Chương 89: Giáo tài phản diện
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Mắt thấy Tạp Nhĩ chuẩn bị …kết thúc và ôm điểm 0 mang về thì tên nhóc này đột nhiên bùng nổ hạch lực. Ngất mất, cậu ta bình thường tinh thần lực vẫn duy trì ở mức 15 -16 vậy mà trong nháy mắt đột nhiên vượt quá 20. Sau đó đột nhiên vùng lên, tránh khỏi móng vuốt liêm đao đang đấm xuống, rồi dùng khí lực toàn thân đánh vào đúng chỗ 3 tấc yếu hại của con sâu.
Bùm!
Móng vuốt của con nhện Zago đâm sát nút, chạm đến cả da đầu cậu ta. Mồ hôi lạnh thi nhau chảy xuống, nhưng cuối cùng thì con nhện Zago vẫn đổ gục ầm ầm.
Tạp Nhĩ nhẹ nhàng thở một hơi. Học sinh bên ngoài hoan hô nhiệt liệt. Thực lực của Tạp Nhĩ đại biểu cho học sinh năm 1 bình thường, không có áo giáp trợ giúp muốn chiến thắng Zago là rất khó. Mặc dù từ đầu đến cuối Tạp Nhĩ có vẻ chật vật, nhưng cuối cùng chiến pháp của cậu ta đã hoàn toàn chính xác.
Chỉ là…vẻ mặt của Gonzalez cười lạnh, đám người Vương Động cũng khẽ thở dài một tiếng.. Con nhện Zago đang nằm ‘chết’ trên mặt đất đột nhiên vùng lên, xuyên thủng người của Tạp Nhĩ rồi sau đó mới rầm rầm ngã xuống.
Tạp Nhĩ cũng đang từ hưng phấn chuyển thành uể oải, rồi ủ rũ từ trong phòng chiếu ảo đi ra.
Gonzalez không nể nang cho cậu ta ăn ngay điểm 0. Cậu ta cũng không nói gì, thực tế chính bài học tốt nhất, nếu không dù có nói cả trăm lần cũng vô ích. Đối phó với kẻ địch nhất định phải tàn nhẫn! Mặc dù đã đánh đúng chỗ hiểm nhưng do không có áo giáp tác dụng tăng phúc nên kích kia cũng không phải hoàn toàn là trí mạng. Ít nhất cũng không đủ để con sâu kia chết ngay lập tức. Vậy mà đã sớm đắc ý…
Tạp Nhĩ sở dĩ như vậy là bởi vì trước kia cậu ta mặc áo giáp cấp 1 ‘xử lý’ một con Zago như vậy. Nhưng lần này thì …không có áo giáp!
Gonzalez không nhìn Tạp Nhĩ mà nhìn mọi người nói :”Các em ở trong TPA đều dùng áo giáp, chắc là cũng có mơ ước mình có thể có được một kiện áo giáp võ trang tốt để phát huy được sức chiến đấu của mình. Bây giờ tôi nói cho các em biết, đó chỉ là ..mơ mộng hão huyền!”
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Ai cũng biết lúc tốt nghiệp trường quân đội, tinh thần lực cũng xấp xỉ 100, vậy chẳng lẽ không thể phối hợp với áo giáp cấp 4 sao?
Khóe miệng Gonzalez cười lạnh :”Các em đại khái nghĩ rằng, chỉ cần tinh thần lực đạt trình độ nhất định là có thể được phân phối trang bị tương ứng. Điều này từ lúc nhân loại bắt đầu có quân đội chiến đấu vẫn chưa thể trang bị được hết. Hiện giờ trang bị tốt nhất chính là quân đội ở Mặt Trăng. Mặc dù bọn họ lấy áo giáp võ trang cấp 2 làm chủ lực, trong khi Địa Cầu chúng ta là thế giới áo giáp võ trang hạng nhất”
“Thầy giáo, nếu lực lượng mọi người đều đạt tiêu chuẩn, quân đội vì sao không sản xuất áo giáp hạng nhất trực tiếp phân phát, nếu thế lúc đối kháng với bọn sâu không phải sẽ lợi thế hơn sao?”
“Mấy đứa này…Các em khờ dại quá. Cấp bậc của áo giáp võ trang phụ thuộc vào loại nguyên tố ba cấp suy biến HR vô cùng hiếm thấy. Hàm lượng nguyên tố này quyết định cấp bậc áo giáp võ trang. Đương nhiên vẫn còn một số nhân tố kỹ thuật khác, nhưng nguyên tố kia vẫn là chủ yếu! Vấn đề hiện tại là cung ít hơn cầu, lại không thể để các em trần trụi đi đánh nhau với tộc Zago cho nên phải sản xuất rất nhiều áo giáp hạng nhất. Mà loại áo giáp này chỉ có rất ít người có thể có được. Em phải ở trong quân đội lập công lao, thể hiện tốt mới có cơ hội sở hữu loại áo giáp như vậy. Thứ đó không phải vì phát huy lực chiến đấu mà cho các em, mà nó là vật chứng minh giá trị của các em!”
Gonzalez lại làm vỡ mộng đẹp của đám trẻ! Đa số quân nhân đều có thể sử dụng áo giáp ngoài cấp 2. Đừng nghĩ rằng không học trong trường quân đội thì năng lực của chiến sỹ kém. Trong chiến đấu, cho dù bọn họ không được tu luyện các công pháp cao cấp, thậm chí có khi chỉ có bí quyết Đao Phong 8 độ. Nhưng trong thời gian dài, tinh thần lực cũng được đề cao, đột phá mức giới hạn 20 tác cũng không phải quá khó khăn. Điều này cũng không có nghĩa là có tư cách mặc áo giáp cấp 3!
Tạp Nhĩ đã quay về chỗ ngồi, cúi đầu không nói gì. Cậu ta vô cùng hối hận. Vốn định chứng minh bản thân, cuối cùng lại thành gậy ông đập lưng ông.
Chỉ thiếu một chút xíu…Nếu hồi nãy mình mà mạnh tay hơn chút nữa thì đã tốt rồi…
Quả nhiên Gonzalez đã chuyển đề tài :”Trận chiến vừa rồi chính là giống như trong sách giáo khoa …thất bại!” Cả hội trường bỗng bật cười. Thỉnh thoảng Gonzalez đúng là làm cho người khác không chịu nổi…
“Cười đủ chưa? Các em đang ngồi đây có mấy ai không mắc sai lần như vừa rồi? Cười cái rắm ý! Cậu! Tạp Nhĩ đúng không? Ngẩng cái đầu cậu lên, đừng giống như kẻ bất lực thế! Đâu phải là chết thật, vừa nãy còn hùng hổ cơ mà, giờ sao lại…? Lão Tử không sợ đồ ba giai, chỉ ghét bọn không có chí khí!”
Tạp Nhĩ đột nhiên ngẩng đầu, bỗng có ý muốn ‘liều mạng’ với Gonzalez. Nhưng lời ông nói rất đúng! Sai lầm lớn như vậy, sợ rằng cả đời này đến chết cũng không dám tái phạm!”
Làm như không nhìn thấy ánh mắt ‘căm hờn’ của Tạp Nhĩ, Gonzalez xoay xoay cổ :”Vốn tưởng còn phải vất vả giảng giải một chút, không ngờ cậu nhóc kia đã thể hiện tốt ..sai lầm giúp tôi rồi. Vương Động, em thử phân tích trận đấu này một chút xem!”
Vương Động cũng không bất ngờ. Trong giờ của thầy Gonzalez, hắn có muốn giả vờ kém cũng không được. Hơn nữa tính tình ông thầy này cũng hợp gu của hắn, bản chất Vương Động cũng là kiểu ngang bướng không theo khuôn khổ nào cả.
“Chiến thuật thì đúng. Mặc dù đối thủ là Zago nhưng vẫn bày ra kế giả yếu rất thông minh, diễn xuất cũng rất ổn. Sau thực ra khá thông minh, lại cũng đa nghi. Sâu càng cao cấp càng như vậy. Vì vậy nếu có thể lừa được con nhện Zago là rất tốt, mà một kích cuối cùng cũng rất chuẩn xác, dưới tình huống không có áo giáp, không thích hợp chiến đấu kéo dài, phải tốc chiến tốc thắng. Nhưng cũng có thể do khẩn trương hoặc hưng phấn nên một quyền này dùng sức không đúng tiết tấu, cho nên không đạt đến lực sát thương tốt nhất vì vậy con sâu không chết ngay. Tình hình lúc đó đúng ra nên bổ sung một kích nữa, nhưng ở trên chiến trường phải tiết kiệm thể lực. Muốn phán đoán xem sâu đã chết chưa có thể nhìn vào chân của chúng. Sâu khi chết thực sự các chân đều khẽ run rẩy theo một tiết tấu, đó là vì cấu tạo sinh lý của bọn chúng. Còn sâu mới chết ngất thì các chân run rẩy không có quy tắc, giống như vừa rồi vậy”
Vương Động nói không nhanh mà cũng không chậm.
Chỉ là sau khi nói xong thì phòng học lớn hơn 200 người đều im lặng! Nguyên nhân rất đơn giản, cách phán đoán này không hề có trong sách giáo khoa.
Gonzalez hơi sững lại trong chốc lát :”Em có căn cứ gì? Phải biết rằng trên sách cũng chưa từng nói vậy, kể cả các nhà khoa học cũng chưa hề phát biểu thế..”
Vương Động gãi gãi đầu :”Cũng không có căn cứ gì ạ, chỉ là kinh nghiệm thôi”
Nhất thởi trong phòng ồn ào hẳn lên. Không ngờ lại dựa vào kinh nghiệm, hơn nữa nhiều học sinh không phải lớp F còn ồ lên. Đây không phải là nói đùa sao? Chân lý là dùng thực tiễn kiểm nghiệm ra, nhưng không phải tùy tiện mà được, làm không tốt có thể mất mạng như chơi!”
Tên này không phải muốn ‘nổi bật’ đấy chứ, hay là điên rồi? Đọc tiểu thuyết nhiều quá chắc tẩu hỏa nhập ma cũng nên. Chắc đọc quyển tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm “5 ngày ở sào huyệt Zago” của tác giả nào đó rồi…
“Cậu chính là Vương Bí đúng không? Cậu thấy sao?” Gonzalez không trả lời ngay, ngược lại kêu tên Vương Bí hỏi.
“Đối với điều này cá nhân em cũng không có cách nào phán đoán, chưa có đủ kinh nghiệm ở phương diện này. Nhưng…cha em từng nói những lời giống như vậy. Cái này hoàn toàn là kinh nghiệm, không thể dựa theo căn cứ khoa học để nói được”
Cha của Vương Bí ??
Dũng Sỹ tướng quân – một trong thập đại danh tướng của Liên Bang Địa Cầu!
Ông ấy cũng từng nói qua điều giống vậy??
Rõ ràng Vương Bí nói chuyện rất tỉ mỉ. Quan điểm của cha cậu ta và cậu ta cũng không khác biệt nhau lắm.
Chỉ là…tên Vương Động này sao lại biết điều đó chứ? Thật đúng là chó đớp phải ruồi, ăn may quá mức!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.