Chương 3:
T-aki (Aki)
25/08/2021
Lạc Giao không dám nói lên câu gì chỉ đành ngậm ngùi bước ra khỏi phòng trong cay đắng.
Cô xuống nhà phóng chiếc moto thật nhanh ra đường đi giải sầu thì....."Ai uiiiii!!"
Thì ra là Lạc Tâm Giao đã bị đâm trúng chiếc xe ô tô có màu đen,cô giật mình nhìn chiếc ô tô này,đây là chiếc ô tô trên thế giới mới có hai cái vô cùng là đắt đỏ giới nhà giàu tranh nhau mua cũng khó,bất ngờ hơn nữa đây là chiếc ô tô nằm trong danh sách do Lạc Tâm Giao TỰ THIẾT KẾ của công ty H-P ba mình,cô vô cùng tò mò ai là người đã sở hữu nó nhỉ?
Cô bị ngã xuống đường cùng chiếc moto của mình,may mắn là chiếc xe ô tô kia không bị xước quá nhiều,chỉ bị một vết nhỏ vì cú đâm của cô khá nguy hiểm may mà lách đi được một tý không thì không chỉ chủ xe đau mà chắc tim cô cũng đau luôn quá đó là chiếc ô tô lấy đi rất nhiều chất xám của Lạc Giao mà.
Tên lái xe bước xuống chẳng thèm dòm ngó cô mà chỉ để ý con xe của hắn:" Đưa cho tôi 500 triệu"
...............
"NÀY CÔ KIA!!!"-Hắn ngạo mạn quát.
"CÁI GÌ? ĐIÊN HẢ?"-Lạc Giao ngẩn người.
"Vết xước bé tý như này mà anh đòi 500 triệu? Cướp à?"
"Chứ cô nghĩ con xe đắt đỏ như thế này của tôi là bao nhiêu? Một vết xước nhỏ cũng phải lên đến hàng tỷ ấy chứ,nhìn cô như này tôi lấy 500 là quá rẻ rồi,có tin tôi đi kiện luôn không?"-Hắn ta khinh cười-" Loại nghèo như cô lại không có tiền chứ gì? Cô có thể bán nhà trả mà?"
Lạc Giao cô không phải là con người không biết chịu trách nhiệm mọi việc khi mình làm ra nhưng với con người hống hách như thế này thì cô khinh,rất khinh!
Cô vẫn không nói gì,lại gần chiếc xe moto của mình nâng xe lên rồi cầm chiếc mũ bảo hiểm định đội vào thì bị tên lái xe đó hất ra.
Lạc Tâm Giao bực mình quay ra quát vào mặt hắn:" Anh làm cái gì vậy?"
"Tôi nói mà cô không nghe tiếng à?hay điếc? Đền trả tôi!"
Lạc Tâm Giao:" Vậy anh đền trả tôi tiền viện phí đau chân đi"
"Chính xe cô đâm vào xe tôi mà?cô đừng ăn vạ thế chứ?"
Lạc Tâm Giao:" Ăn vạ?Anh xi nhan quẹo trái rồi cuối cùng anh quẹo phải? Vậy tôi nên đền tiền chữa xe hay chữa cái mắt để ở mông của anh nhỉ?"
"Cô...cô..."
Hắn ta dựng họng không nói được gì.
Một người đàn ông cao ráo lịch lãm nhìn tầm m85-90 gì đấy bước ra từ chiếc xe màu đen đó từ ghế sau,mặt mũi sáng sủa điển trai khiến ai nhìn cũng phải cảm nắng ngay từ lần gặp đầu tiên tiến lại gần chỗ hai con người kia đang cãi nhau,hỏi:
"Có chuyện gì?"
Tên lái xe đó ngay lập tức như vớ được người trợ giúp:" Thưa thiếu gia,cô ta đâm trúng xe mình mà không chịu trả tiền sửa xe"
Tần Thiệu Phong nhìn chiếc xe của mình đúng là có bị trầy một vệt nhỏ.
"Cô tính sao?"
"Tính gì?"-Lạc Tâm Giao tỉnh bơ hỏi lại hắn.
"Tôi không muốn để thiếu gia nhà tôi đôi co dài dòng với cô đâu,đưa tôi 500 triệu!"-Tên tài xế lên mặt.
Lạc Giao nhìn tên tài xế một lúc không nói gì rồi cầm một cọc tiền từ cốp xe ra vung thẳng vào người hắn:" Chút tiền này chẳng là gì với tôi cả,cũng không phải tôi tiếc tiền mà là tôi thật sự không muốn nó vào phải tay cái người ngạo mạn hống hách như anh đấy! TIỀN ĐÂY VÀ CÚT!"
Hắn ta cười lại:" Cũng biết điều đấy,nhưng nên chỉnh đốn lại lời nói đi cô em"
Tên tài xế cầm tiền mà không một tý liêm sỉ nào.
Lạc Tâm Giao nhếch môi lắc đầu tỏ ý khinh bỉ:" đồ hám tiền"
Mặc dù nói thoáng qua nhưng là do cô vẫn để tên tài xế đó nghe thấy.
"Cô kia,cô nói gì cơ?"
Lạc Tâm Giao quay lại nhìn:" Không lẽ anh nghĩ tôi nói thiếu gia của nhà anh?"
Từ nãy đến giờ Thiệu Phong chẳng nói được câu nào toàn là đứng nhìn hai con người kia cãi nhau mà phát ngán.
"À quên tôi không nói với cô đừng có mà đắc tội,đây là Tần Thiệu Phong thiếu gia của Tần Thị đấy đừng mà hỗn xược"
Cô xuống nhà phóng chiếc moto thật nhanh ra đường đi giải sầu thì....."Ai uiiiii!!"
Thì ra là Lạc Tâm Giao đã bị đâm trúng chiếc xe ô tô có màu đen,cô giật mình nhìn chiếc ô tô này,đây là chiếc ô tô trên thế giới mới có hai cái vô cùng là đắt đỏ giới nhà giàu tranh nhau mua cũng khó,bất ngờ hơn nữa đây là chiếc ô tô nằm trong danh sách do Lạc Tâm Giao TỰ THIẾT KẾ của công ty H-P ba mình,cô vô cùng tò mò ai là người đã sở hữu nó nhỉ?
Cô bị ngã xuống đường cùng chiếc moto của mình,may mắn là chiếc xe ô tô kia không bị xước quá nhiều,chỉ bị một vết nhỏ vì cú đâm của cô khá nguy hiểm may mà lách đi được một tý không thì không chỉ chủ xe đau mà chắc tim cô cũng đau luôn quá đó là chiếc ô tô lấy đi rất nhiều chất xám của Lạc Giao mà.
Tên lái xe bước xuống chẳng thèm dòm ngó cô mà chỉ để ý con xe của hắn:" Đưa cho tôi 500 triệu"
...............
"NÀY CÔ KIA!!!"-Hắn ngạo mạn quát.
"CÁI GÌ? ĐIÊN HẢ?"-Lạc Giao ngẩn người.
"Vết xước bé tý như này mà anh đòi 500 triệu? Cướp à?"
"Chứ cô nghĩ con xe đắt đỏ như thế này của tôi là bao nhiêu? Một vết xước nhỏ cũng phải lên đến hàng tỷ ấy chứ,nhìn cô như này tôi lấy 500 là quá rẻ rồi,có tin tôi đi kiện luôn không?"-Hắn ta khinh cười-" Loại nghèo như cô lại không có tiền chứ gì? Cô có thể bán nhà trả mà?"
Lạc Giao cô không phải là con người không biết chịu trách nhiệm mọi việc khi mình làm ra nhưng với con người hống hách như thế này thì cô khinh,rất khinh!
Cô vẫn không nói gì,lại gần chiếc xe moto của mình nâng xe lên rồi cầm chiếc mũ bảo hiểm định đội vào thì bị tên lái xe đó hất ra.
Lạc Tâm Giao bực mình quay ra quát vào mặt hắn:" Anh làm cái gì vậy?"
"Tôi nói mà cô không nghe tiếng à?hay điếc? Đền trả tôi!"
Lạc Tâm Giao:" Vậy anh đền trả tôi tiền viện phí đau chân đi"
"Chính xe cô đâm vào xe tôi mà?cô đừng ăn vạ thế chứ?"
Lạc Tâm Giao:" Ăn vạ?Anh xi nhan quẹo trái rồi cuối cùng anh quẹo phải? Vậy tôi nên đền tiền chữa xe hay chữa cái mắt để ở mông của anh nhỉ?"
"Cô...cô..."
Hắn ta dựng họng không nói được gì.
Một người đàn ông cao ráo lịch lãm nhìn tầm m85-90 gì đấy bước ra từ chiếc xe màu đen đó từ ghế sau,mặt mũi sáng sủa điển trai khiến ai nhìn cũng phải cảm nắng ngay từ lần gặp đầu tiên tiến lại gần chỗ hai con người kia đang cãi nhau,hỏi:
"Có chuyện gì?"
Tên lái xe đó ngay lập tức như vớ được người trợ giúp:" Thưa thiếu gia,cô ta đâm trúng xe mình mà không chịu trả tiền sửa xe"
Tần Thiệu Phong nhìn chiếc xe của mình đúng là có bị trầy một vệt nhỏ.
"Cô tính sao?"
"Tính gì?"-Lạc Tâm Giao tỉnh bơ hỏi lại hắn.
"Tôi không muốn để thiếu gia nhà tôi đôi co dài dòng với cô đâu,đưa tôi 500 triệu!"-Tên tài xế lên mặt.
Lạc Giao nhìn tên tài xế một lúc không nói gì rồi cầm một cọc tiền từ cốp xe ra vung thẳng vào người hắn:" Chút tiền này chẳng là gì với tôi cả,cũng không phải tôi tiếc tiền mà là tôi thật sự không muốn nó vào phải tay cái người ngạo mạn hống hách như anh đấy! TIỀN ĐÂY VÀ CÚT!"
Hắn ta cười lại:" Cũng biết điều đấy,nhưng nên chỉnh đốn lại lời nói đi cô em"
Tên tài xế cầm tiền mà không một tý liêm sỉ nào.
Lạc Tâm Giao nhếch môi lắc đầu tỏ ý khinh bỉ:" đồ hám tiền"
Mặc dù nói thoáng qua nhưng là do cô vẫn để tên tài xế đó nghe thấy.
"Cô kia,cô nói gì cơ?"
Lạc Tâm Giao quay lại nhìn:" Không lẽ anh nghĩ tôi nói thiếu gia của nhà anh?"
Từ nãy đến giờ Thiệu Phong chẳng nói được câu nào toàn là đứng nhìn hai con người kia cãi nhau mà phát ngán.
"À quên tôi không nói với cô đừng có mà đắc tội,đây là Tần Thiệu Phong thiếu gia của Tần Thị đấy đừng mà hỗn xược"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.