Vợ Tôi Cũng Là Vợ Của Bố Tôi

Chương 2:

Chỉ Tiêm

17/02/2024

Lúc này nó đã bị biến thành hình dạng giống như bánh bông lan màu trắng bị ép bẹp dúm.

Đôi chân trắng vươn ra từ hai bên cơ thể người đàn ông hướng lên trời lắc lư theo chuyển động cơ thể của người đàn ông.

Ngón chân của hai bàn chân đang co quắp vào trong, chiếc vòng chân bằng vàng 18K lủng lẳng trên cổ chân trái.

Tôi không nghiên cứu sâu về vàng, nhưng vừa nhìn là tôi có thể nhận ra ngay đặc trưng của vàng, đó là vì chiếc vòng chân này là tôi mua.

Đúng vậy, bạn gái của tôi đang bị một người đàn ông hơi béo đè xuống dưới thân, đụ theo kiểu truyền thống nam trên nữ dưới, lại còn phát ra tiếng rên rỉ rất hưng phấn.

Chiếc điện thoại Nokia đang đổ chuông báo thức ở đầu giường chắc là điện thoại của người đàn ông này.

Kỳ lạ thật, bây giờ đầu óc tôi lại rõ ràng một cách kỳ lạ, tôi lập tức hiểu ra, chắc chắn đêm qua người đàn ông này đụ bạn gái tôi trên chiếc này không chỉ một lần.

Sợ hôm sau tôi quay về nên anh ta đã đặt báo thức lúc năm giờ, muốn rời khỏi đây trước khi tôi quay về.

Báo thức vang lên, người đàn ông tỉnh giấc, sau một đêm nghỉ ngơi, trước khi đi còn muốn đụ bạn gái tôi thêm một lần nữa.

Nhưng năm giờ mà anh ta cho rằng rất sớm, đối với tôi thật ra thì cũng không còn sớm lắm.

Sau đó tôi mới nhìn thấy hình ảnh khiến tôi ghi nhớ cả đời, khơi dậy ham muốn vợ ngoại tình của tôi.

Tôi không hề xông lên đánh người đàn ông này, cũng không đóng cửa quay lại phòng khách hoặc rời đi.

Lúc đó tôi chỉ trơ mắt nhìn vị trí giao hợp của cặp nam nữ này, trong lòng không hề cảm thấy đau khổ, cũng không tức giận, mà còn có cảm giác hưng phấn khiến tôi run lên vì kích thích.

Âm thanh quen thuộc của người phụ nữ hét lên trong tai khiến tôi còn kích động hơn cả thường ngày tôi làm tình với cô ta, bên dưới của tôi trong lúc vô tình đã cứng lên như sắt.

Tôi cứ yên lặng nhìn như thế, cho đến khi cặp nam nữ đó kết thúc, người đàn ông đứng dậy tháo bao cao su ra khỏi dương vật nhìn thấy tôi.

Theo lẽ tự nhiên, chúng tôi chia tay rồi.

Chuyện này cũng không lan truyền ra ngoài.



Người đàn ông đó là hội trưởng hội học sinh của khóa bọn họ, trong nhà có chút tiền nhưng lại không để ý đến tương lai và trình độ của anh ta.

Vậy nên chuyện này kết thúc với ba người chúng tôi.

Hai người bọn họ cũng yêu nhau rồi.

Cảnh tượng lúc đó khiến tôi vô cùng kích thích.

Nhưng những chuyện sau đó cũng khiến tôi chịu đả kích lớn.

Dù sao thì tôi cũng là một cậu trai tân, lần đầu yêu đương, chân chính trở thành một người đàn ông lại là trên người cô gái này.

Nếu như nói không có chút ảnh hưởng gì, tất nhiên điều đó là không thể nào.

Đến năm ba, năm bốn tôi không tìm bạn gái nữa, mà chỉ một lòng tập trung vào công việc và học tập.

Chẳng mấy chốc, tôi đã trở thành người có tiếng tăm trong trường, bởi vì năm cuối đó, tôi đã thành công mở được công ty trang sức đầu tiên của mình.

Vẫn còn nửa năm nữa mới tốt nghiệp, công ty của tôi vừa mới thành lập.

Nên hầu như tôi đều bận rộn làm việc ở công ty.

Bố tôi cũng thỉnh thoảng đến Thanh Đảo giúp tôi xem xét hoạt động của công ty, giúp đỡ tôi rất nhiều.

Nhưng ông chỉ cho tôi lời khuyên, không hề tham dự vào hoạt động của công ty.

Tôi có thể thấy được, bố rất hài lòng với biểu hiện của tôi, quả thực ở phương diện này tôi cũng có một chút tài năng bẩm sinh, sau ba tháng thử hoạt động, công ty rất thuận lợi bước vào giai đoạn bắt đầu thu lợi nhuận.

Thị trường trang sức ở Thanh Đảo năm 2005, 2006 giống như hái ra tiền vậy, vô cùng đơn giản, tôi cũng nhanh chóng bắt đầu mở rộng quy mô.

Lúc này tôi lại gặp vấn đề.

Không đủ nhà thiết kế, bởi vì công ty quy mô nhỏ, thời gian hoạt động ngắn, lúc đó cũng không có nhiều nhà thiết kế nên tôi không tìm được người.

Thế là tôi đặt mục tiêu lên trường của tôi, chuẩn bị lôi kéo bạn học trong trường ra ngoài làm việc.



Mọi việc rất thuận lợi, có cơ hội thực tập, lại còn có thể kiếm tiền, hơn nữa còn học cùng một trường, số tiền tôi trả bằng với tiền lương của các nhà thiết kế có kinh nghiệm ở các công ty khác.

Vậy nên tôi đã tuyển dụng được bốn nghiên cứu sinh, ba bạn học từ trường chúng tôi.

Dù sao thì chỗ của tôi cũng không phải nơi đào tạo, tôi cần người có kinh nghiệm hoặc có thể lập tức làm việc cho tôi.

Nhưng hầu hết học sinh trong trường vẫn đang ở giai đoạn khoe khoang khoác loác.

Vậy nên tôi chỉ tìm được bảy người này, nhưng đối với công ty nhỏ lúc đó của tôi đã là đủ rồi.

Mà vợ tương lai của tôi - Tiểu Nhiễm cũng nằm trong số đó, cô ấy là nghiên cứu sinh, lớn hơn tôi hai tuổi.

Thật ra lúc đó tôi không hề coi trọng cô ấy, chỉ vì cô ấy vẽ đẹp nên tôi mới chọn cô ấy.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về tính cách của cô ấy chính là quá tẻ nhạt, về cơ bản cô ấy không nói chuyện, không giỏi giao tiếp.

Tôi chỉ đơn giản coi cô ấy như người làm bản vẽ thiết kế.

Chính là kiểu nhận công việc, bàn bạc công việc thì người khác bàn, còn cần vẽ thì để cô ấy làm.

Nhưng tôi không có ý định sẽ đối xử tệ với cô ấy, tôi vẫn trả lương cao cho cô ấy giống như người khác.

Nhưng sự thật chứng minh, ánh mắt của tôi lúc có thật sự có vấn đề, Tiểu Nhiễm là một người có biểu hiện bên ngoài và tính cách bên trong hoàn toàn khác nhau.

Cô ấy trở thành người có tỷ lệ ký hợp đồng cao nhất trong công ty của tôi.

Hầu như tất cả khách hàng đều thích cô ấy.

Vì công việc nhiều nên cô ấy phải thường xuyên phải tăng ca.

Là đàn em và cũng là ông chủ, tôi chỉ có thể cùng tăng ca với cô ấy.

Sau đó, chúng tôi dần trở thành bạn bè, bạn thân, bạn trai bạn gái, cuối cùng là tiến tới hôn nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Tôi Cũng Là Vợ Của Bố Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook