Vợ Tôi Mỗi Ngày Đều Giả Nghèo

Chương 36: Mỹ nữ kín mít

Kiển Kinh Lạc

06/01/2022

Sáng sớm hôm sau, sau khi hai người rời giường, đồng thời ngồi liệt ở trên ghế.

À, Tối hôm qua đã hứa gì ấy nhỉ?!

Hình như, đối phương hứa là đồng ý với yêu cầu của mình rồi a!

"A Lê, đừng quên livestream nha, hôm nay em đi tìm Vũ Huân để bàn bạc xem việc xử lý kênh livestream thế nào." Vu Tư Linh nhắc nhở nói.

Mặt Lê Nguyệt Uẩn như màu xanh lá rau, nói: "Uừ, em cũng sớm chuẩn bị cuộc thi người mẫu nữa nhé, chị sẽ đến hiện trường để cổ vũ cho em."

Hai người đồng thời gật đầu, buồn vui lẫn lộn mà ăn xong bữa sáng, lúc này mới người đi học người đi làm.

Lê Nguyệt Uẩn gần đây đều đi khảo sát quanh văn phòng, hơn nữa gần đây tính tình cũng tốt không ít, thường xuyên nở gương mặt tươi cười với mọi người, nhưng cũng đủ làm cho một đám người sợ tới mức kinh hồn bạt vía.

Vì thế có không ít người đều đồn đoán cô đang yêu đương, bên cạnh đó thì đi tìm Tư Vũ Đồng để nhiều chuyện.

Tư Vũ Đồng cũng không xác định có nên để lộ ra chuyện gì này hay không, nghĩ trái nghĩ phải, lỡ như cô để lộ lời đồn, các đồng nghiệp sau khi biết đều lan truyền bốn phía, vậy lão Lê tổng sẽ rất nhanh sẽ biết chuyện này.

Nghĩ thế, cô lập tức dán lại cái miệng nhiều chuyện của mình, ra vẻ cao thâm nói: "Lúc trước sư phụ là do mất cân bằng nội tiết tố, gần đây đã đến bệnh viện kiểm tra một chút rồi, đã điều trị khỏe, cho nên tâm trạng tốt."

"Mất cân bằng nội tiết tố?" Đồng nghiệp không khỏi lo lắng nói, "Có phải do thường xuyên thức khuya mà bị hay không? Có nghiêm trọng không, chuyện lúc nào? Chúng ta có lẽ nào cũng bị mất cân bằng hay không a?"

"Cũng không chắc." Tư Vũ Đồng thấy mọi người hỏi liên tục như vậy, hỏi kỹ càng mọi việc, còn buồn lo vô cớ, dứt khoát để mọi người đều câm miệng lại, nói: "Kỳ thật chuyện là thế này, em lén nói với mọi người, thật ra sư phụ em bị táo bón."

Lời này vừa nói ra, quả nhiên không còn ai hỏi nữa, mọi người thần sắc đều xấu hổ mà quay đầu nhìn trời.

Lúc này Tư Vũ Đồng mới hài lòng mà xoay người lại, giây tiếp theo liền cứng đờ người ra, lập tức ở tại chỗ biểu diễn một tràng quỳ lạy: "Sư phụ ới sư phụ ơi! Cung nghênh sư phụ đại giá quang lâm!"

Lê Nguyệt Uẩn liếc mắt nhìn cô một cái, lại nhìn về phía những người khác. Mọi người đồng loại tản ra trở về vị trí làm việc, trước khi đi còn không quên đạp thêm một cước: "Nha đầu Vũ Đồng này nha, miệng lưỡi càng ngày càng không giữ cửa, loại chuyện này sao có thể giáp mặt mà nói ra như vậy chứ, Lê tổng cô yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ không để lộ chuyện này đâu."

"Em cút vào đây cho tôi." Lê Nguyệt Uẩn ra lệnh xong, liền xoay người trở về văn phòng.

Tư Vũ Đồng khóc không ra nước mắt, bò dậy sau đó làm động tác cắt cổ với các đồng nghiệp, mới bỏ lại ánh mắt đang xem kịch vui của mọi người mà đi vào lò sát sinh.

"Sư phụ, bầu không khí thật lanh nha." Tư Vũ Đồng thật cẩn thận mà nói, "Ánh mắt của ngài cũng thật lạnh nha, ngài không yêu em sao? Em cũng là vì muốn giúp ngài bảo mật a, chẳng lẽ em không phải là cô học trò đáng yêu tri kỷ nhất của chị sao?"

"Bớt lươn lẹo." Lê Nguyệt Uẩn ngồi xuống chỗ ngồi, sau khi kiểm tra xong tình hình làm việc của cô, xác định không có vấn đề, mới thả cô đi.

Tư Vũ Đồng mới vừa đi tới cửa, liền nghe thấy cô nói: "Đợi đã."

"Còn có việc gì sao ạ?" Tư Vũ Đồng quay đầu lại, tất cung tất cung hỏi, sợ cô lại độc miệng mà trào phúng vài câu, mắng chửi mình xối xả.

Lê Nguyệt Uẩn há miệng định nói, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu.

Tư Vũ Đồng thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của cô, thì đoán ra được đại khái, lập tức chạy trở về, nhiều chuyện hỏi: "Sao sao? Sư nương không chịu đi cuộc thi người mẫu sao? Chị không biết nói thế nào để thuyết phục cô ấy?"

"Thuyết phục rồi, em ấy đồng ý rồi. " Lê Nguyệt Uẩn trả lời.

"Thuyết phục không ổn sao?" Tư Vũ Đông càng thêm nghi hoặc.

Lê Nguyệt Uẩn thở dài, khóe miệng cong xuống: "Chỉ là tôi cũng đồng ý với em ấy đi livestream rồi."

"Livestream cái gì?"

"Livestream khuân gạch." Đầu của Lê Nguyệt Uẩn chậm rãi cúi xuống, cuối cùng đụng vào cái bàn, cô cứ đập đạp vào bàn theo tiết tấu: "Vậy phải làm sao bây giờ, tôi phải livestream thế nào đây? Lỡ như bị người khác trông thấy, tôi còn có thể sống nổi không đây."

"Chuyện này..." Tư Vũ Đồng gãi đầu, tự hỏi một lát, nói, "Cũng không phải không có cách, sư phụ chị không phải có một người bạn học, việc làm ăn trong nhà chính là làm livestream sao?"

Lê Nguyệt Uẩn bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng bừng lên: "Đúng rồi! Tôi có cách rồi!"



--------------

Vu Tư Linh ngồi ở trong tiệm cà phê, bàn bạc với Sở Vũ Huân về việc livestream xong xuôi, Sở Vũ Huân lập tức ra tay chuẩn bị công việc hậu cần, bắt đầu lên kế hoạch làm quảng cáo.

Vu Tư Linh lại đem tờ poster lấy ra, thở dài: "Cậu nhìn đi, có thể dẫn tôi đi học ké chương trình học của người mẫu một khóa được không?"

Sở Vũ Huân kinh ngạc ngẩng đầu: "Người mẫu? Cậu không định làm diễn viên sao?"

"Đương nhiên là làm, chỉ là để ứng phó A Lê một chốc thôi." Vu Tư Linh ghé vào cạnh bàn, mặt héo úa: "Vậy phải làm sao bây giờ, nếu như phải đi thi đấu, chắc chắn sẽ bị người bên cạnh phát hiện a, nếu như không đi, A Lê sẽ rất đau lòng, chị ấy thật sự hy vọng tôi có thể giành được giải thưởng."

"Hai người các cậu thật là sinh ra chỉ dành cho nhau."Sở Vũ Huân cười thành tiếng, "Đều nỗ lực giúp đối phương tìm phương hướng."

"Có lẽ đây mới là tình yêu chăng, cùng nhau tiến tới." Vừa nói đến điều này, Vu Tư Linh lại vực dậy tinh thần, "Không sai, đều là bởi vì tình yêu a, tôi phải chăm chỉ học một chút trước mới được, cùng lắm là đến lúc trang điểm, xin chuyên viên trang điểm hóa trang cho tôi một gương mặt khác luôn."

Hai người đang nói chuyện, bên cạnh có một bóng người thần không biết quỷ không hay mà tiến lại, duỗi tay cầm lấy tờ poster: "Cuộc thi người mẫu? Vu Tư Linh. Cậu chắc không phải thật sự muốn tham gia cái này chứ?"

Vu Tư Linh quay đầu nhìn về phía Trương Dao Phi, gật đầu: "Đúng là thế, Ôi!"

"Chỉ dựa vào cậu?" Trương Dao Phi ghét bỏ mà nhìn nàng một cái: "Thôi dẹp đi, cậu sẽ sớm bị loại ở vòng sơ tuyển."

Vu Tư Linh bỗng nhiên phấn chấn tinh thần lên: Đúng rồi! Nàng chỉ cần bị loại ở vòng sơ tuyển thì không phải xong rồi sao! Đã thi đấu rồi, lại không cần phải đi đến chung cuộc thì quá được rồi!

"Sao cậu lại nói như vậy." Sở Vũ Huân liếc Trương Dao Phi một cái: "Lỡ như cậu ấy không thể đến cuộc thi sơ tuyển thì sao?"

Vu Tư Linh: Diệu kế a!

"Tại sao tôi không thể đến cuộc thi sơ tuyển?"

"Bệnh nè, tai nạn xe cộ nè, động đất nè, yếu tố bất khả kháng có nhiều lắm." Sở Vũ Huân thở dài lắc đầu, vùi đầu tiếp tục làm kế hoạch quảng cáo của mình, sau một lúc lâu lại đột nhiên ngẩng đầu lên, "À Linh Linh, tôi không phải nhắm vào cậu đâu!"

"Tôi biết!" Vu Tư Linh kích động mà nắm tay co, "Cậu thật sự là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn mà, tôi biết phải làm sao rồi."

Hiệu suất làm việc của Sở Vũ Huân đặc biệt cao, rất nhanh liền đã liệt kê rất đầy đủ các thiết bị cần phải có, việc kế tiếp chính là xây dựng kênh livestream.

Vu Tư Linh dẫn cô đi đến công trường, ngồi ở trong xe, vô cùng chờ mong mà xoa xoa tay: "Nói thế nào cũng có chút kích động, tôi cũng chưa từng thật sự chính mắt trông thấy A Lê làm việc đâu."

"Tôi cũng vậy." Sở Vũ Huân xoa xoa tay.

Vu Tư Linh liếc xéo cô một cái: "Cậu không được xoa."

"À." Sở Vũ Huân đáng thương quá mà.

Lê Nguyệt Uẩn cùng Tư Vũ Đồng đứng chờ ở ven đường, Tư Vũ Đồng oán giận nói: "Chị nói chị thuên miếng đất hoang này, còn nhờ người ta bố trí giống như một công trường, còn thuê người tới đây khuân gạch đóng vai đồng nghiệp còn chưa tính đi, nhưng tại sao ngay cả em cũng phải sắm vai luôn vậy nè?!"

Lê Nguyệt Uẩn trấn an nói: "Hết cách rồi, ai bảo em bây giờ là học trò phú nhị đại của tôi chứ, trên công trường sao lại không có em được chứ?"

Tư Vũ Đồng sống không còn gì để luyến tiếc mà ngồi xổm xuống đất mà vẽ xoắn ốc.

"Tiền lương tháng này tăng gấp ba." Lê Nguyệt Uẩn nói.

Tư Vũ Đồng tức thì đang vẽ hình xoắn ốc thì lập tức biến thành hình dạng trái tim cực lớn, lại còn ở bên trong hình viết tên của Lê Nguyệt Uẩn và Vu Tư Linh: "Chúc sư phụ và sư nương bách niên hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm."

Lê Nguyệt Uẩn cười cười, thấy có xe taxi ở phía trước đang giảm tốc độ lại, vỗ vỗ đầu của cô: "Hình như các em ấy tới rồi."

Hai người tiến lên giúp đỡ, lại kêu vài người đến vận chuyển thiết bị, mọi người dưới sự chỉ đạo của Sở Vũ Huân, rất nhanh thì đã trang bị xong thiết bị.

"Chị Lê chuẩn bị một chút đi, em thử thiết bị trước một chút đã, đợi lát nữa thì có thể livestream được rồi." Sở Vũ Huân nói.

"Được, vậy tôi đi chuẩn bị dụng cụ khuân gạch một lát." Lê Nguyệt Uẩn gật đầu, trước khi đi còn trộm nháy mắt ra hiệu với Tư Vũ Đồng.

Tư Vũ Đồng lập tức hiểu ý, cơ hồ trong lúc vô tình mà nhắc tới: "Mọi người đã lựa chọn ứng dụng nào để phát livestream cho người xem chưa? ứng dụng này phải có lưu lượng truy cập lớn nhất, hiệu quả xây dựng võng hồng cũng sẽ tốt nhất."



"Đương nhiên cái này tôi biết rõ." Sở Vũ Huân trả lời.

"Vậy thì tốt rồi." Tư Vũ Đồng nhẹ nhàng thở ra.

Thiên kim của ứng dụng dùng để phát livestream này quả nhiên là bạn học cao trung của Lê Nguyệt Uẩn, lựa chọn tiếp nhận nghiệp vụ công ty của gia đình. Lê Nguyệt Uẩn trước tiên là chào hỏi, nói là muốn trải nghiệm cuộc sống một chút, thuận tiện muốn thử xem livestream là gì, nhưng livestream không dài, cho nên xin đối phương thiết lập quyền hạn cho kênh livestream của mình, không cần phải đề cử kênh của cô trên trang đầu.

"Sẽ dùng máy thay đổi giọng chứ?" Tư Vũ Đồng lại hỏi.

"Dùng dùng dùng." Sở Vũ Huân sau khi thử máy xong, nói: "Lê tỷ, chúng ta bắt đầu thôi."

"Được."

Vu Tư Linh ngồi xổm xuống phía sau thiết bị ghi hình, nhìn vào màn hình máy quay, một lát sau, Lê Nguyệt Uẩn từ chỗ ngã rẽ đi ra, làm các nàng nhìn đến mức sửng sốt.

Chỉ thấy Lê Nguyệt Uẩn mặc quần áo công nhân đã loang lổ vết dơ, đội nón bảo hộ và mang khẩu trang, trên cánh mũi còn đang mang một chiếc kính râm giá rẻ, có hơi trúc trắc mà đi đến trước ống kính, vẫy vẫy tay.

Sở Vũ Huân: "..."

Sở Vũ Huân lại nhìn Tư Vũ Đồng ở bên cạnh, không biết từ lúc nào cũng đã mang khẩu trang lên, còn mang thêm kính râm, nhỏ giọng nói thầm:" Không phải đã nói là mỹ nữ khuân gạch sao? Thế này thì là nam hay nữ cũng không phân biệt nổi."

"Nói bậy, A Lê của tôi đẹp thế mà." Vu Tư Linh nhỏ giọng trả lời, cầm lấy đi dộng mở ứng dụng livestream, bắt đầu đăng nhập vào tài khoản: "Có thể là lần đầu tiên đối diện ống kính với căng thẳng, nên các nàng mới khẩn trương như vậy, chờ sau này không còn sợ ống kính nữa, lại để lộ gương mặt thật đi."

Sở Vũ Huân nói: "Được thôi, dù sao ngày đầu tiên cũng sẽ không có người nào vào xem, cứ thử trước coi sao."

Ở tổng bộ công ty, Lý Phỉ Phỉ - bạn học của Lê Nguyệt Uẩn mở kênh livestream ra, cũng không biết Lê Nguyệt Uẩn đã lâu không gặp này rốt cuộc là muốn trải nghiệm cuộc sống thế nào.

Cô vừa click mở ra thì thấy, lọt vào trong ống kính đó là công trường hoang vắng, mấy người công nhân ở trên công trường đang bận rộn, trong lúc nhất thời cũng không rõ đây là chuyên mục giải trí gì.

Một lát sau, ống kính đổi hướng về một người trong số đó, chỉ thấy toàn thân người nọ đều che kín mít, khom lưng nhặt lên mấy cục gạch, ném về chiếc xe đẩy ở bên cạnh, sau khi đợi chất đầy một xe, tay áo thì xoắn lên, lộ ra cánh tay mảnh khảnh có lực, đẩy xe rời khỏi ống kính.

Lý Phỉ Phỉ: "..."

Cái quỷ gì đây? Người này chắc không phải là Lê Nguyệt Uẩn chứ? Tin được không?

Chỉ là không nhìn rõ được cái gì cả, cô vội vàng đem đường link livestream chia sẻ đến các bạn học khác: "Mọi người nhanh xem dùm đi, người này có phải là Lê Nguyệt Uẩn không vậy?"

Sở Vũ Huân nhìn chằm chằm vào số người xem, thấy đột nhiên ùa vào hai ba mươi người, hưng phấn mà vỗ vỗ Vu Tư Linh.

Vu Tư Linh vui vẻ, vui vẻ mà ở trong kênh livestream dứt khoát bắn một hỏa tiễn (một dạng như bao lì xì trên ứng dụng livestream).

Lý Phỉ Phỉ thấy có thổ hào quăng tiền, thầm nghĩ Lê Nguyệt Uẩn luôn luôn có không ít người theo đuổi, người này tuyệt đối là Lê Nguyệt Uẩn không thể nào sai được!

Là bạn học cũ, cô theo phép lịch sử tính bắn hai hỏa tiễn chúc mừng khai trương kênh livestream.

Sắc mặt của Vu Tư Linh cứng đờ, nhìn bảng xếp hạng Fans, chau mày, trực tiếp gửi mười cái.

Lý Phỉ Phỉ vừa thấy, cười khinh miệt, bắn mười lăm cái!

Vu Tư Linh khó thở, thế mà có kẻ lại muốn tranh đoạt vị trí số một trong bảng xếp hạng của nàng, chắc là không nhanh như vậy lại có kẻ ngó trúng A Lê rồi chứ, ý nghĩ chợt lóe, nàng liền điên cuồng mà bắn hỏa tiễn liên tục, hết hỏa tiễn thì tới phi thuyền, hết phi thuyền thì tới tàu ngầm.

Tối độ bắn ra so với tốc độ người xem bình luận còn nhanh gấp mấy lần.

Một đám bạn học cũ thấy liền sợ ngây người, thông báo khắp nơi, có những người không biết rõ sự thật ra sao liền chia sẻ đường link livestream ở diễn đàn Weibo và các trang mạng xã hội lớn hết ——

Hai đại thổ hào vung tiền như rác, vậy mà chỉ là vì cướp đọa vị nữ công nhân khuân gạch này mà thôi!

Trong lúc nhất thời, không ít quần chúng ăn dưa đều ồ ạt dũng mạnh xông vào, theo dõi đại chiến của hai vị đại thổ hào.

Kênh livestream của mỹ nữ khuân gạch, cháy rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Tôi Mỗi Ngày Đều Giả Nghèo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook