Chương 24: Về nhà ba chơi (3)
Linh Thất
02/03/2024
Ba vừa nói dứt câu thì Lý Vũ đã trả lời: “Mấy anh em tụi con lúc nào mà chả về thăm ba đâu, chỉ có riêng…” Lý Vũ áp a ấp úng đang nói thì nhìn qua bên Lý Hà, Lý Hà cũng hiểu là Lý Vũ đang nói mình thì cô liền đưa tay ra nhéo vào tay Lý Vũ một cái rồi nói:
“Ý anh nói là em không thường xuyên về thăm ba chứ gì, hớ em nói cho anh biết đúng là anh về thăm ba nhiều hơn em thật nhưng đã chắc gì anh thương ba hơn em đâu chứ.”
Ba bất lực với hai người này nên chỉ biết lắc đầu rồi can ngăn hai người: “Thôi được rồi, được rồi ai cũng thương ba, ai cũng về thăm ba hết được chưa, đừng cự cải với nhau nữa nhất là con đó Lý Vũ, lúc nào thấy Lý Hà thì cũng chọc con bé cho nó tức giận lên rồi một hồi đi năng nỉ, ỉ ôi, xin lỗi đến lúc con bé không tha cho thì lại vào bảo ba giản hoà giùm con.”
Ba vừa dứt lời thì Lý Thường đã tiếp lời nói đâm chọc Lý Vũ: “Ôi ba, đâu phải ba không biết tính khí của anh ấy đâu chứ, nhưng chắc là ở công ty trêu hoa ghẹo nguyệt không đủ nên mới về gặp Lý Hà là trêu em ấy.”
Lý Thường vừa dứt câu thì nhìn qua Lý Vũ đã thấy anh lườm mình với ánh mắt đầy sát khí, Lý Thường biết mình đã nói hơi lố nên vội kéo Lý Đạt và Lý Mạc xích lại gần mình làm bia chắn đạn, ba và Lý Hà thấy vậy thì liền cười vui vẻ rồi chợt Lý Hà nhớ ra gì đó nên quay sang nhìn người phụ nữ mà ba đưa về rồi lại nhìn ba mà hỏi:
“À mà ba này, dì mà ba đưa về là ai vậy ạ giới thiệu cho bọn con biết được không.”
Ba nghe Lý Hà hỏi thì mới chợt nhớ ra là mình chưa giỏi thiệu với mấy đứa nhỏ, nên liền vội nắm tay của người phụ nữ đó xích lại gần mình rồi nói: “À ba quên là chưa giới thiệu với bọn con, đây là dì Lưu là bạn cũ thời đại học của ba, dì ấy mới về nước được hai ba ngày thôi, hôm nay gặp nhau ở bên ngoài nên đi dạo một lúc rồi ba kêu dì ấy về nhà chơi luôn, mà ba cũng không ngờ là mấy đứa lại có mặt ở nhà nên nãy giờ mãi mê nói chuyện mà quên giới thiệu.”
Dì Lưu nghe ba của Lý Hà giới thiệu về mình xong thì cũng vui vẻ chào hỏi: “Chào tụi con, hôm nay lại làm phiền cả nhà như vậy mấy đứa đừng trách dì nha.”
Lý Hà thấy dì Lưu thân thiện như vậy thì liền đi tới khoác lấy cánh tay của dì rồi nói: “Không sao đâu ạ, dì qua thường xuyên cũng được không làm phiền gì hết đâu, à đúng rồi bọn con có chuẩn bị cơm rồi dì vào ăn chung cho vui nha.”
Không đợi dì Lưu trả lời thì Lý Hà đã vội kéo dì Lưu đi lại bàn ăn, những người khác chỉ biết cười rồi đi theo ngay phía sau dì Lưu và Lý Hà, suốt nguyên một buổi ăn Lý Hà luôn quan sát những động thái của ba và dì Lưu và Lý Hà cũng đã xác định sẽ đẩy thuyền cho hai người để có người bầu bạn với ba những lúc mà Lý Hà và các anh không có ở nhà, và cũng khiến ba đã nhớ nhung mẹ một phần nào.
Sau buổi ăn thì Lý Hà phụ các anh dọn dẹp xong thì xin phép lên trên phòng trước để thu dọn một số đồ, Lý Vũ, Lý Thường, Lý Đạt và Lý Mạc cũng hiểu ý nên cũng xin phép lên phòng trước, để lại không gian riêng tư cho ba và dì Lưu nói chuyện ôn lại những chuyện cũ với nhau.
“Ý anh nói là em không thường xuyên về thăm ba chứ gì, hớ em nói cho anh biết đúng là anh về thăm ba nhiều hơn em thật nhưng đã chắc gì anh thương ba hơn em đâu chứ.”
Ba bất lực với hai người này nên chỉ biết lắc đầu rồi can ngăn hai người: “Thôi được rồi, được rồi ai cũng thương ba, ai cũng về thăm ba hết được chưa, đừng cự cải với nhau nữa nhất là con đó Lý Vũ, lúc nào thấy Lý Hà thì cũng chọc con bé cho nó tức giận lên rồi một hồi đi năng nỉ, ỉ ôi, xin lỗi đến lúc con bé không tha cho thì lại vào bảo ba giản hoà giùm con.”
Ba vừa dứt lời thì Lý Thường đã tiếp lời nói đâm chọc Lý Vũ: “Ôi ba, đâu phải ba không biết tính khí của anh ấy đâu chứ, nhưng chắc là ở công ty trêu hoa ghẹo nguyệt không đủ nên mới về gặp Lý Hà là trêu em ấy.”
Lý Thường vừa dứt câu thì nhìn qua Lý Vũ đã thấy anh lườm mình với ánh mắt đầy sát khí, Lý Thường biết mình đã nói hơi lố nên vội kéo Lý Đạt và Lý Mạc xích lại gần mình làm bia chắn đạn, ba và Lý Hà thấy vậy thì liền cười vui vẻ rồi chợt Lý Hà nhớ ra gì đó nên quay sang nhìn người phụ nữ mà ba đưa về rồi lại nhìn ba mà hỏi:
“À mà ba này, dì mà ba đưa về là ai vậy ạ giới thiệu cho bọn con biết được không.”
Ba nghe Lý Hà hỏi thì mới chợt nhớ ra là mình chưa giỏi thiệu với mấy đứa nhỏ, nên liền vội nắm tay của người phụ nữ đó xích lại gần mình rồi nói: “À ba quên là chưa giới thiệu với bọn con, đây là dì Lưu là bạn cũ thời đại học của ba, dì ấy mới về nước được hai ba ngày thôi, hôm nay gặp nhau ở bên ngoài nên đi dạo một lúc rồi ba kêu dì ấy về nhà chơi luôn, mà ba cũng không ngờ là mấy đứa lại có mặt ở nhà nên nãy giờ mãi mê nói chuyện mà quên giới thiệu.”
Dì Lưu nghe ba của Lý Hà giới thiệu về mình xong thì cũng vui vẻ chào hỏi: “Chào tụi con, hôm nay lại làm phiền cả nhà như vậy mấy đứa đừng trách dì nha.”
Lý Hà thấy dì Lưu thân thiện như vậy thì liền đi tới khoác lấy cánh tay của dì rồi nói: “Không sao đâu ạ, dì qua thường xuyên cũng được không làm phiền gì hết đâu, à đúng rồi bọn con có chuẩn bị cơm rồi dì vào ăn chung cho vui nha.”
Không đợi dì Lưu trả lời thì Lý Hà đã vội kéo dì Lưu đi lại bàn ăn, những người khác chỉ biết cười rồi đi theo ngay phía sau dì Lưu và Lý Hà, suốt nguyên một buổi ăn Lý Hà luôn quan sát những động thái của ba và dì Lưu và Lý Hà cũng đã xác định sẽ đẩy thuyền cho hai người để có người bầu bạn với ba những lúc mà Lý Hà và các anh không có ở nhà, và cũng khiến ba đã nhớ nhung mẹ một phần nào.
Sau buổi ăn thì Lý Hà phụ các anh dọn dẹp xong thì xin phép lên trên phòng trước để thu dọn một số đồ, Lý Vũ, Lý Thường, Lý Đạt và Lý Mạc cũng hiểu ý nên cũng xin phép lên phòng trước, để lại không gian riêng tư cho ba và dì Lưu nói chuyện ôn lại những chuyện cũ với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.