Chương 169: Biết người biết ta
Khô Lâu Tinh Linh
30/03/2013
“Vương Bí, cậu có quá đề cao họ không? Alan lúc trước chẳng qua chỉ dựa vào Mã Tiểu Như và cậu mà thôi, đội hình chúng ta đón tiếp họ lần này mạnh như vậy thì bọn họ đâu còn có cơ hội vùng vẫy. Chẳng lẽ cậu không phải thấy ở đó quá yếu kém nên mới trở về sao?” Hoa Lợi lên tiếng. Hắn không thích thái độ của Vương Bí, bởi vì đối phương không hề tôn trọng No1 năm nhất như hắn.
Lý Nhược Nhi thì tỏ ra hứng thú nhìn chằm chằm Vương Bí. Ở Cappas, Vương Bí cũng được coi như một nhân vật nổi tiếng, lúc trước từ chối Cappas tới Alan, nhưng rồi lại trở lại Cappas. Mọi người thấy vậy đương nhiên đoán rằng hắn không hài lòng với hiện trạng ở Alan.
Vương Bí không lên tiếng, Lý Nhược Nhi mỉm cười, “bạn học Vương Bí, mọi người hiện giờ đều là bạn cùng trường, cùng chung chiến tuyến. Cậu có ý gì thì cứ nói thẳng, chẳng lẽ Alan còn có người đáng chú ý sao?”
Mọi người đều nhìn Vương Bí, có cảm giác rằng mỗi khi Lý Nhược Nhi lên tiếng lại mang theo một loại mị lực không thể cự tuyệt.
“Cực mạnh ở Alan không phải là tôi, cũng không phải là Mã Tiểu Như mà là Vương Động.” Vương Bí lạnh nhạt trả lời.
Những người ngồi ở đây đồng thanh ồ lên, trong mắt đều lộ rõ vẻ không tin. Một học viện loại hai lại có một cường giả như vậy?
Vương Động?
Chưa từng nghe qua! Nếu hắn có thực lực như vậy thì tên tuổi đã sớm lan truyền toàn quốc, sao có thể đến Alan được. Chẳng lẽ hắn lại nứt ra từ viên đá ở trong vườn trường Alan sao?
“Vương Động này chắc là bạn tốt của cậu.” Lý Nhược Nhi bỗng nhiên nói.
Vương Bí sửng sốt một chút, trong lòng hắn bỗng quặn lên.
Ánh mắt Lý Nhược Nhi tựa như có lực xuyên thấu cực mạnh, có thể nhìn thấu nội tâm người khác, “kỳ thực cậu không nói cũng không sao.”
Vương Bí không để ý đến Lý Nhược Nhi, hắn đứng dậy “Thầy Cáp Nhĩ Mông, nếu không có gì thì em xin phép đi trước để chuẩn bị cho lần tập luyện tiếp theo.”
“Được rồi, em đi đi!” Cáp Nhĩ Mông gật gật đầu.
Ở Cappas này có rất nhiều người tài, mà tính cách của người tài thì vốn không bình thường nên căn bản là không thể áp dụng các phương thức dạy học cho các học sinh bình thường với họ được. Bởi vậy mọi người đều có đặc quyền và tự do nhất định của mình.
Chờ đến khi Vương Bí rời đi, Cáp Nhĩ Mông mỉm cười: “Tiếp lời của Vương Bí, tôi cũng muốn nhắc nhở các bạn, người chiến thắng Best cũng tên là Vương Động.”
Một người xuất sắc trong cả mảng tinh chiến và võ trang chiến đấu sao lại xuất hiện ở Alan?
“Vậy mà cũng kêu là bạn tốt!” Hoa Lợi lắc đầu. Quả thực không còn gì để nói về tên Vương Bí này, nếu hắn không nói với mọi người thì không biết chừng Alan còn có thể thắng bất ngờ một trận, nhưng lúc này Cappas đã có chuẩn bị, tính bất ngờ bị mất đi thì cơ hội để Vương Động này sáng tạo kỳ tích là quá nhỏ. Chỉ cần Cappas không quá chủ quan thì đối thủ của họ sẽ không còn cơ hội.
“Bạn học Hoa Lợi, cậu nói vậy là sai rồi. Vương Bí sở dĩ nói như vậy là do cậu ta cảm thấy thực lực của chúng ta không đủ tạo thành uy hiếp cho Vương Động.” Lý Nhược Nhi lên tiếng.
Vương Bí một mình đi trong vườn trường, ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời khác nhau thì tâm trạng cũng khác nhau.
Khiếp chiến?
Không! Cho dù là tình huống nào hắn cũng phải chiến đấu, cho tới tận bây giờ vẫn chưa có cơ hội cùng Vương Động so tài một trận ra trò, lần này rốt cục cơ hội đã đến, cho dù thế nào hắn cũng phải chứng minh quyết định của mình là đúng!
Hắn muốn chứng minh cho tính đúng đắn trong quyết định của cha hắn.
Chỉ có chiến thắng!
Không ai có thể hiểu được tâm tình của hắn lúc này.
Lần động viên trước chiến đấu đã kết thúc như vậy. Không thể không nói những ngôi sao Cappas đã có chút hứng thú cho cuộc so tài sắp tới, hơn nữa bọn họ cũng có chút coi trọng đối thủ. Nói thật, nếu chỉ là lời của Cáp Nhĩ Mông thì bọn họ sẽ không để ý, bởi năm nào cũng vậy, giáo viên luôn nhắc nhở bọn họ không được coi thường đối thủ, nhưng đúng là rất ít khi Cappas xuất hiện tình huống như hiện nay.
“Bisu, cậu chọn người nào?”
“Thao tác Khắc Long Thuật trên hai trăm…, rất thú vị, tôi chọn người này.”
“Cậu không cần hưng phấn như vậy, đôi khi hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Có một số việc cần phải phân tích. Hiển nhiên là thầy Cáp Nhĩ Mông cố ý thổi phồng đối thủ, nếu tôi đoán không sai thì mặt vận doanh của người này rất kém, nhưng khả năng thao tác hai tay cùng tinh thần lực rất tốt nên mới chuẩn bị một chiêu tối hậu như vậy.” Flash sẽ cười.
Hai người bọn họ cũng không thích tình huống hiện tại. Cao thủ mới có tính khiêu chiến, chỉ là học sinh cũ hay tân sinh ở Cappas đều không có ai khiến họ cảm thấy hứng thú, chỉ có Best mới mang đến một chút kinh hỉ cho bọn họ. Nhưng nếu Best vẫn không đột phá thì quả thực không còn chút gì thú vị.
Vô địch cũng là một loại tịch mịch. Tư vị này Flash đã rất hiểu rõ.
“Cậu nói vậy cũng đúng. Chỉ là như vậy thì vô cùng tẻ nhạt, không biết vận doanh thì quả thực chỉ là một kẻ gà mờ, thao tác có nhanh cũng vô dụng. May mà có cậu nhắc nhở nếu không tôi đến lúc đó rất có thể bị sốc vì mừng hụt.”
“Ha ha, tạm thời cứ chờ mong một chút đi.”
“Lão đại, Vương Bí này cũng quá cuồng vọng, giống như hắn mới là No1 vậy!”
“Ha ha, tôi cũng đang chờ hắn khiêu chiến, đáng tiếc là đến giờ hắn vẫn không hề có chút động tĩnh. Quả có chút thất vọng” Hoa Lợi nói.
“Tôi thì thấy hắn cũng hiểu biết thời thế đấy, ở Alan lăn một vòng mới biết mà trở về. Một kẻ phạm sai lầm tồi tệ như vậy thì thực lực cũng chỉ có hạn. Nếu không phải hắn có một ông bố tốt thì không biết sẽ trở thành dạng gì nữa.”
“Đừng nói như vậy, nếu hắn luyện thành Dũng Sĩ Quyền thì chắc hẳn cũng có chút thực lực. Chúng ta cứ bình tĩnh xem động tĩnh đi!” Làm No.1, bình thường đều chờ người khác đến khiêu chiến. Hoa Lợi vốn tưởng Vương Bí rất nhanh sẽ đến khiêu chiến hắn, nhưng tên nhóc này cả tuần đều vùi đầu vào huấn luyện, ngay cả khi đi học cũng không nói chuyện. Tựa như là hắn không cần biết đến những người khác, cũng không cần trao đổi gì cả. Hoa Lợi thì cũng không muốn mạo hiểm đi khiêu chiến, dù sao hắn vẫn chưa rõ thực lực của Vương Bí, cho nên lần giao lưu giữa các trường này cũng là một cơ hội để nhận biết trình độ của Vương Bí.
Còn về phần cái tên gì gì động kia thì Hoa Lợi quả thực không để ý. Mạnh ở Alan nhưng nếu đặt ở Cappas vẫn không là gì cả, bởi cả hai đâu cùng một đẳng cấp!
Hiển nhiên gã Vương Bí cũng hiểu được hắn hiện tại đã là một thành viên của Cappas vĩ đại chứ không còn là một học viên của trường học loại hai.
Ánh mắt cần đề cao một chút.
Samantha nhìn tin tức mới nhất trong tay, cô quả thực khó có thể vui mừng được. Muốn chiến thắng Cappas thì hi vọng lớn nhất chính là sự chủ quan khinh địch của đối phương, nhưng hiện tại thì xem ra đã không thành rồi.
Bởi theo bản danh sách mới nhất thì Cappas đưa ra hai người năm thứ hai, mà mấu chốt nhất là hai người này lại là vương giả thống trị lĩnh vực tinh chiến. Còn ở các hạng mục khác thì cũng đều là No.1 của năm thứ nhất.
Ở võ trang chiến đấu, Alan có Mã Tiểu Như làm con bài sát thủ nhưng vấn đề là Cappas cũng triệu tập Lý Nhược Nhi, cô ta cũng đã đồng ý. Đây khác gì việc ép các trường học khác vào đường cùng.
Điều xui xẻo hơn nữa là thời gian giao lưu lại diễn ra đúng đợt kỷ niệm thành lập trường của Cappas, cũng bởi vậy nên bọn họ mới đưa ra đội hình mạnh đến vậy để đảm bảo không có bất ngờ xảy ra.
“Tiểu Như, Lý Nhược Nhi đã luyện Ma Nữ Quyết đến trình độ nào rồi?”
Đây đúng là điều mà Samantha lo lắng. Khi thi đấu dùng chế độ KFO, nói cách khác, tuyển thủ của từng hạng mục có thể tiếp tục thi đấu, nếu có thực lực thì có thể đem tất cả tuyển thủ của đối phương xử lý lần lượt cũng được. Cho nên Lý Nhược Nhi không nhất định có cơ hội lên đài, nhưng nếu muốn chiến thắng Cappas thì nhất định phải chiến thắng Lý Nhược Nhi.
Mã Tiểu Như nghe được tin tức này nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh. “Khó mà nói được!”
“Lúc em ở Lý gia, hai người chưa từng giao thủ qua chưa?” Samantha tò mò nói.
Mã Tiểu Như mỉm cười, “Lý gia rất lớn, em cũng chỉ gặp cô ấy vài lần, tán gẫu vài câu, coi như là có quen biết nhưng mà không thân. Nhưng nếu luận riêng về Ma Nữ Quyết mà nói thì cô ấy càng giống ma nữ.”
Samantha có điểm đau đầu, điều này chứng tỏ thực lực của Lý Nhược Nhi tuyệt đối không thể khinh thường. Cũng không phải tất cả đệ tử thế gia đều lợi hại, mặc dù có tư chất ưu việt nhưng cũng không thiếu kẻ ăn chơi trác táng, bằng không đã không có nhiều thế lực chìm sâu vào dòng sông lịch sử như thế.
Ma Nữ Quyết của Mã Tiểu Như quả thực có chú kỳ quái, có cảm giác khí chất của cô nàng không thực sự ma nữ hóa, Samantha lo lắng Tiểu Như có được học bản đầy đủ của Ma Nữ Quyết hay không. Nhưng điều này quả thực không thể nói ra.
Loại thần công có một không hai này tại thời điểm truyền thụ chỉ cần lơ đễnh một chút thì hiệu quả tu luyện về sau cũng kém hơn rất nhiều. Lý gia đối với truyền nhân của mình đương nhiên là hết lòng bồi dưỡng, nhưng đối với Mã Tiểu Như thì chưa chắc đã như vậy. Ngại gia quy nên không thể không truyền thụ Ma Nữ quyết, nhưng trời mới biết có bớt gì bên trong không.
“Chị à, không cần lo lắng như vậy đâu. Cappas tuy rằng mạnh nhưng đâu phải là không thể chiến thắng. Lý Nhược Nhi cứ giao cho em.” Mã Tiểu Như nhìn vẻ mặt lo lắng của Samantha cười nói.
Samantha mất rất nhiều công sức mới có được bản danh sách quý giá này, nhưng chính cô khi đọc cũng cảm thấy khó tin. Bởi bản thân cô xuất thân từ Cappas, lại đang là hiệu trưởng của Alan cho nên cô hiểu rất rõ hai ngôi trường này. Hiện cô với vai trò thủ lĩnh dẫn dắt Alan đối đầu với trường học cũ, quả là trớ trêu.
Kỳ thực khi Samantha cũng hiểu được, chuyện tình của Mã Tiểu Như và Lý Nhược Nhi không đơn giản như tưởng tượng. Lý Nhược Nhi vốn không định tham gia đợt giao lưu này nhưng cuối cùng lại nhận lời. Điều này chứng tỏ Lý Nhược Nhi muốn so tài cùng Mã Tiểu Như.
Còn về phần muốn luận bàn Ma Nữ Quyết hay những thứ khác thì Samantha cũng không truy vấn.
“Cần phải thông báo cho mọi người nay mới được, em kêu mọi người tập chung ngay.”
“Chị yên tâm đi, mọi người trải qua quá trình huấn luyện gian khổ như vậy đã rất tự tin. Em ủng hộ chị!” Mã Tiểu Như gật gật đầu.
Thành viên đặc huấn của Berna và Alan đã tập chung tại phòng họp. Trong thời gian này mọi người huấn luyện vô cùng nghiêm túc, có thể nói là đem toàn bộ tinh thần của mình vào đó. Chỉ cần có cố gắng thì sự tự tin cũng sẽ được nâng cao. Tuy rằng không đến mức bạo tăng, nhưng thần thái mỗi người đều sáng láng.
Thấy Samantha đang bước tới, bạn học tiểu Hồ tiến đến sát Vương Động nói nhỏ vào tai hắn: “Hiệu trưởng của chúng ta ngày càng xinh đẹp mê người, cậu giỏi thật đấy!”
Vương Động vội vàng đá cho Hồ Dương Hiên một cái. Tên nhóc này sợ rằng thiên hạ chưa loạn sao?
“Các em, nhìn sự cố gắng của mọi người tôi cùng hiệu trưởng Materazzi đều rất vui mừng. Hiện tại thời gian dành cho chúng ta không còn nhiều. Tôi ở đây mới có được bản danh sách đội viên của Cappas, có những người mọi người đã biết, cũng có những người chưa biết! Tôi cùng hiệu trưởng Materazzi có sưu tầm được một ít tư liệu, hôm nay để mọi người cũng xem. Như vậy cũng để mọi người có thể hiểu rõ một phần thực lực của đối thủ từ đó tìm cách ứng phó.”
Samantha thấy ánh mắt mọi người tràn ngập hưng phấn thì không khỏi cảm thấy lo lắng. Chỉ mong tất cả sau khi xem xong còn có thể giữ được trạng thái này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.