Chương 1997: Chân Long tranh đấu (2)
Duệ Quang
25/08/2022
Bầu trời, mấy chục con si loan thú cùng yêu vật hóa hình đều câm như hến. Vốn tưởng rằng chủ nhân mới là nhất phương chí tôn, mà giờ này Kim Long kia càng khiến người ta kính sợ...
Trên đất, một đám tu sĩ trố mắt rất kinh ngạc. Lâm Nhất không ngờ lại là Chân Long đến trái đất sao? Nếu không phải thế, hắn dùng tu vi của Hợp Thể hậu kỳ làm thế nào khiến cho thấy uy thế của Phạm Thiên cảnh giới, còn hoàn toàn mạnh hơn đối thủ một bậc...
Giam Dần tạm thời trí thân sự ngoại, trong lòng một trận lo được lo mất. Sao hả? Ta sớm đã nói, tiểu tử kia khó đối phó. Mà nhất thể tam tu của hắn có thể hóa thân Chân Long, cũng trở nên cường đại như vậy, quá mức không thể tưởng tượng nổi! Không thể hoài nghi, hắn nhất định nhờ vào truyền thừa của Yêu tộc!
..
Từ khi Thương Quý động thủ, đến khi Lâm Nhất phản kích, hết thảy chẳng qua là giữa ý nghĩ chợt loé lên!
Vào một chốc hai con Cự Long đụng nhau, đúng như nhật nguyệt tranh huy, lập tức lóng lánh ra vạn thiên đạo kim ngân quang mang; vừa tựa như nổ tung Hỗn Độn, chấn động bốn phương hư vô hiện ra từng đạo khe hở.
Một tiếng "ầm...", kinh lôi phá vỡ hư không; Một tiếng "Keng...", rồng gầm xé gió!
Trong nháy mắt đó, nhìn như một cuộc đọ sức mạnh yếu có khác biệt, tình hình đột biến, cao thấp nghịch chuyển. Thương Quý biến thành Ngân Long cấp tốc lăn lộn bay ngược ra sau, Bách trượng kim long do Lâm Nhất tế ra sau đó đuổi sát không buông.
- Long Tộc đã vong, ta mới là chỗ chánh mạch...
Thương Quý không kịp hiện ra chân thân, phát ra một tiếng gào thét tựa như người tựa như thú, lại chuyển đầu rồng không cam lòng trừng mắt nhìn Kim Long cùng với Lâm Nhất đánh tới, ngay sau đó hóa thành một đạo lưu tinh đột nhiên biến mất trong tinh không u ám. Thuận theo Hắn ta thua chạy, mấy chục con si loan thú cùng yêu vật hóa hình kinh hoảng đi tứ tán.
Có lẽ là đuổi theo không kịp, đi đến chẳng qua là mấy chục dặm, Lâm Nhất và bách trượng kim long bỗng nhiên xoay người xông trở lại, không ngờ lại chạy thẳng tới Giam Dần cùng ba tên đệ tử của hắn. Có thể dễ dàng nhận ra, đây là sự phiền toái muốn thừa cơ trả thù nhà.
Giam Dần hãy còn sửng sốt giữa không trung, cảm thấy kinh ngạc bởi vì chính mắt thấy hết thảy. Thương Quý cũng không phải là đối thủ của tiểu tử đó, làm sao chứ? Một người là tu vi của Phạm Thiên tiên nhân hậu kỳ, một người tuyệt đối sẽ không vượt ra khỏi cảnh giới Hợp Thể. Trước sau chẳng qua chỉ giây lát, thắng bại nghịch chuyển cùng tồn tại thấy rõ ràng. Như thế chẳng phải là nói, bản thân mình ở lại cũng là kết quả bị thua khó tháo chạy sao?
Không đúng, chuyện này quá mức kỳ hoặc...
Giam Dần còn muốn sắp xếp xong đầu mối, cũng không dám chần chừ nữa. Mắt thấy đạo Kim Long trông rất sống động kia vọt tới, lão ta vội vàng nói to lên:
- Đi tìm Tử Vi tiên cảnh đi, ngày sau lại tính...
Lão ta mặc kệ trái phải, phá vỡ hư không nhoáng lên một cái độn đi xa xa. Ba tên yêu nhân khác sớm sinh ra thối ý, vội vã chạy trối chết.
Bách trượng Kim Long lắc đầu vẫy đuôi đáp xuống, vẫn uy thế không thể đỡ, tiếp đó lại đuổi theo nhóm người Giam Dần quay đầu bay lên tinh không, cho đến ngoài ngàn dặm, bỗng nhiên chậm rãi tản đi thân hình. Lâm Nhất đang theo tới chợt ngừng lại, khóe miệng lộ ra một chút cười khổ, mặc kệ trong thức hải có người rống giận:
- Lại cho ngươi mượn ba phần Nguyên thần chi lực, cùng lão tử đuổi kịp cũng như diệt đi tạp chủng kia! Không! Lột da, rút gân, sưu hồn, lão tử muốn biết năm đó là ai giả mạo Thần Long Nhất Tộc của ta...
Lâm Nhất không có đáp lời, đưa mắt nhìn bốn phía. Ồn ào náo động diệt hết rồi, một phương tinh không lại trở về trong yên lặng của ngày xưa.
- Nếu sớm biết như vậy, lão tử phải tự mình động thủ giết tạp chủng kia! Mà tiểu tử ngươi chỉ hư trương thanh thế, vì sao không truy đuổi chứ? Thiên địa quyết của ngươi đâu...
Tiếng kêu gào của Lão Long vang lên không ngừng, hiển nhiên do phẫn nộ gây nên. Bắt đầu từ một khắc Thương Quý hiện thân trở đi, ông ta liền có điều phát hiện. Khi đối phương tự xưng là Chân Long chánh mạch, ông ta càng thêm là kêu la như sấm.
Bất quá, Viễn Cổ Tiên Vực mặc dù đã trở thành truyền thuyết, giờ này tình hình của giới ngoại vẫn quỷ dị khó lường. Lão Long tự biết thân phận liên lụy quá nhiều, hơi không cẩn thận khó tránh khỏi sẽ đột nhiên nảy sinh bất ngờ. Cho nên, không phải bất đắc dĩ, ông ta sẽ không dễ dàng tiết lộ hành tung, lại cần giả tay của Lâm Nhất để phát tiết một ngụm tức giận. Ai ngờ đối phương càng thêm cẩn thận, không ngờ lại đến thấy tốt thì lấy, khiến cho thất vọng, không kìm nổi một trận gầm thét.
- Tìm được cái Thần Thương cốc kia cho ta, diệt đi nơi ở của hắn! Còn tự khoe là Chân Long, đúng là mẹ nó nực cười! Mặc dù có Hóa Long chi pháp, cũng bất quá bình hoa di động...
Không có ai lên tiếng, Lão Long quát:
- Vì sao không để ý tới ta? Tiểu tử ngươi quá mức hoạt đầu, rõ ràng nhìn thấu lai lịch của tạp chủng kia, lại trước sau giả vờ giả vịt, thật không thống khoái...
Ông ta có chút không kiềm chế được hỏa khí, hiển nhiên là thật sự nổi giận.
Lâm Nhất cúi đầu nhìn xuống, châm chước tìm từ. Hóa Long chi pháp kia cũng không phải bình hoa di động a! Ít nhất tại trong mắt của người khác, Thương Quý chính là một con Chân Long. Chỉ có điều thời khắc Hắn ta hiện hình, hơi có khác biệt thôi! Mà vừa rồi nếu không có ba phần Nguyên thần chi lực của Lão Long tương trợ, đừng mơ tưởng chiến thắng...
Lão Long tự mình nói ra:
- Thần Long Nhất Tộc cùng tương đương như năm ngón tay của tay chân người ta, chính là trời sanh ngũ trảo. Mà tạp chủng kia vẫn chưa che giấu, khiến cho lão tử nhìn thấu bốn cái móng vuốt nhỏ trên chân hắn...
Ông ta vẫn không chịu bỏ qua, thúc giục:
- Ta biết Thiên Địa quyết của ngươi có chút công dụng, còn không mau mau truy đuổi đi, chờ đến khi nào...
Bên trên tảng đá đặt chân phía trước đó, đoàn người của trong giới và Thiên Lang huynh đệ đang ngửa đầu nhìn. Lâm Nhất thu hồi thần thức, không quan tâm lời nói của Lão Long. Đối phương nói không sai, bản thân mình chính là nhìn ra đầu mối từ trên ngân giáp long thân của Thương Quý, cũng bởi vậy nghĩ tới một đám thần giao đã từng gặp qua.
Trong Phạm Thiên cốc của Hậu Thổ tiên cảnh, Tử Tang thượng nhân âm thầm nuôi dưỡng đông đảo thần giao, cũng lấy đan dược chi lực giúp đỡ tăng cao tu vi. Vào lúc tiên vực đại loạn, bản nhân ông ta cùng một đàn thần giao hóa long đều tung tích không rõ. Lúc đó, Lâm Nhất vẫn chưa để trong lòng. Mà sau đó nghe thấy cũng có điều đoán, cộng thêm ngày hôm nay lại bất ngờ gặp được Thương Quý của Thần Thương cốc, điều trước đây khó bề phân biệt đó không ngờ lại dần dần đột hiển ra từ dưới lớp bụi vùi lấp...
Trên đất, một đám tu sĩ trố mắt rất kinh ngạc. Lâm Nhất không ngờ lại là Chân Long đến trái đất sao? Nếu không phải thế, hắn dùng tu vi của Hợp Thể hậu kỳ làm thế nào khiến cho thấy uy thế của Phạm Thiên cảnh giới, còn hoàn toàn mạnh hơn đối thủ một bậc...
Giam Dần tạm thời trí thân sự ngoại, trong lòng một trận lo được lo mất. Sao hả? Ta sớm đã nói, tiểu tử kia khó đối phó. Mà nhất thể tam tu của hắn có thể hóa thân Chân Long, cũng trở nên cường đại như vậy, quá mức không thể tưởng tượng nổi! Không thể hoài nghi, hắn nhất định nhờ vào truyền thừa của Yêu tộc!
..
Từ khi Thương Quý động thủ, đến khi Lâm Nhất phản kích, hết thảy chẳng qua là giữa ý nghĩ chợt loé lên!
Vào một chốc hai con Cự Long đụng nhau, đúng như nhật nguyệt tranh huy, lập tức lóng lánh ra vạn thiên đạo kim ngân quang mang; vừa tựa như nổ tung Hỗn Độn, chấn động bốn phương hư vô hiện ra từng đạo khe hở.
Một tiếng "ầm...", kinh lôi phá vỡ hư không; Một tiếng "Keng...", rồng gầm xé gió!
Trong nháy mắt đó, nhìn như một cuộc đọ sức mạnh yếu có khác biệt, tình hình đột biến, cao thấp nghịch chuyển. Thương Quý biến thành Ngân Long cấp tốc lăn lộn bay ngược ra sau, Bách trượng kim long do Lâm Nhất tế ra sau đó đuổi sát không buông.
- Long Tộc đã vong, ta mới là chỗ chánh mạch...
Thương Quý không kịp hiện ra chân thân, phát ra một tiếng gào thét tựa như người tựa như thú, lại chuyển đầu rồng không cam lòng trừng mắt nhìn Kim Long cùng với Lâm Nhất đánh tới, ngay sau đó hóa thành một đạo lưu tinh đột nhiên biến mất trong tinh không u ám. Thuận theo Hắn ta thua chạy, mấy chục con si loan thú cùng yêu vật hóa hình kinh hoảng đi tứ tán.
Có lẽ là đuổi theo không kịp, đi đến chẳng qua là mấy chục dặm, Lâm Nhất và bách trượng kim long bỗng nhiên xoay người xông trở lại, không ngờ lại chạy thẳng tới Giam Dần cùng ba tên đệ tử của hắn. Có thể dễ dàng nhận ra, đây là sự phiền toái muốn thừa cơ trả thù nhà.
Giam Dần hãy còn sửng sốt giữa không trung, cảm thấy kinh ngạc bởi vì chính mắt thấy hết thảy. Thương Quý cũng không phải là đối thủ của tiểu tử đó, làm sao chứ? Một người là tu vi của Phạm Thiên tiên nhân hậu kỳ, một người tuyệt đối sẽ không vượt ra khỏi cảnh giới Hợp Thể. Trước sau chẳng qua chỉ giây lát, thắng bại nghịch chuyển cùng tồn tại thấy rõ ràng. Như thế chẳng phải là nói, bản thân mình ở lại cũng là kết quả bị thua khó tháo chạy sao?
Không đúng, chuyện này quá mức kỳ hoặc...
Giam Dần còn muốn sắp xếp xong đầu mối, cũng không dám chần chừ nữa. Mắt thấy đạo Kim Long trông rất sống động kia vọt tới, lão ta vội vàng nói to lên:
- Đi tìm Tử Vi tiên cảnh đi, ngày sau lại tính...
Lão ta mặc kệ trái phải, phá vỡ hư không nhoáng lên một cái độn đi xa xa. Ba tên yêu nhân khác sớm sinh ra thối ý, vội vã chạy trối chết.
Bách trượng Kim Long lắc đầu vẫy đuôi đáp xuống, vẫn uy thế không thể đỡ, tiếp đó lại đuổi theo nhóm người Giam Dần quay đầu bay lên tinh không, cho đến ngoài ngàn dặm, bỗng nhiên chậm rãi tản đi thân hình. Lâm Nhất đang theo tới chợt ngừng lại, khóe miệng lộ ra một chút cười khổ, mặc kệ trong thức hải có người rống giận:
- Lại cho ngươi mượn ba phần Nguyên thần chi lực, cùng lão tử đuổi kịp cũng như diệt đi tạp chủng kia! Không! Lột da, rút gân, sưu hồn, lão tử muốn biết năm đó là ai giả mạo Thần Long Nhất Tộc của ta...
Lâm Nhất không có đáp lời, đưa mắt nhìn bốn phía. Ồn ào náo động diệt hết rồi, một phương tinh không lại trở về trong yên lặng của ngày xưa.
- Nếu sớm biết như vậy, lão tử phải tự mình động thủ giết tạp chủng kia! Mà tiểu tử ngươi chỉ hư trương thanh thế, vì sao không truy đuổi chứ? Thiên địa quyết của ngươi đâu...
Tiếng kêu gào của Lão Long vang lên không ngừng, hiển nhiên do phẫn nộ gây nên. Bắt đầu từ một khắc Thương Quý hiện thân trở đi, ông ta liền có điều phát hiện. Khi đối phương tự xưng là Chân Long chánh mạch, ông ta càng thêm là kêu la như sấm.
Bất quá, Viễn Cổ Tiên Vực mặc dù đã trở thành truyền thuyết, giờ này tình hình của giới ngoại vẫn quỷ dị khó lường. Lão Long tự biết thân phận liên lụy quá nhiều, hơi không cẩn thận khó tránh khỏi sẽ đột nhiên nảy sinh bất ngờ. Cho nên, không phải bất đắc dĩ, ông ta sẽ không dễ dàng tiết lộ hành tung, lại cần giả tay của Lâm Nhất để phát tiết một ngụm tức giận. Ai ngờ đối phương càng thêm cẩn thận, không ngờ lại đến thấy tốt thì lấy, khiến cho thất vọng, không kìm nổi một trận gầm thét.
- Tìm được cái Thần Thương cốc kia cho ta, diệt đi nơi ở của hắn! Còn tự khoe là Chân Long, đúng là mẹ nó nực cười! Mặc dù có Hóa Long chi pháp, cũng bất quá bình hoa di động...
Không có ai lên tiếng, Lão Long quát:
- Vì sao không để ý tới ta? Tiểu tử ngươi quá mức hoạt đầu, rõ ràng nhìn thấu lai lịch của tạp chủng kia, lại trước sau giả vờ giả vịt, thật không thống khoái...
Ông ta có chút không kiềm chế được hỏa khí, hiển nhiên là thật sự nổi giận.
Lâm Nhất cúi đầu nhìn xuống, châm chước tìm từ. Hóa Long chi pháp kia cũng không phải bình hoa di động a! Ít nhất tại trong mắt của người khác, Thương Quý chính là một con Chân Long. Chỉ có điều thời khắc Hắn ta hiện hình, hơi có khác biệt thôi! Mà vừa rồi nếu không có ba phần Nguyên thần chi lực của Lão Long tương trợ, đừng mơ tưởng chiến thắng...
Lão Long tự mình nói ra:
- Thần Long Nhất Tộc cùng tương đương như năm ngón tay của tay chân người ta, chính là trời sanh ngũ trảo. Mà tạp chủng kia vẫn chưa che giấu, khiến cho lão tử nhìn thấu bốn cái móng vuốt nhỏ trên chân hắn...
Ông ta vẫn không chịu bỏ qua, thúc giục:
- Ta biết Thiên Địa quyết của ngươi có chút công dụng, còn không mau mau truy đuổi đi, chờ đến khi nào...
Bên trên tảng đá đặt chân phía trước đó, đoàn người của trong giới và Thiên Lang huynh đệ đang ngửa đầu nhìn. Lâm Nhất thu hồi thần thức, không quan tâm lời nói của Lão Long. Đối phương nói không sai, bản thân mình chính là nhìn ra đầu mối từ trên ngân giáp long thân của Thương Quý, cũng bởi vậy nghĩ tới một đám thần giao đã từng gặp qua.
Trong Phạm Thiên cốc của Hậu Thổ tiên cảnh, Tử Tang thượng nhân âm thầm nuôi dưỡng đông đảo thần giao, cũng lấy đan dược chi lực giúp đỡ tăng cao tu vi. Vào lúc tiên vực đại loạn, bản nhân ông ta cùng một đàn thần giao hóa long đều tung tích không rõ. Lúc đó, Lâm Nhất vẫn chưa để trong lòng. Mà sau đó nghe thấy cũng có điều đoán, cộng thêm ngày hôm nay lại bất ngờ gặp được Thương Quý của Thần Thương cốc, điều trước đây khó bề phân biệt đó không ngờ lại dần dần đột hiển ra từ dưới lớp bụi vùi lấp...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.