Chương 105: Xa cách
Lettitia
20/03/2023
Mặc Âu hài lòng, định đưa Hàn Thiên Nhược đi thay đồ hợp với chủ đề "Bóng đêm’’.
Cơ mà nó lạ lắm!
Tại hiện trường quay chụp được tạo riêng trong lòng công ty, tất nhiên rất được đầu tư, không thể nào nam nữ đều thay đồ chung một phòng.
Cho nên hành động của Mặc Âu là dứt khoát kéo Hàn Thiên Nhược vài phòng thay đồ nam rồi đóng sầm cửa lại có thể xem là một hành động vô cùng kì quái.
Ánh mắt mọi người trở nên ngơ ngác.
Bạch Thần nhíu mày.
Không để mọi người thất vọng, hai mươi phút sau Mặc Âu cùng Hàn Thiên Nhược đã thay đồ xong, hóa trang cũng xong, bình thản mở cửa bước ra ngoài.
Mấy người tại đó được một trận hít ngụm khí lạnh dồi dào, đôi đồng tử căng ra như muốn nhìn thật kĩ, nhớ thật rõ hai người như thần tiên mà đời lại không cho phép, bị bắt làm ác quỷ.
Mà hai ác quỷ này nó cũng lạ lắm.
Mặc Âu mặc trên người một bộ váy dạ hội dài màu đen xẻ chéo vai, bên kín bên hở. Chiếc váy không chỉ nhàm chán đơn độc một màu mà hai nửa ngực được xen kẽ màu đen huyền và tím sẫm. Bên dưới phá cách được khéo léo gắn các sợi tua nối giữa các viên thủy tinh nhỏ.
Trông chiếc cứ như một phiên bản thiên thần bị sa đọa trong thế giới đẹp đẽ chứa ngàn sinh linh của bóng đêm.
Mặc Âu đã đẹp, Hàn Thiên Nhược lại càng tuyệt sắc hơn.
Trên người anh bây giờ đang mặc một bộ đồ hoàng đế cách tân cùng màu chủ đạo với Mặc Âu.
Ở túi áo còn được gắn lên một chiếc đồng hồ quả quýt màu tím sẫm. Khuôn mặt anh vẫn như cũ bị che lại. Nhưng thay cho mặt nạ bạc thường ngày, hôm nay anh lại mang mặt nạ màu đen đính vô số kim cương trắng nhỏ.
Cái này là Mặc Âu đã chuẩn bị trước cho anh.
Hiệu quả không gian mà hai người này đem lại cũng vô cùng giống cái lạnh lẽo, âm u ở chốn hoàng tuyền, sau khi người ta chết được hai sứ giả ác quỷ này đem về giới Minh Ti.
Đột nhiên, trong đầu mọi người lại có suy nghĩ, ác quỷ kiểu này thì chắc là ai cũng muốn tòi đời hàng loạt.
Đạo diễn đương ở tuổi trung niên Cảnh Đường nhìn hai người mà thầm lắc đầu thở dài.
Bậy thật! Đợi các quý sau không thể xếp cho hai người này chủ đề liên quan đến màu đen nữa.
Quá nguy hiểm!
‘‘Được rồi! Người mẫu đã xong khâu tác chuẩn bị, mọi người vào vị trí phụ trách công việc quay chụp của mình đi’’
Mặc Âu cùng Hàn Thiên Nhược sau khi vào vị trí thì bắt đầu tạo dáng.
Nhưng nói đúng hơn là hai người không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó,với thần thái đó, đôi mắt sắc lạnh đó, cũng đủ để làm triệu con dân đê mê như điếu đổ.
Tuy biết là thế nhưng đạo diễn Cảnh Đường là người ưa thích sự hoàn hảo, luôn làm mọi việc đạt đến một cảnh giới hoàn hảo nhất. Đây cũng chính là một trong các lí do khiến Mặc Âu lựa chọn anh.
Dĩ nhiên anh không thích những động tác đơn thuần này, anh muốn tạo ra một hiệu ứng đẹp nhất, mang đậm sự kết hợp độc đáo, hoàn quyện giữa trang phục và trang sức và đá quý, cũng như phô diễn ra được vẻ khuynh quốc khuynh thành của hai vị lão đại này.
Cảnh Đường thử thăm dò lên tiếng: "Hai ngài có thể tạo dáng thân mật hơn được không. Chủ đề của chúng ta là sự hòa quyện vào bóng đêm mà hai ngài xa cách quá’’
Mặc Âu nghe xong, trầm mặc nghĩ ngợi.
Cô thì ổn, nhưng người tính tình kiêu ngạo như anh mà nghe theo lời người khác nói chắc là chuyện không thể.
Liệu phải làm gì để anh đồng ý hợp tác đây.
Đầu cô gần như to hơn một chút, kiếm tiền quả thực không dễ.
Còn đang đưa tay day day huyệt thái dương, đột nhiên một lực mạnh kéo cô trở lại. Theo quán tính, cả người Mặc Âu đổ dần về phía trước.
Đập trúng lồng ngực rắn rỏi của Hàn Thiên Nhược.
Ôi! Cái mũi trời sinh cao thẳng của cô! Nó đỏ ửng!
Ngay lập tức, Mặc Âu trưng ra vẻ mặt bực tức nhìn lồng ngực của Hàn Thiên Nhược như thể có thù giết cha giết mẹ không bằng.
(Bả tác giả: Lúc trước không phải chị nhìn ngực của anh nhà mà phụt cả nước muối ra ngoài hả???)
Hàn Thiên Nhược để ý đến cử chỉ nhỏ này của cô. Lúc này anh cảm thấy hối hận vì khi kéo Mặc Âu dùng sức hơi mạnh.
Anh ôn nhu mà vuốt ve lưng cô muốn xoa dịu đi phần nào cơn đau.
Quả thực, vừa rồi anh bị mất khống chế khi nghe thấy người đàn ông đạo diễn kia nói về hai từ “xa cách”.
Anh ghét từ này.
Cho nên anh mới có ý định kéo Mặc Âu lại gần mình, thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
Vậy mà anh lại làm tổn thương cô.
Cơ mà nó lạ lắm!
Tại hiện trường quay chụp được tạo riêng trong lòng công ty, tất nhiên rất được đầu tư, không thể nào nam nữ đều thay đồ chung một phòng.
Cho nên hành động của Mặc Âu là dứt khoát kéo Hàn Thiên Nhược vài phòng thay đồ nam rồi đóng sầm cửa lại có thể xem là một hành động vô cùng kì quái.
Ánh mắt mọi người trở nên ngơ ngác.
Bạch Thần nhíu mày.
Không để mọi người thất vọng, hai mươi phút sau Mặc Âu cùng Hàn Thiên Nhược đã thay đồ xong, hóa trang cũng xong, bình thản mở cửa bước ra ngoài.
Mấy người tại đó được một trận hít ngụm khí lạnh dồi dào, đôi đồng tử căng ra như muốn nhìn thật kĩ, nhớ thật rõ hai người như thần tiên mà đời lại không cho phép, bị bắt làm ác quỷ.
Mà hai ác quỷ này nó cũng lạ lắm.
Mặc Âu mặc trên người một bộ váy dạ hội dài màu đen xẻ chéo vai, bên kín bên hở. Chiếc váy không chỉ nhàm chán đơn độc một màu mà hai nửa ngực được xen kẽ màu đen huyền và tím sẫm. Bên dưới phá cách được khéo léo gắn các sợi tua nối giữa các viên thủy tinh nhỏ.
Trông chiếc cứ như một phiên bản thiên thần bị sa đọa trong thế giới đẹp đẽ chứa ngàn sinh linh của bóng đêm.
Mặc Âu đã đẹp, Hàn Thiên Nhược lại càng tuyệt sắc hơn.
Trên người anh bây giờ đang mặc một bộ đồ hoàng đế cách tân cùng màu chủ đạo với Mặc Âu.
Ở túi áo còn được gắn lên một chiếc đồng hồ quả quýt màu tím sẫm. Khuôn mặt anh vẫn như cũ bị che lại. Nhưng thay cho mặt nạ bạc thường ngày, hôm nay anh lại mang mặt nạ màu đen đính vô số kim cương trắng nhỏ.
Cái này là Mặc Âu đã chuẩn bị trước cho anh.
Hiệu quả không gian mà hai người này đem lại cũng vô cùng giống cái lạnh lẽo, âm u ở chốn hoàng tuyền, sau khi người ta chết được hai sứ giả ác quỷ này đem về giới Minh Ti.
Đột nhiên, trong đầu mọi người lại có suy nghĩ, ác quỷ kiểu này thì chắc là ai cũng muốn tòi đời hàng loạt.
Đạo diễn đương ở tuổi trung niên Cảnh Đường nhìn hai người mà thầm lắc đầu thở dài.
Bậy thật! Đợi các quý sau không thể xếp cho hai người này chủ đề liên quan đến màu đen nữa.
Quá nguy hiểm!
‘‘Được rồi! Người mẫu đã xong khâu tác chuẩn bị, mọi người vào vị trí phụ trách công việc quay chụp của mình đi’’
Mặc Âu cùng Hàn Thiên Nhược sau khi vào vị trí thì bắt đầu tạo dáng.
Nhưng nói đúng hơn là hai người không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó,với thần thái đó, đôi mắt sắc lạnh đó, cũng đủ để làm triệu con dân đê mê như điếu đổ.
Tuy biết là thế nhưng đạo diễn Cảnh Đường là người ưa thích sự hoàn hảo, luôn làm mọi việc đạt đến một cảnh giới hoàn hảo nhất. Đây cũng chính là một trong các lí do khiến Mặc Âu lựa chọn anh.
Dĩ nhiên anh không thích những động tác đơn thuần này, anh muốn tạo ra một hiệu ứng đẹp nhất, mang đậm sự kết hợp độc đáo, hoàn quyện giữa trang phục và trang sức và đá quý, cũng như phô diễn ra được vẻ khuynh quốc khuynh thành của hai vị lão đại này.
Cảnh Đường thử thăm dò lên tiếng: "Hai ngài có thể tạo dáng thân mật hơn được không. Chủ đề của chúng ta là sự hòa quyện vào bóng đêm mà hai ngài xa cách quá’’
Mặc Âu nghe xong, trầm mặc nghĩ ngợi.
Cô thì ổn, nhưng người tính tình kiêu ngạo như anh mà nghe theo lời người khác nói chắc là chuyện không thể.
Liệu phải làm gì để anh đồng ý hợp tác đây.
Đầu cô gần như to hơn một chút, kiếm tiền quả thực không dễ.
Còn đang đưa tay day day huyệt thái dương, đột nhiên một lực mạnh kéo cô trở lại. Theo quán tính, cả người Mặc Âu đổ dần về phía trước.
Đập trúng lồng ngực rắn rỏi của Hàn Thiên Nhược.
Ôi! Cái mũi trời sinh cao thẳng của cô! Nó đỏ ửng!
Ngay lập tức, Mặc Âu trưng ra vẻ mặt bực tức nhìn lồng ngực của Hàn Thiên Nhược như thể có thù giết cha giết mẹ không bằng.
(Bả tác giả: Lúc trước không phải chị nhìn ngực của anh nhà mà phụt cả nước muối ra ngoài hả???)
Hàn Thiên Nhược để ý đến cử chỉ nhỏ này của cô. Lúc này anh cảm thấy hối hận vì khi kéo Mặc Âu dùng sức hơi mạnh.
Anh ôn nhu mà vuốt ve lưng cô muốn xoa dịu đi phần nào cơn đau.
Quả thực, vừa rồi anh bị mất khống chế khi nghe thấy người đàn ông đạo diễn kia nói về hai từ “xa cách”.
Anh ghét từ này.
Cho nên anh mới có ý định kéo Mặc Âu lại gần mình, thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
Vậy mà anh lại làm tổn thương cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.