Chương 5: Trông Tôi Giống Giang Hồ?
Đường Nguyệt Y
21/04/2022
An Kỳ trở về nhà đã hơn 2 giờ chiều.. Hôm nay quán cà phê cô đang làm đóng cửa nên được về sớm nhưng cô chẳng mấy vui vẻ vì không đi làm đồng nghĩa với việc hôm nay thất thu, đành phải mang cái vẻ mặt ủ rủ về nhà.
"Ngoại ơi.. con về rồi."
[ Rầm]
Sau câu thông báo không được lạc quan cho lắm từ miệng An Kỳ là tiếng đóng cửa vang lên như muốn rung chuyển luôn cả căn nhà.
Quăng chiếc ba lô lên bàn học, ngồi phịch xuống ghế, một tay cô chóng cằm nét mặt chán nản, vô tình nhìn thấy thẻ học sinh nằm ngổn ngang trong góc bàn cô liền hậm hực cầm lên mắng không thương tiếc.
"Cũng tại mày mà hôm nay tao bị phạt, cũng tại mày mà hôm nay tao phải leo rèo vào trường, cũng tại mày mà mà mà... aizz cái thứ đáng ghét."1
Chu môi lên mắng xong còn chưa hả giận, cô thẳng tay quăng luôn ra phía cửa, ai ngờ vô tình lại va vào mặt ai kia vừa từ ngoài đi vào mà cô vẫn chưa hề hay biết.
Trình Hạo Phong nhặt chiếc thẻ lên, đi đến chỗ An Kỳ đang nằm dài ườn trên bàn học đặt chiếc thẻ về vị trí cũ rồi trầm giọng hỏi.
"Đang không vui?"
"Chứ còn gì nữa.. Sáng nay đi vội quá quên mang theo thẻ làm hại bảo vệ không cho vào cổng, buộc tôi phải leo rào vào.. bẩn hết quần áo."
An Kỳ bật người ngồi dậy trả lời anh nguyên một tràn rồi bĩu môi ấm ức.
"Tại tôi nên cô dậy trễ?"
Câu hỏi của anh làm cô lắng đọng, thu lại nét mặt như bánh bao đang có rồi mới nghiêm túc đáp trả.
"Cũng không hẳn là tại anh, tôi cũng không có bị trễ học tại quên mang theo thẻ thôi.. Mà anh đã khỏe chưa?"
Dứt lời ánh mắt An Kỳ đã thăm dò từ dưới lên trên người Trình Hạo Phong, anh còn chưa trả lời đã nghe cô nói tiếp.
"Thần sắc trông tốt thế này chắc là khỏe nhiều rồi ha."
" Ừm."
Trình Hạo Phong thờ ơ trả lời cô rồi tùy tiện chọn một quyển sách đi đến ngồi xuống giường lật ra xem.
An Kỳ quay lại nhìn anh mãi một lúc sau bảy bảy bốn chín lần suy đi nghĩ lại cô mới dè dặt hỏi anh những thắc mắc trong lòng mình.
"Anh bị cướp hả?"
Cô lựa chọn từ ngữ dễ nghe nhất để hỏi, vì sợ anh sẽ nổi giận nhưng đáp lại cô chỉ là nét mặt lạnh và câu trả lời vô cùng ngắn gọn.
" Bị ám sát."
" BỊ ÁM SÁT?"
An Kỳ hoảng hốt lặp lại câu trả của anh, biết mình đã làm lố cô vội chỉnh lại tone giọng nhẹ nhàng hơn khẽ hỏi tiếp ánh mắt nhìn anh cũng trở nên dè dặt.
"Vậy.. anh không phải giang hồ đó chứ?"
Trình Hạo Phong khẽ nhếch môi, đặt quyển sách sang một bên anh nhìn thẳng vào mắt An Kỳ thản nhiên nói.
" Trông tôi giống giang hồ?"
An Kỳ bất giác lại lúng túng, cô gãi gãi đầu quay mặt sang hướng khác trốn tránh ánh mắt mị hoặc kia.
"Tôi...tôi đâu có nói anh giống giang hồ.
Sao đột nhiên lại nóng thế nhờ.. tôi ra ngoài cho thoáng đây."
Lơ đảng nói xong An Kỳ liền tìm ngay lí do chuồn ra ngoài, nếu tiếp tục ở lại chỉ sợ tảng băng khổng lồ kia sẽ đè chết cô mất.
Nhìn điệu bộ ngây ngây ngô ngô của An Kỳ không hiểu sao từ khóe miệng Trình Hạo Phong lại thoáng hiện ra ý cười điều mà trước nay chưa từng xuất hiện.
Nói đến Trình Hạo Phong, anh chính là con người lập dị, tính tình lạnh lùng tàn khốc.
Tuy chỉ mới 24 tuổi nhưng anh đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Mẹ mất khi anh mới năm tuổi, vừa tròn một năm sau thì Trình Hạo Bân ba anh tái hôn cùng người phụ nữ khác.
Kể từ đó anh trở nên lạnh nhạt, ít nói... Những trận đòn roi từ dì ghẻ khiến anh càng hận ba mình hơn, hận ông mê muội lời ngon mật ngọt từ người phụ nữ đó mà nhiều lần không tin tưởng chính con ruột mình.
Anh thờ ơ sống với họ đến khi 16 tuổi thì qua Pháp du học. Trải qua 8 năm sống nơi xứ người bằng sự thông minh, bản lĩnh và lòng tự tin của bản thân anh đã trở thành vị Chủ Tịch trẻ khi tuổi đời chỉ mới 24.
Ba tháng trước anh quyết định chuyển hết công việc trở về nước để được gần mẹ mình hơn, vì quê hương anh ở đây còn có nền mộ của người mẹ quá cố không người chăm nom.
Nhưng sự xuất hiện của Trình Hạo Phong vô tình lại trở thành cái gai trong mắt của Thục Huệ và Trình Thế Vỹ người em cùng cha khác mẹ với anh.
Họ cho rằng anh quay về là để tranh giành gia sản nên muốn diệt cỏ tận gốc thuê người ra tay trừ khử anh tránh đêm dài lắm mộng.
Hôm đó anh đến gần đây thăm mộ của mẹ mình nên không gọi ám vệ theo.. thế là đã có cơ hội cho bọn họ ra tay không ngờ trong lúc nguy cấp lại gặp được Lý An Kỳ, người con gái sẽ lật cuộc sống của anh sang một trang mới.
- ---------------
Nhớ like+ theo dỗi truyện để đồng hành cùng mình nhé! ????
"Ngoại ơi.. con về rồi."
[ Rầm]
Sau câu thông báo không được lạc quan cho lắm từ miệng An Kỳ là tiếng đóng cửa vang lên như muốn rung chuyển luôn cả căn nhà.
Quăng chiếc ba lô lên bàn học, ngồi phịch xuống ghế, một tay cô chóng cằm nét mặt chán nản, vô tình nhìn thấy thẻ học sinh nằm ngổn ngang trong góc bàn cô liền hậm hực cầm lên mắng không thương tiếc.
"Cũng tại mày mà hôm nay tao bị phạt, cũng tại mày mà hôm nay tao phải leo rèo vào trường, cũng tại mày mà mà mà... aizz cái thứ đáng ghét."1
Chu môi lên mắng xong còn chưa hả giận, cô thẳng tay quăng luôn ra phía cửa, ai ngờ vô tình lại va vào mặt ai kia vừa từ ngoài đi vào mà cô vẫn chưa hề hay biết.
Trình Hạo Phong nhặt chiếc thẻ lên, đi đến chỗ An Kỳ đang nằm dài ườn trên bàn học đặt chiếc thẻ về vị trí cũ rồi trầm giọng hỏi.
"Đang không vui?"
"Chứ còn gì nữa.. Sáng nay đi vội quá quên mang theo thẻ làm hại bảo vệ không cho vào cổng, buộc tôi phải leo rào vào.. bẩn hết quần áo."
An Kỳ bật người ngồi dậy trả lời anh nguyên một tràn rồi bĩu môi ấm ức.
"Tại tôi nên cô dậy trễ?"
Câu hỏi của anh làm cô lắng đọng, thu lại nét mặt như bánh bao đang có rồi mới nghiêm túc đáp trả.
"Cũng không hẳn là tại anh, tôi cũng không có bị trễ học tại quên mang theo thẻ thôi.. Mà anh đã khỏe chưa?"
Dứt lời ánh mắt An Kỳ đã thăm dò từ dưới lên trên người Trình Hạo Phong, anh còn chưa trả lời đã nghe cô nói tiếp.
"Thần sắc trông tốt thế này chắc là khỏe nhiều rồi ha."
" Ừm."
Trình Hạo Phong thờ ơ trả lời cô rồi tùy tiện chọn một quyển sách đi đến ngồi xuống giường lật ra xem.
An Kỳ quay lại nhìn anh mãi một lúc sau bảy bảy bốn chín lần suy đi nghĩ lại cô mới dè dặt hỏi anh những thắc mắc trong lòng mình.
"Anh bị cướp hả?"
Cô lựa chọn từ ngữ dễ nghe nhất để hỏi, vì sợ anh sẽ nổi giận nhưng đáp lại cô chỉ là nét mặt lạnh và câu trả lời vô cùng ngắn gọn.
" Bị ám sát."
" BỊ ÁM SÁT?"
An Kỳ hoảng hốt lặp lại câu trả của anh, biết mình đã làm lố cô vội chỉnh lại tone giọng nhẹ nhàng hơn khẽ hỏi tiếp ánh mắt nhìn anh cũng trở nên dè dặt.
"Vậy.. anh không phải giang hồ đó chứ?"
Trình Hạo Phong khẽ nhếch môi, đặt quyển sách sang một bên anh nhìn thẳng vào mắt An Kỳ thản nhiên nói.
" Trông tôi giống giang hồ?"
An Kỳ bất giác lại lúng túng, cô gãi gãi đầu quay mặt sang hướng khác trốn tránh ánh mắt mị hoặc kia.
"Tôi...tôi đâu có nói anh giống giang hồ.
Sao đột nhiên lại nóng thế nhờ.. tôi ra ngoài cho thoáng đây."
Lơ đảng nói xong An Kỳ liền tìm ngay lí do chuồn ra ngoài, nếu tiếp tục ở lại chỉ sợ tảng băng khổng lồ kia sẽ đè chết cô mất.
Nhìn điệu bộ ngây ngây ngô ngô của An Kỳ không hiểu sao từ khóe miệng Trình Hạo Phong lại thoáng hiện ra ý cười điều mà trước nay chưa từng xuất hiện.
Nói đến Trình Hạo Phong, anh chính là con người lập dị, tính tình lạnh lùng tàn khốc.
Tuy chỉ mới 24 tuổi nhưng anh đã trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống. Mẹ mất khi anh mới năm tuổi, vừa tròn một năm sau thì Trình Hạo Bân ba anh tái hôn cùng người phụ nữ khác.
Kể từ đó anh trở nên lạnh nhạt, ít nói... Những trận đòn roi từ dì ghẻ khiến anh càng hận ba mình hơn, hận ông mê muội lời ngon mật ngọt từ người phụ nữ đó mà nhiều lần không tin tưởng chính con ruột mình.
Anh thờ ơ sống với họ đến khi 16 tuổi thì qua Pháp du học. Trải qua 8 năm sống nơi xứ người bằng sự thông minh, bản lĩnh và lòng tự tin của bản thân anh đã trở thành vị Chủ Tịch trẻ khi tuổi đời chỉ mới 24.
Ba tháng trước anh quyết định chuyển hết công việc trở về nước để được gần mẹ mình hơn, vì quê hương anh ở đây còn có nền mộ của người mẹ quá cố không người chăm nom.
Nhưng sự xuất hiện của Trình Hạo Phong vô tình lại trở thành cái gai trong mắt của Thục Huệ và Trình Thế Vỹ người em cùng cha khác mẹ với anh.
Họ cho rằng anh quay về là để tranh giành gia sản nên muốn diệt cỏ tận gốc thuê người ra tay trừ khử anh tránh đêm dài lắm mộng.
Hôm đó anh đến gần đây thăm mộ của mẹ mình nên không gọi ám vệ theo.. thế là đã có cơ hội cho bọn họ ra tay không ngờ trong lúc nguy cấp lại gặp được Lý An Kỳ, người con gái sẽ lật cuộc sống của anh sang một trang mới.
- ---------------
Nhớ like+ theo dỗi truyện để đồng hành cùng mình nhé! ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.