Chương 16
Tư Không Tiếu
15/09/2022
Cắn răng, Cửu Đình Chi gần như từ trong kẽ răng nhả ra mấy chữ nói: “Cửu Thiên, tôi đã nói sẽ đánh cậu đến mức quỳ xuống cầu xin, tôi nhất định sẽ làm được. Tôi sẽ khiến tất cả mọi người đều nhìn thấy bộ mặt thật của cậu, cậu chính là đồ bỏ đi.”
Cửu Thiên ngước mắt lên nhìn Cửu Đình Chi nói: “Anh đã nói xong mấy lời vô nghĩa chưa?”
Đôi mắt Cửu Đình Chi sắp phun ra lửa, sải bước đi về phía Cửu Thiên.
Một nắm đấm mạnh mẽ, nắm đấm của Cửu Đình Chi đã mang theo tiếng gió, một nắm đấm tiêu chuẩn, hướng thẳng đến mũi của Cửu Thiên.
Cửu Thiên hơi nghiêng người, tránh một quyền này. Nhưng Cửu Đình Chi vẫn không bỏ qua, một quyền không trúng, quyền trái lại đánh ra.
Lần này, Cửu Thiên nhấc tay trái lên, nắm lấy nắm đấm của Cửu Đình Chi.
Cánh tay hơi run rẩy, triệt tiêu sức mạnh của Cửu Đình Chi. Sau đó, Cửu Đình Chi cảm thấy từ trong cánh tay phải của Cửu Thiên truyền đến sức mạnh không thể chống lại, dùng lực đẩy một cái, Cửu Đình Chi lập tức bị đẩy ra xa mấy bước.
Nhìn lên đài, Cửu Phong cười rất vui vẻ, đây rõ ràng là biểu hiện của sức mạnh nghiền ép, Cửu Đình Chi tuyệt đối sẽ thua không còn manh giáp nào.
Cửu Đình Chi đứng vững lại, ánh mắt đã bắt đầu thay đổi.
Sức mạnh hùng hồn lúc nãy, là từ trên người Cửu Thiên tỏa ra sao? Cửu Đình Chi theo bản năng lựa chọn không tin, sau đó bàn chân giẫm mạnh lên mặt đất, cả người giống như tên rời cung, lao về phía Cửu Thiên.
Xung trận quyền!
Cửu Đình Chi dùng chiêu thức của mình, trong quá trình lao đến đã đem toàn bộ sức lực tập trung lên quyền phải, chỉ cần chạm vào đối thủ, sẽ bộc phát, một chiêu này là chiêu thức trong quân đội mà ba anh ta dạy anh ta, tốt hơn rất nhiều so với chiêu thức bình thường.
Nhưng giây tiếp theo, Cửu Đình Chi cảm thấy ngày tận thế sắp đến. Đối diện với một quyền khí thế to lớn của Cửu Đình Chi, Cửu Thiên không hề né tránh, cũng là một quyền cứng rắn đối đầu.
Băng sơn quyền!
Hai quyền va vào nhau, trong chốc lát phát ra tiếng xương bị vỡ thành mảnh nhỏ.
Nắm đấm của Cửu Thiên giống như sắt đá, bẻ gãy cánh tay của Cửu Đình Chi dễ như bẻ cành khô.
Trong chốc lát, cả người Cửu Đình Chi chấn động mạnh mẽ, bay xa một trượng, đập mạnh xuống đất.
Sức mạnh đáng sợ thực sự không giống như một người Luyện Thể cấp sáu có thể đánh ra, chấn động cả hội trường.
Lần này, ngay cả Cửu Minh cũng không kiềm chế được mà đứng lên. Mặc dù hắn ta là tu vi Luyện Thể cấp tám, nhưng nhìn thấy một quyền này của Cửu Thiên, theo bản năng hắn ta vẫn cảm thấy sợ hãi. Nếu như một quyền này đánh lên người hắn ta, sợ là cũng sẽ không dễ chịu.
“Hay!”
Cửu Hạo Nhiên đột nhiên lên tiếng, khóe miệng nở một nụ cười.
Quyền thiết như thế này, thật sự quá mạnh, dựa vào tu vi của Cửu Hạo Nhiên đương nhiên biết, muốn luyện ra được quyền thiết đẳng cấp như thế này ở một người trẻ tuổi như Cửu Thiên đã phải chịu bao nhiêu khổ sở.
Đây là bản lĩnh chân chính, không có một chút giả dối.
Cửu Đình Chi lắc lư, muốn đứng dậy, hắn ta cảm nhận được cả thế giới của mình đều đã sụp đổ.
Cửu Thiên trong mắt hắn ta vốn dĩ giống như rác rưởi, lúc này lại giống như chiến thần từ trên cao nhìn xuống hắn ta. Đố kỵ, hối hận, sợ hãi tràn ngập trong đầu hắn ta, những người khác ở bốn phía xung quanh đã lộ ra ánh mắt thương hại với hắn ta.
Cửu Đình Chi còn muốn tiếp tục đấu với Cửu Thiên, nhưng hắn ta lại đứng không vững.
Cửu Thiên chậm rãi đi đến trước mặt anh ta, nói: “Còn muốn đánh sao?”
Cửu Đình Chi nhìn Cửu Thiên, ánh mắt lóe lên, cuối cùng hắn ta đã mất đi dũng khí ra tay, nhắm mắt lại, ầm vang một tiếng ngã xuống đất.
Cửu Đình Chi ngã xuống, giống như một cán chùy nặng, đập mạnh vào trong lòng những người lúc đầu đã cười nhạo Cửu Thiên.
Cửu Thiên ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua tất cả mọi người, nói: “Còn có ai muốn khiêu chiến không?”
Giọng nói không lớn, nhưng mọi người lại nghe thấy rất rõ, lộ ra sự thô bạo. Những đệ tử của nhà họ Cửu bị ánh mắt của Cửu Thiên lướt qua, gần như đều cúi đầu xuống, không dám đối diện với ánh mắt của Cửu Thiên.
Cuối cùng Cửu Minh cũng không nhịn được, đi lên trước nói: “Cửu Thiên, tôi đến tiếp cậu.”
Nhưng đúng lúc này, Cửu Vinh đứng lên nói: “Cửu Minh, con lui xuống đi.”
Cửu Vinh liều mạng nháy mắt với Cửu Minh, bởi vì dựa vào thực lực của Cửu Vinh rõ ràng có thể nhìn ra Cửu Thiên chưa dốc hết sức lực, chỉ đánh một quyền đơn giản mà thôi. Nói không chừng Cửu Thiên còn giấu sát chiêu chưa lấy ra dùng.
Lúc này Cửu Minh đi khiêu chiến, đầu tiên không hợp lễ nghĩa, Cửu Đình Chi chỉ có thực Luyện Thể cấp năm, có thể dùng hai chữ khiêu chiến với Cửu Thiên ở Luyện Thể cấp sáu, không có vấn đề gì. Nhưng Cửu Minh cho dù là tuổi tác, hay là tu vi đều cao hơn Cửu Thiên, lúc này đứng ra, sẽ bị nghi ngờ cậy lớn bắt nạt bé, rất dễ để lại ấn tượng không tốt cho ông cụ Cửu.
Vì đại cục, Cửu Vinh nhất định phải ngăn con trai của mình làm chuyện ngu ngốc.
Cửu Hạo Nhiên cũng nhìn ra được, giơ tay lên nói: “Cửu Minh, con xuống đi, hôm nay không có chuyện của con. Cửu Thiêncũng xuống đi. Hôm nay con biểu hiện rất tốt.”
Cửu Minh và Cửu Thiên đều cúi người đồng ý.
Cửu Minh tức giận quay lại, mà Cửu Thiên không dừng bước, cầm một ít rượu và đồ ăn, trực tiếp rời khỏi bữa tiệc dưới ánh mắt của tất cả mọi người.
Mặc dù năm ngoái Cửu Thiên cũng một mình rời đi như vậy, nhưng năm nay bóng lưng của hắn lại để lại cho mọi người ấn tượng khác biệt.
Cửu Hạo Nhiên quay đầu cười với Cửu Phong nói: “Cửu Phong, thật sinh được một đứa con trai tốt.”
Cửu Phong cười haha, quét sạch sự bực bội mười mấy năm nay.\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f
Cửu Thiên ngước mắt lên nhìn Cửu Đình Chi nói: “Anh đã nói xong mấy lời vô nghĩa chưa?”
Đôi mắt Cửu Đình Chi sắp phun ra lửa, sải bước đi về phía Cửu Thiên.
Một nắm đấm mạnh mẽ, nắm đấm của Cửu Đình Chi đã mang theo tiếng gió, một nắm đấm tiêu chuẩn, hướng thẳng đến mũi của Cửu Thiên.
Cửu Thiên hơi nghiêng người, tránh một quyền này. Nhưng Cửu Đình Chi vẫn không bỏ qua, một quyền không trúng, quyền trái lại đánh ra.
Lần này, Cửu Thiên nhấc tay trái lên, nắm lấy nắm đấm của Cửu Đình Chi.
Cánh tay hơi run rẩy, triệt tiêu sức mạnh của Cửu Đình Chi. Sau đó, Cửu Đình Chi cảm thấy từ trong cánh tay phải của Cửu Thiên truyền đến sức mạnh không thể chống lại, dùng lực đẩy một cái, Cửu Đình Chi lập tức bị đẩy ra xa mấy bước.
Nhìn lên đài, Cửu Phong cười rất vui vẻ, đây rõ ràng là biểu hiện của sức mạnh nghiền ép, Cửu Đình Chi tuyệt đối sẽ thua không còn manh giáp nào.
Cửu Đình Chi đứng vững lại, ánh mắt đã bắt đầu thay đổi.
Sức mạnh hùng hồn lúc nãy, là từ trên người Cửu Thiên tỏa ra sao? Cửu Đình Chi theo bản năng lựa chọn không tin, sau đó bàn chân giẫm mạnh lên mặt đất, cả người giống như tên rời cung, lao về phía Cửu Thiên.
Xung trận quyền!
Cửu Đình Chi dùng chiêu thức của mình, trong quá trình lao đến đã đem toàn bộ sức lực tập trung lên quyền phải, chỉ cần chạm vào đối thủ, sẽ bộc phát, một chiêu này là chiêu thức trong quân đội mà ba anh ta dạy anh ta, tốt hơn rất nhiều so với chiêu thức bình thường.
Nhưng giây tiếp theo, Cửu Đình Chi cảm thấy ngày tận thế sắp đến. Đối diện với một quyền khí thế to lớn của Cửu Đình Chi, Cửu Thiên không hề né tránh, cũng là một quyền cứng rắn đối đầu.
Băng sơn quyền!
Hai quyền va vào nhau, trong chốc lát phát ra tiếng xương bị vỡ thành mảnh nhỏ.
Nắm đấm của Cửu Thiên giống như sắt đá, bẻ gãy cánh tay của Cửu Đình Chi dễ như bẻ cành khô.
Trong chốc lát, cả người Cửu Đình Chi chấn động mạnh mẽ, bay xa một trượng, đập mạnh xuống đất.
Sức mạnh đáng sợ thực sự không giống như một người Luyện Thể cấp sáu có thể đánh ra, chấn động cả hội trường.
Lần này, ngay cả Cửu Minh cũng không kiềm chế được mà đứng lên. Mặc dù hắn ta là tu vi Luyện Thể cấp tám, nhưng nhìn thấy một quyền này của Cửu Thiên, theo bản năng hắn ta vẫn cảm thấy sợ hãi. Nếu như một quyền này đánh lên người hắn ta, sợ là cũng sẽ không dễ chịu.
“Hay!”
Cửu Hạo Nhiên đột nhiên lên tiếng, khóe miệng nở một nụ cười.
Quyền thiết như thế này, thật sự quá mạnh, dựa vào tu vi của Cửu Hạo Nhiên đương nhiên biết, muốn luyện ra được quyền thiết đẳng cấp như thế này ở một người trẻ tuổi như Cửu Thiên đã phải chịu bao nhiêu khổ sở.
Đây là bản lĩnh chân chính, không có một chút giả dối.
Cửu Đình Chi lắc lư, muốn đứng dậy, hắn ta cảm nhận được cả thế giới của mình đều đã sụp đổ.
Cửu Thiên trong mắt hắn ta vốn dĩ giống như rác rưởi, lúc này lại giống như chiến thần từ trên cao nhìn xuống hắn ta. Đố kỵ, hối hận, sợ hãi tràn ngập trong đầu hắn ta, những người khác ở bốn phía xung quanh đã lộ ra ánh mắt thương hại với hắn ta.
Cửu Đình Chi còn muốn tiếp tục đấu với Cửu Thiên, nhưng hắn ta lại đứng không vững.
Cửu Thiên chậm rãi đi đến trước mặt anh ta, nói: “Còn muốn đánh sao?”
Cửu Đình Chi nhìn Cửu Thiên, ánh mắt lóe lên, cuối cùng hắn ta đã mất đi dũng khí ra tay, nhắm mắt lại, ầm vang một tiếng ngã xuống đất.
Cửu Đình Chi ngã xuống, giống như một cán chùy nặng, đập mạnh vào trong lòng những người lúc đầu đã cười nhạo Cửu Thiên.
Cửu Thiên ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua tất cả mọi người, nói: “Còn có ai muốn khiêu chiến không?”
Giọng nói không lớn, nhưng mọi người lại nghe thấy rất rõ, lộ ra sự thô bạo. Những đệ tử của nhà họ Cửu bị ánh mắt của Cửu Thiên lướt qua, gần như đều cúi đầu xuống, không dám đối diện với ánh mắt của Cửu Thiên.
Cuối cùng Cửu Minh cũng không nhịn được, đi lên trước nói: “Cửu Thiên, tôi đến tiếp cậu.”
Nhưng đúng lúc này, Cửu Vinh đứng lên nói: “Cửu Minh, con lui xuống đi.”
Cửu Vinh liều mạng nháy mắt với Cửu Minh, bởi vì dựa vào thực lực của Cửu Vinh rõ ràng có thể nhìn ra Cửu Thiên chưa dốc hết sức lực, chỉ đánh một quyền đơn giản mà thôi. Nói không chừng Cửu Thiên còn giấu sát chiêu chưa lấy ra dùng.
Lúc này Cửu Minh đi khiêu chiến, đầu tiên không hợp lễ nghĩa, Cửu Đình Chi chỉ có thực Luyện Thể cấp năm, có thể dùng hai chữ khiêu chiến với Cửu Thiên ở Luyện Thể cấp sáu, không có vấn đề gì. Nhưng Cửu Minh cho dù là tuổi tác, hay là tu vi đều cao hơn Cửu Thiên, lúc này đứng ra, sẽ bị nghi ngờ cậy lớn bắt nạt bé, rất dễ để lại ấn tượng không tốt cho ông cụ Cửu.
Vì đại cục, Cửu Vinh nhất định phải ngăn con trai của mình làm chuyện ngu ngốc.
Cửu Hạo Nhiên cũng nhìn ra được, giơ tay lên nói: “Cửu Minh, con xuống đi, hôm nay không có chuyện của con. Cửu Thiêncũng xuống đi. Hôm nay con biểu hiện rất tốt.”
Cửu Minh và Cửu Thiên đều cúi người đồng ý.
Cửu Minh tức giận quay lại, mà Cửu Thiên không dừng bước, cầm một ít rượu và đồ ăn, trực tiếp rời khỏi bữa tiệc dưới ánh mắt của tất cả mọi người.
Mặc dù năm ngoái Cửu Thiên cũng một mình rời đi như vậy, nhưng năm nay bóng lưng của hắn lại để lại cho mọi người ấn tượng khác biệt.
Cửu Hạo Nhiên quay đầu cười với Cửu Phong nói: “Cửu Phong, thật sinh được một đứa con trai tốt.”
Cửu Phong cười haha, quét sạch sự bực bội mười mấy năm nay.\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.