Chương 36
Ngọc Nhi
27/06/2021
Cũng đến giờ Tĩnh Di tan ca chiều, vì cảm thấy khá uể oải nên cô chỉ chuẩn bị sơ sài cho bản thân mình rồi nhanh chóng đến rước Tĩnh Di
....
Lần này đúng là không uổng công cô đã đặt chuông báo thức, vừa đến nơi thì vừa đến lúc Tĩnh Di tan ca, thấy cô đứng đó đợi Tĩnh Di mừng rỡ chạy tới gần
"Sao chị đến sớm thế ạ?"
"Không thể bắt em cứ đợi mãi được, lên xe chị chở em về nhà"
"Vâng ạ"
Nói rồi cô leo lên xe để Lạc Uyển đưa mình về nhà, trên đường đi cô như có chuyện gì đó muốn nói với Lạc Uyển nhưng còn bối rối, Lạc Uyển nhận ra ngay sự bối rối đó của Tĩnh Di nên đã mở lời trước
"Em có chuyện gì muốn nói sao?"
Cô lúng túng nói:"Không ạ"
"Chị nhìn ra hết rồi, em cứ nói đi"
Cô gãi đầu:"Vào Bar phải ăn mặc như thế nào ạ"
Thì ra là cô lúng túng vì chuyện này, Lạc Uyển cười xoà:"Em muốn mặc thế nào cũng được, đừng quá xuề xoà, vừa mắt người nhìn là ổn rồi"
Cô đưa mắt nhìn trộm Lạc Uyển nói:"Vâng"
Lạc Uyển lắc đầu cười vì sự ngơ ngác đến dễ thương này của cô. Cũng đúng thôi cô gái này rất ngây thơ, chưa từng vào những nơi như thế làm sao mà biết được chứ, còn không biết tự vệ cơ mà! Xem ra cô cũng cần phải để mắt tới nhiều rồi
....
Cô đưa Tĩnh Di về đến tận nhà, Tĩnh Di vừa bước xuống xe cô đã mở lời:
"Bây giờ cũng còn rất sớm, chi bằng chị đưa em đi ăn trước rồi vào chỗ chị làm nhé? Để bụng rỗng mà uống những thứ có cồn vào không tốt"
Cô vén mái tóc của mình vào vành tai, nhẹ nhàng đáp:"Vậy thì chút nữa gặp lại chị"
"Hẹn chút nữa gặp lại"
Tĩnh Di chào cô rồi đi vào nhà, cũng như một thói quen, cô đợi cho Tĩnh Di đi vào nhà an toàn mới thật sự yên tâm trở về nhà
....
Vừa về đến nhà cô liền chạy ngay lên lầu chuẩn bị cho bản thân mình, vì cô sợ chỉ cần mình bỏ lỡ thêm một giây phút nào nữa thì sẽ làm Tĩnh Di phải đứng đợi trái lại còn bị trễ giờ làm, đương nhiên là cô không muốn điều đó xảy ra nên kể từ giờ phút này làm gì cũng phải nhanh chóng. Vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong, cô chọn cho mình một bộ quần áo đơn giản nhưng lại có phần quyến rũ, điểm thêm một chút son phấn trên mặt cho thêm phần xinh đẹp. Hôm nay trong cô thật ma mị, cả ánh mắt và bờ môi đó có thể làm chết người mà không cần dùng một chút thủ đoạn nào
Cô nhanh chóng chạy xuống lầu thật nhanh, vơ đại đôi cao gót ở trong tủ rồi dắt xe, chạy một mạch đến nhà Tĩnh Di
...
Quả thật cô tính toán không sai lệch một chút nào, đến nhà Tĩnh Di cô nhìn đồng hồ thì còn 5p nữa mới đến giờ hẹn. Cô nhanh chónh vuốt lại tóc tai thật gọn gàng, chuẩn bị trong đầu quán ăn cần đến chỉ cần đợi Tĩnh Di ra nữa thôi. Nghe tiếng mở cửa của Tĩnh Di, cô đưa mắt nhìn
Tĩnh Di lúc nào cũng diện cho mình những bộ đồ đơn giản hôm nay cũng vậy. Một chiếc áo hồng nhạt thêm một chiếc váy trắng ôm, mái tóc ngắn được chải gọn gàng, hôm nay còn biết tô son cho mình nữa chứ. Đoá hoa Dành Dành này bắt đầu khoe sắc rồi!
Thấy Lạc Uyển cư trơ mắt ra nhìn mình, cô ngại ngùng bước tới gần rồi nói
"Trong em như thế này kì lắm sao"
Cô khẽ mỉm cười vuốt nhẹ đầu Tĩnh Di:"Em như thế này trong rất xinh đẹp"
"Sở dĩ em cũng không thích trang điểm như thế này đâu, do hôm nay được đi ra đường chơi một bữa nên phải sửa soạn chút"
Lạc Uyển đưa mắt nhìn Tĩnh Di nói:"Em chỉ tô son như thế này thôi trông cũng khác biệt rồi, rất đáng yêu"
"Vâng"
Cô hoàn hồn lại rồi lúng túng gọi Tĩnh Di lên xe ngồi, rồi sau đó chở cô đến quán ăn
....
Lần này đúng là không uổng công cô đã đặt chuông báo thức, vừa đến nơi thì vừa đến lúc Tĩnh Di tan ca, thấy cô đứng đó đợi Tĩnh Di mừng rỡ chạy tới gần
"Sao chị đến sớm thế ạ?"
"Không thể bắt em cứ đợi mãi được, lên xe chị chở em về nhà"
"Vâng ạ"
Nói rồi cô leo lên xe để Lạc Uyển đưa mình về nhà, trên đường đi cô như có chuyện gì đó muốn nói với Lạc Uyển nhưng còn bối rối, Lạc Uyển nhận ra ngay sự bối rối đó của Tĩnh Di nên đã mở lời trước
"Em có chuyện gì muốn nói sao?"
Cô lúng túng nói:"Không ạ"
"Chị nhìn ra hết rồi, em cứ nói đi"
Cô gãi đầu:"Vào Bar phải ăn mặc như thế nào ạ"
Thì ra là cô lúng túng vì chuyện này, Lạc Uyển cười xoà:"Em muốn mặc thế nào cũng được, đừng quá xuề xoà, vừa mắt người nhìn là ổn rồi"
Cô đưa mắt nhìn trộm Lạc Uyển nói:"Vâng"
Lạc Uyển lắc đầu cười vì sự ngơ ngác đến dễ thương này của cô. Cũng đúng thôi cô gái này rất ngây thơ, chưa từng vào những nơi như thế làm sao mà biết được chứ, còn không biết tự vệ cơ mà! Xem ra cô cũng cần phải để mắt tới nhiều rồi
....
Cô đưa Tĩnh Di về đến tận nhà, Tĩnh Di vừa bước xuống xe cô đã mở lời:
"Bây giờ cũng còn rất sớm, chi bằng chị đưa em đi ăn trước rồi vào chỗ chị làm nhé? Để bụng rỗng mà uống những thứ có cồn vào không tốt"
Cô vén mái tóc của mình vào vành tai, nhẹ nhàng đáp:"Vậy thì chút nữa gặp lại chị"
"Hẹn chút nữa gặp lại"
Tĩnh Di chào cô rồi đi vào nhà, cũng như một thói quen, cô đợi cho Tĩnh Di đi vào nhà an toàn mới thật sự yên tâm trở về nhà
....
Vừa về đến nhà cô liền chạy ngay lên lầu chuẩn bị cho bản thân mình, vì cô sợ chỉ cần mình bỏ lỡ thêm một giây phút nào nữa thì sẽ làm Tĩnh Di phải đứng đợi trái lại còn bị trễ giờ làm, đương nhiên là cô không muốn điều đó xảy ra nên kể từ giờ phút này làm gì cũng phải nhanh chóng. Vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong, cô chọn cho mình một bộ quần áo đơn giản nhưng lại có phần quyến rũ, điểm thêm một chút son phấn trên mặt cho thêm phần xinh đẹp. Hôm nay trong cô thật ma mị, cả ánh mắt và bờ môi đó có thể làm chết người mà không cần dùng một chút thủ đoạn nào
Cô nhanh chóng chạy xuống lầu thật nhanh, vơ đại đôi cao gót ở trong tủ rồi dắt xe, chạy một mạch đến nhà Tĩnh Di
...
Quả thật cô tính toán không sai lệch một chút nào, đến nhà Tĩnh Di cô nhìn đồng hồ thì còn 5p nữa mới đến giờ hẹn. Cô nhanh chónh vuốt lại tóc tai thật gọn gàng, chuẩn bị trong đầu quán ăn cần đến chỉ cần đợi Tĩnh Di ra nữa thôi. Nghe tiếng mở cửa của Tĩnh Di, cô đưa mắt nhìn
Tĩnh Di lúc nào cũng diện cho mình những bộ đồ đơn giản hôm nay cũng vậy. Một chiếc áo hồng nhạt thêm một chiếc váy trắng ôm, mái tóc ngắn được chải gọn gàng, hôm nay còn biết tô son cho mình nữa chứ. Đoá hoa Dành Dành này bắt đầu khoe sắc rồi!
Thấy Lạc Uyển cư trơ mắt ra nhìn mình, cô ngại ngùng bước tới gần rồi nói
"Trong em như thế này kì lắm sao"
Cô khẽ mỉm cười vuốt nhẹ đầu Tĩnh Di:"Em như thế này trong rất xinh đẹp"
"Sở dĩ em cũng không thích trang điểm như thế này đâu, do hôm nay được đi ra đường chơi một bữa nên phải sửa soạn chút"
Lạc Uyển đưa mắt nhìn Tĩnh Di nói:"Em chỉ tô son như thế này thôi trông cũng khác biệt rồi, rất đáng yêu"
"Vâng"
Cô hoàn hồn lại rồi lúng túng gọi Tĩnh Di lên xe ngồi, rồi sau đó chở cô đến quán ăn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.