Chương 13: Ta Đã Làm Gì Sai?
Thiên Lang
01/09/2024
Chuông cửa đột nhiên reo, mọi người ngơ ngác nhìn ra cửa.
Tô Hanh: " Hửm? Ai đến giờ này nhỉ?"
Chi Thanh từ trong nhà bếp bước ra.
Chi Thanh: " Để em ra mở cửa cho "
Chi Thanh đi ra được một chút, lát sau bê một thùng giấy đi vào.
Chi Thanh: " Uy! Tôn Tử, đồ của em. "
Yên Tử: " A? Nhanh vậy a? Em cứ tưởng ngày mai mới đến chứ? " Hí hửng chạy ra
Tịnh Lâm: " Em mua à? Là cái gì đó? " Đi lại gần ý định muốn ngó xem sao.
Yên Tử: " Ặc... chỉ là...vài chục quyển manga thôi...haha "
- ".... " ngàn lời khó nói.
Yên Tử vừa nói vừa đi lại gần Chi Thanh, dự định bê giúp một tay, liền bị Chi Thanh từ chối.
Chi Thanh: " Nếu em không muốn cánh tay cuối cùng cũng gãy thì lại đây. "
Yên Tử: " Vậy...vậy làm phiền chị. Sẵn chị đuổi luôn con gián trên nắp thùng nha "
Người nói vô tâm nhưng người nghe có ý.
Gián?
Gián ư?
Chi Thanh liếc mắt xuống nhìn, trên nắp thùng từ khi nào đã xuất hiện một vật thể có cánh màu nâu đẹp mắt?
Con gián: hi! Nice to miss you.
Một giây qua đi.... mặt Chi Thanh vẫn hồng hào
Hai giây qua đi.... đột nhiên biến thành trắng bệch
Chi Thanh: " AAAAA......AAAAAA " tiếng la muốn tốc nóc nhà.
Chi Thanh la toán lên, theo bản năng quăng luôn cái thùng. Theo lực hút của Trái Đất, cái thùng dễ thương rơi xuống cùng chân Yên Tử tiếp xúc thân mật.
Chúc cả 2 trăm năm hạnh phúc.
Yên Tử: " AAAAAA.......AAAA....AA..."
Các nàng yêu tinh lại phát bệnh ' chuyện bé xé ra to', xúm lại hốt Yên Tử quăng vào phòng. Cấp tốc lấy thuốc sát trùng, chống sưng, chống viêm,..... liên tục bôi vào chân có, còn mạnh dạng dùng một lượng băng gạt lớn quấn liên hồi.
Nếu lúc như trước là đầu heo
Nếu như lúc sau là đòn bánh
Vậy thì bây giờ là chân voi?
Đáng lẽ ra Yên Tử sau hai ngày đã có thể quay lại trường học, nhưng sau vụ án con gián, thay vì hai ngày đã nhân lên thành một tuần.
Ngày cuối tuần, các nữ yêu tinh của chúng ta không có đi làm, cũng không có đến trường. Bởi vậy sáng nay khi Yên Tử xuống nhà thì họ vẫn còn đang nướng ở trong phòng.
Đêm hôm qua Yên Tử không ngủ được bao nhiêu, cũng bởi vì mấy vị đại nhân không biết có chuyện gì vui mà la hét om sòm.
Cái gì mà hôm nay gặp? Rồi còn khi nào về đến? Ở luôn hay không?.... cũng chả hiểu bọn họ nói cái gì.
Kết quả làm hại Yên Tử sáng sớm đã hóa thành gấu mẹ Panda.
Cái chân bị thương tật, Yên Tử phải nhảy lò cò xuống cầu thang. Chân vừa chạm đất, phải dừng lại thở ba trăm hơi, mục tiêu là nhảy vào phòng tắm, dự định hảo hảo tắm rửa một phen.
Cửa phòng tắm vừa khép, phía cầu thang mọi người cũng đã đi xuống nhà.
Chuông cửa vang
Tô Hanh: " Đã về??? " Nàng có chút hồi hộp nói.
Cả đám kéo nhau ra cổng, Hải Tình xuân phong mở cửa.....đến rồi....đến rồi....về đến thật rồi.
- " Chào! "
Trước mắt là một mỹ nhân trẻ tuổi, dáng dấp cao gầy, áo sơ mi lam nhạt cùng với quần vải Violet, làn da trắng ẩn nấp sau vạt áo, khuông mặt tinh xảo bị kính râm che đi phân nửa, hai cánh môi đỏ mọng gợi tình....rất hút hồn người.
Là một yêu tinh!
- " LÃO ĐẠI....! " trăm miệng một lời.
Lâm Lâm: " Ừ! Chị đây! " Nàng nở một nụ cười thật tươi, đưa tay ra ý muốn ôm.
- " A...chị về rồi! Chị về rồi! "
Cả đám nhào lại quấn quít lấy nhau, cười có, khóc có.... cứ như gặp được mẫu thân sau ngàn năm chạy nạn.
Phòng khách lại được một trận xôn xao, nhưng trong phòng tắm lúc này chỉ nghe được tiếng nước chảy. Yên Tử ngồi đó thẩn thờ nhìn dòng nước rào rào trong bồn tắm. Tức cảnh sinh tình, nhìn cảnh nhớ tình hình.
Ách....! Mình quên mang theo quần áo
Thụy Ân: " Lão đại! Lão đại! Lần này chị về ở luôn a? " túm ống tay áo, nàng rất muốn mọi người quây quần.
Lâm Lâm : " Đáp ứng không? " Đưa tay xoa đầu Thụy Ân
- " HẢO! " Mọi người ai cũng đồng ý
Lạy Tuyết : " A! Trước tiên chị hảo hảo tắm rửa trước đã, mau mau còn mở tiệc ăn mừng " Đêm nay phải thật sảng khoái mới được.
- " NHẤT TRÍ....! "
Lâm Lâm : " Cũng được " Nàng cũng muốn tẩy bỏ bụi bặm ngoài đường đây.
Lâm Lâm lấy từ vali ra một bộ quần áo, hướng phòng tắm đi đến, mọi người cũng chia nhau ra chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay, mỗi người một việc.
Yên Tử đứng lên, lấy khăn quấn tạm, đưa tay mở cửa muốn ra ngoài lấy quần áo.
Nắm cửa tự động xoay
Á..? Có ma a?
Cửa được kéo ra, trước mặt là một cô gái... à không! Là một tiên nữ.... cũng không phải! Là.... là yêu nữ hiện hình....
Aaaa
Lâm Lâm nhìn thấy Yên Tử, trước chưa nhận thức, sau chưa hỏi han, lập tức hành động theo bản năng.
Lâm Lâm: " AA....AAAA....BIẾN THÁI....!!! "
Yên Tử nhà ta còn chưa tiêu hóa hai chữ " Biến thái " cổ đã bị người ta xiết lấy kéo về phía trước.
Lên gối..
Xuất cước...
Lảo đảo lui về phía sau, chân còn đau đứng còn không vững, vô tình va vào thành bồn tắm....
Ào....
Lần này là chết không kịp ngáp.
Lại một lần nữa bị hạ bởi đai đen
Đồ nữ nhân bạo lực....!
Yên Tử bất lực, trong tiềm thức kêu lên
___________
Chút chuyện sau rèm......
Yên Tử ( giận dữ): Sao ngươi lại dám xuất hiện để hù vợ ta?
Tiểu con gián ( ủy khuất): Không phải tại ta? Tại con tác giả lôi ta vào.....
Y Y ( đột ngột từ toilet xông ra): Ngươi nói gì? Có tin ta đem ngươi đi chiên giòn hay không?
Tiểu con gián ( hoảng sợ): Ngươi.....ngươi....ta sẽ đưa đơn lên trung tâm bảo vệ động vật để kiện
Y Y ( cười văng nước bọt): Muahahahah....., ngươi nghĩ có đủ thời gian để đánh máy hay không?
Tiểu con gián ( tuộc máu)
Tô Hanh: " Hửm? Ai đến giờ này nhỉ?"
Chi Thanh từ trong nhà bếp bước ra.
Chi Thanh: " Để em ra mở cửa cho "
Chi Thanh đi ra được một chút, lát sau bê một thùng giấy đi vào.
Chi Thanh: " Uy! Tôn Tử, đồ của em. "
Yên Tử: " A? Nhanh vậy a? Em cứ tưởng ngày mai mới đến chứ? " Hí hửng chạy ra
Tịnh Lâm: " Em mua à? Là cái gì đó? " Đi lại gần ý định muốn ngó xem sao.
Yên Tử: " Ặc... chỉ là...vài chục quyển manga thôi...haha "
- ".... " ngàn lời khó nói.
Yên Tử vừa nói vừa đi lại gần Chi Thanh, dự định bê giúp một tay, liền bị Chi Thanh từ chối.
Chi Thanh: " Nếu em không muốn cánh tay cuối cùng cũng gãy thì lại đây. "
Yên Tử: " Vậy...vậy làm phiền chị. Sẵn chị đuổi luôn con gián trên nắp thùng nha "
Người nói vô tâm nhưng người nghe có ý.
Gián?
Gián ư?
Chi Thanh liếc mắt xuống nhìn, trên nắp thùng từ khi nào đã xuất hiện một vật thể có cánh màu nâu đẹp mắt?
Con gián: hi! Nice to miss you.
Một giây qua đi.... mặt Chi Thanh vẫn hồng hào
Hai giây qua đi.... đột nhiên biến thành trắng bệch
Chi Thanh: " AAAAA......AAAAAA " tiếng la muốn tốc nóc nhà.
Chi Thanh la toán lên, theo bản năng quăng luôn cái thùng. Theo lực hút của Trái Đất, cái thùng dễ thương rơi xuống cùng chân Yên Tử tiếp xúc thân mật.
Chúc cả 2 trăm năm hạnh phúc.
Yên Tử: " AAAAAA.......AAAA....AA..."
Các nàng yêu tinh lại phát bệnh ' chuyện bé xé ra to', xúm lại hốt Yên Tử quăng vào phòng. Cấp tốc lấy thuốc sát trùng, chống sưng, chống viêm,..... liên tục bôi vào chân có, còn mạnh dạng dùng một lượng băng gạt lớn quấn liên hồi.
Nếu lúc như trước là đầu heo
Nếu như lúc sau là đòn bánh
Vậy thì bây giờ là chân voi?
Đáng lẽ ra Yên Tử sau hai ngày đã có thể quay lại trường học, nhưng sau vụ án con gián, thay vì hai ngày đã nhân lên thành một tuần.
Ngày cuối tuần, các nữ yêu tinh của chúng ta không có đi làm, cũng không có đến trường. Bởi vậy sáng nay khi Yên Tử xuống nhà thì họ vẫn còn đang nướng ở trong phòng.
Đêm hôm qua Yên Tử không ngủ được bao nhiêu, cũng bởi vì mấy vị đại nhân không biết có chuyện gì vui mà la hét om sòm.
Cái gì mà hôm nay gặp? Rồi còn khi nào về đến? Ở luôn hay không?.... cũng chả hiểu bọn họ nói cái gì.
Kết quả làm hại Yên Tử sáng sớm đã hóa thành gấu mẹ Panda.
Cái chân bị thương tật, Yên Tử phải nhảy lò cò xuống cầu thang. Chân vừa chạm đất, phải dừng lại thở ba trăm hơi, mục tiêu là nhảy vào phòng tắm, dự định hảo hảo tắm rửa một phen.
Cửa phòng tắm vừa khép, phía cầu thang mọi người cũng đã đi xuống nhà.
Chuông cửa vang
Tô Hanh: " Đã về??? " Nàng có chút hồi hộp nói.
Cả đám kéo nhau ra cổng, Hải Tình xuân phong mở cửa.....đến rồi....đến rồi....về đến thật rồi.
- " Chào! "
Trước mắt là một mỹ nhân trẻ tuổi, dáng dấp cao gầy, áo sơ mi lam nhạt cùng với quần vải Violet, làn da trắng ẩn nấp sau vạt áo, khuông mặt tinh xảo bị kính râm che đi phân nửa, hai cánh môi đỏ mọng gợi tình....rất hút hồn người.
Là một yêu tinh!
- " LÃO ĐẠI....! " trăm miệng một lời.
Lâm Lâm: " Ừ! Chị đây! " Nàng nở một nụ cười thật tươi, đưa tay ra ý muốn ôm.
- " A...chị về rồi! Chị về rồi! "
Cả đám nhào lại quấn quít lấy nhau, cười có, khóc có.... cứ như gặp được mẫu thân sau ngàn năm chạy nạn.
Phòng khách lại được một trận xôn xao, nhưng trong phòng tắm lúc này chỉ nghe được tiếng nước chảy. Yên Tử ngồi đó thẩn thờ nhìn dòng nước rào rào trong bồn tắm. Tức cảnh sinh tình, nhìn cảnh nhớ tình hình.
Ách....! Mình quên mang theo quần áo
Thụy Ân: " Lão đại! Lão đại! Lần này chị về ở luôn a? " túm ống tay áo, nàng rất muốn mọi người quây quần.
Lâm Lâm : " Đáp ứng không? " Đưa tay xoa đầu Thụy Ân
- " HẢO! " Mọi người ai cũng đồng ý
Lạy Tuyết : " A! Trước tiên chị hảo hảo tắm rửa trước đã, mau mau còn mở tiệc ăn mừng " Đêm nay phải thật sảng khoái mới được.
- " NHẤT TRÍ....! "
Lâm Lâm : " Cũng được " Nàng cũng muốn tẩy bỏ bụi bặm ngoài đường đây.
Lâm Lâm lấy từ vali ra một bộ quần áo, hướng phòng tắm đi đến, mọi người cũng chia nhau ra chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay, mỗi người một việc.
Yên Tử đứng lên, lấy khăn quấn tạm, đưa tay mở cửa muốn ra ngoài lấy quần áo.
Nắm cửa tự động xoay
Á..? Có ma a?
Cửa được kéo ra, trước mặt là một cô gái... à không! Là một tiên nữ.... cũng không phải! Là.... là yêu nữ hiện hình....
Aaaa
Lâm Lâm nhìn thấy Yên Tử, trước chưa nhận thức, sau chưa hỏi han, lập tức hành động theo bản năng.
Lâm Lâm: " AA....AAAA....BIẾN THÁI....!!! "
Yên Tử nhà ta còn chưa tiêu hóa hai chữ " Biến thái " cổ đã bị người ta xiết lấy kéo về phía trước.
Lên gối..
Xuất cước...
Lảo đảo lui về phía sau, chân còn đau đứng còn không vững, vô tình va vào thành bồn tắm....
Ào....
Lần này là chết không kịp ngáp.
Lại một lần nữa bị hạ bởi đai đen
Đồ nữ nhân bạo lực....!
Yên Tử bất lực, trong tiềm thức kêu lên
___________
Chút chuyện sau rèm......
Yên Tử ( giận dữ): Sao ngươi lại dám xuất hiện để hù vợ ta?
Tiểu con gián ( ủy khuất): Không phải tại ta? Tại con tác giả lôi ta vào.....
Y Y ( đột ngột từ toilet xông ra): Ngươi nói gì? Có tin ta đem ngươi đi chiên giòn hay không?
Tiểu con gián ( hoảng sợ): Ngươi.....ngươi....ta sẽ đưa đơn lên trung tâm bảo vệ động vật để kiện
Y Y ( cười văng nước bọt): Muahahahah....., ngươi nghĩ có đủ thời gian để đánh máy hay không?
Tiểu con gián ( tuộc máu)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.