Chương 20: Mặt nạ tu la
Lettitia
01/03/2023
Dưới sảnh tập đoàn Thiên Dương rộng lớn, hàng ngàn nhân viên tề tựu đông đủ trước cửa chuẩn bị đón tiếp vị tổng tài với biệt danh là Mặt nạ Tu La của bọn họ. Biệt danh đúng với con người. Gương mặt bí ẩn sau lớp mặt nạ, tính cách lãnh khốc, nguy hiểm tựa như bước ra từ địa ngục Tu La.
Là ông chủ của một tập đoàn khổng lồ với nhiều chi nhánh lớn nhỏ rải rác khắp mọi nơi cả trong và ngoài nước, nên một khi thấy người mang chiếc mặt nạ quen thuộc đó ai cũng phải kính nể, dè chừng. Bởi một khi chọc vào anh ta thì bạn đừng hỏi mình chết như thế nào. Có tin truyền rằng anh ta mắc bệnh sạch sẽ, ghét loại sinh vật gọi là phụ nữ.
Đã từng có người vì muốn lấy lòng mà dâng lên cho anh ta một mỹ nhân nóng bỏng khiến mọi nam nhân đều nổi lên ham muốn. Tuy nhiên, người đó giờ đây đã phải sống trốn chui trốn nhủi khỏi bang đảng bí mật do anh thâu tóm. Công ty ông ta biến mất sau một đêm trên sàn thị trường kinh tế. Và mỹ nhân mà ông ta cất công tìm kiếm đưa cho anh cũng phải chịu thân bại danh liệt, táng gia bại sản.
Kết cục thảm đến không thể nào thảm hơn. Thế nên, từ đó cho tới nay, chưa một ai to gan dám đi trêu chọc vào vị đại ma vương quyền thế ngập trời này.
Một chiếc siêu xe Bugatti La Voiture Noire dừng hiên ngang trước tập đoàn. Thư ký bước ra phía sau cung kính mở cửa.
Một đôi chân thon dài bước ra khỏi xe tiếp theo đó là thân hình cân đối, hoàn hảo của người đàn ông. Trên mặt đeo một chiếc mặt nạ dát vàng nguyên chất đại diện cho quyền lực cùng tiền tài của chủ nhân sở hữu nó.
Hàn Thiên Nhược bước vào tập đoàn với đôi mắt ưng hẹp dài sắc bén quét qua trăm người xếp thành hàng trước sảnh.
Tất cả nhân viên thấy anh thì run người cung kính cúi đầu nói: "Chào mừng tổng tài trở về"
Hàn Thiên Nhược lạnh lùng bước qua đám người tiến vào thang máy mạ vàng dành riêng cho tổng tài, tiến lên tầng 80 - tầng cao nhất của tập đoàn''
Trong phòng làm việc, Hàn Thiên Nhược nhìn thư ký phụ trách việc đối ngoại của anh - Trương Gia Vỹ nói: "Điều tra thế nào?"
Trương Gia Vỹ đưa tập tài liệu cho Hàn Thiên Nhược: "Đây là người mà ngài cần tìm"
Hàn Thiên Nhược lười biếng liếc qua người trên hình nói: "Phong sát toàn ngành người này cho tôi, nhưng trước tiên cho lão ta khai ra hết sự thật ai cho ông ta tin tức vụ rửa tiền đó''
Trương Gia Vỹ tuân lệnh đáp: ''Vâng thưa ngài''
Hàn Thiên Nhược vẫy vẫy tay ra hiệu cho thư ký ra ngoài. Anh bước đến cửa sổ sát đất, lười biếng cho tay vào túi quần, nhìn xuống thành phố ồn ào, tấp nập được thu nhỏ lại lẩm bẩm nói: "Mặc Âu, anh nhớ em rồi''
_____________________
Buổi trưa, tại phòng làm việc tầng 50 cao nhất của tập đoàn Victoria. Mặc Âu vừa xoa xoa vùng bụng đói meo từ nãy giờ, vừa nhấn điện thoại bàn cho gọi Bạch Thần qua.
Sau năm phút, Bạch Thần có mặt. Anh hỏi: ''Có chuyện cần nói với anh sao??''
Mặc Âu ném chìa khóa xe cho Bạch Thần: "Anh xuống xe lấy cho tôi hộp cơm lên đây"
Bạch Thần có chút ngạc nhiên. Anh nhớ là Mặc Âu chưa bao giờ chuẩn bị đồ ăn trưa tại nhà, bởi đồ ăn ở căn-teen cô rất thích ăn nên không cần phải tốn công dậy sớm chuẩn bị. Nhưng mà anh cũng không tiện hỏi nên nghe lời cô xuống dưới hầm để xe.
Mở cửa xe Maybach sang trọng ra, chỉ thấy một hộp cơm đơn giản nằm trên ghế phụ. Bạch Thần cầm hộp cơm lên, tình cờ thấy một mảnh giấy nhớ màu vàng rất bắt mắt rơi xuống. Bạch Thần nhíu mày nhặt lên xem.
Trên đó có dòng chữ: "Ăn trưa ngon miệng. Yêu em''
Bạch Thần sững người lẩm nhẩm: "Yêu em???"
Là ông chủ của một tập đoàn khổng lồ với nhiều chi nhánh lớn nhỏ rải rác khắp mọi nơi cả trong và ngoài nước, nên một khi thấy người mang chiếc mặt nạ quen thuộc đó ai cũng phải kính nể, dè chừng. Bởi một khi chọc vào anh ta thì bạn đừng hỏi mình chết như thế nào. Có tin truyền rằng anh ta mắc bệnh sạch sẽ, ghét loại sinh vật gọi là phụ nữ.
Đã từng có người vì muốn lấy lòng mà dâng lên cho anh ta một mỹ nhân nóng bỏng khiến mọi nam nhân đều nổi lên ham muốn. Tuy nhiên, người đó giờ đây đã phải sống trốn chui trốn nhủi khỏi bang đảng bí mật do anh thâu tóm. Công ty ông ta biến mất sau một đêm trên sàn thị trường kinh tế. Và mỹ nhân mà ông ta cất công tìm kiếm đưa cho anh cũng phải chịu thân bại danh liệt, táng gia bại sản.
Kết cục thảm đến không thể nào thảm hơn. Thế nên, từ đó cho tới nay, chưa một ai to gan dám đi trêu chọc vào vị đại ma vương quyền thế ngập trời này.
Một chiếc siêu xe Bugatti La Voiture Noire dừng hiên ngang trước tập đoàn. Thư ký bước ra phía sau cung kính mở cửa.
Một đôi chân thon dài bước ra khỏi xe tiếp theo đó là thân hình cân đối, hoàn hảo của người đàn ông. Trên mặt đeo một chiếc mặt nạ dát vàng nguyên chất đại diện cho quyền lực cùng tiền tài của chủ nhân sở hữu nó.
Hàn Thiên Nhược bước vào tập đoàn với đôi mắt ưng hẹp dài sắc bén quét qua trăm người xếp thành hàng trước sảnh.
Tất cả nhân viên thấy anh thì run người cung kính cúi đầu nói: "Chào mừng tổng tài trở về"
Hàn Thiên Nhược lạnh lùng bước qua đám người tiến vào thang máy mạ vàng dành riêng cho tổng tài, tiến lên tầng 80 - tầng cao nhất của tập đoàn''
Trong phòng làm việc, Hàn Thiên Nhược nhìn thư ký phụ trách việc đối ngoại của anh - Trương Gia Vỹ nói: "Điều tra thế nào?"
Trương Gia Vỹ đưa tập tài liệu cho Hàn Thiên Nhược: "Đây là người mà ngài cần tìm"
Hàn Thiên Nhược lười biếng liếc qua người trên hình nói: "Phong sát toàn ngành người này cho tôi, nhưng trước tiên cho lão ta khai ra hết sự thật ai cho ông ta tin tức vụ rửa tiền đó''
Trương Gia Vỹ tuân lệnh đáp: ''Vâng thưa ngài''
Hàn Thiên Nhược vẫy vẫy tay ra hiệu cho thư ký ra ngoài. Anh bước đến cửa sổ sát đất, lười biếng cho tay vào túi quần, nhìn xuống thành phố ồn ào, tấp nập được thu nhỏ lại lẩm bẩm nói: "Mặc Âu, anh nhớ em rồi''
_____________________
Buổi trưa, tại phòng làm việc tầng 50 cao nhất của tập đoàn Victoria. Mặc Âu vừa xoa xoa vùng bụng đói meo từ nãy giờ, vừa nhấn điện thoại bàn cho gọi Bạch Thần qua.
Sau năm phút, Bạch Thần có mặt. Anh hỏi: ''Có chuyện cần nói với anh sao??''
Mặc Âu ném chìa khóa xe cho Bạch Thần: "Anh xuống xe lấy cho tôi hộp cơm lên đây"
Bạch Thần có chút ngạc nhiên. Anh nhớ là Mặc Âu chưa bao giờ chuẩn bị đồ ăn trưa tại nhà, bởi đồ ăn ở căn-teen cô rất thích ăn nên không cần phải tốn công dậy sớm chuẩn bị. Nhưng mà anh cũng không tiện hỏi nên nghe lời cô xuống dưới hầm để xe.
Mở cửa xe Maybach sang trọng ra, chỉ thấy một hộp cơm đơn giản nằm trên ghế phụ. Bạch Thần cầm hộp cơm lên, tình cờ thấy một mảnh giấy nhớ màu vàng rất bắt mắt rơi xuống. Bạch Thần nhíu mày nhặt lên xem.
Trên đó có dòng chữ: "Ăn trưa ngon miệng. Yêu em''
Bạch Thần sững người lẩm nhẩm: "Yêu em???"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.