Chương 52
Ngọc Nhi
27/06/2021
Quán coffee cách đó cũng không xa, cô cũng không ngờ rằng con người ưa thích sự hoàn hảo như anh ta lại chọn vào một quán coffee đơn sơ như thế này, tuy khá đơn sơ nhưng không gian lại thoáng mát, sạch sẽ cách bày trí đơn giản nhưng không kém phần ấm cúng.
Anh chọn một chỗ ngồi ngay giữa quán nên rất mát mẻ, anh đi sang bên cô kéo ghế mời cô ngồi trước rồi mới đi qua bên phía đối diện cô ngồi. Cả hai cũng đã chọn xong đồ uống cho mình, anh chỉnh tề lại tư thế ngay ngắn trên ghế ngồi rồi bắt chuyện trước với cô:
"Dạo này em làm việc ở đó thế nào, có ổn định không?"
Cô trả lời qua loa:"Khá ổn định"
Anh gật gù rồi tiếp tục nói:"đãi ngộ thì như thế nào?"
"Đủ để sống qua ngày"
Câu trả lời của cô giống như đã đạt được chủ ý của anh, anh nhếch mép cười nhẹ rồi nói:"Mức đãi ngộ chỉ đủ để sống qua ngày thôi sao? Ông chủ của em thật không tinh ý chút nào vậy nhỉ, một cô gái xinh đẹp lại rất tài năng như thế này mà mức đãi ngộ chỉ đủ sống qua ngày, tiếc thật"
Cô vẫn chưa hiểu được câu nói của hắn có hàm ý gì, định đáp lại thì phục vụ đã mang đồ uống ra. Cô hút một hơi để lấy lại giọng nói chuyện với hắn, vừa định nói thì anh đã tiếp lời:
"Gợi ý của tôi lúc đó vẫn chưa xoá bỏ, em có muốn suy nghĩ lại không?"
Hắn xoa những đầu ngón tay vào nhau rồi tiếp tục nói:"Chỉ có tôi mới nhìn ra được một tài năng của cô và sự xinh đẹp của cô. Nhìn cô là một người rất có tiền đồ, với hai thứ trên có thể giúp em kiếm được bộn tiền dư sức để lo cho gia đình nữa đấy"
Đối với cô chỉ có duy nhất ông chủ là người đãi ngộ cô tốt nhất, ông chủ đã chiếu cố cô rất nhiều trong công việc và là một người rất quan tâm đến nhân viên của mình. Còn anh ta chỉ là nhất thời có chút hứng thú với cô, nếu làm việc lâu dài không biết anh ta còn đãi ngộ tốt như đã nói hay không.
"Ông chủ đã đãi ngộ tôi rất tốt rồi, cảm ơn anh đã có thành ý nhưng tôi xin từ chối lời đề nghi này"
Anh không nhìn bàn tay của mình nữa mà chuyển ánh mắt đến cô, điềm đạm nói:"Cô sẽ không tìm được người thứ hai có đãi ngộ tốt giống tôi đâu"
Cô tự tin trả lời anh:"Nhưng nơi hiện tại đã là tốt nhất rồi"
Nói thật lòng thì anh thích một cô gái có cá tính như cô, thường thì những cô gái khác khi nghe có đãi ngộ tốt như thế này thì liền sà vào lấy lòng đàn ông. Còn cô thì rất khác với những cô gái anh đã từng gặp, cô vừa xinh đẹp, thông minh, tài năng lại có cá tính riêng, không làm mất giá trị của bản thân mình.
Anh không muốn làm cuộc trò chuyện của anh và cô ngượng ngùng nên dừng việc thuyết phục lại, nói:
"Cô rất khẳng khái, tôi rất thích"
Thì ra anh ta đã từ bỏ việc mời gọi cô, nên cô nhẹ nhõm trả lời:"Cảm ơn anh"
Cô nhìn đồng hồ thì cũng đã tới lúc phải đi đón Tĩnh Di, nên cô đứng dậy chào anh:"Bây giờ tôi có việc cần phải đi rồi"
Anh đứng dậy bắt tay cô nói:"Tiền nước cứ để đó tôi thanh toán, khi nào cô thay đổi quyết định có thể gọi cho tôi"
Anh đưa tấm card có khi cả tên anh, số điện thoại chức vụ và nơi anh làm việc. Cô nhận lấy rồi cất vào túi xách của mình:"Vậy tôi xin phép về trước"
Cô đi một mạch rời khỏi quán cofee nhưng dừng chân lại suy nghĩ một lúc rồi quay lại quầy, nói với cô phục vụ trước mặt:
"Cho tôi một ly nước ép dâu mang về, làm ngọt hơn khẩu vị bình thường một chút nhé"
Cô phục vụ đã hiểu rõ ý nên vào trong kêu người làm đồ uống, quán giờ nghì trưa chỉ có vài ba người khách nên làm xong đồ uống rất nhanh. Cô thanh toán tiền nước rồi nhanh chóng cầm ly nước rời khỏi quán, đi đến tiệm bánh nơi Tĩnh Di làm việc.
Anh chọn một chỗ ngồi ngay giữa quán nên rất mát mẻ, anh đi sang bên cô kéo ghế mời cô ngồi trước rồi mới đi qua bên phía đối diện cô ngồi. Cả hai cũng đã chọn xong đồ uống cho mình, anh chỉnh tề lại tư thế ngay ngắn trên ghế ngồi rồi bắt chuyện trước với cô:
"Dạo này em làm việc ở đó thế nào, có ổn định không?"
Cô trả lời qua loa:"Khá ổn định"
Anh gật gù rồi tiếp tục nói:"đãi ngộ thì như thế nào?"
"Đủ để sống qua ngày"
Câu trả lời của cô giống như đã đạt được chủ ý của anh, anh nhếch mép cười nhẹ rồi nói:"Mức đãi ngộ chỉ đủ để sống qua ngày thôi sao? Ông chủ của em thật không tinh ý chút nào vậy nhỉ, một cô gái xinh đẹp lại rất tài năng như thế này mà mức đãi ngộ chỉ đủ sống qua ngày, tiếc thật"
Cô vẫn chưa hiểu được câu nói của hắn có hàm ý gì, định đáp lại thì phục vụ đã mang đồ uống ra. Cô hút một hơi để lấy lại giọng nói chuyện với hắn, vừa định nói thì anh đã tiếp lời:
"Gợi ý của tôi lúc đó vẫn chưa xoá bỏ, em có muốn suy nghĩ lại không?"
Hắn xoa những đầu ngón tay vào nhau rồi tiếp tục nói:"Chỉ có tôi mới nhìn ra được một tài năng của cô và sự xinh đẹp của cô. Nhìn cô là một người rất có tiền đồ, với hai thứ trên có thể giúp em kiếm được bộn tiền dư sức để lo cho gia đình nữa đấy"
Đối với cô chỉ có duy nhất ông chủ là người đãi ngộ cô tốt nhất, ông chủ đã chiếu cố cô rất nhiều trong công việc và là một người rất quan tâm đến nhân viên của mình. Còn anh ta chỉ là nhất thời có chút hứng thú với cô, nếu làm việc lâu dài không biết anh ta còn đãi ngộ tốt như đã nói hay không.
"Ông chủ đã đãi ngộ tôi rất tốt rồi, cảm ơn anh đã có thành ý nhưng tôi xin từ chối lời đề nghi này"
Anh không nhìn bàn tay của mình nữa mà chuyển ánh mắt đến cô, điềm đạm nói:"Cô sẽ không tìm được người thứ hai có đãi ngộ tốt giống tôi đâu"
Cô tự tin trả lời anh:"Nhưng nơi hiện tại đã là tốt nhất rồi"
Nói thật lòng thì anh thích một cô gái có cá tính như cô, thường thì những cô gái khác khi nghe có đãi ngộ tốt như thế này thì liền sà vào lấy lòng đàn ông. Còn cô thì rất khác với những cô gái anh đã từng gặp, cô vừa xinh đẹp, thông minh, tài năng lại có cá tính riêng, không làm mất giá trị của bản thân mình.
Anh không muốn làm cuộc trò chuyện của anh và cô ngượng ngùng nên dừng việc thuyết phục lại, nói:
"Cô rất khẳng khái, tôi rất thích"
Thì ra anh ta đã từ bỏ việc mời gọi cô, nên cô nhẹ nhõm trả lời:"Cảm ơn anh"
Cô nhìn đồng hồ thì cũng đã tới lúc phải đi đón Tĩnh Di, nên cô đứng dậy chào anh:"Bây giờ tôi có việc cần phải đi rồi"
Anh đứng dậy bắt tay cô nói:"Tiền nước cứ để đó tôi thanh toán, khi nào cô thay đổi quyết định có thể gọi cho tôi"
Anh đưa tấm card có khi cả tên anh, số điện thoại chức vụ và nơi anh làm việc. Cô nhận lấy rồi cất vào túi xách của mình:"Vậy tôi xin phép về trước"
Cô đi một mạch rời khỏi quán cofee nhưng dừng chân lại suy nghĩ một lúc rồi quay lại quầy, nói với cô phục vụ trước mặt:
"Cho tôi một ly nước ép dâu mang về, làm ngọt hơn khẩu vị bình thường một chút nhé"
Cô phục vụ đã hiểu rõ ý nên vào trong kêu người làm đồ uống, quán giờ nghì trưa chỉ có vài ba người khách nên làm xong đồ uống rất nhanh. Cô thanh toán tiền nước rồi nhanh chóng cầm ly nước rời khỏi quán, đi đến tiệm bánh nơi Tĩnh Di làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.