Vợ Tôi Đến Từ Ngàn Năm Trước

Chương 46: Hứa Đại Hiệp Vì Người Quên Mình

Hoa Chưa Nở

07/03/2021

Ban đêm có chút lạnh, loại thời tiết này, ban đêm người đi dạo không nhiều.

Hứa Thanh đứng ở bên đường đợi mười phút, cuối cùng cũng đợi được một chiếc taxi

"Đường Bắc Vọng, nhà và tiểu khu."

Đem theo khương miêu của mình ngồi vào phía sau xe, đóng cửa lại, anh mới cảm thấy ấm áp hơn. Một tay gảy gảy cái lá xanh biếc nhưng trong đầu lại nghĩ đến một chuyện khác.

Trước đây cũng có nói đùa, nói bạn gái gì gì đó, nhưng khi đó chỉ là nói đùa, trêu đùa cô bé đó. Người ở đây, ở nhờ liền biến thành bạn gái, không thích hợp.

Đúng, không thích hợp.

Bạn gái của người khác đều bình bình thường thường, bạn gái của anh ta là hơn một ngàn năm trước, quá kì quái.

Như vậy không được.

Tài xế lái taxi có thể là một người mới, cũng có thể có chút mệt mỏi, cả đường đi im lặng không nói gì. Đợi đến khi tới cửa tiểu khu mới lên tiếng nhắc nhở Hứa Thanh.

"Cảm ơn ha!"

Hứa Thanh trả tiền cầm theo túi quay về. Quả nhiên Khương Hòa đang vẻ mặt chuyên chú nhìn máy tính.. Trên mặt bàn?

?

Có chút không đúng a.

"Khụ.. Cô đang làm gì vậy?"

"A, tôi đang.. Đang định chơi trò chơi." Khương Hòa ánh mắt trốn tránh. Nhìn thấy cái túi anh ta xách trên tay thì có chút hiếu kì "đó là gì vây?"

Thấy bộ dáng cô ấy như vậy, Hứa Thanh ngửa cổ, đem túi xách lên, đưa đến trước mặt cô ấy "gừng."

"Gừng?"

"Cây con của gừng."

"..."

Khương Hòa nháy mắt mấy cái, cảm thấy anh ta muốn ám chỉ điều gì đó.

"Cho cô, có thể đem đi trồng, rất hợp với cô." Hứa Thanh cười cười "đi đi, tìm chỗ nào đó đêm nó bỏ vào, phòng bếp cũng được, trong phòng của cô cũng được, cứ vậy mà chăm sóc nó cũng rất tốt."

"Được."

Khương hòa xách túi đi vào phòng bếp, Hứa Thanh nhìn bóng lưng cô ấy, có chút suy tư, nghiêng đầu nhìn về hướng máy tính.

Có chút cổ quái.

"Cô vẫn muốn chơi game sao?"

"Không chơi nữa, ngày mai lại chơi."

"Ồ, vậy chuẩn bị đi ngủ đi.. Gần đây nhiệt độ giảm xuống nhiều, phòng của cô có lạnh không?" Hứa Thanh hỏi.

"Có một chút." Khương Hòa trả lời "Có điều sẽ quen."

"Ồ, nhớ đắp chăn cho tốt, qua hai ba tuần nữa là sẽ ấm hơn rồi, cô tới đây một chút."

"Khương Hòa nghe lời bước tới, hiếu kì nói:" Sao vậy? "

" Ngồi xuống. "

Hứa Thanh chỉ huy Khương Hòa ngồi xuống sô pha, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, hai mặt nhìn nhau.

Một khắc sau.



" Có.. Chuyện gì không? "Khương Hòa cảm thấy cổ quái, hơn nữa ánh mắt của tên này có điểm kì quái.

" Không có gì, chuẩn bị ngủ đi. "Hứa Thanh điềm nhiên như không có gì, đứng dậy.

"... "

Khương Hòa không hiểu ra sao cả, hé miệng nghĩ một lúc cũng không biết tên này muốn làm cái gì, lắc lắc đầu quay về phòng cầm quần áo chuẩn bị đi tắm.

" Đợi đã, cho tôi sờ tay một cái. "

"? "

" Khụ.. Xem tay của cô có lạnh không. "Hứa Thanh đúng tình hợp lý nói.

" Không lạnh. "Khương Hòa lui tay về phía sau cầm cầm, do dự một chút rồi đưa tay ra".. Không tin anh sờ thử xem. "

Hứa Thanh cũng không phí lời, một phen kéo qua, vuốt vài cái, ừm, thực sự không lạnh."

"Nếu anh ngày ngày cầm kiếm thì cũng sẽ không giống a."

Tên này sờ xong cũng không buông tay, kéo tay cô ấy qua nhìn, ngón tay thon dài, cũng không phải đặc biệt trắng nõn, gan bàn tay và bụng ngón tay đều có vết chai, sờ lên trên có chút thô..

Là một bàn tay làm việc nặng, lão mẹ khẳng định rất thích.

"Anh đang làm cái gì vậy?" Khương Hòa nhẫn nhịn hỏi.

"Xem xem tay luyện võ có xấu không, nếu không xấu thì tôi cũng luyện." Hứa Thanh mở miệng, xem xong thì buông tay, quay người lấy ra điện thoại ở trên taobao đặt hàng.

Mùa đông chơi máy tính nhiều tay khẳng định sẽ bị lạnh, đặt hàng một cục cưng làm ấm.

Con gái hẳn là đều thích.

Khương Hòa hiếu kì nhìn anh ta, coi như là miễng cưỡng chấp nhận lí do này.

Dù sao Hứa Thanh cũng không giống Đăng Đồ Tử.

Còn thường xuyên sờ tóc của cô, giúp cô sấy, cũng không tính là gì.

Cô ấy về phòng lấy quần áo đi vào phòng tắm, một lát sau tiếng nước chảy vang lên.

Trong phòng khách.

Hứa Thanh hí mắt nhìn lên bóng đèn, nghe tiếng nước chảy, quay đầu liếc nhìn một cái, đặt mông ngồi vào máy tính, mở baidu xem xét ghi chép.

Huh!

Ở nhờ nhà người khác nên làm gì?

Tại sao một số cô gái thích bại lộ ảnh của mình lên mạng?

Làm sao để giúp người khác tìm bạn gái?

Lương thực tại sao ăn không hết?

Tôi có thể trở về khai nguyên không?

Tại sao cái gì ngươi cũng biết?

Làm thế nào để kiếm được thật nhiều tiền?

Bánh ngọt phải mất bao nhiêu tiền? Có đắt không?

Có phương pháp nào giúp ngực nhỏ đi không?



Làm thể nào để chơi game có thể nhanh kiếm được tiền?

Trên thế giới này có thần tiên không?

"..."

Một tay baidu cừ khôi a!

Hứa Thanh không nhịn được phun trào, nghiêng đầu nhìn về phía phòng tắm, không biết phải nói gì mới tốt.

Bại lộ ảnh chụp.. Khẳng định là thấy ở trong ba nhóm trò chuyện kia, hôm khác sẽ rút cô ấy ra khỏi nhóm.

Biến nhỏ.. Vốn dĩ cũng không to lắm, tại sao còn muốn biến nhỏ?

Hoàn toàn không biết trong đầu Khương Hòa toàn là những thứ kì kì quái gì đó. Hứa Thanh khó hiểu lắc lắc đầu, tắt máy tính đi.

"Sao vậy?"

Lúc Khương Hòa đi ra cảm thấy ánh mắt của Hứa Thanh có chút không đúng, hôm nay hình như có rất nhiều chỗ không đúng, cô ấy rất nhạy cảm nhận thấy được điểm này.

"Cái kia.." Hứa Thanh mở miệng, nghĩ nghĩ nói: "Baidu đó.. Nó không phải là vạn năng, thực ra chính là con người trả lời cho cô."

"Hửm?"

"Giống như cô đưa ra câu hỏi, người khác biết vấn đề này thì sẽ giải đáp, giống như vậy, cô cũng có thể giải đáp vấn đề mà người khác đưa ra. Ngàn ngàn vạn vạn vấn đề đưa ra và giải thích chính là baidu. Chỉ cần là người thì sẽ có sai sót, cho nên xem baidu không được mê tín."

Hứa Thanh thực sự sợ Khương Hòa bị cái kì quái gì đó lừa, may mắn cơ thể cô ấy khỏe mạnh cho nên không tra bệnh, nếu không bị lừa thành què, nhìn thấy trả lời về bệnh nan y thì sẽ mất hết hi vọng, thẳng đến tuyệt vọng sau đó đem theo kiếm ra ngoài giải phóng bản thân.

"Là như vậy sao?" Khương Hòa có chút ngây người.

"Đương nhiên rồi, nếu không làm gì có thứ gì toàn trí toàn năng, đây đều là vô số người, mỗi người lí giải vài thứ kia. Có một số người xấu tâm thuật bất chính chuyên môn dùng nó để đi lừa tiền và sát hại tính mạng, nhớ kỹ đừng mê tín." Hứa Thanh nghiêm túc dặn dò.

"Biết rồi.. Tại sao tự nhiên anh lại nói đến vấn đề này?"

Khương Hòa liếc nhìn máy tính, có cảm giác bí mật nhỏ bị phát hiện.

"Chính là bỗng nhiên nhớ ra, tôi cũng không biết cô tìm kiếm những gì, không còn sớm nữa, mau ngủ đi."

Hứa Thanh sớm đã mua cho Khương Hòa một chiếc mũ tắm, bình thường khoảng hai ngày sẽ gội một lần, ngày nào cũng gội thực sự rất mệt, hơn nữa gội thường xuyên cũng không tốt cho chất tóc, tối nay vừa hay không phải gội đầu, tắm xong có thể trực tiếp đi về phòng ngủ.

Đêm khuya.

Hứa Thanh tắm xong nằm trên giường của mình, tiến vào trong chăn ấm, nhìn nóc nhà tối như mực cảm thán.

Theo tiến độ này Khương Hòa dung nhập vào xã hội hiện đại chỉ trong ngày một ngày hai.

Sau đó thì sao? Lừa cô ấy thành bạn gái? Hay là để cô ấy đi cho người khác..

Không được, càng không thể để cho người khác, vạn nhất có mâu thuẫn gì lại đem đầu của người khác vặn xuống thì xong đời rồi.

Tai họa này, tự mình phải giúp cô ấy giấu đi, tốt nhất vẫn là tự mình chịu đựng tất cả,

Ân..

Nếu bây giờ có thể qua đây làm ấm chăn thì tốt rồi, ôm dáng người nhỏ nhắn đó cùng nhau trốn trong chăn khẳng định là rất thoải mái.

Phải nghĩ cách đem cô nàng này lừa thành bạn gái mới được.

*Hứa Thanh mang gừng về cho Khương Hòa trồng bởi vì gừng và khương có cách phát âm giống nhau.

姜禾:Jiang he: Khương Hòa

姜 苗: Jiang miao: Khương miêu: Cây gừng con.

姜: Jiang: Gừng, củ gừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Tôi Đến Từ Ngàn Năm Trước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook