Vô Tiên

Chương 256: Mạnh Sơn gặp nạn (2)

Duệ Quang

02/03/2021

Phích Lịch Đạn cũng không còn cơ hội xuất thủ, Mạnh Sơn tức giận đến hai mắt trợn tròn, hắn đánh bay một chó sói nhào tới trước mắt.

Vừa rồi Ô Đoán nói, làm cho trong lòng Mạnh Sơn có tính toán, hắn giận dữ hét:

- Từng người dựa sát, bắt giặc trước phải bắt vua, chờ Mạnh mỗ giết Lang Vương...

Lời còn chưa dứt, Mạnh Sơn đã nhảy lên, lao thẳng vào trong bầy sói. Chó sói chặn ở phía trước đều bị thiết chưởng của hắn đánh bay.

Mấy cái nhảy vọt, Mạnh Sơn đã lao ra ngoài mười mấy trượng. Như biết dụng ý của hắn, Lang Vương kiêu ngạo ngồi ngay ngắn bất động, ánh mắt lạnh lùng nhìn người xông lại kia.

Có người dám khiêu khích Lang Vương, này càng chọc giận bầy sói. Từng con từng con chó sói nhe răng rít gào, tranh nhau chen lấn đánh về phía Mạnh Sơn. Chó sói ở xa xa cũng tụ tập về phía Lang Vương.

Mạnh Sơn vọt tới hai mươi trượng, nhất thời bị hơn trăm con chó sói vây quanh, không thể tiếp tục tiến lên một bước.

Hai chưởng của Mạnh Sơn như mở Quỷ Môn Quan, chó sói gặp phải liền chết. Nhưng chó sói phía trước bay ra, chó sói phía sau lại nhào tới. Đánh chết một con, liền tăng thêm hai con, đánh chết mười con, phía sau còn có càng nhiều chó sói lao đến...

Mạnh Sơn liên tục gầm lên, song chưởng mang theo tiếng gió, từng con từng con chó sói bị đập thành bánh thịt, nhưng chó sói ở bên người lại càng ngày càng nhiều.

Con Lang Vương kia chỉ ngồi ở bên ngoài mười trượng, dưới ánh trăng giống như tượng đá, lạnh lùng nhìn về phía người xông lại, dường như nhìn một con mồi, hoặc là một người chết...

Mạnh Sơn nhảy vào bầy sói bị nhốt, còn đệ tử Thiên Long phái thì đẫm máu chém giết.

Sư huynh đệ Nguyên Thanh đã nhảy xuống xe ngựa, vọt tới trước người Lâm Nhất, trường kiếm như dải lụa vung ra, mang theo từng đoá từng đoá huyết hoa, chặn lại đường đi của chó sói.

Bản thân hai huynh đệ võ công không tầm thường, cộng thêm tỷ muội Mộc Thanh Nhi ở phía sau, nẹn hai người giết chó sói cực kỳ dũng mãnh, để Lâm Nhất cũng không xen tay vào được, chỉ có thể bảo vệ bên xe ngựa, phòng bị bất ngờ phát sinh.

Lần này thế tiến công của chó sói càng cấp thiết và hung mãnh. Trận thế đơn sơ lúc trước không còn sót lại chút gì, trên nơi đóng quân lâm thời của Thiên Long phái, người người lâm vào huyết chiến, chỉ có hắn và hai người Mộc Thanh Nhi trên xe nhàn rỗi.



Lâm Nhất đã nhận ra một tia không đúng, hắn đánh giá bốn phía nơi đóng quân...

Không đúng, tình cảnh của Mạnh Sơn tràn ngập nguy cơ!

Trong thần thức của Lâm Nhất, đã rõ ràng nhận ra khí tức của Mạnh trưởng lão hỗn loạn, song chưởng suy yếu. Mà các đệ tử lại không người phát hiện quẫn cảnh của hắn, ngay cả đám người Chân Nguyên Tử và Quý Thang cũng cật lực ngăn trở chó sói tiến công, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào hoàn cảnh bị đàn sói vây khốn. Vì vậy không người có thể phân thân để ý.

Nếu Mạnh trưởng lão chết, đệ tử Thiên Long phái lòng rối như tơ vò, chắc chắn sẽ bị chó sói thừa cơ mà vào. Hơn ba mươi người, nếu như bị một hai ngàn con chó sói tách ra vây nhốt, chỉ sợ...

Nghĩ đến đây, Lâm Nhất không khỏi rùng mình. Không nghĩ tới môn phái đệ nhất thiên hạ, đông đảo cao thủ giang hồ, đối với một đám chó sói trên thảo nguyên, sẽ rơi vào kết cục như vậy, làm người thổn thức!

Lâm Nhất lắc đầu, xua đi tâm tư hỗn loạn, hắn nhướng mày, nhìn về phía Nguyên Thanh và Nguyên Phong cất giọng nói:

- Hai vị lưu ở nơi đây, bảo vệ Mộc cô nương và Từ cô nương. Mạnh trưởng lão gặp nguy hiểm, ta đi xem xem.

Hai người Nguyên Thanh còn chưa lên tiếng, Lâm Nhất đã đến bên ngoài mấy trượng.

Mộc Thanh Nhi và Từ sư tỷ ở trên xe ngựa nghe vậy cũng sững sờ, Mạnh trưởng lão gặp nguy hiểm? Lâm Nhất thân ở chỗ này là làm sao biết được? Bất quá cứu người quan trọng hơn, không cho hai người suy nghĩ nhiều, chỉ là không nhịn được nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi kia, chỉ thấy bước chân nhẹ giương, đi lại tùy ý, thân ảnh đã đến xa xa.

Hai tỷ muội liếc nhau một cái, cau mày. Bọn họ nhìn không ra đối phương thi triển khinh công, sao chỉ vài bước lại đi xa như vậy?

Hai người các nàng, trong một đêm này có quá nhiều nghi vấn và không rõ, chỉ sợ không người có thể giải thích nghi hoặc.

Lâm Nhất chạy đến trên gò cao, Chân Nguyên Tử cùng hơn mười con chó sói chém giết, hắn cũng không nói nhảm nhiều, cánh tay hơi động, ánh kiếm lóe lên, hai con chó sói bị chém ngang hông.

Chân Nguyên Tử cảm thấy bên người buông lỏng, nhìn lại thấy là Lâm Nhất, hắn cả kinh nói:

- Sao ngươi tới đây, chẳng lẽ đồ nhi của ta?



- Đồ nhi của ngươi không sao, chỉ là Mạnh trưởng lão gặp nạn.

Không để ý tới Chân Nguyên Tử ái đồ sốt ruột, Lâm Nhất trực tiếp nói. Gò cao trực diện với đàn sói, mấy trăm con chó sói điên cuồng dâng lên, tình hình nơi này nguy hiểm hơn hai cánh nhiều lắm.

Chân Nguyên Tử giật mình, lúc này mới nhớ tới Mạnh Sơn đi giết Lang Vương còn chưa trở lại. Hắn cho rằng dựa vào thân thủ của Mạnh trưởng lão, mặc dù không giết nổi Lang Vương, tự vệ thoát thân vẫn có thể làm được.

Ai ngờ đã nửa ngày, phía trước cách xa gần 20 trượng, Mạnh Sơn còn ở trong bầy sói chém giết, dần dần thân ảnh nhảy lên ở trong bầy sói càng thêm mơ hồ.

Huy động trường kiếm, đánh bay một con chó sói nhảy lên, thân thể Lâm Nhất xoay một cái, khom lưng nhặt lên một hộp gỗ nói:

- Việc này không nên chậm trễ, theo ta đi tiếp Mạnh trưởng lão về!

Nói xong hắn đưa tay lấy ra hai viên cầu, bóp nát chốt khóa ném về phía bầy sói.

Rầm rầm, vài con chó sói bị nổ bay đến giữa không trung.

Chân Nguyên Tử ngầm hiểu, thân hình hơi động, nhanh chóng xông tới.

- Chia người đến bảo vệ nơi này!

Lâm Nhất nhìn về phía đám người Quý Thang hô, sau đó liều mạng theo Chân Nguyên Tử chạy xuống sườn núi. Trường kiếm bị hắn kẹp ở dưới nách, trống ra một tay, nắm Phích Lịch Đạn lên không ngừng ném.

Lâm Nhất nhìn như ném loạn, nhưng mỗi lần đều vừa vặn rơi xuống nơi bầy sói dày đặc, còn có mấy viên sẽ lướt qua đầu Chân Nguyên Tử, rơi vào nơi trước người hắn hai ba trượng nổ vang.

Động tác này của Lâm Nhất làm Chân Nguyên Tử cả kinh hô lớn:

- Tiểu tử ngươi đừng ném loạn! Muốn nổ chết lão đạo sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook