấy một người quen liền tới gần Đoạn Vô Ưu, kinh hỉ nói:

- Đoạn huynh!

Đoạn Tây Lâu cũng vô cùng kích động, tiến lên nắm tay thân thiết nói:

- Đại ca, lại gặp mặt rồi!

Lời vừa dứt, Đoạn Vô Ưu liền gõ đầu Đoạn Tây Lâu một cái, lên tiếng khiển trách:

- Tiểu huynh đệ là ân nhân cứu mạng của ta, lễ tiết của ngươi không thích hợp!

Đoạn Tây Lâu cười hắc hắc nói:

- Lão tổ tông, ta quen biết với cả đại ca trước cho nên quan hệ của chúng ta cũng không dính dáng tới lão tô tông, lão tổ tông cũng đừng trộn lẫn vào nhau, nếu không thì bối phận sẽ loạn mất.

- Ừm, không sai, đúng là vậy.

Đường Phong gật đầu, vết xe đổ của Cổ U Nguyệt không thể loạn thêm được nữa.

Đoạn Vô Ưu cười trừng mắt Đoạn Tây Lâu:

- Ngươi thật là xảo trá!

Nói xong, lão cũng không để ý tới hắn nữa mà quay sang trò chuyện với Cổ U Nguyệt, đám cao tầng của Cổ gia tự nhiên tiến lên cung kích bái kiến Đoạn Vô Ưu.

Đường Phong và Đoạn Tây Lâu đang nói chuyện vui vẻ với nhau, đột nhiên Đường Phong ngạc nhiên nói:

- Đoạn huynh, ngươi cũng tấn chức Linh Giai rồi sao?

Đoạn Vô Ưu nói:

- Không phải tới đây để đánh nhau sao? Lão tổ tông nói thực lực của ta quá thấp, không có chỗ sử dụng, ta càng chăm chỉ hơn, cuối cùng cũng tấn chức, ha ha, chỉ là cũng nhờ vào thu hoạch nhiều thứ tốt bên trong Hư Thiên Điện, nếu không không tấn chức nhanh như vậy được.

- Đấy chính là cơ duyên và kết quả sự nỗ lực của ngươi, không có quan hệ với ta.



Đường Phong kéo tay Đoạn Tây Lâu nói:

- Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi một chút.

Vừa nói, một mặt kéo hắn tới trước mặt đám người Lại tỷ.

Bên trong đám nữ nhân của Đường Phong Đoạn Tây Lâu chỉ nhận ra một người, đó chính là Chung Lộ, còn những người khác không biết một ai. Hiện giờ nhìn thấy nhiều mỹ ngọc kiều hoa như vậy đứng phía sau Đường Phong không khỏi cảm thấy hâm mộ, hắn lén lút hướng Đường Phong giơ ngón tay cái lên:

- Đại ca, đại ca là thần tượng của tan ha, nếu tiểu đệ có thể có phong thái như đại ca thì không uổng phí cuộc đời này.

- Chung quy sẽ có.

Đường Phong được tâng bốc nhất thời tâm hư vinh tăng vọt, giới thiệu cho Đoạn Tây Lâu từng người một.

Đoạn Tây Lâu lấy lễ tiểu đệ để gặp mặt, mở miệng ra là tẩu phu nhân liên tục khiến cho chư nữ đỏ mặt tận mang tai.

Thuận miệng Đoạn Tây Lâu lại giới thiệu một ít người của Đoạn gia cho Đường Phong, trong đó bao quát cả phụ mẫu của Đoạn Tây Lâu, chỉ là thực lực của những người Đoạn gia này không mạnh, đến Cổ gia cũng chỉ là để tị nạn mà thôi, không thực sự đi tham chiến.

Một phen hàn huyên, mọi người cùng nhau đi tới đại sảnh của Cổ gia, Cổ U Nguyệt đã sớm sai người chuẩn bị tiệc rượu, khách và chủ ngồi xuống, nâng cốc chúc mừng.

Trong lòng mọi người đều có cân nhắc, không uống nhiều rượu, chỉ uống đến điểm là dừng, nhưng cũng có người uống tới thỏa thích.

Tiếp khách xong, đoàn người Đoạn gia được an bài ổn thỏa, Đường Phong cũng đưa chư nữ về nghỉ ngơi.

Ngày thứ hai, Đường Phong bị triệu tập vào trong nghị sự đường của Cổ gia, thấy rất nhiều người ở đây, thần sắc Cổ U Nguyệt đăm chiêu, trong lòng Đường Phong liền biết mấy ngày ẩn nấp, rốt cục Cổ gia đã muốn hành động.

Đường Phong là người đến cuối cùng, hắn tới thì tất cả mọi người đều đã đông đủ.

Nhìn quanh bốn phía, Cổ U Nguyệt mở miệng nói:

- Chư vị, trải qua một thời gian thanh trừ và chuẩn bị, ung nhọt của Cổ gia đã bị bài trừ, hiện giờ chúng ta chính thức đối đầu với Chiến gia, còn mong chư vị ngồi đây tương trợ.

Lời của Cổ U Nguyệt chủ yếu là nói cho bên Đường Phong nghe, dù sao người của Cổ gia không cần thông báo, nàng trực tiếp hạ lệnh là được.

Mà nhân mã của Đường Phong bên này tự nhiên là do Đường Phong chỉ huy sai đâu đánh đó, Đường Phong lập tức đứng lên nói:

- Cổ tỷ tỷ có chuyện vì phân phó xin cứ nói, ta cùng Chiến gia có chút ân oán cần phải xử lý, tự nhiên sẽ không để cho bọn chúng sống yên ổn.

Cổ U Nguyệt vui mừng gật đầu, tuy rằng tỏ thái độ chỉ là làm bộ dáng nhưng luôn luôn phải đi qua những bước đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook