Chương 213: Buông thả thân tâm, đừng chống đối.”
Tư Không Tiếu
15/03/2024
Giọng ông nhẹ nhàng ôn hòa, Thập Phương đỉnh chậm rãi rơi vào trong vòng tay ông.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người này chính là Thập Phương tiên sư đã chết. Ánh sáng trắng trên người Cửu Thiên nhanh chóng biến mất, hắn vẫn không hiểu sao đột nhiên đối phương lại sẵn lòng nhận hắn làm đệ tử.
“Chẳng phải người đã nói chỉ có những Linh Khí Sư chưa tới trăm tuổi mới có thể trở thành truyền nhân của người sao?"
Cửu Thiên nhìn chằm chằm Thập Phương tiên sư.
Thập Phương tiền sư chỉ vào ngực Cửu Thiên: “Chẳng phải ngươi vẫn chưa đủ một trăm tuổi à? Hơn nữa sức mạnh mà ngươi vừa mới phóng thích đã đạt được tiêu chuẩn của Linh Khí Sư rồi. Tuy rằng sức mạnh này có hơi kỳ lạ, nhưng Cửu Long Huyền Cung tháp đã nói với ta, sức mạnh của ngươi rất tinh khiết, rất mạnh mẽ.”
Vẻ mặt Cửu Thiên hơi kì lạ, Cửu Long Huyền Cung tháp nói với ông á?
Hắn vừa định nói gì đó thì đột nhiên cảm giác suy nhược bao phủ cả người hắn, Cửu Thiên có thể cảm nhận được ý thức của mình đang nhanh chóng mất đi.
Dường như Thập Phương tiên sư cũng cảm nhận được sự thay đổi qua hơi thở của Cửu Thiên.
Một luồng sáng vàng nhẹ nhàng phóng ra từ Cửu Long Huyền Cung tháp trong tay ông rồi nhanh chóng chui vào trong cơ thể Cửu Thiên.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy mình đang đắm chìm trong đại dương mang ánh sáng màu vàng, một luồng sức mạnh vừa thoải mái vừa ấm áp đang chảy trong cơ thể hắn, giúp các vết thương của hắn nhanh chóng bình phục.
Khả năng phục hồi của luồng ánh sáng vàng này quả thật vô cùng kinh khủng, chỉ trong phút chốc, xương cốt kinh mạch trong cơ thể hắn đều đã được chữa
tri.
Mặc dù canh khí của hắn vẫn còn đang trong trạng thái khô kiệt, nhưng thương thế đã ổn hơn rồi.
Những mảnh vỡ của Âm Dương trận và Ngũ Hành trận trong cơ thể hắn đều không được truyền vào trong đan điền. Tất cả các mảnh vỡ tụ lại thành một khối
cầu bất định, phát ra ánh sáng yếu ớt.
Phù...
Cửu Thiên thở hắt ra một hơi dài, đứng vững vàng.
Thập Phương tiên sư vẫn ôn hòa nhìn hắn: “Đây là sức mạnh của ta, cũng là sức mạnh của Cửu Long Huyền Cung tháp. Sau khi được ta truyền thừa lại, ngươi sẽ trở thành kẻ khó bị giết nhất trên thế gian này.”
Cửu Thiên bình tĩnh nhìn ông: “Thế nhưng người vẫn bị giết chết đấy thôi”
Thập Phương tiền sư gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ta vẫn để lại xương cốt và sức mạnh truyền thừa của mình. Một tiền khí sư nhỏ bé bị mười vị tôn giả tấn công, trăm vị tiên sư vây đánh nhưng xương cốt vẫn còn nguyên vẹn, sức mạnh vẫn được bảo toàn. Dù rằng ta đã chết, nhưng sinh lực của ta là bất diệt”
Cửu Thiên gật đầu: “Nghe cũng hay đấy. Vậy khi ta trở thành truyền nhân của người thì ta cần phải làm gì.”
Thập Phương tiên sư đột nhiên nổi giận, một trận gió cuồng bạo nổi lên khắp đại điện.
Âm thanh tựa như sấm sét không ngừng nổ vang, Thập Phương tiên sư phẫn nộ quát lên.
“Ta muốn ngươi giết chết Võ Khuynh Thành, cho dù trời long đất lở, vật đổi sao dời, hàng tỷ năm trôi qua. Ta chỉ cần vào một ngày nào đó ngươi giết sạch Chúc Long giới, giết chết Võ Khuynh Thành. Một hồn phách của ta sẽ luôn bám vào ngươi, dõi theo ngươi. Nếu ngươi không làm được, hoặc người chết phách tan thì ta sẽ tiếp tục truyền thừa cho kẻ khác.
Giọng nói của Thập Phương tiên sư ẩn chứa sự căm thù vô hạn.
Cơ thể Cửu Thiên cũng bị chấn động bởi giọng nói của ông ta, bên tai là tiếng vọng không ngừng.
Âm vang dần dần biến mất, vẻ tức giận của Thập Phương tiên sư cũng dịu trở lại.
Cửu Thiên nhẹ giọng hỏi ông ta: “Võ Khuynh Thành là ai? Chúc Long giới là cái gì?"
Thập Phương tiên sư hời hợt trả lời: “Ngươi nhận lấy sức mạnh của ta rồi thì tự khắc sẽ biết thôi.”
Cửu Thiên cân nhắc được mất một chút, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, ta nhận truyền thừa của người.”
Thập Phương tiên sư cười: “Buông thả thân tâm, đừng chống đối.”
Cửu Thiên hít một hơi thật sâu, thả lỏng cả người.
Một lúc sau, Thập Phương tiên sư phóng ra vạn trượng kim quang, thân thể ông ta bắt đầu nhanh chóng nứt toác ra, Cửu Long Huyền Cung tháp trong tay và Thập Phương đỉnh đồng thời bay lên. Dưới sự thúc đẩy của kim quang, ông ta đi tới trước mặt Cửu Thiên.
Không còn nghi ngờ gì nữa, người này chính là Thập Phương tiên sư đã chết. Ánh sáng trắng trên người Cửu Thiên nhanh chóng biến mất, hắn vẫn không hiểu sao đột nhiên đối phương lại sẵn lòng nhận hắn làm đệ tử.
“Chẳng phải người đã nói chỉ có những Linh Khí Sư chưa tới trăm tuổi mới có thể trở thành truyền nhân của người sao?"
Cửu Thiên nhìn chằm chằm Thập Phương tiên sư.
Thập Phương tiền sư chỉ vào ngực Cửu Thiên: “Chẳng phải ngươi vẫn chưa đủ một trăm tuổi à? Hơn nữa sức mạnh mà ngươi vừa mới phóng thích đã đạt được tiêu chuẩn của Linh Khí Sư rồi. Tuy rằng sức mạnh này có hơi kỳ lạ, nhưng Cửu Long Huyền Cung tháp đã nói với ta, sức mạnh của ngươi rất tinh khiết, rất mạnh mẽ.”
Vẻ mặt Cửu Thiên hơi kì lạ, Cửu Long Huyền Cung tháp nói với ông á?
Hắn vừa định nói gì đó thì đột nhiên cảm giác suy nhược bao phủ cả người hắn, Cửu Thiên có thể cảm nhận được ý thức của mình đang nhanh chóng mất đi.
Dường như Thập Phương tiên sư cũng cảm nhận được sự thay đổi qua hơi thở của Cửu Thiên.
Một luồng sáng vàng nhẹ nhàng phóng ra từ Cửu Long Huyền Cung tháp trong tay ông rồi nhanh chóng chui vào trong cơ thể Cửu Thiên.
Cửu Thiên chỉ cảm thấy mình đang đắm chìm trong đại dương mang ánh sáng màu vàng, một luồng sức mạnh vừa thoải mái vừa ấm áp đang chảy trong cơ thể hắn, giúp các vết thương của hắn nhanh chóng bình phục.
Khả năng phục hồi của luồng ánh sáng vàng này quả thật vô cùng kinh khủng, chỉ trong phút chốc, xương cốt kinh mạch trong cơ thể hắn đều đã được chữa
tri.
Mặc dù canh khí của hắn vẫn còn đang trong trạng thái khô kiệt, nhưng thương thế đã ổn hơn rồi.
Những mảnh vỡ của Âm Dương trận và Ngũ Hành trận trong cơ thể hắn đều không được truyền vào trong đan điền. Tất cả các mảnh vỡ tụ lại thành một khối
cầu bất định, phát ra ánh sáng yếu ớt.
Phù...
Cửu Thiên thở hắt ra một hơi dài, đứng vững vàng.
Thập Phương tiên sư vẫn ôn hòa nhìn hắn: “Đây là sức mạnh của ta, cũng là sức mạnh của Cửu Long Huyền Cung tháp. Sau khi được ta truyền thừa lại, ngươi sẽ trở thành kẻ khó bị giết nhất trên thế gian này.”
Cửu Thiên bình tĩnh nhìn ông: “Thế nhưng người vẫn bị giết chết đấy thôi”
Thập Phương tiền sư gật đầu: “Đúng vậy, nhưng ta vẫn để lại xương cốt và sức mạnh truyền thừa của mình. Một tiền khí sư nhỏ bé bị mười vị tôn giả tấn công, trăm vị tiên sư vây đánh nhưng xương cốt vẫn còn nguyên vẹn, sức mạnh vẫn được bảo toàn. Dù rằng ta đã chết, nhưng sinh lực của ta là bất diệt”
Cửu Thiên gật đầu: “Nghe cũng hay đấy. Vậy khi ta trở thành truyền nhân của người thì ta cần phải làm gì.”
Thập Phương tiên sư đột nhiên nổi giận, một trận gió cuồng bạo nổi lên khắp đại điện.
Âm thanh tựa như sấm sét không ngừng nổ vang, Thập Phương tiên sư phẫn nộ quát lên.
“Ta muốn ngươi giết chết Võ Khuynh Thành, cho dù trời long đất lở, vật đổi sao dời, hàng tỷ năm trôi qua. Ta chỉ cần vào một ngày nào đó ngươi giết sạch Chúc Long giới, giết chết Võ Khuynh Thành. Một hồn phách của ta sẽ luôn bám vào ngươi, dõi theo ngươi. Nếu ngươi không làm được, hoặc người chết phách tan thì ta sẽ tiếp tục truyền thừa cho kẻ khác.
Giọng nói của Thập Phương tiên sư ẩn chứa sự căm thù vô hạn.
Cơ thể Cửu Thiên cũng bị chấn động bởi giọng nói của ông ta, bên tai là tiếng vọng không ngừng.
Âm vang dần dần biến mất, vẻ tức giận của Thập Phương tiên sư cũng dịu trở lại.
Cửu Thiên nhẹ giọng hỏi ông ta: “Võ Khuynh Thành là ai? Chúc Long giới là cái gì?"
Thập Phương tiên sư hời hợt trả lời: “Ngươi nhận lấy sức mạnh của ta rồi thì tự khắc sẽ biết thôi.”
Cửu Thiên cân nhắc được mất một chút, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, ta nhận truyền thừa của người.”
Thập Phương tiên sư cười: “Buông thả thân tâm, đừng chống đối.”
Cửu Thiên hít một hơi thật sâu, thả lỏng cả người.
Một lúc sau, Thập Phương tiên sư phóng ra vạn trượng kim quang, thân thể ông ta bắt đầu nhanh chóng nứt toác ra, Cửu Long Huyền Cung tháp trong tay và Thập Phương đỉnh đồng thời bay lên. Dưới sự thúc đẩy của kim quang, ông ta đi tới trước mặt Cửu Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.