Chương 979: Diệp gia (2)
Duệ Quang
04/10/2021
- Không giết người thì thôi, bắt đầu ra tay lại có cảm giác vui sướng tràn trề! Lạc Y, đây nhất định là do Lâm Nhất gây ra. Hắn báo thù cho Mộc gia ta! Ta lại nợ hắn một ân tình rồi!
Nữ tử được gọi là Lạc Y, tất nhiên chính là Ngọc Lạc Y của Chính Dương tông. Nàng nhìn về phía nam tử kia và ra hiệu mình không sao, nói:
- Sức một mình cũng chém giết được tu sĩ Trúc Cơ của Vạn gia, trong đó còn có gia chủ của Vạn gia đã đạt được Trúc Cơ hậu kỳ, thực sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng được. Ta nhớ hắn chẳng qua là tu vi Trúc Cơ sơ kỳ a!
Nam tử trung niên chính là Mộc Thiên Viễn, trong thần sắc lộ vẻ sảng khoải hiếm thấy, không khỏi thở hắt ra một hơi, nói:
- Nàng đã tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, ta cũng đến Trúc Cơ trung kỳ. Chẳng lẽ, nàng cho rằng hắn sẽ kém hơn hai người chúng ta sao?
Hắn oán hận nhìn Vạn Thanh Sam đã chỉ còn là máu thịt mơ hồ, còn nói:
- Mộc Thiên Viễn ta dựa vào tiên môn, lại không thể trả được thù nhà. Tất cả những điều này đều là nhờ có Lâm Nhất!
- Thiên Viễn...!
Phát hiện trong lời của đối phương có oán khí, Ngọc Lạc Y nhắc nhở, mà nữ tử cao tuổi đã đi tới, hừ một tiếng nói:
- Hai ngươi cứ ấp úng mãi làm gì...
Mộc Thiên Viễn cùng Ngọc Lạc Y lặng lẽ trao đổi ánh mắt, vội vàng thi lễ nói:
- Đệ tử đang bàn luận về Lâm Nhất mà thôi, cũng không có ý gì khác ...
Trưởng bối Trong miệng hai người là Lãnh Thúy đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ, uy nghi tất nhiên khác hẳn ngày xưa. Thấy hai đệ tử ngoan ngoãn, bà lơ đễnh gật đầu, nói:
- Từ vết tích ở hiện trường lại thấy được kẻ giết người rõ ràng là tu sĩ Kim Đan! Đúng là ngoài dự đoán của mọi người...
Lãnh Thúy dừng một lát mới ôn hòa nói tiếp:
- Hai người ngươi qua lại thân thiết cùng Lâm Nhất, nên khuyên bảo hắn trở về sơn môn!
Bà liếc nhìn hai đệ tử, trên gương mặt tuyệt đẹp thoáng mỉm cười thản nhiên, rất tùy ý còn nói:
- Trở về đi! Lại bẩm báo chuyện này cho Tông chủ biết...
Mộc Thiên Viễn cùng Ngọc Lạc Y không dám trái lời, vội vàng nói vâng rồi đi theo Lãnh Thúy rời đi. Sau khi ba người này rời đi, mấy tu sĩ mặc áo đen vội vàng chạy tới, kiểm tra xung quanh một lúc liền biến mất ở trong bóng đêm. Tiếp theo lại là mấy tu sĩ đạp kiếm hồng tới...
Lâm Nhất lặng lẽ xuất hiện ở Xích Hà Lĩnh của Lạc Hà Sơn, cũng giết tất cả tu sĩ Trúc Cơ của Vạn gia. Chuyện hắn còn sống lành lặn trở lại Đại Hạ cũng đang lặng lẽ nhanh chóng truyền đi trong các tiên môn và gia tộc lớn. Chuyện hơn tám mươi năm trước không quá xa xôi với người tu tiên.
Kết quả là nhiều người vẫn chấn động trước chuyện này. Nghe nói, Chính Dương tông nhờ vào công pháp của Lâm Nhất truyền lại mới có trọng chấn sơn môn, cũng có địa vị ngang với Huyền Thiên môn, Hắc Sơn tông hôm nay. Trên thân của người này không chỉ có bí kíp tiên gia, còn có trọng bảo tiên gia, có thể nói tập trung hết sủng ái của ông trời, tập trung hết tiên duyên lên một người. Ai có thể nhận được lợi ích từ hắn thì tiên đạo sẽ không còn mờ ảo, phi tiên ở trong tầm tay...
Vì Lâm Nhất xuất hiện, Đại Hạ lại dậy sóng. Bản thân hắn không biết những điều này, cũng sẽ không cố ý tránh né. Hắn còn có chuyện của mình.
...
Diệp Gia Tập là một thôn xóm bình thường trong quận Sở Kỳ, có một con đường đi ngang qua, hai bên có mấy chục gia đình, cách đó không xa chính là núi rừng nhấp nhô.
Một chiếc xe ngựa lọc cọc chạy qua. Lâm Nhất tránh sang bên đường, nhìn xung quanh. Nơi này hẳn là một đường cái lớn nên có không ít người qua lại. Sau khi linh lực trên thân biến mất, hắn chính là một đạo nhân bình thường, đi ở đây ngược lại cũng nhàn nhã.
Trước mặt là lối rẽ vào thôn, dọc theo bên đường có mấy gian nhà lá, có người bày bán ít rượu và đồ ăn. Đi về phía trước và ra vẻ nghỉ chân, Lâm Nhất đi vào một lều bán trái cây. Chỉ một lát sau, hắn đã xoay người đi ra, trong tay có thêm hai trái cây.
Trái cây này có tên là lê núi, ăn giòn lại ngọt. Vừa đi vừa ăn, Lâm Nhất rẽ vào tỏng thôn.
Hắn nhớ Diệp Vũ từng nói qua, Diệp Gia Tập là quê cũ của Diệp Vũ, cha Diệp Vũ có lên là Diệp Lão Tuyền. Nhưng lão già bán trái cây kia lại chưa nghe nói qua tên này. Lâm Nhất chỉ đành phải đi vào trong thôn, tự mình thăm hỏi.
Nữ tử được gọi là Lạc Y, tất nhiên chính là Ngọc Lạc Y của Chính Dương tông. Nàng nhìn về phía nam tử kia và ra hiệu mình không sao, nói:
- Sức một mình cũng chém giết được tu sĩ Trúc Cơ của Vạn gia, trong đó còn có gia chủ của Vạn gia đã đạt được Trúc Cơ hậu kỳ, thực sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng được. Ta nhớ hắn chẳng qua là tu vi Trúc Cơ sơ kỳ a!
Nam tử trung niên chính là Mộc Thiên Viễn, trong thần sắc lộ vẻ sảng khoải hiếm thấy, không khỏi thở hắt ra một hơi, nói:
- Nàng đã tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, ta cũng đến Trúc Cơ trung kỳ. Chẳng lẽ, nàng cho rằng hắn sẽ kém hơn hai người chúng ta sao?
Hắn oán hận nhìn Vạn Thanh Sam đã chỉ còn là máu thịt mơ hồ, còn nói:
- Mộc Thiên Viễn ta dựa vào tiên môn, lại không thể trả được thù nhà. Tất cả những điều này đều là nhờ có Lâm Nhất!
- Thiên Viễn...!
Phát hiện trong lời của đối phương có oán khí, Ngọc Lạc Y nhắc nhở, mà nữ tử cao tuổi đã đi tới, hừ một tiếng nói:
- Hai ngươi cứ ấp úng mãi làm gì...
Mộc Thiên Viễn cùng Ngọc Lạc Y lặng lẽ trao đổi ánh mắt, vội vàng thi lễ nói:
- Đệ tử đang bàn luận về Lâm Nhất mà thôi, cũng không có ý gì khác ...
Trưởng bối Trong miệng hai người là Lãnh Thúy đã có tu vi Kim Đan hậu kỳ, uy nghi tất nhiên khác hẳn ngày xưa. Thấy hai đệ tử ngoan ngoãn, bà lơ đễnh gật đầu, nói:
- Từ vết tích ở hiện trường lại thấy được kẻ giết người rõ ràng là tu sĩ Kim Đan! Đúng là ngoài dự đoán của mọi người...
Lãnh Thúy dừng một lát mới ôn hòa nói tiếp:
- Hai người ngươi qua lại thân thiết cùng Lâm Nhất, nên khuyên bảo hắn trở về sơn môn!
Bà liếc nhìn hai đệ tử, trên gương mặt tuyệt đẹp thoáng mỉm cười thản nhiên, rất tùy ý còn nói:
- Trở về đi! Lại bẩm báo chuyện này cho Tông chủ biết...
Mộc Thiên Viễn cùng Ngọc Lạc Y không dám trái lời, vội vàng nói vâng rồi đi theo Lãnh Thúy rời đi. Sau khi ba người này rời đi, mấy tu sĩ mặc áo đen vội vàng chạy tới, kiểm tra xung quanh một lúc liền biến mất ở trong bóng đêm. Tiếp theo lại là mấy tu sĩ đạp kiếm hồng tới...
Lâm Nhất lặng lẽ xuất hiện ở Xích Hà Lĩnh của Lạc Hà Sơn, cũng giết tất cả tu sĩ Trúc Cơ của Vạn gia. Chuyện hắn còn sống lành lặn trở lại Đại Hạ cũng đang lặng lẽ nhanh chóng truyền đi trong các tiên môn và gia tộc lớn. Chuyện hơn tám mươi năm trước không quá xa xôi với người tu tiên.
Kết quả là nhiều người vẫn chấn động trước chuyện này. Nghe nói, Chính Dương tông nhờ vào công pháp của Lâm Nhất truyền lại mới có trọng chấn sơn môn, cũng có địa vị ngang với Huyền Thiên môn, Hắc Sơn tông hôm nay. Trên thân của người này không chỉ có bí kíp tiên gia, còn có trọng bảo tiên gia, có thể nói tập trung hết sủng ái của ông trời, tập trung hết tiên duyên lên một người. Ai có thể nhận được lợi ích từ hắn thì tiên đạo sẽ không còn mờ ảo, phi tiên ở trong tầm tay...
Vì Lâm Nhất xuất hiện, Đại Hạ lại dậy sóng. Bản thân hắn không biết những điều này, cũng sẽ không cố ý tránh né. Hắn còn có chuyện của mình.
...
Diệp Gia Tập là một thôn xóm bình thường trong quận Sở Kỳ, có một con đường đi ngang qua, hai bên có mấy chục gia đình, cách đó không xa chính là núi rừng nhấp nhô.
Một chiếc xe ngựa lọc cọc chạy qua. Lâm Nhất tránh sang bên đường, nhìn xung quanh. Nơi này hẳn là một đường cái lớn nên có không ít người qua lại. Sau khi linh lực trên thân biến mất, hắn chính là một đạo nhân bình thường, đi ở đây ngược lại cũng nhàn nhã.
Trước mặt là lối rẽ vào thôn, dọc theo bên đường có mấy gian nhà lá, có người bày bán ít rượu và đồ ăn. Đi về phía trước và ra vẻ nghỉ chân, Lâm Nhất đi vào một lều bán trái cây. Chỉ một lát sau, hắn đã xoay người đi ra, trong tay có thêm hai trái cây.
Trái cây này có tên là lê núi, ăn giòn lại ngọt. Vừa đi vừa ăn, Lâm Nhất rẽ vào tỏng thôn.
Hắn nhớ Diệp Vũ từng nói qua, Diệp Gia Tập là quê cũ của Diệp Vũ, cha Diệp Vũ có lên là Diệp Lão Tuyền. Nhưng lão già bán trái cây kia lại chưa nghe nói qua tên này. Lâm Nhất chỉ đành phải đi vào trong thôn, tự mình thăm hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.