Chương 957: Nhàn dật (2)
Duệ Quang
04/10/2021
Người gần trăm tuổi mà thần thái vẫn như tiểu nữ nhi, trợn mắt với Lâm Nhất, Mộc Thanh Nhi nói tiếp:
- Ngươi cũng biết thọ nguyên của ta không còn nhiều, nếu trúc cơ không thành, e là không xuất quan được, rượu này... Không uống được nữa!
Tu tiên là cầu trường sinh! Chín thành người đều là mang suy nghĩ này, cho dù là Lâm Nhất cũng vậy. Mà việc gì cũng có ngoại lệ, Mộc Thanh Nhi hoàn toàn khác với người khác. Đạo tu luyện, đối với nàng ta mà nói phần lớn là một loại hứng trí.
Đây cũng là một loại tâm cảnh hiếm có! Lâm Nhất suy nghĩ một lát, nói:
- Thọ nguyên của Luyện khí và Tiên Thiên võ đạo cũng không khác nhau là mấy! Nếu không thử một phen, tu vi trước mắt của ngươi chẳng phải là đáng tiếc sao!
Hắn lập tức giật mình hỏi:
- Ngươi là bởi vì không có Trúc Cơ đan à?
Bị vạch trần tâm tư, Mộc Thanh Nhi thản nhiên nói:
- Nhớ ngày đó, ngươi nhờ có đan dược mà có thể trúc cơ thành công, ta hôm nay thử một lần thì có ngại chi?
Cho dù là lấy cớ, nhưng cũng đúng lý hợp tình, lại không phải không có đạo lý của riêng mình. Đây mới là Mộc Thanh Nhi! Lâm Nhất thầm lắc đầu, nhắm mắt trầm ngâm một thoáng rồi mở mắt ra nói:
- Trên người ta có không ít dược thảo, may mà có thể gom lại để luyện chế Trúc Cơ đan.
- Ngươi còn biết luyện đan?
Mộc Thanh Nhi kinh hỉ. Nếu có Trúc Cơ đan, nói không chừng thật sự có thể thành công trúc cơ trước khi hao hết thọ nguyên! Ai ngờ Lâm Nhất lại nói:
- Biết chút chút thôi.
- Không sao.
Mộc Thanh Nhi lại cầm bầu rượu lên, vẻ mặt trong nháy mắt lại trở nên mất mát.
Không có thời gian để nghiên tu thuật luyện đan, chỉ có mấy lần thử tay nghề mà không có thu hoạch gì. Nhìn bộ dạng buồn bã của Mộc Thanh Nhi, Lâm Nhất có chút bất đắc dĩ nói:
- Cũng được! Ta sẽ thử xem, các ngươi cứ tự nhiên nhé.
Trên người hắn chợt có quang mang màu vàng hiện lên, trong giây lát đã biến mất trước mặt hai người.
- Đây là độn pháp gì thế?
Mộc Thanh Nhi kinh hô, lại oán giận nói với Thiên Phúc:
- Sư phụ ngươi chính là có cái đức hạnh như vậy đó.
....
Thi triển Thổ Độn thuật, Lâm Nhất chìm thẳng xuống đất ba mươi trượng, sau khi dào ra mật thất to một trượng, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống. Vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện một lò đan và mấy chục gốc dược thảo.
Lúc trước, sau khi Nhược Thủy cứu Lâm Nhất, khi chia tay, tặng lò đan và bản chép tay về thuật luyện đan. Dược thảo thì cướp đoạt được trong khố phòng của Trịnh gia, theo đan phương có viết, tình cờ gom được dược thảo luyện đan. Chỉ là mọi sự đã chuẩn bị nhưng hắn lại chưa bao giờ luyện chế Trúc Cơ đan. Mà chỉ mới thử tay mấy lần, chẳng qua luyện thành mấy viên Tích Cốc đan mà thôi, xấu hổ không dám nhắc tới với người khác.
Đánh ra một thủ quyết, một lò dan màu tím phong cách cổ xưa bồng bềnh trước mặt Lâm Nhất. Lò này có ba chân hai tai, to chừng hơn thước, lại theo sự thúc dục của pháp quyết, như lửa đốt, quanh thân lò quang mang chớp động mãnh liệt.
Ba chân không phải là để bài trí, mà là có khảm pháp trận, dùng thế kim, mộc, hỏa để gia trì thân lò; hai tai thì là pháp trận thủy, thổ, tác dụng cân bằng âm dương.
Bấm tay búng một cái, một luồng chân hỏa bỗng nhiên bay vào lò rồi mất tích. Lập tức thân lò màu tím chiếu ra tia lửa, hơi nóng bức người ùa vào mặt. Mà Lâm Nhất thì nhìn thảo dược bày trước người, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ. Hắn chỉ có năm lần thử.
...
Mười ngày trôi qua, Mộc Thanh Nhi đang nói chuyện với Thiên Phúc thì Lâm Nhất từ dưới đất chui lên, trên tay còn cầm một viên đan.
Thuật nghiệp có chuyên công, thật sự bắt tay vào luyện đan, Lâm Nhất mới biết nó khó thế nào. Sau khi liên tiếp luyện ra hai viên đan dược hỏng, không thể không dốc lòng nghiền ngẫm bản chép tay của Nhược Thủy tiên sinh. Dù vậy hắn không ngủ không nghỉ mười ngày, mới luyện thành một viên Trúc Cơ đan. Mà tỉ lệ ở thật sự khiến người ta lo lắng.
Nhớ ngày đó, khi Lâm Nhất trúc cơ dùng ba viên Trúc Cơ đan, mà trước mắt lại chỉ có một viên, hắn thật sự có chút quẫn bách. Nhưng Mộc Thanh Nhi thì lại chẳng nghĩ nhiều, nàng ta sau khi đòi Thổ Độn thuật thì kích động rời đi.
Luyện đan rất hao tâm thần, Lâm Nhất có chút mệt mỏi, hắn đang muốn nghỉ ngơi một lúc thì Lâm Thúy Nhi mấy ngày không lộ diện tới, cũng nói ra tình hình nguy cấp của Tiểu Thiên ao.
- Ngươi cũng biết thọ nguyên của ta không còn nhiều, nếu trúc cơ không thành, e là không xuất quan được, rượu này... Không uống được nữa!
Tu tiên là cầu trường sinh! Chín thành người đều là mang suy nghĩ này, cho dù là Lâm Nhất cũng vậy. Mà việc gì cũng có ngoại lệ, Mộc Thanh Nhi hoàn toàn khác với người khác. Đạo tu luyện, đối với nàng ta mà nói phần lớn là một loại hứng trí.
Đây cũng là một loại tâm cảnh hiếm có! Lâm Nhất suy nghĩ một lát, nói:
- Thọ nguyên của Luyện khí và Tiên Thiên võ đạo cũng không khác nhau là mấy! Nếu không thử một phen, tu vi trước mắt của ngươi chẳng phải là đáng tiếc sao!
Hắn lập tức giật mình hỏi:
- Ngươi là bởi vì không có Trúc Cơ đan à?
Bị vạch trần tâm tư, Mộc Thanh Nhi thản nhiên nói:
- Nhớ ngày đó, ngươi nhờ có đan dược mà có thể trúc cơ thành công, ta hôm nay thử một lần thì có ngại chi?
Cho dù là lấy cớ, nhưng cũng đúng lý hợp tình, lại không phải không có đạo lý của riêng mình. Đây mới là Mộc Thanh Nhi! Lâm Nhất thầm lắc đầu, nhắm mắt trầm ngâm một thoáng rồi mở mắt ra nói:
- Trên người ta có không ít dược thảo, may mà có thể gom lại để luyện chế Trúc Cơ đan.
- Ngươi còn biết luyện đan?
Mộc Thanh Nhi kinh hỉ. Nếu có Trúc Cơ đan, nói không chừng thật sự có thể thành công trúc cơ trước khi hao hết thọ nguyên! Ai ngờ Lâm Nhất lại nói:
- Biết chút chút thôi.
- Không sao.
Mộc Thanh Nhi lại cầm bầu rượu lên, vẻ mặt trong nháy mắt lại trở nên mất mát.
Không có thời gian để nghiên tu thuật luyện đan, chỉ có mấy lần thử tay nghề mà không có thu hoạch gì. Nhìn bộ dạng buồn bã của Mộc Thanh Nhi, Lâm Nhất có chút bất đắc dĩ nói:
- Cũng được! Ta sẽ thử xem, các ngươi cứ tự nhiên nhé.
Trên người hắn chợt có quang mang màu vàng hiện lên, trong giây lát đã biến mất trước mặt hai người.
- Đây là độn pháp gì thế?
Mộc Thanh Nhi kinh hô, lại oán giận nói với Thiên Phúc:
- Sư phụ ngươi chính là có cái đức hạnh như vậy đó.
....
Thi triển Thổ Độn thuật, Lâm Nhất chìm thẳng xuống đất ba mươi trượng, sau khi dào ra mật thất to một trượng, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống. Vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện một lò đan và mấy chục gốc dược thảo.
Lúc trước, sau khi Nhược Thủy cứu Lâm Nhất, khi chia tay, tặng lò đan và bản chép tay về thuật luyện đan. Dược thảo thì cướp đoạt được trong khố phòng của Trịnh gia, theo đan phương có viết, tình cờ gom được dược thảo luyện đan. Chỉ là mọi sự đã chuẩn bị nhưng hắn lại chưa bao giờ luyện chế Trúc Cơ đan. Mà chỉ mới thử tay mấy lần, chẳng qua luyện thành mấy viên Tích Cốc đan mà thôi, xấu hổ không dám nhắc tới với người khác.
Đánh ra một thủ quyết, một lò dan màu tím phong cách cổ xưa bồng bềnh trước mặt Lâm Nhất. Lò này có ba chân hai tai, to chừng hơn thước, lại theo sự thúc dục của pháp quyết, như lửa đốt, quanh thân lò quang mang chớp động mãnh liệt.
Ba chân không phải là để bài trí, mà là có khảm pháp trận, dùng thế kim, mộc, hỏa để gia trì thân lò; hai tai thì là pháp trận thủy, thổ, tác dụng cân bằng âm dương.
Bấm tay búng một cái, một luồng chân hỏa bỗng nhiên bay vào lò rồi mất tích. Lập tức thân lò màu tím chiếu ra tia lửa, hơi nóng bức người ùa vào mặt. Mà Lâm Nhất thì nhìn thảo dược bày trước người, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ. Hắn chỉ có năm lần thử.
...
Mười ngày trôi qua, Mộc Thanh Nhi đang nói chuyện với Thiên Phúc thì Lâm Nhất từ dưới đất chui lên, trên tay còn cầm một viên đan.
Thuật nghiệp có chuyên công, thật sự bắt tay vào luyện đan, Lâm Nhất mới biết nó khó thế nào. Sau khi liên tiếp luyện ra hai viên đan dược hỏng, không thể không dốc lòng nghiền ngẫm bản chép tay của Nhược Thủy tiên sinh. Dù vậy hắn không ngủ không nghỉ mười ngày, mới luyện thành một viên Trúc Cơ đan. Mà tỉ lệ ở thật sự khiến người ta lo lắng.
Nhớ ngày đó, khi Lâm Nhất trúc cơ dùng ba viên Trúc Cơ đan, mà trước mắt lại chỉ có một viên, hắn thật sự có chút quẫn bách. Nhưng Mộc Thanh Nhi thì lại chẳng nghĩ nhiều, nàng ta sau khi đòi Thổ Độn thuật thì kích động rời đi.
Luyện đan rất hao tâm thần, Lâm Nhất có chút mệt mỏi, hắn đang muốn nghỉ ngơi một lúc thì Lâm Thúy Nhi mấy ngày không lộ diện tới, cũng nói ra tình hình nguy cấp của Tiểu Thiên ao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.