Chương 155: Công bằng?
Khô Lâu Tinh Linh
30/03/2013
Apache cùng với Vương Động hai người đều ngạc nhiên. Thương thế của bọn họ cũng đâu có gì? Giờ này lại bị đưa đi, hơn nữa đám chiến sĩ võ trang vẻ mặt nghiêm túc, rõ ràng là đang áp giải phạm nhân? Gì chứ? Không lẽ đang đóng phim??
Dọc đường đi, Vương Động hỏi vài lần nhưng không ai lên tiếng, hỏi gì cũng không biết! Hai người cũng đành phải im lặng.
Cũng không biết đến chỗ nào rồi, hai người bọn họ lại bị giam giữ. Chẳng ai chịu nói cho bọn họ biết đang có chuyện gì xảy ra.
Lúc này Vương Bí đã xuống máy bay, xe quân đội lập tức đưa hắn đến bộ chỉ huy, Dũng Sĩ tướng quân đang chờ hắn.
Dọc đường đi nắm tay Vương Bí đều nắm cực chặt, lúc thấy cha thậm chí còn hơi run rẩy, nhưng nhìn không hề giống là kích động tí nào.
“Đã về!” Phản ứng của Dũng Sĩ tướng quân quả là bình thản, giống như biết Vương Bí sẽ vậy.
“Cha, có chuyện gì? Sao trên đảo lại có nhiều Zago thế, khong phải là quân đội cố ý hãm hại chứ!”
Vương Bí thực sự kích động. Hôm nay cố ý hẹn Vương Động ra ngoài, hắn đến Alan không phải ngẫu nhiên, lại càng không đơn giản vì một phong thư! Sự thật thường cô cùng tàn khốc!
Dũng Sĩ tướng quân cũng là Kim Ưng nhất hệ, đơn giản mà nói là một nhân vật đại biểu, muốn đánh đổ ảnh hưởng của Lý gia cùng Mã gia đối với Liên Bang địa cầu. Đầu tiên là đối phó Mã gia, không có Mã gia, Lý gia sẽ giống như hổ bị bẻ răng vậy. Nhưng đối phó sao? Nói dễ hơn là làm. Chính vì vậy tiếp cận với Mã Tiểu Như chính là cách chính xác nhất, sẽ không có người hoài nghi.
Lần này Vương Bí nhận được nhiệm vụ tiến vào Thiên Đường đảo để phát hiện bí mật thí nghiệm. Việc Vương Bí cần làm chính là phát hiện số lượng Zago vượt xa tiêu chuẩn, “đúng lúc” đó quân đội sẽ xuất hiện. Toàn bộ sự kiện này nhìn thế nào cũng giống một cái bẫy vô sỉ. Ai cũng biết Zago đưa đi làm thí nghiệm đều đã được xử lý, làm sao có thể sinh sôi nảy nở chứ? Rõ ràng chỉ có thể giải thích là, quân đội đã có một kế hoạch từ lâu, mà hắn thì chính là một cái châm ngòi mà thôi.
“Con về, chỉ muốn nói thế thôi sao?” Vương Chấn mặt không đổi sắc, đưa đôi mắt hổ nhìn Vương Bí.
“Cha, các người làm vậy quá hèn hạ. Con không thể chấp nhận, con cần một lời giải thích!” Vương Bí cắn răng. Lúc Vương Động vì cứu hắn mà bị đâm thủng chân, Vương Bí cảm giác như mình bị đâm thủng vậy. Nỗi đau trên tinh thần vượt quá xa! Ban đầu hắn chỉ vì nhiệt huyết mới đáp ứng, nhưng càng ở chung, hắn càng ngày càng không thể tha thứ cho lỗi lầm của mình. Chuyện hôm nay hoàn toàn đả kích hắn!
“Đê tiện sao?” “Ha ha” Vương Chấn khẽ cười cười, trong nụ cười bao hàm nhiều ý tứ. Trừ con mình ra, đúng là không ai dám nói cái từ này trước mặt hắn, đúng là tuổi trẻ có khác!
Vương Chấn cũng không giải thích lời nào với Vương Bí mà đứng lên. “Cho con lựa chọn thêm một lần, tiếp tục về Alan làm “nhiệm vụ” của con, hai là đi Cappas”
“Cha, điều này không công bằng!”
“Công bằng? Đây là công bằng lắm rồi!”
Giọng nói Vương Chấn lộ ra vẻ tuyệt đối không nghi ngờ được. Có một số việc căn bản không cần giải thích, tới lúc cần hiểu sẽ hiểu được. Chuyện lần này cũng chỉ có thể chứng minh một điều, đó là con mình không rành về chính trị lắm. Muốn làm một tướng quân, làm một danh tướng cả thế hệ, chỉ đánh giặc không thôi còn lâu mới đủ. Nhóc con này còn thiếu sự rèn luyện nhiều!
Thân thể Vương Bí bởi vì kích động mà suýt không khống chế được, nhưng cuối cùng cũng là bình tĩnh lại “Cappas!”
Hắn dùng hết sức lực bản thân mới nói ra được chữ đó, sự khổ sở trong lòng đã không thể dùng ngôn ngữ mà hình dung được nữa. Đây là sự phản bội! Các bạn bè của hắn vì khiêu chiến Cappas mà cố gắng, còn hắn giờ lại muốn đi Cappas!
Nhưng so ra, hắn càng không dễ dàng tha thứ cho mình khi ở vị trí Alan. Hắn không có cách nào tha thứ cho chuyện bản thân mình đã làm.
Vương Chấn khoát tay, nói thẳng ra ý của Vương Bí :”Muốn trưởng thành phải trả giá rất nhiều!”
“Phương thức học tập tốt nhất chính là thực tế!”
Vương Động cùng Apache cả hai có chút buồn rầu, không biết bị dẫn đến nơi nào rồi, lại còn phải trải qua một loạt kiểm tra thân thể.
“Có gì lạ sao?”
“Tất cả bình thường, với tuổi này thì tinh thần lực của cả hai người đều thuộc hạng nhất. Chẳng qua còn lâu mới đối phó được với 1000 Zago!”
“Thương thế thế nào?”
“Không động đến xương cốt, không có vấn đề gì!”
“Tốt, đưa bọn họ giao cho tôi!”
Đối với quân đội mà nói chỉ cần không bị gãy xương thì cũng không tính là nghiêm trọng. Chân của Vương Động bị thương là nặng nhất, chẳng qua một kích đó cũng không tổn thương xương cốt, trải qua chữa trị tế bào vết thương đã khép lại. Đương nhiên là cũng bị đả thương nguyên khí nhất định, cho nên cần thời gian để điều dưỡng!
Tiếc là những người này dường như không hề để ý đến bọn họ, không hề cho bọn họ chút đãi ngộ nào của học sinh trường quân đội cả.
Người giam giữ bọn họ thì hỏi gì cũng không biết. Bọn họ chỉ biết nhận được lệnh giam giữ hai người bị tình nghi, còn chỗ giam giữ chính là nhà ngục ở căn cứ.
Điều này rõ ràng có điểm không phù hợp quy tắc, nhưng quy tắc của quân đội đó chính là coi mệnh lệnh là quy tắc.
“Nhóc con, đi vào nhớ cẩn thận một chút!” Thượng sĩ phụ trách dẫn bọn họ đi dường như cũng thấy không đành lòng, thiện ý nhắc nhở một câu.
Cả Vương Động và Apache đưa mắt nhìn nhau.
Đây vốn là nơi quân đội giam giữ người bị tình nghi. Mà đem mấy tên thừa hơi nhốt lại với nhau, không gây chuyện mới là kỳ tích!
Bọn này nhìn thấy Vương Động cùng Apache cũng có chút bất ngờ. Nhưng dù sao đưa tới hai “con hàng” da thịt mềm mại trắng trẻo, kể cũng ngon!
Apache tuy rằng chưa từng ở chỗ này, nhưng ở đội buôn lậu cũng từng nghe kể nhiều lần “Xem ra hai người chúng ta đã bị coi là tội phạm, có người cố ý “chỉnh” chúng ta”!
“Là tội phạm?” Vương Động ngẩn người. Hắn dường như chưa đắc tội ai bao giờ, huống gì hắn cũng chẳng có cơ hội đắc tội với nhân vật lớn nữa!
“Lần này chắc tôi làm liên lụy cậu rồi, tám chín phần là do chuyện của đội buôn lậu!” Apache cân nhắc một chút nói. Vương Động đúng là khó có khả năng đắc tội người khác. Mà ở đội buôn lậu chính là chỗ chuyên đắc tội với người khác. Nhưng hắn cũng không nghĩ ra được là đã đụng chạm đến lợi ích của nhân vật lớn nào, lại nhân cơ hội này chỉnh hai học sinh non nớt như bọn họ, quả là chuyện bé xé ra to mà.
Vương Động cười lạnh :”Xem ra chúng ta phải đánh nhau?”
“Sợ là không thiếu” Apache đã cảm nhận được hơn 10 ánh mắt ý đồ không tốt. Ở cái chỗ quỷ quái này không chỉ có bạo lực không ngừng, ghê tởm hơn chính là nơi này có nhiều bọn “biến thái” Bị giam lâu ngày quá, Hormone sinh ra nhiều khiến một số tên có một số “nhu cầu” đặc biệt quái đản. Chuyện này hắn ở đội buôn lậu nghe cũng nhiều, nhưng không nghĩ đến mình giờ lại gặp phải.
“Đến đây” Mười mấy người lảo đảo hướng về bọn họ đi tới. Tên thủ lĩnh dùng ánh mắt soi mói lên người Apache cùng Vương Động, giống như muốn “ăn tươi” vậy!
Đúng lúc hai người chuẩn bị chiến đấu thì cảnh ngục gõ cửa :”Ai là Apache đi ra ngoài” Rồi quay đầu hướng về một người khác nói :”Còn mày, vào đi, tha hồ mà hưởng thụ!”
Hai người đưa mắt nhìn nhau. Apache đứng dậy, hai chiến sĩ võ trang đưa hắn đi. Cảnh ngục không nhìn Vương Động, cửa lớn chậm rãi nâng lên, ngăn cách cùng với bên ngoài. Mà phạm nhân mới được đẩy vào dường như tuổi cũng cỡ Vương Động, khúm na khúm núm, sợ hãi đến phát run.
Tên mới vào quả thật nhìn còn “non” hơn cả Vương Động và Apache. Hai người tập huấn một thời gian, màu da cũng đen đi nhiều. Còn tên này làn da nhìn trắng lắm, tuy nhìn qua có vẻ bẩn bẩn, nhưng cả đám người bèn đưa mắt sang theo dõi “con hàng non” mới vào này. Đối với chúng, không có gái thì tìm con trai nhìn… giông giống gái cũng là chuyện vui rồi.
“Bạn nhỏ, theo ta đi chơi nào. Nơi này có ta bảo vệ cậu, sẽ không có ai bắt nạt cậu” Một đám người đã vây quanh tên nhóc mới đến, thiếu điều chảy nước dãi thèm thuồng.
“Tôi… tôi là con trai. Các người muốn làm gì?!”
“Ha ha ha, chúng ta cũng thế, cho nên không phải sợ!”
“Các người không được lại đây, tới nữa tôi sẽ kêu lên!”
“Kêu à? Ha ha, nó nói sẽ kêu lên kìa, kêu đi, hộ cái! Thế sẽ càng kích thích, ha ha. Không ngờ lại đưa đến một con bé. Bố mày đây đã bao nhiêu năm qua chưa được hưởng thụ con gái rồi!”
Vừa nghe nói có gái, cả đám người như phát cuồng lên, ánh mắt thậm chí phát sáng. Mà không chỉ có đám người kia, một số người khác giờ cũng thấy có hứng thú.
“Tôi…tôi không phải là con gái!” Thanh niên mới đến sợ hãi kêu. Hắn chưa từng nghĩ quân đội lại dùng phương pháp hèn hạ thế này.
Vương Động vốn chẳng muốn quản, nhưng hắn vốn có cái tật xấu chõ mũi vào chuyện người khác, hic, đành vỗ vỗ vai người kia “Ông bạn, làm thế có vẻ không tốt lắm đâu!”
Tên cầm đầu bị vỗ vai không ngờ một “con gà” mới vào còn non mà lá gan lớn thế, ở giữa bọn chúng mà vẫn dám chọc.
“Cút sang một bên, chờ bố mày hưởng thụ xong rồi…”
Vương Động xuất thủ, trong ngục bỗng vang lên tiếng kêu thét thảm thiết. Tiếng kêu thảm không phải do tên cầm đầu phát ra, vì hắn đã không hét nổi nữa rồi. Đầu của hắn đã bị nhét vào mông đít một tên đàn em đứng gần nhất.
Toàn bộ quá trình chưa đến 1 giây đồng hồ, trong ngục liền truyền đến tiếng kêu giống như lợn bị chọc tiết vậy. Vừa rồi 2 tên còn cười sung sướng nhất, giờ đã biến thành tiếng kêu thê thảm nhất.
Vương Động cũng chưa chịu bỏ qua. Nếu đã kích thích thì phải cho sảng khoái. Hơn 10 người khác đều ra tay, hạch lực không có ai vượt quá 200, kỹ thuật chiến đấu cũng không cao lắm. Tên cực mạnh chính là tên cầm đầu kia rồi, nhưng ai ngờ được Vương Động xuống tay tàn nhẫn và nhanh như thế!
Rất nhanh có thêm vài chục mạng nếm mùi đau khổ. Chẳng qua may mắn là số người…lẻ, cho nên còn dư lại 1 tên. Vương Động phủi tay cười tủm tỉm nhìn hắn, quả thực là sảng khoái!
“Không! Đừng lại đây! Cứu tôi với, giết người rồi! Cứu mạng, cứu mạng với!” Tên cuối cùng điên cuồng gõ cửa sắt, hi vọng sẽ khiến cảnh ngục chú ý!
Lúc này cảnh ngục đang đứng ngoài hút thuốc. Mấy tên nhóc mới này cần được “dạy dỗ”. Loại chuyện thế này nhiều lắm! Bên trong lại chẳng phải bọn tốt đẹp gì, đương nhiên sẽ không bỏ qua mấy tên nhóc rồi.
Hắn lập tức bật hệ thống cách âm. Camera giám thị cũng sớm tắt đi. Loại chuyện này đương nhiên không thể để lưu lại bằng chứng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.