Chương 196: Nhất chiến thành danh!
Khô Lâu Tinh Linh
30/03/2013
Đã đến cảnh giới này, cảm giác bên ngoài nắm rất chắc, cho nên trừ khi bị tốc độ của Vương Động vượt qua rất nhiều thì mới bị động chịu đòn thôi. Còn Thái Luân Tư thì khác. Ở Thánh Đường có hệ thống huấn luyện chuyên môn, đừng nói tốc độ của con người, tốc độ nhanh hơn cũng đều được huấn luyện. Cảm giác bình tĩnh là quan trọng nhất.
Lôi quyền của Vương Động rất mạnh, nhưng nó mang theo tiếng sấm rền mơ hồ nên cũng làm bại lộ vị trí của Vương Động. Vương Động một lần nữa phát động công kích. Mặc dù hắn cũng muốn trầm ổn, nhưng không còn lựa chọn nào khác. Càng phát lực thì bí quyết Đao Phong vận chuyện lại càng không thông thuận.
Ngoài việc ngăn chặn lực công kích, bí quyết Đao Phong có khả năng hóa giải cực nhanh chóng. Nhưng hình như đối với lực lượng phản chấn của chính mình thì bí quyết Đao Phong xử lý có vẻ chậm hơn rất nhiều. Tuy vậy Vương Động không có nửa câu oán hận nào, bất kể là kết quả gì hắn cũng đều chấp nhận.
Ông lão tuy rằng nhân phẩm không tốt lắm nhưng có một câu nói cực kỳ có đạo lý. Đó là một khi đã làm theo quyết định của chính mình thì vĩnh viễn không cần hối hận.
Theo tình huống phát sinh, Thái Luân Tư lúc trước muốn cùng với Vương Động đối công, nhưng vừa vào cuộc thì, thân là một võ giả nên hắn theo bản năng phải chọn phương thức chiến đấu tốt nhất. Áp lưc mà Vương Động đem lại cho hắn quá lớn, cũng chỉ có loại quái vật mạnh mẽ như vương bí mới dám cùng tên này đối công.
Vương Động công kích quả thực cho Thái Luân Tư áp bức thật lớn. Đương nhiên Thái Luân Tư cũng hiểu rõ ý đồ của Vương Động. Hắn nhìn ra được, chỉ cần chịu thêm một lúc nữa là hắn có thể thắng rồi.
Quả là may mắn, đây chính là chiến đấu. Thái Luân Tư ổn định dần, lấy phòng ngự để tiêu hao sự áp bức của Vương Động, làm cho Vương Động phải không ngừng phát động công kích.
Một khi bị nội thương, vọng động hạch lực sẽ làm thương thế nặng hơn. Có một tình huống gọi là vô lực, Vương Động đang ở trong tình huống này. Thái Luân Tư không phải tay mơ, đối mặt với một cao thủ ổn trọng như vậy, nếu vội vàng ra tay để thắng thì rất không thực tế. Mà Vương Động phát ra hạch lực càng ngày càng lớn, sự vận chuyển trong cơ thể lại càng hỗn loạn. Tiếp tục như vậy không phải là chuyện tốt. Phải biết rằng loại nội thương này muốn khôi phục cũng là chuyện không đơn giản.
Sau hai lần công kích bị đỡ được, Vương Động cảm giác tốc độ của mình đang nhanh chóng giảm xuống. Mà Thái Luân Tư có khả năng chớp thời cơ rất tốt, một khi phát hiện quyền của Vương Động khí thế yếu bớt, lập tức phát động công kích thử. Thân là cao thủ được Thánh Đường + Cappas bồi dưỡng, công kích của Thái Luân Tư có thể nói thủ vững, công chắc. Các phương diện mà nói đều đạt tiêu chuẩn…Sách giáo khoa!
Vương Động khá vất vả. Chỉ có thể cùng hắn tiêu hao chiến. Sau mỗi lần đối công, Thái Luân Tư dần chiếm cứ thượng phong. Nếu không phải kiêng kị Lôi quyền của Vương Động, chỉ sợ hắn đã sớm toàn diện phản công rồi. Nhưng Thái Luân Tư vốn ổn định tâm lý nên hắn sẽ không vội vã manh động, trước hết hòa nhập tiết tấu của mình vào trận đấu, sau đó mới xử lý đối thủ.
Đám người Tạp Nhĩ trong lòng căng thẳng. Tình huống càng ngày càng không ổn, tuy nhiên không có cách nào khác. Ưu thế của Cappas chính là thực lực được tích lũy bao năm.
Trong chốc lát, Vương Động đã trúng của Thái Luân Tư một chưởng. Cảm giác thật là đau thấu xương, đau đến mức Vương Động nghiến chặt răng. Chẳng qua bạn học Vương Động có khả năng nhẫn nại vô cùng. Một bên vẫn chiến đấu, một bên đang tính toán làm thế nào đánh bại người này. Thực là phiền toái, tên Thái Luân Tư này thuộc loại ổn định vững chắc như hòn đá tảng, không hề manh động, muốn tìm được sơ hở đúng là không dễ dàng.
Thái Luân Tư đã nắm được tiết tấu trận đấu, Thánh Đường kiếm pháp “Đa Luân Trảm!”. Hạch lực giống như vòng gió xoáy chém về phía Vương Động khiến cho Vương Động không thể không tránh né. Nhưng tốc độ của hắn cũng đang giảm xuống, xem ra thời gian của bạn học Vương Động không còn nhiều lắm, cho dù mạo hiểm cũng phải thử một phen.
Cắn răng một cái, hạch lực bùng phát, lao lên trực tiếp nhằm phía Thái Luân Tư công kích. Tiếng sấm rền vang càng thêm cổ vũ. Phải đồng quy vu tận?!
Thái Luân Tư đương nhiên không thích kiểu này. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ loại sát thương lực của Lôi quyền. Đối phương đây là đang vùng vẫy giẫy chết? Giờ lùi chăng?
Sai rồi. Lùi bước lúc này chẳng khác nào cho đối phương cơ hội thêm hăng hái. Vương Động dường như đã quên, dài một tấc hơn chính là mạnh hơn một tấc. Vũ khí càng dài càng mạnh!
Thái Luân Tư ngưng tụ hạch lực, một kiếm giết qua. Hắn ở thể trước lúc Lôi quyền đánh trúng mình kịp thời đánh bại Vương Động. Không kịp né tránh nữa rồi. Một kiếm của Thái Luân Tư trực tiếp xuyên qua vai phải của Vương Động. Bởi vì kiếm xuyên qua thân thể nên khoảng cách hai người trong nháy mắt rút lại gần, Thái Luân Tư cả kinh vội vã lui về phía sau. Nếu không suýt lọt vào phạm vi công kích của Vương Động, nếu bị đánh trúng thì cực nguy hiểm rồi.
Vương Động cười khổ, hắn làm gì còn sức mà đánh. Hạch lực càng vận dụng mạnh, thân thể lại càng nặng nề. Chẳng qua mục đích của hắn đã đạt được. Vương Động rút thanh kiếm đang xuyên ở vai phải ra, mặc dù kịp thời phong tỏa hạch lực của đối phương, nhưng cánh tay lại không thể cử động được nữa, chẳng qua cuối cùng cũng cầm được thanh kiếm trên tay.
Cầm chuôi kiếm, thật sự thoải mái. Bây giờ là lúc để dứt điểm!
Ánh mắt Thái Luân Tư sáng lên. Người này…Tất cả chỉ vì cướp lấy kiếm của hắn???
Đánh liều sử dụng phương thức liều mạng để đoạt kiếm, quả là ngoan cường. Cùng là học sinh, được huấn luyện cũng không khác nhau là mấy, làm gì có được sự tàn nhẫn quyết đoán như Vương Động chứ. Hành động này thực sự làm cho các học sinh đang xem phải giật mình.
Chẳng qua dù bị cướp kiếm nhưng Thái Luân Tư cũng không ngại lắm. Vương Động hiện giờ vết thương càng nặng, còn Thái Luân Tư mất đi một thanh kiếm cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Vương Động nuốt lại ngụm máu chực trào khỏi cổ họng. Xem ra cuộc sống an nhàn trên địa cầu đã làm cho thân thể của hắn yếu đi nhiều rồi, chút vết thương nhỏ vậy mà cũng ảnh hưởng thế. Có lẽ hắn nên kết thúc thôi. Cầm kiếm, Vương Động chậm rãi đưa hạch lực vào. Đúng là kiếm tốt, chịu được hạch lực của mình mà không có vấn đề gì cả.
Con mắt của Thái Luân Tư bỗng híp lại, bởi vì mũi kiếm dưới tác động của hạch lực dường như đang chấn động rất nhỏ, giống như…
Đột nhiên, Vương Động ra tay. Cả người giống như mũi tên rời khỏi dây cung, đồng thời thanh kiếm rời tay phóng đi. Thái Luân Tư đã dùng hạch lực bao bọc toàn thân, nhanh chóng lùi về phía sau, hắn có thể tránh kịp. Mũi kiếm dường như còn cách người hắn 1cm. Nhưng sắc mặt Thái Luân Tư bỗng trở nên tái nhợt, trong bụng bỗng có cảm giác lạnh băng! …Kiếm khí???
Đúng là..!
Thái Luân Tư nhịn không được mắng thầm. Vừa ra cửa đã gặp quỷ rồi, cảm giác đúng là vậy. Theo sát đó chính là một đá của Vương Động mạnh mẽ bồi đến.
Ầm! Máu tươi tung ra, Thái Luân Tư trực tiếp bị đá bay đến góc sân đấu, đập mạnh vào tường, máu ướt đỏ sẫm cả vùng bụng.
Đội cấp cứu vốn đã chờ sẵn ở ngoài nhìn trọng tài, trọng tài nào dám do dự nữa, còn chưa kịp công bố kết quả đã phải phất tay cho đội cấp cứu lao vọt lên.
Vương Động cảm giác sắp ngất. Đúng là không nên làm anh hùng mà, sau này nên tránh mấy chuyện kiểu này.
Cuối cùng Vương Động cũng nằm xuống. Con bà nó là con gấu! Hóa ra cảm giác ngất lịm cũng là một loại hạnh phúc. Đám người Tạp Nhĩ lập tức vọt lên, nhưng bị các nhân viên công tác chặn lại, Vương Động cùng với Thái Luân Tư được khiêng cáng đi.
“Ha ha, tài năng! Có thể vừa tàn nhẫn vừa lý trí, hiệu trưởng Samantha, xin chúc mừng, cô đã phát hiện được một người cực tài giỏi!”
Phí Lạp Khắc đứng lên nói :”Người già rồi nên thân thể khó ở, Cáp Nhĩ Mông hãy chiêu đãi khách tử tế nhé”
“Vâng thưa hiệu trưởng!”
Vừa thấy Phí Lạp Khắc đứng lên, những người khác cũng đứng theo. Mà trên màn ảnh lớn lúc này cũng tuyên bố tin tức liên đội Alan – Berna chiến thắng, đồng thời thông báo cho mọi người Vương Động và Thái Luân Tư đã được cấp cứu kịp thời, không có vấn đề gì.
Đám người Tạp Nhĩ lập tức mừng rỡ như điên, còn các nữ sinh lại khóc không thành tiếng. Thắng lợi quá gian nan, rất không dễ dàng. Mọi người chưa từng dám mơ đến chiến thắng, thế nhưng giấc mộng này đã được thực hiện.
Có một người tên là Vương Động, nhất chiến thành danh! Gần như 1 mình cản cơn sóng dữ, đánh bại vương giả Cappas! Đó là thực lực cỡ nào, cường đại cỡ nào! Tuyển thủ Cappas cúi đầu uể oải. Căn bản mà nói bọn họ chưa từng nghĩ đến thất bại. Bọn họ là Cappas bất bại, bất kể tập thể hay cá nhân đều là cực mạnh. Đột nhiên giờ lại bị một tên nhóc không danh tiếng gì đánh bại, cảm giác này thực quá khó chịu!
Ngày kỉ niệm thành lập trường đã đến, Vương Động đã mang đến cho Cappas một ngày kỉ niệm trường đặc biệt khác thường trong cả trăm năm nay.
Các nghi thức còn lại cũng ngắn gọn. Cáp Nhĩ Mông cũng cảm xúc lẫn lộn. Đây là lần đầu tiên ông ta lấy thân phận người thua cuộc lên tổng kết. Ôi cái cảm giác này…Haizz
Samantha đè nén sự kích động và hưng phấn trong lòng, cảm tạ Cappas đã tổ chức đại hội tốt đẹp, cuối cùng là khen ngợi học sinh của mình không tiếc lời.
Đổi lại trường hợp khác có lẽ quá nhàm, nhưng đối với một học viện cấp A mà thắng Cappas cấp S, có khen thế nào cũng không quá. Hơn nữa tỉ lệ thắng vốn thực sự cực thấp, không đến 10%.
“Chiêu cuối cùng kia là kiếm khí sao?”
“Không rõ, chưa từng nghe thấy chiến sĩ cấp 4 có thể dùng kiếm khí”
“Miệng vết thương không nặng, sâu hơn một chút là đã ảnh hưởng nội tạng rồi”
“Không phải là do khống chế tốt à?”
“Chắc là tình cờ thôi, có khi lực không đủ đâm sâu hơn. Dưới tình huống như vậy, sao có thể bình tĩnh làm thế được”
“Lần này chờ các báo ngày mai đưa tin …”
“Ai chà, lần thua này không có gì đáng phàn nàn cả”
Mấy nhân viên y tế đang nói chuyện. Bọn họ vừa kiểm tra thân thể của Vương Động. Có thể nói thân thể cậu bé này quả thực cường tráng, tinh thần lực tuy không đặc biệt mạnh, nhưng tràn đầy sinh mệnh lực một cách kinh người. Là các thầy thuốc của Cappas, bình thường chữa cho không ít cao thủ. Nhưng thân thể Vương Động tuy không có gì kỳ lạ, vậy mà sức sống lại cực kỳ mạnh mẽ. Giới y học đối với cái này cũng không nghiên cứu được gì nhiều, chỉ có thể tạm coi là do sức sồng tế bào bản thân tốt.
Kỳ thực từ xa xưa ở phương Đông vẫn tồn tại học thuyết khí huyết tuần hoàn. Sinh mệnh là một loại năng lượng. Nhưng dưới thời đại coi trọng tinh thần lực như bây giờ, loại lý luận này đã dần mai một theo thời gian.
Vương Động chìm vào minh tưởng. Đó là một loại lập trình tự bảo vệ của thân thể. Mặc dù dưới trạng thái vô ý thức này nhưng bí quyết Đao Phong của Vương Động vẫn tích cực vận chuyển, chỉ có vậy mới nhanh chóng khôi phục được. Chỉ là dưới trạng thái này con người thường lâm vào cảm giác vô lực, rõ ràng rất muốn làm chuyện gì đó nhưng lại không thể khống chế được, cảm giác đó quả thực không dễ chịu chút nào. Giống như gặp ác mộng vậy, nếu dùng sức cố sẽ tỉnh lại, nhưng Vương Động hiện giờ vẫn chưa tỉnh được.
Trong quá trình học bí quyết Đao Phong, Vương Động đều là một mình mò mẫm. Rất nhiều lần đúng là liều mình làm loạn. Nếu không phải từ nhỏ chuyên môn tu luyện bí quyết Đao Phong 16 độ chuyên phòng tẩu hỏa nhập ma thì với cách tu luyện dò dẫm của hắn sợ rằng sớm đã tẩu hỏa nhập ma đến …n lần rồi ^^!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.