Chương 12:
Chỉ Tiêm
25/02/2024
Vậy nên bộ đồ ngủ của Tiểu Nhiễm cũng rộng và mỏng. Mặc dù không xuyên thấu nhưng lại rất mềm mại, nếu bên trong có mặc áo lót thì hơi đứng lên một chút là có thể nhìn thấy đường viền áo ngực.
Quần cũng vậy, nếu Tiểu Nhiễm ngồi xổm xuống thì có thể nhìn rõ vị trí mép quần lót của Tiểu Nhiễm.
Nhưng bây giờ, trên ngực Tiểu Nhiễm hoàn toàn không có đường viền của áo ngực, mà chỉ có hai chấm nhỏ nổi bật lên,
Có thể vừa rồi Tiểu Nhiễm đi vào dỗ bé con, vì để bé con ngủ say nên cô ấy đã cởi áo lót ra cho bé con ăn, bé con ngủ say rồi, sau khi đặt bé con xuống lại chạy ra ngoài ăn cơm ngay nên quên mặc vào.
Hai chấm nhỏ lúc này đang lắc lư không ngừng theo tiếng cười lớn của Tiểu Nhiễm.
Tôi đột nhiên cảm thấy thân dưới bỗng cứng lên.
Nếu như bình thường lúc chỉ có hai chúng tôi ở nhà, tôi không biết là đã nhìn thấy Tiểu Nhiễm khỏa thân bao nhiêu lần rồi.
Cơ bản thì tôi đã hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa.
Nhưng bây giờ, dương vật bên dưới lại đột ngột cứng lên.
Điểm khác biệt duy nhất chính là có thêm bố tôi trong nhà.
Một người đàn ông khác có khả năng đã nhìn thấy một mặt rất riêng tư của Tiểu Nhiễm, điều này khiến tôi đột nhiên cảm thấy hưng phấn.
Nhưng tôi đã che giấu biểu cảm của mình rất tốt.
Tôi sợ Tiểu Nhiễm sau khi nhìn thấy ánh mắt của tôi sẽ lập tức đi vào mặc áo lót.
Mà nếu thế thì tôi sẽ không duy trì cảm giác hưng phấn này được.
Do vậy tôi bắt đầu đổi chủ đề nói sang những chuyện khác.
Ăn cơm xong.
Tiểu Nhiễm bắt đầu thu dọn bàn ăn, tôi muốn giúp nhưng Tiểu Nhiễm không cho tôi làm, nhất quyết phải thể hiện vẻ hiền lành của mình cho bố xem.
Tôi biết cô ấy lại nghĩ nhiều, nên cũng không kiên trì nữa.
Bố lại không nói gì, dứt khoát cầm cái đĩa đi vào phòng bếp.
Tối nay tôi và bố uống rượu thuốc ngâm cho tôi, tôi uống ít, còn bố thì uống nhiều hơn một chút nên đã hơi say.
Tôi đờ đẫn đứng cạnh bàn ăn nhìn Tiểu Nhiễm đang dọn bàn, lúc này Tiểu Nhiễm đang cúi đầu dọn dẹp rác trên bàn, quần áo rộng thùng thình nên tôi có thể nhìn thấy toàn bộ ngực của cô ấy từ phần cổ áo.
Quả nhiên là không mặc áo lót.
Hai bầu vú rung lên theo chuyển động của hai cánh tay cô ấy.
Lúc này bố mới quay lại để lấy phần đĩa còn lại, thấy tôi đứng đó ngẩn ngơ, bố rất tự nhiên nhìn theo hướng nhìn của tôi.
Sau đó ông cũng ngẩn ngơ một chút.
Đúng vậy.
Thật ra tôi đã biết bố đi đến, tôi cố ý để bố nhìn Tiểu Nhiễm theo hướng nhìn của tôi.
Bố sửng sốt trong khoảng thời gian rất ngắn, sau đó ông rất bình tĩnh cầm đĩa rời đi, lúc lại đứng dậy cũng không nhìn ngực Tiểu Nhiễm.
Tôi vốn đang rất hưng phấn đột nhiên có chút thất vọng.
Nhưng tôi nhanh chóng lắc đầu, thu lại suy nghĩ không nên có này.
Sau khi bố đi ra lập tức đi đến bàn nhỏ uống trà cùng tôi uống trà nói chuyện.
Tôi quay lưng lại với Tiểu Nhiễm đang ở trong phòng khách, ngồi bên cạnh bàn uống trà nhỏ pha trà đạo cho bố.
Trong khoảng thời gian này, tôi phát hiện ra rằng bố nhiều lần nhân cơ hội uống trà để lén nhìn Tiểu Nhiễm trong phòng khách.
Tôi lại cảm thấy hưng phấn.
Vô cùng hưng phấn.
Nhưng sự khôn ngoan và từng trải của bố khiến ông không thể nào thất lễ.
Nếu không phải tôi rất quen với động tác và ánh mắt của ông thì thật ra vừa rồi tôi không thể nào phát hiện ra ánh mắt lén nhìn Tiểu Nhiễm của ông.
Tôi biết lúc này hưng phấn là không nên, nhưng hy vọng bố có thể nhìn Tiểu Nhiễm thêm vài lần, ông nhìn cô ấy một lần, tôi lại hưng phấn thêm một lần.
Cảm giác đó là cảm giác mà tôi cảm thấy kích thích nhất từ sau lần xem Tiểu Nhiễm thủ dâm lần trước.
Nhưng không biết bố đột nhiên nghĩ đến điều gì, ông bất thình lình đặt chén trà xuống nói: "Dương Dương, cậu vào phòng sách với tôi."
Tôi hỏi: "Hả? Có việc gì ạ?"
Thật ra lúc này trong đầu tôi vẫn đang hưng phấn vì có thể bố đã nhìn thấy hai hạt đậu nhỏ đang nhô lên của Tiểu Nhiễm, phản ứng có hơi chậm chạp.
Bố gật đầu nói: "Tôi có một bình rượu thuốc do một vị lãnh đạo cũ cho, chuyên dùng để bồi bổ cơ thể, là cách pha chế ông cha truyền lại của nhà ông ấy."
Vừa nghe vậy đầu tôi to ra.
Trong nhà vẫn còn hơn chục bình rượu ngâm đủ loại đây, vẫn còn nữa à!
Tôi nói: "Bố, trong nhà đủ nhiều rồi, con cũng không uống hết được. Sau này bố đừng cho con thuốc nữa, đợi con uống hết rồi tính."
Lúc này Tiểu Nhiễm cũng thu dọn xong, đúng lúc cô ấy đi tới.
Nghe thấy lời tôi nói lập tức vỗ vào đầu tôi nói: "Bố là vì ai hả! Anh còn chê nhiều, còn không biết cảm kích!"
Cô ấy vừa nói vừa dựa vào lưng tôi, bàn tay nhỏ bé vân vê bả vai tôi.
Ừm, cô ấy đúng là luôn không quên thể hiện sự dịu dàng hiền lành của mình.
Một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi.
Tôi vòng tay ra phía sau ôm lấy eo Tiểu Nhiễm, trong quá trình này, tôi cố tình kéo đồ ngủ của Tiểu Nhiễm xuống một chút.
Thế thì bộ đồ ngủ của cô ấy sẽ chật hơn một chút.
Sau đó đầu tôi ngả ra sau, độ cao vừa vặn thấp hơn ngực cô ấy một chút.
Như vậy thì đường viền ngực của Tiểu Nhiễm sẽ lộ ra rõ ràng.
Khi tôi làm xong, tôi ngẩng đầu, lúc tôi liếc nhìn bố qua khóe mắt, và quả nhiên mắt của bố lại đờ ra.
Mặc dù rất ngắn nhưng tư thế cầm chén trà lập tức loạng choạng.
Khi ông cầm chén trà lên lần nữa, ông vẫn nhân cơ hội nhìn ngực Tiểu Nhiễm lần nữa.
Rõ ràng tốc độ uống trà lần này của ông chậm hơn bình thường một chút.
Tôi bỗng cảm thấy hưng phấn.
Lúc tôi đang định kéo quần áo của Tiểu Nhiễm chặt hơn để làm ngực cô ấy lộ rõ hơn, bố lại đứng dậy đi về phía phòng sách.
Ông vừa đi vừa nói: "Lớn như thế rồi mà vẫn không chỉn chu, mau đến phòng sách đi!"
Tôi chỉ đành buông Tiểu Nhiễm ra, cùng cô ấy vào phòng sách.
Quần cũng vậy, nếu Tiểu Nhiễm ngồi xổm xuống thì có thể nhìn rõ vị trí mép quần lót của Tiểu Nhiễm.
Nhưng bây giờ, trên ngực Tiểu Nhiễm hoàn toàn không có đường viền của áo ngực, mà chỉ có hai chấm nhỏ nổi bật lên,
Có thể vừa rồi Tiểu Nhiễm đi vào dỗ bé con, vì để bé con ngủ say nên cô ấy đã cởi áo lót ra cho bé con ăn, bé con ngủ say rồi, sau khi đặt bé con xuống lại chạy ra ngoài ăn cơm ngay nên quên mặc vào.
Hai chấm nhỏ lúc này đang lắc lư không ngừng theo tiếng cười lớn của Tiểu Nhiễm.
Tôi đột nhiên cảm thấy thân dưới bỗng cứng lên.
Nếu như bình thường lúc chỉ có hai chúng tôi ở nhà, tôi không biết là đã nhìn thấy Tiểu Nhiễm khỏa thân bao nhiêu lần rồi.
Cơ bản thì tôi đã hoàn toàn không còn cảm giác gì nữa.
Nhưng bây giờ, dương vật bên dưới lại đột ngột cứng lên.
Điểm khác biệt duy nhất chính là có thêm bố tôi trong nhà.
Một người đàn ông khác có khả năng đã nhìn thấy một mặt rất riêng tư của Tiểu Nhiễm, điều này khiến tôi đột nhiên cảm thấy hưng phấn.
Nhưng tôi đã che giấu biểu cảm của mình rất tốt.
Tôi sợ Tiểu Nhiễm sau khi nhìn thấy ánh mắt của tôi sẽ lập tức đi vào mặc áo lót.
Mà nếu thế thì tôi sẽ không duy trì cảm giác hưng phấn này được.
Do vậy tôi bắt đầu đổi chủ đề nói sang những chuyện khác.
Ăn cơm xong.
Tiểu Nhiễm bắt đầu thu dọn bàn ăn, tôi muốn giúp nhưng Tiểu Nhiễm không cho tôi làm, nhất quyết phải thể hiện vẻ hiền lành của mình cho bố xem.
Tôi biết cô ấy lại nghĩ nhiều, nên cũng không kiên trì nữa.
Bố lại không nói gì, dứt khoát cầm cái đĩa đi vào phòng bếp.
Tối nay tôi và bố uống rượu thuốc ngâm cho tôi, tôi uống ít, còn bố thì uống nhiều hơn một chút nên đã hơi say.
Tôi đờ đẫn đứng cạnh bàn ăn nhìn Tiểu Nhiễm đang dọn bàn, lúc này Tiểu Nhiễm đang cúi đầu dọn dẹp rác trên bàn, quần áo rộng thùng thình nên tôi có thể nhìn thấy toàn bộ ngực của cô ấy từ phần cổ áo.
Quả nhiên là không mặc áo lót.
Hai bầu vú rung lên theo chuyển động của hai cánh tay cô ấy.
Lúc này bố mới quay lại để lấy phần đĩa còn lại, thấy tôi đứng đó ngẩn ngơ, bố rất tự nhiên nhìn theo hướng nhìn của tôi.
Sau đó ông cũng ngẩn ngơ một chút.
Đúng vậy.
Thật ra tôi đã biết bố đi đến, tôi cố ý để bố nhìn Tiểu Nhiễm theo hướng nhìn của tôi.
Bố sửng sốt trong khoảng thời gian rất ngắn, sau đó ông rất bình tĩnh cầm đĩa rời đi, lúc lại đứng dậy cũng không nhìn ngực Tiểu Nhiễm.
Tôi vốn đang rất hưng phấn đột nhiên có chút thất vọng.
Nhưng tôi nhanh chóng lắc đầu, thu lại suy nghĩ không nên có này.
Sau khi bố đi ra lập tức đi đến bàn nhỏ uống trà cùng tôi uống trà nói chuyện.
Tôi quay lưng lại với Tiểu Nhiễm đang ở trong phòng khách, ngồi bên cạnh bàn uống trà nhỏ pha trà đạo cho bố.
Trong khoảng thời gian này, tôi phát hiện ra rằng bố nhiều lần nhân cơ hội uống trà để lén nhìn Tiểu Nhiễm trong phòng khách.
Tôi lại cảm thấy hưng phấn.
Vô cùng hưng phấn.
Nhưng sự khôn ngoan và từng trải của bố khiến ông không thể nào thất lễ.
Nếu không phải tôi rất quen với động tác và ánh mắt của ông thì thật ra vừa rồi tôi không thể nào phát hiện ra ánh mắt lén nhìn Tiểu Nhiễm của ông.
Tôi biết lúc này hưng phấn là không nên, nhưng hy vọng bố có thể nhìn Tiểu Nhiễm thêm vài lần, ông nhìn cô ấy một lần, tôi lại hưng phấn thêm một lần.
Cảm giác đó là cảm giác mà tôi cảm thấy kích thích nhất từ sau lần xem Tiểu Nhiễm thủ dâm lần trước.
Nhưng không biết bố đột nhiên nghĩ đến điều gì, ông bất thình lình đặt chén trà xuống nói: "Dương Dương, cậu vào phòng sách với tôi."
Tôi hỏi: "Hả? Có việc gì ạ?"
Thật ra lúc này trong đầu tôi vẫn đang hưng phấn vì có thể bố đã nhìn thấy hai hạt đậu nhỏ đang nhô lên của Tiểu Nhiễm, phản ứng có hơi chậm chạp.
Bố gật đầu nói: "Tôi có một bình rượu thuốc do một vị lãnh đạo cũ cho, chuyên dùng để bồi bổ cơ thể, là cách pha chế ông cha truyền lại của nhà ông ấy."
Vừa nghe vậy đầu tôi to ra.
Trong nhà vẫn còn hơn chục bình rượu ngâm đủ loại đây, vẫn còn nữa à!
Tôi nói: "Bố, trong nhà đủ nhiều rồi, con cũng không uống hết được. Sau này bố đừng cho con thuốc nữa, đợi con uống hết rồi tính."
Lúc này Tiểu Nhiễm cũng thu dọn xong, đúng lúc cô ấy đi tới.
Nghe thấy lời tôi nói lập tức vỗ vào đầu tôi nói: "Bố là vì ai hả! Anh còn chê nhiều, còn không biết cảm kích!"
Cô ấy vừa nói vừa dựa vào lưng tôi, bàn tay nhỏ bé vân vê bả vai tôi.
Ừm, cô ấy đúng là luôn không quên thể hiện sự dịu dàng hiền lành của mình.
Một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi.
Tôi vòng tay ra phía sau ôm lấy eo Tiểu Nhiễm, trong quá trình này, tôi cố tình kéo đồ ngủ của Tiểu Nhiễm xuống một chút.
Thế thì bộ đồ ngủ của cô ấy sẽ chật hơn một chút.
Sau đó đầu tôi ngả ra sau, độ cao vừa vặn thấp hơn ngực cô ấy một chút.
Như vậy thì đường viền ngực của Tiểu Nhiễm sẽ lộ ra rõ ràng.
Khi tôi làm xong, tôi ngẩng đầu, lúc tôi liếc nhìn bố qua khóe mắt, và quả nhiên mắt của bố lại đờ ra.
Mặc dù rất ngắn nhưng tư thế cầm chén trà lập tức loạng choạng.
Khi ông cầm chén trà lên lần nữa, ông vẫn nhân cơ hội nhìn ngực Tiểu Nhiễm lần nữa.
Rõ ràng tốc độ uống trà lần này của ông chậm hơn bình thường một chút.
Tôi bỗng cảm thấy hưng phấn.
Lúc tôi đang định kéo quần áo của Tiểu Nhiễm chặt hơn để làm ngực cô ấy lộ rõ hơn, bố lại đứng dậy đi về phía phòng sách.
Ông vừa đi vừa nói: "Lớn như thế rồi mà vẫn không chỉn chu, mau đến phòng sách đi!"
Tôi chỉ đành buông Tiểu Nhiễm ra, cùng cô ấy vào phòng sách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.