Võ Trang Gió Lốc

Chương 121: Số một

Khô Lâu Tinh Linh

30/03/2013



Một ngày mới lại bắt đầu, bạn học Vương Động từ sáng sớm đã rời giường bắt đầu chạy bộ khiến đầu óc và toàn bộ cơ thể tỉnh táo để bí quyết Đao Phong cùng hắn đón một ngày mới.

Đây là một mức khiêu chiến hoàn toàn mới, hắn biết chỉ luyện tập độ khéo léo của những ngón tay cũng không phải là mục đích chính, mục đích ở đây là nắm giữ được cách sử dụng hạch lực khéo léo khi công kích; chỉ khi hoàn thành chi tiết nhỏ này thì về sau mới có thể xuất ra đòn công kích càng mạnh mẽ.

Vương Động là người thích các sự khiêu chiến, một khi hắn phát hiện ra được một chân trời mới thì tinh thần hắn chăm chú gấp trăm lần bình thường, thậm chí có chút gấp gáp là đằng khác.

Đây là loại người lấy việc khiêu chiến những thử thách khó khăn làm thú vui.

Lớp F cũng trở lên náo nhiệt vô cùng, Vương Động vừa bước vào cửa đã nhận vô số tràng pháo tay hoan hô của mọi người, ai cũng không ngờ tới Alan thực sự có thể chiến thắng Berna – đây chính là một trong những sự kiến lớn nhất trong một vài năm t rở lại đây, toàn trường đã từ lâu không có chuyện đáng chúc mừng đến vậy.

Mà Vương Động cũng vụt sáng trở thành anh hùng, hiển nhiên công đóng góp của Tạp Nhĩ lắm mồm là không nhỏ.

“Các bạn, Vương Động sẽ làm ‘đại ca’ của lớp F ta, mọi người có ý kiến gì không?”

Tạp Nhĩ đứng lên trên bàn, quát to.

“Không có ý kiến!”

Mọi người thi nhau vỗ lên mặt bàn, ngoại trừ Mã Tiểu Như, Vương Bí thì lớp F còn có Vương Động, Tạp Nhĩ trong đội thi đấu; mọi người ai cũng biết Vương Động ở khoản võ trang chiến đấu có tinh thông nhưng không ngờ hắn còn mạnh đến vậy.

Quả là chân nhân bất lộ tướng, ‘đại ca’ này đã làm nở mày nở mặt lớp F.

“Sao không tiếp tục giả vờ?” Mã Tiểu Như khẽ cười, nói.

Vương Động nhún nhún vai “Từ trước tời giờ tớ vốn là như vậy mà.”

“Đúng là da mặt dày. Nói! Cậu cùng chị Sasha hôm qua đã làm gì? Chắc chắn là chị ấy lại có nhiệm vụ bí mật nào giao cho cậu?”

Mã Tiểu Như hỏi.

“Ô, cái gì cơ?”

“Lại còn giả vờ ngây ngô hả, hôm qua cậu cùng chị Sasha cùng nhau mất tích cả một ngày, đừng nói rằng hai người không đi cùng nhau nhé!”

Mắt Tiểu Như trừng to, trong mắt rươm rướm nước.

Vương Động quả thực không muốn nói dối, đúng là hắn và Samantha đã đi với nhau, đồng thời Vương Động cũng đã dừng lại tình cảm của mình với Samantha. Quả thực trên người hắn còn quá nhiều chuyện phải làm, phải cố gắng.

“Cậu đi hỏi hiệu trưởng đi, chắc cậu cũng biết cô ấy đáng sợ thế nào.”

Vương Động khéo léo sử dụng một đòn Thái Cực, chuyển rắc rối sang cho người khác.

“Hừ, hai người không nói tôi cũng biết, chắc chắn là chuyện đối phó với Cappas. Chị Sasha chuẩn bị liên minh với Berna.”

“Hử?”

“Chỉ là địa điểm tập huấn sắp tới còn phải nhờ vào… Đậy! Hiện tại sẽ giữ bí mật.”

Mã Tiểu Như nói một cách giảo hoạt. Thế nào thì Tiểu Như cũng không thể nghĩ ra được ước hội giữa Vương Động và Samantha.

Nếu Vương Động lựa chọn Mã Tiểu Như thì đây có thể chính là một mối tình đầu đầy đẹp đẽ, nhưng hắn lại lựa chọn Samantha thì hắn phải trở lên thành trưởng thành hơn, phấn đấu nhiều hơn.

Điều này cũng hoàn toàn phù hợp với phương hướng sống của hắn, Tiểu Như từ khi sinh ra đã có đầy đủ mọi thứ, ngay cả công pháp luyện tập cũng có sẵn, cô nàng không có gì là không có nên có muốn phấn đấu cũng không có mục tiêu. FFC cũng đã là tập đoàn tài chính lớn nhất. Nhưng Samantha lại không như vậy, Dream tuy lớn nhưng cũng chỉ là một công ty trò chơi, hơn nữa bản thân Samantha lại không thể khai khiếu nên chỉ có thể coi như một người bình thường. Nhưng Samantha không hề chịu thua, càng như vậy thì cô lại càng khiêu chiến với phương hướng sống của chính mình.

Có lẽ chính sự ương ngạnh chấp nhất này đã hấp dẫn Vương Động.

Bởi vì hắn cũng là như vậy, và cũng bởi như vậy nên hiện tại hai người không thể ở cùng một chỗ.

Vào giờ học, giảng viên đầy hưng phấn thông báo Alan chiến thắng Berna, đây quả thực là một liều doping hạng nặng, hiện tại tất cả mọi người đều đã tin tưởng Samantha, tin tưởng rằng dưới sự dẫn dắt của cô, Alan nói không chừng thực sự có thể thoát khỏi khó khăn.

Giữa trưa, Vương Động, Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên, Vương Bí – bốn người cũng liên hoan với nhau. Bạn học Vương Bí buổi sáng không lên lớp là do hắn bận… đi mua đồ.

“Mọi người có xem tin không, lần này Cappas đã bị bẽ mặt!” Hồ Dương Hiên quát to. Có thể nói Cappas chính là đích hướng tới của tất cả các trường quân sự. Sự thất bại của các đối thủ khiêu chiến càng làm tăng thêm vẻ huy hoàng cho Cappas.

“Tôi có xem!” Vương Bí gật đầu.

Mã Tiểu Như còn mơ hồ không rõ, “chuyện gì cơ?”

“No.1 năm thứ hai của Cappas – Ciscoco khiêu chiến Võ Thần Tự Nhận, kết quả là bị tên kia oánh cho thua tan tác. Quả là thảm kịch.” Hồ Dương Hiên lắc lắc đầu.

“Có nghiêm trọng hóa vấn đề quá không?”

“Nghiêm trọng hóa vấn đề cái gì, Vương Bí cậu nói đi!” Vốn từ khi nói chuyện của Hồ Dương Hiên vô cùng phong phú hơn hẳn Vương Bí.

“Trận chiến này đúng là rất kích thích, trước đây Ciscoco từng có một buổi phát biểu về phương pháp phá giải các đòn công kích, trong đó cũng có nói đến Dũng Sĩ quyền…” Vương Bí ném một miếng thịt bò vào miệng, nhai nuốt, rồi chậm rãi nói.

“… Thằng nhóc đó cũng quá kiêu ngạo.” Hồ Dương Hiên nhún nhún vai.

Nhưng Hồ Dương Hiên nói cũng không sai, bởi vì Ciscoco đúng là nghĩ ra một phương pháp, còn thề việc có thể áp dụng thực tế hay không thì chỉ có khi chiến đấu mới biết được, chỉ là lần này hắn còn chưa gặp Dũng Sĩ quyền đã bị đánh bại, hơn nữa là thua rất thê thảm.

“Hắn sử dụng kiếm không tồi, nhưng muốn phá Dũng Sĩ quyền của tôi thì không dễ dàng như vậy!”

Vương Động giời mới hiểu được tại sao Ciscoco lại cảm thấy hứng thú với Dũng Sĩ quyền của hắn như vậy, chỉ đáng tiếc là hắn hoàn toàn không có cơ hội nếm thử.

“Gã Võ Thần Tự Nhận này cũng đúng là lợi hại, Ciscoco lần này đã bị đả kích mạnh mẽ, không biết đến đại hội Số Một sang năm hắn có thể kịp hồi phục không nữa.” Hồ Dương Hiên nói.

“Đại hội Số Một là cái gì?”

Vương Đông nghi hoặc lên tiếng.

Ba người còn lại trợn mắt há mồm nhìn Vương Động, “Vương Động, cậu không phải là người ngoài hành tinh đấy chứ? Sao lại có người cập nhật thông tin chậm đến mức này. Hiếm thấy, quả thực hiếm thấy.”

“… Không biết thì bảo không biết chứ sao?” Vương Động cũng mở to hai mắt.

“Hàng năm, các trường quân đội đều cử ra năm học sinh tham gia một đợt tỉ thí lớn nhất.”

Các học viện đến từ Địa Cầu, Mặt Trăng, Sao Hỏa, rồi ở chòm sao Tiên Nữ… nói chung là đủ không thiếu nơi nào, người chiến thắng được phong là Số Một.

Mã Tiểu Như giải thích, “Nhưng thực sự chỉ là sân chơi của các học viện loại S, còn học viên của các học viện khác chỉ đến làm nền cho bọn họ mà thôi.”

“Lần trước người giành được ngôi vị Số Một chính là Tiểu Đường Vương Lý Thế Dân, chỉ là hắn không đại biểu cho học viện nào. Mà đợt thi đấu này cũng dành cho cả các gia tộc, nên người hắn đánh bại lúc đó chính là Liệt Kiên của Liệt Hỏa gia tộc.

“Chỉ là trong bốn Thái tử thì kẻ mạnh nhất là Prince Patroclus của gia tộc Doyle cũng không tham dự, kẻ này còn được gọi là con của chúa.

Hắn dường như không có hứng thú với việc tranh đấu này, hơn nữa các thiên sư của Thiên Sư giáo cũng không tham gia.

“Ciscoco sau thất bại này sẽ bị mọi người ở Cappas nương theo đó mà cạnh tranh vị trí, chỉ sợ rằng hắn không giữ được vị trí của mình.”

“Có lẽ vậy, nhưng nếu hắn có thể vượt qua chính bản thân mình thì nhất định hắn sẽ càng mạnh.”



Mọi người đều hiểu được, khi tới trạng thái của họ muốn đột phá nữa thì đó phải là tự vượt qua chính mình – một vấn đề nan giải.

Mọi người đều hiểu rằng, gặp phải loại chuyện như vậy mà muốn vượt qua, muốn vượt lên chính mình thì thật sự quá khó.

"Vương Động chẳng lẽ cậu không có gì hưng phấn sao?" Hồ Dương Hiên hiếu kỳ hỏi. "Với thực lực của cậu, nói không chừng sang năm lại có thể tham gia đó!"

Vương Động vất vả lắm mới nuốt được miếng thịt to tướng đang nhai dở xuống rồi phun ra một câu: " Có thưởng tiền không?"

Hồ Dương Hiên tức đến trợn trừng mắt. May mắn là hắn kiềm chế tốt, bằng không thì đã bị Vương Động chọc chết rồi. Chuyện vinh quang như vậy mà hắn vẫn hỏi có tiền thưởng không.

"Có mười vạn tiền học bổng nhưng gần như chỉ là cho có thôi."

"ồ, nhiều như vậy hả. Có cơ hội minh cũng phải đi thử xem!"

Chúa ới, mười vạn đó. Lần trước từ chối mười vạn quả thực khiến Vương Động quá xót ruột. Thi đấu có tiền thưởng như vậy, như thế nào cũng phải đi thử xem.

"Đừng để ý đến hắn nữa, ăn cơm đi, nếu không nhanh là hắn ăn hết sạch đó!"

Hồ Dương Hiên tức giận, vơ lấy đôi đũa bắt đầu chiến đấu.

Vương Động thì như có chút suy nghĩ nhìn qua Vương Động. Trận đấu hôm qua đã để lại ấn tượng cho hắn rất lớn. Lúc này khi nhìn thấy Vương Động, hắn lại có chút hoài nghi.

Vương Động thật sự có điểm nào đó giống với Võ Thần Tự Nhận. Chỉ là trên phương diện thực lực thì hắn không có được lực khống chế như Võ Thần Tự Nhận. Từ bộ phạt mà nói, trình độ vận dụng của Võ Thần Tự Nhận hiển nhiên là cao hơn Vương Động không ít.

Nhưng hắn làm sao nghĩ tới có người có thể tiến bộ mỗi ngày chứ.

Đương nhiên một chi tiết khiến hắn cảm thấy không có khả năng chính là Vương Động quá thích tiền. Người xem tiền như mạng giống hắn thì không thể nào cự tuyệt lời mời của DREAM được.

Buổi chiều có giờ của Gonzalez. Có lẽ là do phong cách dạy nên khi Alan đang có dấu hiệu đi lên,các học sinh đều ùn ùn đến học Gonzalez.

Hiện tại, tất cả các giờ dạy của Gonzalez đều chật kín người. Đó là vì đa số mọi người đều có tư tưởng, nhiều người tích cực như vậy thì mình cũng phải tích cực, nếu không tích cực được thì ít nhất cũng phải ra vẻ ta đây tích cực...

Đây chính là không khí thi đua....

Học viện cấp S có thể có thực lực kinh khủng như vậy cũng là vì họ có một bầu không khí thi đua như vậy. Nhờ có bầu không khí thi đua mà mỗi người đều có thể phát huy tiềm lực lớn nhất của mình.

Gonzalez cũng cảm nhận được thực lực của Samantha một cách sâu sắc. Hắn là một lão sư giỏi nhưng cũng có một số việc không làm được. Cũng như những học viên kia, từ cái không thích biến thành cái yêu thích, mà phong cách giảng bài của hắn chưa bao giờ thay đổi.

Cách giảng dạy của Gonzalez vẫn thẳng thắn, khe khắt như vậy nhưng hắn lại không hi vọng đám học viên chỉ biết gật gật đầu như những con gà công nghiệp.

Sở dĩ hắn đề cử Karl, không phải là vì Karl có thiên phú mà là vì ngươi này yêu thích đặt ra câu hỏi. Chỉ có người thích đặt ra câu hỏi mới có thể tiến bộ.

Chẳng phải cứ ' gọi dạ bảo vâng' là tốt.

Karl vẫn sôi nổi trên giờ của Gonzalez như trước. Có loại người như Karl trong lớp, đối với những học viên khác cũng là chuyện tốt. Bởi vì từ những câu hỏi của hắn, mọi người cũng hiểu sâu hơn khá nhiều.

.....

"Hôm nay chúng ta nghiên cứu về Zago lửa. Đây là loại lớn nhất trong nhóm Zago cấp thấp. Di chuyển chậm chạp nhưng có thể phóng ra lửa và đạn lửa. Thuộc về loại hỏa lực chủ yếu. Nói đơn giản, phương thức công kích của loài người là nhằm vào sâu. Bình thường trên chiến trường, đối phó với mấy con Zago lửa này là nhiệm vụ của đơn vị trọng trang giáp. Nhưng đơn vị trọng trang giáp của loài người chúng ta lại thích hợp chiến đấu trên bình địa hơn, nếu chiến đấu trong khu vực rừng núi thì hiệu quả suy giảm rất nhiều. Cho nên đôi lúc chiến sĩ võ trang cũng không tránh khỏi phải giải quyết chúng!"

Gonzalez chỉ vào bức ảnh con Zago lửa khổng lồ nói.

Chiến thuật tác chiến chủ yếu của loài người hiện nay là chiến sĩ võ trang phố hợp với trọng trang giáp mở đường, kèm theo lực lượng cơ động và hỏa lực.

Loài người không thể liều lĩnh sử dụng vũ khí hủy diệt như Zago, mỗi một tinh cầu bị phá hư sẽ mất hết giá trị. Nhiệm vụ quan trọng nhất của võ trang chiến sĩ chính là phải bảo vệ bộ đội trọng trang giáp. Bộ đội trọng trang giáp chuyên để đối phó với đơn vị hỏa lực chủ chốt của Zago, phải bỏ đi tính di động và linh hoạt nên cần có chiến sĩ võ trang bảo hộ.

Chiến sĩ cơ động vì không có hỏa lực mạnh như bộ đội trọng trang giáp, tính linh hoạt thì không bằng chiến sĩ võ trang. Hơn nữa tộc Zago lại tiến hóa về phần vỏ bảo vệ, lực công kích lại giảm đi, nên mới dần dần bị đào thải. Mà hiện nay chiến sĩ võ trang và bộ đội trọng trang giáp chính là sự lựa chọn tốt nhất của nhân loại. Hỏa lực của bộ đội trong trang giáp sau khi cải tiển tuyệt đối có thể phá được lớp vỏ của tộc Zago.

Vương Động cũng rất chăm chú lắng nghe. Hắn hành tinh Norton mà hắn từng sống tựa như là hậu hoa viên của đám sâu vậy.

Nhiều đến khó có thể tưởng tượng được. Thậm chí có cả một số loại hắn không tìm được trong sách. Nhưng những con sâu được phái đi săn lùng hắn cũng không có nhiều Zago hạng nặng. Cái này cho thấy đám sâu cũng khá thông minh, đối với một đối thủ nho nhỏ sẽ không lãng phí vũ khí hạng nặng.

Chỉ là việc loài người có thể trong một năm thu phục đám Zago khiến hắn thật bội phục. Khi ở hành tinh Norton, Vương Động cảm giác hiệu suất làm việc của Liên Bang thật sự quá thấp, nhưng sau khi trở về, đặc biệt là học tập ở Alan, hồi tưởng lại những loại Zago mà mình gặp được ở hành tinh Norton thì thấy trong một năm mà Liên Bang có thể xử lý được là giỏi lắm rồi. Số lượng sâu mà quân đội phải đối phó chắc chắn nhiều hơn hắn hàng nghìn hàng vạn lần ấy chứ.

Hơn nữa tốc độ tiến hóa của sâu cũng rất nhanh.

"Đầu tiên là hình thể của Zago lửa. Trọng lượng của mỗi con Zago lửa vào khoảng 10-15 tấn, toàn thân được bảo phủ bởi một lớp vỏ cứng, phần chịu trách nhiệm di chuyển có lực phòng ngự tương đối yếu là bụng thì lại ép sát với mặt đất. Nó có thể phun ra lửa và đạn lửa. Thân thể của nó tựa như một cái máy chế tạo lửa, hơn nữa loại lửa này không phải lửa chúng ta thường thấy. Một khi thân thể của con người dính phải lửa nó phun ra thì rất khó dập tắt được. Nếu trên chiến trường, các cậu bị dính lửa trên phần lớn diện tích cơ thể thì tốt nhất là các cậu nên tự sát đi. Cho dù các cậu có áo giáp bảo vệ thì cũng bị thiêu sống thôi."

Gonzalez nói vậy cũng không phải là đe dọa. Loại lửa này không phải là ngươi cứ phẩy phẩy hai cái là có thể dập tắt, mà trên chiến trường, ngươi cũng không thể vác theo một cái bình chữa cháy trên lưng được. Biện pháp duy nhất chính là phải cẩn thận.

"Đa số Zago lửa đều không thể phun ra đạn lửa. Khoảng cách phun ra lửa của chúng tối đa là khoảng 15m. Chý ý một điểm, bất cứ điều gì cũng có ngoại lệ. Trong tất cả các loại sâu đều sẽ có sâu tướng, mà nếu các cậu thấy con nào có thể phun ra đạn lửa thì phải không tiếc bất cứ giá nào mà xử lý nó!"

Điểm mạnh của Zago lửa chính là có diện tích sát thương lớn, là đơn vị hỏa lực chủ yếu của tộc Zago để đối phó với loài người. Mà loại lừa nó phun ra, đừng nói là da thịt con người, cho dù là áo giáp hạng nặng cũng không thể chịu được nhiệt độ kinh khủng của nó trong thời gian dài. Loài người đang cố gắng đề cao tính chịu nhiệt của sắt thép, nhưng lửa của tộc Zago cũng tăng cấp theo. Loại lửa này tựa hồ hòa tan sắt thép theo một quy luật vật lý nào đó mà nhân loại không thể giải thích được.

Đương nhiên các nhà khoa học của loài người cũng đang toàn lực nghiên cứu, chế tạo loại sắt thép mới. Sâu có thể tiến hóa thì vì sao loài người không thể tiến bộ chứ.

"Lão sư, nó nặng như vậy, bọn em làm sao có thể lật nó lên để đánh chứ."

"Tên 'cà rốt' này hỏi cũng tạm được. Trọng lượng của Zago lửa có thể vượt qua 15 tấn, muốn lật ngược nó lại thì rất khó. Các cậu xem, mỗi khi nó di động, sẽ lộ ra các vết nhăn, tuy ở các vết nhăn này, lực phòng ngự cũng rất mạnh nhưng cũng chỉ bằng 1/5 lực phòng ngự ở vỏ cứng. Đây chính là cơ hội tấn công của chiến sĩ võ trang. Không cần phải công kích vào đầu, ở đâu cũng không thể giết ngay được. Nhìn thấy chỗ ở cổ này không, ở khớp xương thứ mười ba, nơi này chính là phóng ra lửa của Zago lửa, đâm một kiếm thật sâu vào đó là có hiệu quả nhất."

"Lão sư, chỗ này của Zago rất mẫn cmả, hơn nữa chúng ta cũng không có nhiều thời gian như vậy!"

"Đúng vậy, từng đó thời gian cũng đủ để những con khác nuốt sống chúng ta rồi."

Ánh mắt Gonzalez đảo qua cả lớp: "Ai cho các cậu đếm thời gian. Người ta có câu, đánh rắn phải đánh dập đầu, mà việc các cậu cần phải làm chính là chỉ nhìn một cái đã xác định được điểm yếu của nó, bằng không thì chết đi cho nhanh!"

"Lão sư, cái này chẳng phải thuộc về kinh nghiệm sao?"

"Cố động não chút đi, hỏi vấn đề nào có chiều sâu một chút ấy!" Gonzalez nói: "Phương pháp đơn giản nhất đó chính là tìm một bức ảnh của nó, mỗi ngày ngắm mười lần. Một tháng sau, cho dù là tổ tông mười tám đời của nó đến thì các cậu cũng liếc mắt một cái là tìm được điểm yếu của nó!"

Bài giảng của Gonzalez chính là để giảng cho những người bình thường nghe. đâu như mấy người quái thai như bọn Vương Động thì chỉ cần nhìn mấy lần đã nhớ kỹ rồi. Phải biết rằng người trong quân đội đa số đều không có thiên phú như vậy, có đôi khi học từ từ cũng là một cách cần thiết.

"Nhớ cho kỹ những số liệu của con sâu này, kể cả tốc độ di chuyên của nó. Các cậu hãy nhỡ chúng như nhớ chính tên của mình vậy. CHo dù các cậu đã quên tên họ của mình thì cũng không được quên những thứ này. Nghe rõ chưa!"

"Vâng, lão sư!" Tất cả học viên đều hô lớn.

Sở dĩ Gonzalez lớn tiếng như vậy, thậm chí là yêu cầu đám học viên phải lớn tiếng trả lời là vì một mục đích, đó chính là sự tập trung của tất cả mọi người.

Tập trung toàn bộ tinh thần vào học và tập trung nửa vời có hiệu quả hoàn toàn khác nhau. Gonzalez căn bản không hề trông chờ đám học viên này sẽ về ôn tập, chăm chỉ luyện tập công pháp hơn. Có thể có một số người có hứng thú với đám sâu, và những kẻ ưu tú chân chính cũng không cần đến cách này nhưng là lão sư, hắn không thể chỉ lo cho vài học viên. Hiện giờ hắn khắt khe nhưng vì thế mà tương lai sẽ có thêm vài người sống sót.

Hồi báo? Vinh dự?

Hắn không hề nghĩ tới. Hắn chỉ là một lão sư, đây chính là điều hắn phải làm.

Chương trình học hôm nay kết thúc, Vương Động trở lại ký túc xá, còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Chu Tư Tư tới. Chỉ là hôm nay sắc mặt Chu Tư Tư có chút kỳ quái.

"Vào đi, cậu lúc nào cũng khách với chẳng khí."

"Ai khách khí. Này, đây là gửi cho cậu!" Một bức thư bay tới người Vương Động đang nằm trên giường.

"Không phải sáng sớm nay mình đã chuyển một bức đi rồi sao?" Vương Động bật cười: "Anh bạn Hồ Dương Hiên này đúng là có sức hút lớn nha. Mình đúng là bội phục sát đất."

"Ai nói là gửi cho Hồ Dương Hiên, là gửi cho cậu đó!" Chu Tư Tư có chút khó chịu nói.



Mọi người đều hiểu rằng, gặp phải loại chuyện như vậy mà muốn vượt qua, muốn vượt lên chính mình thì thật sự quá khó.

"Vương Động chẳng lẽ cậu không có gì hưng phấn sao?" Hồ Dương Hiên hiếu kỳ hỏi. "Với thực lực của cậu, nói không chừng sang năm lại có thể tham gia đó!"

Vương Động vất vả lắm mới nuốt được miếng thịt to tướng đang nhai dở xuống rồi phun ra một câu: " Có thưởng tiền không?"

Hồ Dương Hiên tức đến trợn trừng mắt. May mắn là hắn kiềm chế tốt, bằng không thì đã bị Vương Động chọc chết rồi. Chuyện vinh quang như vậy mà hắn vẫn hỏi có tiền thưởng không.

"Có mười vạn tiền học bổng nhưng gần như chỉ là cho có thôi."

"ồ, nhiều như vậy hả. Có cơ hội minh cũng phải đi thử xem!"

Chúa ới, mười vạn đó. Lần trước từ chối mười vạn quả thực khiến Vương Động quá xót ruột. Thi đấu có tiền thưởng như vậy, như thế nào cũng phải đi thử xem.

"Đừng để ý đến hắn nữa, ăn cơm đi, nếu không nhanh là hắn ăn hết sạch đó!"

Hồ Dương Hiên tức giận, vơ lấy đôi đũa bắt đầu chiến đấu.

Vương Động thì như có chút suy nghĩ nhìn qua Vương Động. Trận đấu hôm qua đã để lại ấn tượng cho hắn rất lớn. Lúc này khi nhìn thấy Vương Động, hắn lại có chút hoài nghi.

Vương Động thật sự có điểm nào đó giống với Võ Thần Tự Nhận. Chỉ là trên phương diện thực lực thì hắn không có được lực khống chế như Võ Thần Tự Nhận. Từ bộ phạt mà nói, trình độ vận dụng của Võ Thần Tự Nhận hiển nhiên là cao hơn Vương Động không ít.

Nhưng hắn làm sao nghĩ tới có người có thể tiến bộ mỗi ngày chứ.

Đương nhiên một chi tiết khiến hắn cảm thấy không có khả năng chính là Vương Động quá thích tiền. Người xem tiền như mạng giống hắn thì không thể nào cự tuyệt lời mời của DREAM được.

Buổi chiều có giờ của Gonzalez. Có lẽ là do phong cách dạy nên khi Alan đang có dấu hiệu đi lên,các học sinh đều ùn ùn đến học Gonzalez.

Hiện tại, tất cả các giờ dạy của Gonzalez đều chật kín người. Đó là vì đa số mọi người đều có tư tưởng, nhiều người tích cực như vậy thì mình cũng phải tích cực, nếu không tích cực được thì ít nhất cũng phải ra vẻ ta đây tích cực...

Đây chính là không khí thi đua....

Học viện cấp S có thể có thực lực kinh khủng như vậy cũng là vì họ có một bầu không khí thi đua như vậy. Nhờ có bầu không khí thi đua mà mỗi người đều có thể phát huy tiềm lực lớn nhất của mình.

Gonzalez cũng cảm nhận được thực lực của Samantha một cách sâu sắc. Hắn là một lão sư giỏi nhưng cũng có một số việc không làm được. Cũng như những học viên kia, từ cái không thích biến thành cái yêu thích, mà phong cách giảng bài của hắn chưa bao giờ thay đổi.

Cách giảng dạy của Gonzalez vẫn thẳng thắn, khe khắt như vậy nhưng hắn lại không hi vọng đám học viên chỉ biết gật gật đầu như những con gà công nghiệp.

Sở dĩ hắn đề cử Karl, không phải là vì Karl có thiên phú mà là vì ngươi này yêu thích đặt ra câu hỏi. Chỉ có người thích đặt ra câu hỏi mới có thể tiến bộ.

Chẳng phải cứ ' gọi dạ bảo vâng' là tốt.

Karl vẫn sôi nổi trên giờ của Gonzalez như trước. Có loại người như Karl trong lớp, đối với những học viên khác cũng là chuyện tốt. Bởi vì từ những câu hỏi của hắn, mọi người cũng hiểu sâu hơn khá nhiều.

.....

"Hôm nay chúng ta nghiên cứu về Zago lửa. Đây là loại lớn nhất trong nhóm Zago cấp thấp. Di chuyển chậm chạp nhưng có thể phóng ra lửa và đạn lửa. Thuộc về loại hỏa lực chủ yếu. Nói đơn giản, phương thức công kích của loài người là nhằm vào sâu. Bình thường trên chiến trường, đối phó với mấy con Zago lửa này là nhiệm vụ của đơn vị trọng trang giáp. Nhưng đơn vị trọng trang giáp của loài người chúng ta lại thích hợp chiến đấu trên bình địa hơn, nếu chiến đấu trong khu vực rừng núi thì hiệu quả suy giảm rất nhiều. Cho nên đôi lúc chiến sĩ võ trang cũng không tránh khỏi phải giải quyết chúng!"

Gonzalez chỉ vào bức ảnh con Zago lửa khổng lồ nói.

Chiến thuật tác chiến chủ yếu của loài người hiện nay là chiến sĩ võ trang phố hợp với trọng trang giáp mở đường, kèm theo lực lượng cơ động và hỏa lực.

Loài người không thể liều lĩnh sử dụng vũ khí hủy diệt như Zago, mỗi một tinh cầu bị phá hư sẽ mất hết giá trị. Nhiệm vụ quan trọng nhất của võ trang chiến sĩ chính là phải bảo vệ bộ đội trọng trang giáp. Bộ đội trọng trang giáp chuyên để đối phó với đơn vị hỏa lực chủ chốt của Zago, phải bỏ đi tính di động và linh hoạt nên cần có chiến sĩ võ trang bảo hộ.

Chiến sĩ cơ động vì không có hỏa lực mạnh như bộ đội trọng trang giáp, tính linh hoạt thì không bằng chiến sĩ võ trang. Hơn nữa tộc Zago lại tiến hóa về phần vỏ bảo vệ, lực công kích lại giảm đi, nên mới dần dần bị đào thải. Mà hiện nay chiến sĩ võ trang và bộ đội trọng trang giáp chính là sự lựa chọn tốt nhất của nhân loại. Hỏa lực của bộ đội trong trang giáp sau khi cải tiển tuyệt đối có thể phá được lớp vỏ của tộc Zago.

Vương Động cũng rất chăm chú lắng nghe. Hắn hành tinh Norton mà hắn từng sống tựa như là hậu hoa viên của đám sâu vậy.

Nhiều đến khó có thể tưởng tượng được. Thậm chí có cả một số loại hắn không tìm được trong sách. Nhưng những con sâu được phái đi săn lùng hắn cũng không có nhiều Zago hạng nặng. Cái này cho thấy đám sâu cũng khá thông minh, đối với một đối thủ nho nhỏ sẽ không lãng phí vũ khí hạng nặng.

Chỉ là việc loài người có thể trong một năm thu phục đám Zago khiến hắn thật bội phục. Khi ở hành tinh Norton, Vương Động cảm giác hiệu suất làm việc của Liên Bang thật sự quá thấp, nhưng sau khi trở về, đặc biệt là học tập ở Alan, hồi tưởng lại những loại Zago mà mình gặp được ở hành tinh Norton thì thấy trong một năm mà Liên Bang có thể xử lý được là giỏi lắm rồi. Số lượng sâu mà quân đội phải đối phó chắc chắn nhiều hơn hắn hàng nghìn hàng vạn lần ấy chứ.

Hơn nữa tốc độ tiến hóa của sâu cũng rất nhanh.

"Đầu tiên là hình thể của Zago lửa. Trọng lượng của mỗi con Zago lửa vào khoảng 10-15 tấn, toàn thân được bảo phủ bởi một lớp vỏ cứng, phần chịu trách nhiệm di chuyển có lực phòng ngự tương đối yếu là bụng thì lại ép sát với mặt đất. Nó có thể phun ra lửa và đạn lửa. Thân thể của nó tựa như một cái máy chế tạo lửa, hơn nữa loại lửa này không phải lửa chúng ta thường thấy. Một khi thân thể của con người dính phải lửa nó phun ra thì rất khó dập tắt được. Nếu trên chiến trường, các cậu bị dính lửa trên phần lớn diện tích cơ thể thì tốt nhất là các cậu nên tự sát đi. Cho dù các cậu có áo giáp bảo vệ thì cũng bị thiêu sống thôi."

Gonzalez nói vậy cũng không phải là đe dọa. Loại lửa này không phải là ngươi cứ phẩy phẩy hai cái là có thể dập tắt, mà trên chiến trường, ngươi cũng không thể vác theo một cái bình chữa cháy trên lưng được. Biện pháp duy nhất chính là phải cẩn thận.

"Đa số Zago lửa đều không thể phun ra đạn lửa. Khoảng cách phun ra lửa của chúng tối đa là khoảng 15m. Chý ý một điểm, bất cứ điều gì cũng có ngoại lệ. Trong tất cả các loại sâu đều sẽ có sâu tướng, mà nếu các cậu thấy con nào có thể phun ra đạn lửa thì phải không tiếc bất cứ giá nào mà xử lý nó!"

Điểm mạnh của Zago lửa chính là có diện tích sát thương lớn, là đơn vị hỏa lực chủ yếu của tộc Zago để đối phó với loài người. Mà loại lừa nó phun ra, đừng nói là da thịt con người, cho dù là áo giáp hạng nặng cũng không thể chịu được nhiệt độ kinh khủng của nó trong thời gian dài. Loài người đang cố gắng đề cao tính chịu nhiệt của sắt thép, nhưng lửa của tộc Zago cũng tăng cấp theo. Loại lửa này tựa hồ hòa tan sắt thép theo một quy luật vật lý nào đó mà nhân loại không thể giải thích được.

Đương nhiên các nhà khoa học của loài người cũng đang toàn lực nghiên cứu, chế tạo loại sắt thép mới. Sâu có thể tiến hóa thì vì sao loài người không thể tiến bộ chứ.

"Lão sư, nó nặng như vậy, bọn em làm sao có thể lật nó lên để đánh chứ."

"Tên 'cà rốt' này hỏi cũng tạm được. Trọng lượng của Zago lửa có thể vượt qua 15 tấn, muốn lật ngược nó lại thì rất khó. Các cậu xem, mỗi khi nó di động, sẽ lộ ra các vết nhăn, tuy ở các vết nhăn này, lực phòng ngự cũng rất mạnh nhưng cũng chỉ bằng 1/5 lực phòng ngự ở vỏ cứng. Đây chính là cơ hội tấn công của chiến sĩ võ trang. Không cần phải công kích vào đầu, ở đâu cũng không thể giết ngay được. Nhìn thấy chỗ ở cổ này không, ở khớp xương thứ mười ba, nơi này chính là phóng ra lửa của Zago lửa, đâm một kiếm thật sâu vào đó là có hiệu quả nhất."

"Lão sư, chỗ này của Zago rất mẫn cmả, hơn nữa chúng ta cũng không có nhiều thời gian như vậy!"

"Đúng vậy, từng đó thời gian cũng đủ để những con khác nuốt sống chúng ta rồi."

Ánh mắt Gonzalez đảo qua cả lớp: "Ai cho các cậu đếm thời gian. Người ta có câu, đánh rắn phải đánh dập đầu, mà việc các cậu cần phải làm chính là chỉ nhìn một cái đã xác định được điểm yếu của nó, bằng không thì chết đi cho nhanh!"

"Lão sư, cái này chẳng phải thuộc về kinh nghiệm sao?"

"Cố động não chút đi, hỏi vấn đề nào có chiều sâu một chút ấy!" Gonzalez nói: "Phương pháp đơn giản nhất đó chính là tìm một bức ảnh của nó, mỗi ngày ngắm mười lần. Một tháng sau, cho dù là tổ tông mười tám đời của nó đến thì các cậu cũng liếc mắt một cái là tìm được điểm yếu của nó!"

Bài giảng của Gonzalez chính là để giảng cho những người bình thường nghe. đâu như mấy người quái thai như bọn Vương Động thì chỉ cần nhìn mấy lần đã nhớ kỹ rồi. Phải biết rằng người trong quân đội đa số đều không có thiên phú như vậy, có đôi khi học từ từ cũng là một cách cần thiết.

"Nhớ cho kỹ những số liệu của con sâu này, kể cả tốc độ di chuyên của nó. Các cậu hãy nhỡ chúng như nhớ chính tên của mình vậy. CHo dù các cậu đã quên tên họ của mình thì cũng không được quên những thứ này. Nghe rõ chưa!"

"Vâng, lão sư!" Tất cả học viên đều hô lớn.

Sở dĩ Gonzalez lớn tiếng như vậy, thậm chí là yêu cầu đám học viên phải lớn tiếng trả lời là vì một mục đích, đó chính là sự tập trung của tất cả mọi người.

Tập trung toàn bộ tinh thần vào học và tập trung nửa vời có hiệu quả hoàn toàn khác nhau. Gonzalez căn bản không hề trông chờ đám học viên này sẽ về ôn tập, chăm chỉ luyện tập công pháp hơn. Có thể có một số người có hứng thú với đám sâu, và những kẻ ưu tú chân chính cũng không cần đến cách này nhưng là lão sư, hắn không thể chỉ lo cho vài học viên. Hiện giờ hắn khắt khe nhưng vì thế mà tương lai sẽ có thêm vài người sống sót.

Hồi báo? Vinh dự?

Hắn không hề nghĩ tới. Hắn chỉ là một lão sư, đây chính là điều hắn phải làm.

Chương trình học hôm nay kết thúc, Vương Động trở lại ký túc xá, còn chưa kịp nghỉ ngơi thì Chu Tư Tư tới. Chỉ là hôm nay sắc mặt Chu Tư Tư có chút kỳ quái.

"Vào đi, cậu lúc nào cũng khách với chẳng khí."

"Ai khách khí. Này, đây là gửi cho cậu!" Một bức thư bay tới người Vương Động đang nằm trên giường.

"Không phải sáng sớm nay mình đã chuyển một bức đi rồi sao?" Vương Động bật cười: "Anh bạn Hồ Dương Hiên này đúng là có sức hút lớn nha. Mình đúng là bội phục sát đất."

"Ai nói là gửi cho Hồ Dương Hiên, là gửi cho cậu đó!" Chu Tư Tư có chút khó chịu nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Trang Gió Lốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook