Chương 15: Mềm Lòng
Giảm phì ngã bất cật
22/01/2024
Vừa mới tan học buổi chiều, vào thời gian ăn cơm, Hứa Cận lại đi đánh nhau, anh thậm chí còn không đợi đến lúc tự học buổi tối.
Nam sinh bị đánh chính là người đã ném bóng vào Chu Tuế Tuế trong tiết thể dục xế chiều hôm nay.
Hai người mặt mũi bầm dập, cùng nhau xuất hiện ở cửa lớp, Hứa Cận vỗ vỗ vai người kia, đẩy cậu ta vào trong phòng học.
Anh tựa vào cạnh cửa, ánh mắt lơ đãng liếc qua chỗ ngồi của Chu Tuế Tuế, sau đó sờ lên khóe miệng bị chảy máu, tự trêu chọc nói: “ y da… Không ngờ học sinh giỏi cũng đánh người đau như thế.”
Hứa Cận đang cố ý, cố ý để cho Chu Tuế Tuế nghe được, tỏ ra thê thảm trước mặt cô.
Cho dù cô có đau lòng hay không, có thế nào anh cũng rất vui.
Hứa Cận nói xong cũng quay người đi, sau khi anh đi, mọi người trong lớp một mới dám mở miệng nhiều chuyện.
“Này, tại sao cậu lại đánh nhau với Hứa Cận, cậu gây sự gì với cậu ấy hả?”
Nam sinh bị hỏi kia từ khóe miệng, gương mặt, con mắt đều bầm tím, còn bị đấm mấy phát vào bụng.
Vừa rồi thấy hai người đều bị thương, tưởng là đánh nhau.
Nhưng thật ra một đấm ở khóe miệng của Hứa Cận là do anh cố ý để lại, còn lại đều là cậu ta bị ăn đòn.
“Chuyện nhỏ, mâu thuẫn trên sân bóng thôi, tôi cũng đánh cậu ấy, hòa nhau.” Người kia ra vẻ thoải mái, đuổi mấy người nhiều chuyện đi.
Cậu ta sẽ nhớ kỹ mối thù này!
Hứa Cẩn ngồi ở vị trí của mình ở lầu dưới, mở điện thoại ra vô số lần, nhưng lại không có bất kì một tin nhắn nào.
Tại sao ngay cả một tin nhắn quan tâm cô cũng không gửi cho anh? Có người yêu tồi thật mà!
Chẳng lẽ do anh bị thương quá nhẹ, nên cô không nhìn thấy?
Hứa Cận vô cùng buồn phiền, một đấm này của anh coi như đã vô ích rồi.
Nhưng Chu Tuế Tuế đâu có biết do anh cố ý, nhận thức tỉnh táo của cô nói cho cô biết rằng, bọn họ chẳng qua mới nói chuyện mấy câu mà thôi, hoàn toàn không thân quen đến mức như vậy.
Hơn nữa, gần đây còn có chuyện làm cho cô phiền muộn vẫn chưa giải quyết được.
Liên quan đến kịch bản gốc của video vào cuối tuần này, cô chậm chạp không quyết định được.
Từ sau khi cô làm hai video “dã chiến”, đám fan hâm mộ không còn nuốt nổi sự nhẹ nhàng nhạt nhẽo trước kia được nữa, kêu la muốn xem nhiều cảnh hoang dã hơn.
Biên tập bên trang web đã nhận được phản hồi từ cư dân mạng, mà nguyên tắc kiếm tiền chính là nắm bắt sở thích của người dùng, nên đã ném thẳng áp lực cho cô, muốn cô ra thêm mấy tập nữa.
Từ trước đến nay, Chu Tuế Tuế đều làm video theo ý mình, lúc đầu không muốn quan tâm tới biên tập, nhưng lại không chịu được cảnh biên tập bé nhỏ bám theo cô tỏ ra đáng thương khóc lóc kể lể, vô cùng thấp hèn.
Cô đã nhất thời mềm lòng mà đồng ý.
Nhưng mà Hứa Cận không biết đã xảy ra chuyện gì trong tuần này, hành vi đã kiềm chế hơn rất nhiều, hại cô không thể tìm thấy tài liệu hữu dụng trên người của anh.
Hôm nay đã là thứ sáu, nếu như cô không tìm được tài liệu nữa, video sẽ được phát hành vào cuối tuần này.
Cho nên tan tiết tự học buổi tối, lần đầu tiên Chu Tuế Tuế không về nhà bằng cổng chính, mà đi cổng sau một cách khác thường.
Nghe nói Hứa Cận thường xuyên đánh nhau ở cổng sau, nếu may mắn, không chừng tối nay cô cũng có thể gặp được.
Chu Tuế Tuế đã học ở trường hơn hai năm, nhưng đây là lần đầu tiên biết cổng sau của trường dài như thế này.
Cổng sau của trưởng có một con dốc nhỏ, trước cổng trường có một con đường xi măng, hai bên đều là sườn dốc.
Xuống dốc bên trái chính là một khu phố ẩm thực, với sức chi của trường học bọn họ, việc kinh doanh của khu phố ẩm thực cũng không tệ lắm.
Xuống dốc bên phải là một đường cái, đối diện đường cái là một khu chung cư cũ kỹ, nơi đó có rất nhiều người địa phương.
Chu Tuế Tuế vượt qua con đường cái trước cổng trường, đứng trên hàng rào sắt nhìn xuống.
Phía dưới là một sân bóng bỏ hoang, có sân bóng đá và sân bóng rổ, tất cả mọi người đều có thể chơi bóng ở sân bóng bên dưới.
Nam sinh bị đánh chính là người đã ném bóng vào Chu Tuế Tuế trong tiết thể dục xế chiều hôm nay.
Hai người mặt mũi bầm dập, cùng nhau xuất hiện ở cửa lớp, Hứa Cận vỗ vỗ vai người kia, đẩy cậu ta vào trong phòng học.
Anh tựa vào cạnh cửa, ánh mắt lơ đãng liếc qua chỗ ngồi của Chu Tuế Tuế, sau đó sờ lên khóe miệng bị chảy máu, tự trêu chọc nói: “ y da… Không ngờ học sinh giỏi cũng đánh người đau như thế.”
Hứa Cận đang cố ý, cố ý để cho Chu Tuế Tuế nghe được, tỏ ra thê thảm trước mặt cô.
Cho dù cô có đau lòng hay không, có thế nào anh cũng rất vui.
Hứa Cận nói xong cũng quay người đi, sau khi anh đi, mọi người trong lớp một mới dám mở miệng nhiều chuyện.
“Này, tại sao cậu lại đánh nhau với Hứa Cận, cậu gây sự gì với cậu ấy hả?”
Nam sinh bị hỏi kia từ khóe miệng, gương mặt, con mắt đều bầm tím, còn bị đấm mấy phát vào bụng.
Vừa rồi thấy hai người đều bị thương, tưởng là đánh nhau.
Nhưng thật ra một đấm ở khóe miệng của Hứa Cận là do anh cố ý để lại, còn lại đều là cậu ta bị ăn đòn.
“Chuyện nhỏ, mâu thuẫn trên sân bóng thôi, tôi cũng đánh cậu ấy, hòa nhau.” Người kia ra vẻ thoải mái, đuổi mấy người nhiều chuyện đi.
Cậu ta sẽ nhớ kỹ mối thù này!
Hứa Cẩn ngồi ở vị trí của mình ở lầu dưới, mở điện thoại ra vô số lần, nhưng lại không có bất kì một tin nhắn nào.
Tại sao ngay cả một tin nhắn quan tâm cô cũng không gửi cho anh? Có người yêu tồi thật mà!
Chẳng lẽ do anh bị thương quá nhẹ, nên cô không nhìn thấy?
Hứa Cận vô cùng buồn phiền, một đấm này của anh coi như đã vô ích rồi.
Nhưng Chu Tuế Tuế đâu có biết do anh cố ý, nhận thức tỉnh táo của cô nói cho cô biết rằng, bọn họ chẳng qua mới nói chuyện mấy câu mà thôi, hoàn toàn không thân quen đến mức như vậy.
Hơn nữa, gần đây còn có chuyện làm cho cô phiền muộn vẫn chưa giải quyết được.
Liên quan đến kịch bản gốc của video vào cuối tuần này, cô chậm chạp không quyết định được.
Từ sau khi cô làm hai video “dã chiến”, đám fan hâm mộ không còn nuốt nổi sự nhẹ nhàng nhạt nhẽo trước kia được nữa, kêu la muốn xem nhiều cảnh hoang dã hơn.
Biên tập bên trang web đã nhận được phản hồi từ cư dân mạng, mà nguyên tắc kiếm tiền chính là nắm bắt sở thích của người dùng, nên đã ném thẳng áp lực cho cô, muốn cô ra thêm mấy tập nữa.
Từ trước đến nay, Chu Tuế Tuế đều làm video theo ý mình, lúc đầu không muốn quan tâm tới biên tập, nhưng lại không chịu được cảnh biên tập bé nhỏ bám theo cô tỏ ra đáng thương khóc lóc kể lể, vô cùng thấp hèn.
Cô đã nhất thời mềm lòng mà đồng ý.
Nhưng mà Hứa Cận không biết đã xảy ra chuyện gì trong tuần này, hành vi đã kiềm chế hơn rất nhiều, hại cô không thể tìm thấy tài liệu hữu dụng trên người của anh.
Hôm nay đã là thứ sáu, nếu như cô không tìm được tài liệu nữa, video sẽ được phát hành vào cuối tuần này.
Cho nên tan tiết tự học buổi tối, lần đầu tiên Chu Tuế Tuế không về nhà bằng cổng chính, mà đi cổng sau một cách khác thường.
Nghe nói Hứa Cận thường xuyên đánh nhau ở cổng sau, nếu may mắn, không chừng tối nay cô cũng có thể gặp được.
Chu Tuế Tuế đã học ở trường hơn hai năm, nhưng đây là lần đầu tiên biết cổng sau của trường dài như thế này.
Cổng sau của trưởng có một con dốc nhỏ, trước cổng trường có một con đường xi măng, hai bên đều là sườn dốc.
Xuống dốc bên trái chính là một khu phố ẩm thực, với sức chi của trường học bọn họ, việc kinh doanh của khu phố ẩm thực cũng không tệ lắm.
Xuống dốc bên phải là một đường cái, đối diện đường cái là một khu chung cư cũ kỹ, nơi đó có rất nhiều người địa phương.
Chu Tuế Tuế vượt qua con đường cái trước cổng trường, đứng trên hàng rào sắt nhìn xuống.
Phía dưới là một sân bóng bỏ hoang, có sân bóng đá và sân bóng rổ, tất cả mọi người đều có thể chơi bóng ở sân bóng bên dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.