Chương 77: Hoa
Hạ Hoa
12/04/2013
Lý Lộ Từ hơi lo lắng nấu ăn, hắn làm sao còn tâm tình để ý duy trì uy nghiêm của một người anh, một người cảm giác thấy thay đổi của thân thể có nghĩa là gì? Vấn đề nhiều người sợ ngứa vẫn luôn được quan tâm, những bé gái và những người gầy cũng thường sợ ngứa, cũng có một số người theo độ tăng của tuổi tác dần dần thành ra sợ ngứa, cảm giác mà Lý Bán Trang đem đến cho Lý Lộ Từ là bỗng nhiên không thấy sợ ngứa nữa, điều này đúng là có chút kì lạ, có phải là da có vấn đề gì hay là hệ thần kinh có vấn đề? Hay lại ăn phải đồ gì, có sức đề kháng đối với kiểu ngứa này chăng?
Vẫn may, Lý Bán Trang luôn luôn hoạt bát , dù sao chỉ là cô bé hơn mười tuổi, không thể mắc vấn đề nghiêm trọng gì về thân thể, Lý Lộ Từ tuy lo lắng nhưng thấy kì lạ nhiều hơn, quyết định đợi một lát lên mạng kiểm tra
Lý Bán Trang rời anh trai, quay về phòng, cẩn thận khóa cửa lại, hai bên má vẫn đang ửng đỏ, cởi bỏ quần trong, cô cảm thấy trong phòng hơi lạnh , sau đó cởi bỏ cả cái tất lúc nãy giẫm phải và chui vào ổ chăn, sau đó từ từ cởi quần lót.
Một mùi hương thoảng qua, một cảm giác thật tươi mát. có chút cảm giác của vị sữa ngọt ngọt như trên người An Nam Tú, chẳng qua lại càng giống mùi thơm của hoa cỏ hơn, như hương thơm của những đóa hoa rạng rỡ nở nộ trong thung lũng, được gió cuốn đi thật xa.
Lúc này Lý Bán Trang không đỏ mặt nữa, cô lo lắng, có phải mình bệnh rồi không? Nếu như mình bệnh rồi, anh trai nhất định sẽ đưa mình đến bệnh viện, nếu như bệnh rất khó chữa, Lý Bán Trang cũng không sợ hãi, bởi vì anh trai luôn bên cô, thế nhưng anh ấy nhất định sẽ rất vất vả, bán mạng kiếm tiền cho cô chữa bệnh , Lý Bán Trang cũng không muốn liên lụy đến anh trai , như vậy cô sống còn đau khổ hơn chết đi.
Cô cũng không biết bắt đầu từ khi nào, thân thể của mình bắt đầu có sự thay đổi rõ rệt, đại khái là từ phần ngực bắt đầu phát triển rất mạnh. Lúc cô ấy toát mồ hôi không có mùi chua chua giống như người bình thường, mà là cái mùi khiến cho người ta ngửi thấy càng thêm dễ chịu. Có một lần trường học tổ chức du xuân, Lý Bán Trang có việc tụt lại phía sau, lúc vội vàng đi cho kịp lên đường không ngờ có hai con bướm lượn vòng quanh cô, dường như cô hấp dẫn chúng còn hơn đám hoa cỏ kia.
Điều này cũng không có gì là lạ, điều làm Lý Bán Trang lo lắng nhất sợ nhất, cũng không dám nói với anh trai, cơ thể cô bài tiết ra mật đường, tất nhiên cô cũng chưa thử qua, nhưng có một lần sau khi bị anh trai gãi ngứa và cùng anh đùa giỡn một lúc, toàn thân có chút bất lực , giặt đại quần lót và treo trong sân vườn, không ngờ cũng có con bướm đậu vào.
Có phải mình biến thành hoa rồi chăng? Lý Bán Trang không biết mình bị làm sao, tra tài liệu trên mạng cũng không ai bị thế này, cô càng không dám đi khám bác sĩ, con gái thường ngại như vậy, hơn nữa làm sao có thể để người khác biết vấn đề lạ như vậy, vạn nhất người ta coi mình là quái vật cần bắt lại để nghiên cứu thì làm thế nào đây?
Ngoại trừ những điều này , mọi thứ Lý Bán Trang đều bình thường, không có gì khác biệt với những bé gái khác, hơn thế thể lực, tinh thấn ngày càng dồi dào, cả người luôn tràn đầy sức sống. Thậm chí cô còn cảm thấy so với trước đây cũng thông minh hơn nhiều, ít nhất trí nhớ cũng tăng nhiều, đặc biệt là thành tích môn tiếng Anh và ngữ văn ở lớp mười một đột nhiên tăng mạnh , đối với cô hai môn học này hoàn toàn không có gì khó.
Lý Bán Trangthay quần lót, đầu tiên dùng ni long bọc quần lót vừa thay lại, trước lúc giặt không thể dể anh trai trông thấy, nếu như anh trai biết được mình bị thế này, ngại ngùng không là gì hết, thể nào anh ấy cũng giống như con kiến ngồi trên vung nồi nóng đứng ngồi không yên. Lý Bán Trang biết rõ mình cũng chính là máu thịt của anh trai, cô mà có chút vấn đề gì, anh đều coi là việc lớn không lường trước được.
Lý Bán Trang có chút kinh ngạc, cho dù không muốn anh trai gãi ngứa, thế nhưng thực sự là rất muốn, cũng rất thích, quý trọng tất cả những gì thân mật nhất khi ở cùng anh trai, bởi vì bây giờ là lúc cô bên anh trai nhiều nhất. Lý Bán Trang không thể không hâm mộ An Nam Tú, vì hiện giờ cô ấy với anh trai ở cùng nhau nhiều nhất. Nhìn cô ấy và anh trai sống cùng nhau làm cô nhớ tới thời gian mình và anh trai sống trong một mái nhà.
Chỉ có điều đối với sự yêu quý của anh trai An Nam Tú càng thêm ngang ngược vậy, không kiêng nể gì mà cướp đi sự yêu quý của anh trai đối với cô.
Đúng là hạnh phúc của cô bé gái.
Lý Bán Trang ôm đầu ngồi trong chăn, ưu sầu, nếu như khi còn nhỏ , mỗi lúc có tâm sự mà lại không muốn nói ra , có thể bảo anh trai ôm mình ngủ suốt đêm, nhưng giờ đây không thể như thế.
Một lát sau, khi Lý Bán Trang cảm thấy lơ mơ buồn ngủ, muốn được ngủ trong không khí tràn ngập mùi vị, hơi thở khiến cô an tâm, cửa phòng bị gõ vang, Lý Lộ Từ gọi cô ra ăn cơm.
Lý Bán Trang chạy ra, thời tiết dần lạnh, ngoài đường những bé gái thích diện đẹp đến đâu cũng phải mặc tất chân hoặc quần tất dưới váy, Lý Bán Trang để hai đùi trần chạy ra, trông thật sáng mắt, Lý Lộ Từ lo lắng, vội kêu:
- Mau mau mặc quần cẩn thận bị cảm nhiễm lạnh, lần trước An Nam Tú nhiễm lạnh, bụng đau sống dở chết dở đó.
An Nam Tú trừng mắt lên nhìn Lý Lộ Từ, cúi đầu nhìn mấy viên kem, lại tiếp tục ăn, Lý Lộ Từ thật là đồ nhiều chuyện, tuy nhiên cô không sợ, lần trước là ăn nhanh quá, lần này ăn chậm một chút là được, hơn thế hiện tại mình lại chưa có cái kia.
Lý Bán Trang chạy về mặc quần, thu dọn bàn ăn giúp Lý Lộ Từ, sau đó nói chuyện với An Nam Tú.
- Giờ thời tiết lạnh vậy, sao cô vẫn ăn cái thứ này, đến mùa đông cô vẫn ăn à?
- Sao mùa đông lại không thể ăn được? Mùa đông ngoại trừ làm tăng thêm hiệu quả của thần thuật hệ băng tuyết ra vẫn còn tồn tại ý nghĩa nào khác không?
An Nam Tú vô tình nói.
Lý Bán Trang cảm thấy điểm lợi hại nhất của An Nam Tú là không có cái gì cô không thể không phát tiết ra, không thể khinh miệt, đến ngay cái mùa đông cô cũng không coi ra gì.
Còn về hiệu quả của thần thuật hệ băng tuyết quái quái gì đó, Lý Bán Trang cũng chẳng thèm quan tâm, người thường không cần phải hiểu rạch ròi những lời An Nam Tú nói.
- Anh, anh không thể để cô ấy tiếp tục ăn kem .
Con trai va con gái không giống nhau, con gái sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều nếu bị nhiễm lạnh, Lý Bán Trang cho rằng điều này chẳng tốt chút nào đối với An Nam Tú.
- Em cho rằng anh bảo được cô ấy à?
Lý Lộ Từ ra bộ Lý Bán Trang quá đề cao hắn rồi, sau đó hạ giọng nói với Lý Bán Trang vài câu.
- Sao anh không tự mình đi nói?
An Nam Tú đỏ mặt.
- Không phải là ngại, chỉ có điều tôi muốn nói, cô vì chứng minh mình vốn không thèm để ý việc này, ngược lại cô sẽ càng ăn nhiều hơn.
Lý Lộ Từ bất đắc dĩ nói.
Lý Lộ Từ vào phòng bếp, chuẩn bị bưng cánh gà nướng ra.
Lý Bán Trang đến trước mặt An Nam Tú nói nhỏ:
- Con gái ăn nhiều đồ lạnh , chỗ này không lớn được.
An Nam Tú lướng lự nhìn cây kem.
- Thật không?
- Đã bao giờ cô thấy tôi ăn kem chưa?
Lý Bán Trang ưỡn ngực
- Không lớn được thì không lớn được, cũng chẳng để làm gì, đó là việc căn bản không cần quan tâm.
An Nam Tú đang chuẩn bị lựa chọn giữa kem cây và bộ ngực, trông động tác của Lý Bán Trang, cô rất tức giận.
Xem ra không chỉ có anh trai nói cô ấy sẽ ăn nhiều hơn, chính mình cũng tạo nên cái mặt tiêu cực này, Lý Bán Trang cũng không có cách nào.
Lý Lộ Từ bưng cánh gà nướng lại , hương vị của cánh gà nướng khiến An Nam Tú tạm thời dừng việc an kem lại, đi rử tay ăn cơm.
Ăn cơm xong, An Nam Tú trước bữa cơm ăn một cây kem, sau bữa cơm lại ăn một cây kem, lại chuẩn bị ăn thêm cây nữa, Lý Lộ Từ rất thần kì rút ra một cây kẹo sữa bò Alps.
- Cái gì thế?
An Nam Tú đặt kem xuống, tiến lại gần.
_ Cô nếm thử xem thế nào?
An Nam Tú cầm lấy cây kẹo, nếm một cái:
- Rất ngọt.
Cô lại tiếp tục ăn kem.
Lý Lộ Từ ngậm kẹo đường , An Nam Tú liếc nhìn hắn , cũng không nói hắn đáng tởm chết đi được.
- Chẳng có hiệu quả sao?
Hắn hỏi Lý Bán Trang.
- Em cũng giống anh thôi, gây nên tác dụng phụ.
Lý Bán Trang buông tay.
- Em đi giặt quần áo, anh tiếp tục đối phó với cô bạn không bình thường này đi.
Cảm nhận của Lý Lộ Từ với nhiệt độ tương đối chậm, hôm nay thấy cách ăn mặc của em gái mới thực sự cảm giác được cái rét lạnh khi tàn thu tới rồi, không thể để An Nam Tú ăn kem không dứt như vậy.
- Ăn kem, chỗ này sẽ không lớn được.
Lý Lộ Từ ngồi xổm trước sô pha, chỉ chỉ An Nam Tú phần ngực không được coi là to, nhưng có nhú lên chút da thịt nói, hắn biết cô bé rất để ý, nếu không đã không mua áo trong nâng ngực.
An Nam Tú đỏ mặt, quay đầu bỏ đi không nhìn Lý Lộ Từ , ra bộ không quen hắn.
- Tôi thích những cô gái chỗ này to chút , như vậy trông rất đẹp.
Lý Lộ Từ vứt kem vào sọt rác, nắm lấy tay cô, An Nam Tú xinh đẹp như vậy, sao lại có chỗ thiếu hụt thế nhỉ? Tuy rằng công chúa điện hạ không để ý, nhưng vì chuyện của cô, từ cảm nhận khách quan mà nói to hơn một chút sẽ càng đẹp hơn.
An Nam Tú cúi đầu xuống, lặng lẽ liếc nhìn hắn, mặt đỏ bừng lên, mắt chớp chớp, do dự một lúc.
- Mỗi ngày tôi chỉ ăn một cây được không?
- Được.
Lý Lộ Từ cười.
- Bây giờ mỗi ngày ít nhất mười cái trở lên, thời tiết ấm lên cô thoáng có chút nhàm chán, vì thế mà số lượng cũng tăng dần...
Chính An Nam Tú cũng không quan tâm vấn đề to nhỏ của ngực mà ăn ít kem đi, chỉ là Lý Lộ Từ hy vọng như thế mà thôi, thế nhưng công chúa điện hạ làm sao có thể chỉ vì hắn muốn ngực mình to hơn chút mà cố gắng làm việc đó chứ?
Thế là vì sao?An Nam Tú nghĩ rất lâu cùng không tìm ra lý do thích đáng thuyết phục được mình, lập tức hơi tức giận, mình muốn thế nào thì thế, cần lý do ư? Coi như chính bản thân An Nam Tú cũng không có tư cách bảo cô phải giải thích.
Nghĩ như thế, An Nam Tú thấy rằng đó là điều đương nhiên.
Cuối cùng thì An Nam Tú cũng ăn kem ít hơn, thế nhưng sức khỏe của em gái lại khiến Lý Lộ Từ lo lắng. Hắn quay về phòng, tra tìm những tài liệu về vấn đề này, nhưng cũng không có đáp án xác thực nhất. Gọi điện thoại cho An Tri Thủy nhờ cô giúp, với thân phận của bố An Tri Thủy đương nhiên có bác sĩ tư, đáp án có thể có trong giây lát. Việc này căn bản không cần quan tâm, sợ là nhiều khi nguyên nhân của ngứa là do cơ thể, nhưng nhân tố tâm lý cũng ảnh hưởng rất lớn, nhiều khi những thay đổi bất ngờ làm cho không sợ ngứa nữa là việc rất bình thường.
Cuối cùng Lý Lộ Từ cũng yên tâm hơn chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.