Chương 176: Ngươi dám ngông cuồng như vậy sao?
Tư Không Tiếu
11/12/2023
“Đồ to xác ngu ngốc, thấy ông ngoan ngoãn đáng yêu, cái này cho ông. Hừ hừ, hy vọng lần sau khi tôi tới, ông có thể có chút đột phá, ít nhất có thể biến huyễn thân hình, đầu của ông thật sự quá tròn rồi.
Khôi lỗi màu vàng nhận lấy bảo thạch mà Huyễn Tầm ném qua, lập tức mắt sáng lên.
“Bảo thạch trận pháp.
Huyễn Tầm cười nói: “Có chút mắt nhìn, mau chóng hấp thụ đi. Đối với khôi lỗi như các ông có tác dụng nhất rồi. Tạm biệt, đồ to xác ngu ngốc.
Khôi lỗi màu vàng kích động nuốt bảo thạch một xuống, sau đó, đứng dậy hành lễ với Huyễn Tầm, cùng thời giọng như chuông đồng: “Hoan nghênh lần sau lại tới.
Huyễn Tầm ngửa đầu cười ha hả, Cửu Thiên dè bỉu một trận, vội vàng đi xuống bên dưới.
Một đường đi xuống, không có gì cản trở.
Khi đi lên khó khăn vô cùng, khi đi xuống lại thoải mái như được giải quyết nỗi buồn. Cửu Thiên dưới sự giúp đỡ của Huyễn Tầm, rất nhanh thì tìm được một quyền Huyền Âm Quyết thích hợp cho con gái tu luyện ở tầng năm, Linh Bối có thiên phủ ở phương diện âm luật, thiết nghĩ quyển Huyền Âm Quyết này thích hợp với cô ta.
Lại ở tầng ba tầng bốn lấy hai quyển, khi ở tầng bốn, Cửu Thiên còn nhìn thấy Phượng Lam đang cố gắng, không có giao lưu quá nhiều, Cửu Thiên chọn xong võ kỹ thì trực tiếp rời đi. Dáng vẻ dễ dàng, đơn giản khiến Phượng Lam lại thầm nghiến răng. Cất hai quyển võ kỹ linh cấp này xong, Cửu Thiên lúc này mới hài lòng cùng với Huyễn Tầm đi ra khỏi tháp tu hành.
Ánh sáng trắng lóe lên, hai người trở lại bên ngoài tháp, trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười, lần này ở trong tháp tu hành có thể nói là thu hoạch phong phú.
“Cửu Thiên!”
Cửu Thiên vừa đứng vững, bên tai bỗng truyền tới một tiếng gọi.
Quay đầu nhìn, đập vào mắt lại là Linh Bối bị Yên Hoài khống chế đang cất tiếng gọi. Lãnh Tử Thâm và một nam tử không quen biết ở bên cạnh nở nụ cười, bên cạnh nữa lại là Hàn Liên ngã ở trên đất.
“Linh Bối! Hàn Liên sư huynh!”
Cửu Thiên lập tức nổi giận, rảo bước đi tới bên cạnh Hàn Liên.
Hàn Liên không có hôn mê, chỉ vào nam tử ở bên cạnh Lãnh Tử Thâm nói: “Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của huynh!”
Cửu Thiên quay đầu nhìn, quả nhiên, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của Hàn Liên sư huynh đã rơi vào tay của người này.
Cho Hàn Liên sư huynh một lọ đan dược, Cửu Thiên nhìn chằm chằm vào người đó, nói: “Anh là ai, trả kiếm đây.”
Nam tử tay vuốt ve Bích Thủy Trường Thiên Kiếm, nói: “Tôi tên Vũ Kiếm. Thanh kiếm này không tồi, thuộc về tôi rồi.”
Nghe thấy tên của Vũ Kiếm, lông mày của Huyễn Tầm hơi nhướn lên.
Lãnh Tử Thậm cười nói: “Cửu Thiên, chúng tôi đợi cậu ở đây rất lâu rồi. Cậu bây giờ có hai lựa chọn. một, giao ra tất cả đồ đáng tiền trong tay cậu ra, quỳ xuống nhận lỗi trước tôi. Hai là chúng tôi phế cậu ở đây.”
Cửu Thiên rút trọng kiếm của mình ra, nói: “Tôi nghe nói ở núi Giám Bảo, hình như là có người hứng dậy tuần tra. Lãnh Tử Thâm, ngươi dám ngông cuồng như vậy sao?”
Lãnh Tử Thậm cười thành tiếng: “Nếu ở trước mặt của rất nhiều học viên, ta quả thật không dám làm chuyện như vậy. Nhưng Cửu Thiên, ngươi mở mắt nhìn, xung quanh còn có người khác không?”
Cửu Thiên quay đầu nhìn, quả nhiên, xung quanh trừ đám người Lãnh Tử Thâm ra thì không có ai hết.
Lãnh Tử Thâm cười rồi giải thích: “Các người bây giờ không phải ở trước mặt của tháp tu hành. Mà là ở đằng sau của tháp tu hành. Nơi này là lối ra của tháp tu hành. Học viên bình thường, ngay cả tháp tu hành cũng không vào được, bọn họ sao lại biết lối ra ở đâu. Vẫn may ta vào mấy ngày trước vào tháp tu hành một lần, nếu không thật sự không tìm được nơi này. Nói thật, Cửu Thiên ngươi có thể vào tháp tu hành thật sự khiến ta ngạc nhiên. Thủ hạ của ta nói với ta ngươi đã thắng một cường giả trên võ bảng, ta đã sốc. Có điều, quên giới thiệu cho ngươi, xếp hạng võ bảng là top 20 là Vũ Kiếm sư huynh. Ngươi không có bất cứ cơ hội nào. Bây giờ quỳ xuống nhận lỗi cho ta còn kịp.”
Quay đầu, Lãnh Tử Thâm lại nhìn Huyễn Tầm ở bên cạnh Cửu Thiên. Nở nụ cười tươi, Lãnh Tử Thâm mang theo giọng điệu đùa cợt, nói với Cửu Thiên: “Vị tiểu thư này, cô tốt nhất vẫn là tránh ra một chút. Lát nữa có thể sẽ bắn ra máu thịt. Hay là, cô đứng ở đằng sau tôi, tôi bảo vệ cho cô.”
Huyễn Tầm bỗng mỉm cười, quay đầu nói với Cửu Thiên: “Cần tôi ra tay không? Tên này thành công khiến tôi buồn nôn rồi.”
Cửu Thiên nói: “Tùy cô. Có điều đợi tôi đánh xong trước đã.”
Huyễn Tầm gật đầu, cô ta nhìn ra, trong mắt của Cửu Thiên đã mang theo sát khí.
Đối với thực lực của Cửu Thiên, Huyễn Tầm vẫn có lòng tin. Tuy canh kình không cao. Nhưng cường độ, lực bạo phát đều không tồi. Đặc biệt là lực phòng ngự, cao đến đáng sợ. Huyễn Tầm đã từng chứng kiến Cửu Thiên chặn những kiếm quang đáng sợ kia như nào.
Trên cường tỏa ra canh khí, Cửu Thiên bắt đề gia tăng khí thế của mình.
Lãnh Tử Thâm thấy Cửu Thiên lúc này vậy mà vẫn cố giãy chết, cười lạnh nói: “Được, có cốt khí. Lát nữa để ta đánh gãy xương của ngươi, xem thử ngươi còn cứng được không. Vũ Kiếm sư huynh, sư huynh giúp đệ áp trận. Sư đệ sẽ cảm tạ huynh.”
Vũ Kiếm cảm nhận được khí thế trên người Cửu Thiên, lông mày nhíu lại. Hắn ta dường như không đánh giá cao Lãnh Tử Thâm.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên bên tai của Vũ Kiếm.
“Vũ Kiếm đúng không? Tôi khuyên anh tốt nhất đừng động. Nếu không anh sẽ giống như Phương Tiến, bị đánh rất khó coi.
Vũ Kiếm lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn sang Huyễn Tầm, giống như nhìn thấy quỷ.
Khôi lỗi màu vàng nhận lấy bảo thạch mà Huyễn Tầm ném qua, lập tức mắt sáng lên.
“Bảo thạch trận pháp.
Huyễn Tầm cười nói: “Có chút mắt nhìn, mau chóng hấp thụ đi. Đối với khôi lỗi như các ông có tác dụng nhất rồi. Tạm biệt, đồ to xác ngu ngốc.
Khôi lỗi màu vàng kích động nuốt bảo thạch một xuống, sau đó, đứng dậy hành lễ với Huyễn Tầm, cùng thời giọng như chuông đồng: “Hoan nghênh lần sau lại tới.
Huyễn Tầm ngửa đầu cười ha hả, Cửu Thiên dè bỉu một trận, vội vàng đi xuống bên dưới.
Một đường đi xuống, không có gì cản trở.
Khi đi lên khó khăn vô cùng, khi đi xuống lại thoải mái như được giải quyết nỗi buồn. Cửu Thiên dưới sự giúp đỡ của Huyễn Tầm, rất nhanh thì tìm được một quyền Huyền Âm Quyết thích hợp cho con gái tu luyện ở tầng năm, Linh Bối có thiên phủ ở phương diện âm luật, thiết nghĩ quyển Huyền Âm Quyết này thích hợp với cô ta.
Lại ở tầng ba tầng bốn lấy hai quyển, khi ở tầng bốn, Cửu Thiên còn nhìn thấy Phượng Lam đang cố gắng, không có giao lưu quá nhiều, Cửu Thiên chọn xong võ kỹ thì trực tiếp rời đi. Dáng vẻ dễ dàng, đơn giản khiến Phượng Lam lại thầm nghiến răng. Cất hai quyển võ kỹ linh cấp này xong, Cửu Thiên lúc này mới hài lòng cùng với Huyễn Tầm đi ra khỏi tháp tu hành.
Ánh sáng trắng lóe lên, hai người trở lại bên ngoài tháp, trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười, lần này ở trong tháp tu hành có thể nói là thu hoạch phong phú.
“Cửu Thiên!”
Cửu Thiên vừa đứng vững, bên tai bỗng truyền tới một tiếng gọi.
Quay đầu nhìn, đập vào mắt lại là Linh Bối bị Yên Hoài khống chế đang cất tiếng gọi. Lãnh Tử Thâm và một nam tử không quen biết ở bên cạnh nở nụ cười, bên cạnh nữa lại là Hàn Liên ngã ở trên đất.
“Linh Bối! Hàn Liên sư huynh!”
Cửu Thiên lập tức nổi giận, rảo bước đi tới bên cạnh Hàn Liên.
Hàn Liên không có hôn mê, chỉ vào nam tử ở bên cạnh Lãnh Tử Thâm nói: “Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của huynh!”
Cửu Thiên quay đầu nhìn, quả nhiên, Bích Thủy Trường Thiên Kiếm của Hàn Liên sư huynh đã rơi vào tay của người này.
Cho Hàn Liên sư huynh một lọ đan dược, Cửu Thiên nhìn chằm chằm vào người đó, nói: “Anh là ai, trả kiếm đây.”
Nam tử tay vuốt ve Bích Thủy Trường Thiên Kiếm, nói: “Tôi tên Vũ Kiếm. Thanh kiếm này không tồi, thuộc về tôi rồi.”
Nghe thấy tên của Vũ Kiếm, lông mày của Huyễn Tầm hơi nhướn lên.
Lãnh Tử Thậm cười nói: “Cửu Thiên, chúng tôi đợi cậu ở đây rất lâu rồi. Cậu bây giờ có hai lựa chọn. một, giao ra tất cả đồ đáng tiền trong tay cậu ra, quỳ xuống nhận lỗi trước tôi. Hai là chúng tôi phế cậu ở đây.”
Cửu Thiên rút trọng kiếm của mình ra, nói: “Tôi nghe nói ở núi Giám Bảo, hình như là có người hứng dậy tuần tra. Lãnh Tử Thâm, ngươi dám ngông cuồng như vậy sao?”
Lãnh Tử Thậm cười thành tiếng: “Nếu ở trước mặt của rất nhiều học viên, ta quả thật không dám làm chuyện như vậy. Nhưng Cửu Thiên, ngươi mở mắt nhìn, xung quanh còn có người khác không?”
Cửu Thiên quay đầu nhìn, quả nhiên, xung quanh trừ đám người Lãnh Tử Thâm ra thì không có ai hết.
Lãnh Tử Thâm cười rồi giải thích: “Các người bây giờ không phải ở trước mặt của tháp tu hành. Mà là ở đằng sau của tháp tu hành. Nơi này là lối ra của tháp tu hành. Học viên bình thường, ngay cả tháp tu hành cũng không vào được, bọn họ sao lại biết lối ra ở đâu. Vẫn may ta vào mấy ngày trước vào tháp tu hành một lần, nếu không thật sự không tìm được nơi này. Nói thật, Cửu Thiên ngươi có thể vào tháp tu hành thật sự khiến ta ngạc nhiên. Thủ hạ của ta nói với ta ngươi đã thắng một cường giả trên võ bảng, ta đã sốc. Có điều, quên giới thiệu cho ngươi, xếp hạng võ bảng là top 20 là Vũ Kiếm sư huynh. Ngươi không có bất cứ cơ hội nào. Bây giờ quỳ xuống nhận lỗi cho ta còn kịp.”
Quay đầu, Lãnh Tử Thâm lại nhìn Huyễn Tầm ở bên cạnh Cửu Thiên. Nở nụ cười tươi, Lãnh Tử Thâm mang theo giọng điệu đùa cợt, nói với Cửu Thiên: “Vị tiểu thư này, cô tốt nhất vẫn là tránh ra một chút. Lát nữa có thể sẽ bắn ra máu thịt. Hay là, cô đứng ở đằng sau tôi, tôi bảo vệ cho cô.”
Huyễn Tầm bỗng mỉm cười, quay đầu nói với Cửu Thiên: “Cần tôi ra tay không? Tên này thành công khiến tôi buồn nôn rồi.”
Cửu Thiên nói: “Tùy cô. Có điều đợi tôi đánh xong trước đã.”
Huyễn Tầm gật đầu, cô ta nhìn ra, trong mắt của Cửu Thiên đã mang theo sát khí.
Đối với thực lực của Cửu Thiên, Huyễn Tầm vẫn có lòng tin. Tuy canh kình không cao. Nhưng cường độ, lực bạo phát đều không tồi. Đặc biệt là lực phòng ngự, cao đến đáng sợ. Huyễn Tầm đã từng chứng kiến Cửu Thiên chặn những kiếm quang đáng sợ kia như nào.
Trên cường tỏa ra canh khí, Cửu Thiên bắt đề gia tăng khí thế của mình.
Lãnh Tử Thâm thấy Cửu Thiên lúc này vậy mà vẫn cố giãy chết, cười lạnh nói: “Được, có cốt khí. Lát nữa để ta đánh gãy xương của ngươi, xem thử ngươi còn cứng được không. Vũ Kiếm sư huynh, sư huynh giúp đệ áp trận. Sư đệ sẽ cảm tạ huynh.”
Vũ Kiếm cảm nhận được khí thế trên người Cửu Thiên, lông mày nhíu lại. Hắn ta dường như không đánh giá cao Lãnh Tử Thâm.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên bên tai của Vũ Kiếm.
“Vũ Kiếm đúng không? Tôi khuyên anh tốt nhất đừng động. Nếu không anh sẽ giống như Phương Tiến, bị đánh rất khó coi.
Vũ Kiếm lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn sang Huyễn Tầm, giống như nhìn thấy quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.