Chương 137: Phòng hỏa, phòng trộm, phòng Lý Lộ Từ.
Hạ Hoa
12/04/2013
Lý Bán Trang cài khăn tắm dưới nách, nhưng vẫn thận trọng giữ lại quần lót.
Kì thực chỗ đó không có lông cũng chẳng phải chuyện gì hiếm lạ, Lý Bán Trang đã từng lên mạng tra, trên cơ bản hiểu là chuyện gì, nhưng có những việc thực sự rất khó nói, Lý Bán Trang cho dù không tin mấy cách nói mê tín và hoang đường, nhưng liệu người khác có nghĩ được như cô? Cho nên tốt nhất là không để người khác biết mí mật của mình, cho đến tận bây giờ cũng không ai biết, đương nhiên hôm nay Lý Bán Trang cũng không thể để bí mật của mình bại lộ trước mặt An Tri Thủy.
Cô xoay người lại, nhìn thấy An Tri Thủy quấn người trong một chiếc khăn tắm lớn, che kín mông, chỉ để lộ ra cặp đùi thon dài, muốn xứng với anh trai cô đương nhiên phải có thân hình hoàn mỹ. Lý Bán Trang rất tự hào về đôi chân của mình, chân cô rất hợp để làm người mẫu quảng cáo quần tất, nhưng chân của An Tri Thủy còn đẹp hơn nữa, chẳng thua gì người mẫu trên sàn catwalk, chỉ tiếc là tính cách và bối cảnh gia đình An Tri Thủy đâu hợp để làm người mẫu? Đừng thấy người mẫu nở mày nở mặt, rất nhiều cô gái ước mơ trở thành người mẫu, nhưng nghĩ đến thái độ mà An Tri Thủy dành cho các ngôi sao, đủ biết cái nghề này chỉ hào nhoáng bên ngoài, kì thực trừ người trong nghề, những người khác đều không coi họ ra gì.
Lý Bán Trang đi sau An Tri Thủy, vào trong gian suối nước nóng. Khoảng khắc An Tri Thủy hét lên, Lý Bán Trang đứng bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của cô, không khỏi liếc nhìn bên trong.
Gian suối nước nóng ngập trong tầng tầng lớp lớp sương mù ẩm thấp, ánh sáng có chút ảm đạm, bởi vì vẫn chưa bật đèn nên các góc lại càng tối hơn, trên mặt đất phủ một lớp cát đỏ Gerland, những con động vật nhỏ ướt sũng nằm bẹp trên mặt đất, phơi cái bụng lộn xộn những lông, còn có mấy thứ nữa không biết là gì ngâm trong hồ nước, lập lờ giống như thi thể.
An Tri Thủy la lên, Lý Bán Trang khẳng định dũng cảm hơn mà nhìn thấy mấy con động vật nhỏ lông ướt nhẹp này cũng phải nổi da gà, hét lên theo.
An Tri Thủy xoay người, kéo cửa chạy ra ngoài, Lý Bán Trang do dự một lúc, một con động vật nhỏ đột nhiên trở mình bò dậy, lao về phía Lý Bán Trang. Lý Bán Trang rùng mình, mồ hôi vã ra như tắm.
Lý Bán Trang cũng không đứng đứng vững, kêu lên một tiếng sợ hãi rồi cũng quay người bỏ chạy.
Cho dù hai người đều đang hở đùi, nhưng suối nước nóng là một nơi kín đáo, huống hồ đối với con gái mà nói, gặp phải tình huống này, nếu như bên cạnh có con trai, phản ứng đầu tiên của họ không phải tự mình xử lý mà là nấp ra sau lưng con trai trước rồi tính.
Con gái luôn là một loại động nhật nhỏ không thể thiếu cảm giác an toàn, họ vì muốn tìm kiếm cảm giác an toàn nên mới tìm đến tình yêu.
Lý Bán Trang và An Tri Thủy chạy thẳng sang phòng Lý Lộ Từ, vì Lý Lộ Từ không ở phòng thay đồ nên hai người không hề do dự vừa hét vừa chạy vào trong gian suối nước nóng.
- Sao vậy, sao vậy?
Lý Lộ Từ giật nảy mình, hắn đang rất thoải mái đặt hai chân lên thành hồ ngửa người hưởng thụ thú vui ngâm suối nước nóng, thấy họ chạy vào, vội vàng trầm mình, hai tay bịt chặt phần giữa đùi.
- Trong kia có quái vật!
An Tri Thủy sợ hãi nói.
- Là thủy lại phải không? Chúng ăn thịt người chứ?
Gần đây Lý Bán Trang mới nhìn thấy loại sinh vật này trong sách giáo khoa.
Lý Lộ Từ có chút mơ hồ, quái vật gì chứ? Chỉ là hai cô gái trước mặt hắn, để hở hai chân, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, cả hai người họ đều có vóc dáng cao gầy, Lý Lộ Từ lại ở dưới nước nên từ góc độ của hắn, hai chiếc khăn đó chỉ có thể che được nửa trên, về phần giữa đùi…
Lý Lộ Từ vội vàng nhắm mắt, em gái hắn vẫn còn mặc quần bơi, nhưng An Tri Thủy…
Lý Lộ Từ căn bản không nghe thấy hai cô gái đang nói gì, trong đầu chỉ toàn là cảnh tượng khiến người ta huyết khí sôi sục, hắn chưa từng có bạn gái, nhưng là một nam thanh niên bình thường, lại bị trái Trường sinh một lần nữa kích phát hormoe và andrenalin, sự thần bí của con gái, vẻ đẹp của con gái, sức hấp dẫn bẩm sinh của con gái đối với hắn mà nói đều có ma lực không thể kháng cự.
Không phải cố ý, ai bảo thị lực của mình tốt như vậy? Ai bảo mình vừa vào đã bật hết đèn bốn góc phòng, ánh sáng đều là từ dưới hắt lên, không thể tạo thành bóng dưới lớp khăn tắm kia?
Lý Lộ Từ không cho mình suy nghĩ thêm nữa, không thể không tôn trọng An Tri Thủy, cô ấy thuần khiết đơn giản như thế cơ mà, sao mình có thể ghi nhớ hình ảnh ấy trong đầu?
- Hai người xuống nước trước đã!
Lý Lộ Từ nhắm mắt, hai tay bịt chặt, may mà trong nước vẫn còn tạp chất nên không được trong lắm.
Hai cô gái đang tâm ý hoảng loạn, vội vàng ngồi vào trong nước.
Hồ nước nóng này của Lý Lộ Từ vốn là cái lớn nhất, ba người ngồi vào cũng không chật, hai cô gái dựa sát vào nhau, Lý Lộ Từ ngồi đối diện với họ.
- Rốt cục là cái gì, em có nhìn rõ hay không?
An Tri Thủy cầm tay Lý Bán Trang nói, lúc này cô chẳng còn nghĩ đến sự khác biệt giữa nam và nữ, huống hồ đó là Lý Lộ Từ, người bạn lúc nào cũng khiến cô cảm thấy an tâm, không có tính xâm lược hay nguy hiểm, người bạn duy nhất và cũng quan trọng nhất của cô.
- Hình như không phải thủy lại, mà không chừng là sóc!
Lý Bán Trang lúc này mới hồi tưởng tỉ mỉ.
- Sóc sao lại chạy vào trong suối nước nóng?
An Tri Thủy vẫn còn sợ.
Động vật có lông dài và dày, một khi chạy vào trong nước, lúc chạy ra bao giờ cũng là một hình dạng khác, An Tri Thủy từng tắm cho Tiểu Miêu nên biết, trong mắt An Tri Thủy, Tiểu Miêu thường ngày rất đáng yêu, nhưng tắm rửa xong chưa kịp lau khô, bộ dạng khó coi kinh khủng, chó rơi xuống nước xấu ý như chó trụi lông.
- Sóc chắc không lấy quả hạch ném người đâu nhỉ?
Lý Bán Trang có chút không chắc chắn.
Cô không chắc chắn là, chuyện này liệu có liên quan đến Tú Công Chúa hay không.
- Lý Lộ Từ, cậu đi xem đi…
Bởi vì Lý Lộ Từ là con trai, lại là anh trai của Lý Bán Trang, cho nên An Tri Thủy quả quyết ra lệnh.
- Đợi chút…
Lý Lộ Từ cố liếc nhìn cơ thể trắng nõn mềm mại kia nhưng vẫn không quên được cặp đùi thon dài của An Tri Thủy, quả nhiên rất đẹp, tuyệt đối khiến đội cổ vũ thích mặc váy ngắn của trường phải ngượng ngùng… An Tri Thủy chưa bao giờ mặc váy ngắn trên đầu gối, toàn bộ đều là loại trung hoặc dài, cũng chưa từng mặc qua quần sooc, những thứ đó đều không có trong tủ quần áo của bạn lớp trưởng đoan chính.
Làn da nõn nà kia, dưới ánh nắng mặt trời chắc chắn sẽ tán phát hào quang hấp dẫn, Lý Lộ Từ có chút nghẹt thở, nếu như không phải bộ dạng sợ hãi của hai cô gái khiến hắn không thể tưởng tượng thì e rằng bây giờ đã không thể chịu nổi.
Hắn bây giờ không có cách nào đứng dậy bởi vì hắn không mặc quần lót, trần truồng ngâm mình trong hồ nước.
An Tri Thủy lúc này mới nghĩ đến tình trạng hiện tại, ngượng ngùng nấp sau lưng Lý Bán Trang.
- Lý Lộ Từ, nhắm mắt lại!
Lý Lộ Từ không nhắm mắt, mặc dù mặc vẫn hơi đỏ nhưng nghĩ đến việc An Tri Thủy căn bản không biết lúc nãy lúc đã bị lộ hết, làm bộ thản nhiên nói:
- Mình chỉ nhìn thấy đầu của cậu thôi mà, cậu căng thẳng gì chứ?
- Đúng vậy, chị còn quấn khăn tắm nữa chứ.
Lý Bán Trang kì thực cũng ngượng, nhưng dù sao cô vẫn còn mặc quần bơi, còn An Tri Thủy dưới lớp khăn tắm kia chẳng có gì.
Anh trai tóm lại vẫn là anh trai, mặc dù đêm qua bị hắn sờ cảm thấy rất kì cục, nhưng dù sao cũng không căng thẳng bằng An Tri Thủy.
An Tri Thủy lúc này mới trấn tĩnh lại một chút, nhưng vẫn trốn sau lưng Lý Bán Trang, hối hận vì mình đã nhảy xuống… Nhưng tại sao Lý Lộ Từ lại bảo mình nhảy xuống?
- Lý Tử, giúp anh mang khăn tắm đến đây.
Lý Lộ từ biết không thể trông cậy vào An Tri Thủy, nói không chừng lát nữa còn phải tự mình đổi chỗ tắm.
Lý Bán Trang do dự, lúc nãy còn đỡ, nhưng bây giờ khăn tắm trên người đã ướt sũng, dán chặt vào người, trèo lên liệu có hở không?
Cô còn đang do dự thì An Tri Thủy đã phản đối trước:
- Không được, em ấy còn phải che cho mình.
- Cậu sợ mình làm gì? Mình có phải lưu manh đâu.
Lý Lộ Từ nhìn thấy bộ dạng lo lắng của cô, dở khóc dở cười, phòng hỏa phòng trộm phòng Lý Lộ Từ sao?
Đúng vậy, sợ cái gì chứ? Chỉ là xấu hổ thôi, không ngờ lại ngâm nước nóng cùng một cậu con trai trong khi đến bể bơi công cộng cô cũng không đi, đừng nói hồ nước nóng nhỏ như thế này, bản thân thì chẳng mặc gì, không phải sợ mà là ngượng mới đúng.
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một lúc.
- Cậu quay mặt đi, mình và Bán Trang cùng đi lấy.
- Còn phải nhắm mắt nữa.
Lý Bán Trang giúp An Tri Thủy bổ sung.
Lý Lộ Từ không biết làm thế nào, đành phải quay sang chỗ khác.
An Tri Thủy liên tục quan sát hắn, nhưng lúc Lý Lộ Từ quay người, bởi vì vướng mép hồ nên đầu gối co lên, thân thể hắn hơi nổi, đương nhiên An Tri Thủy cũng nhìn thấy mông hắn.
Trời ơi, mù mắt mất! An Tri Thủy vội vàng nhắm mắt, hai má nóng ran.
- Đi nào, chị nhắm mắt làm gì?
Lý Bán Trang cũng không biết làm gì với cô, vốn dĩ là chị nhưng có lúc cô ấy trẻ con chẳng khác gì An Nam Tú, may mà phần lớn thời gian còn lại cô ấy tương đối trưởng thành và điềm đạm.
An Tri Thủy vội vàng bò lên khỏi hồ nước, mở mắt, vừa giữ phần trên, vừa ép chặt phần dưới, đợi Lý Bán Trang đi lấy khăn tắm.
Lý Bán Trang ném khăn tắm vào, rồi lại chạy ra, vì một Lý Lộ Từ ướt sũng sắp xuất hiện.
- Hai người mau đi ngâm mình đi, ướt sũng như vậy dễ cảm lạnh lắm.
Lý lộ Từ không dám nhìn hai cơ thể đang tỏa hào quang, chiếc khăn tắm ướt nhẹp trên người để lộ hết đường cong của họ, Lý Bán Trang còn đỡ, hắn nhìn quen rồi, lại là em gái nên không nghĩ nhiều, cũng không sản sinh suy nghĩ gì khác, nhưng An Tri Thủy, không lẽ cô không biết bộ dạng run rẩy, sợ hãi, che che đậy đậy kia khiến cô càng thêm mê hoặc sao?
Không muốn để xảy ra việc gì, Lý Lộ Từ thúc giục hai người xuống nước, còn mình cầm khăn lau qua người, cho dù cơ thể cường tráng, nhưng một khi đã dính nước ấm trên người, chỉ cần hơi lạnh một chút, cảm giác cực kì khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.