Võ Trang Gió Lốc

Chương 153: Toàn lực tập trung

Khô Lâu Tinh Linh

30/03/2013



Đây không phải là Zago nguyên bản mà là loại quái vật mà tộc Zago không biết dùng phương pháp nào sản xuất ra trong khi giao chiến với nhân loại. Máu của bọn này không phải màu xanh lục như tộc Zago, mà giống màu đỏ của sinh vật trên Trái Đất. Chúng có sức chiến đấu kinh người, cao 3 mét ở trong Zago tộc cũng không coi là lớn lắm, nhưng bọn này 1 quyền có thể đấm xuyên qua xe tăng bọc thép hạng nặng!

Nếu thấy bọn này, đảm bảo Cát Mạch Tư sẽ phải giật mình, bởi vì trong số thí nghiệm không hề có giống này. Nói cách khác, tộc Zago khác sinh vật ở Trái Đất, không phải sinh sản cùng giống, mà Zago cao cấp có thể sinh sản ra nhiều loại, thậm chí cả loại không thuộc hệ bọn chúng.

Zago ẩn nấp dường như đều hưng phấn lên, căn bản không thèm để ý đến việc bại lộ, xỉa ra những cây gai nhọn. Còn quái vật vượn sói rít lên một tiếng, hai con đánh về phía Vương Bí, hai con đánh về phía Apache.

Bởi vì hình thể chúng thích hợp với hoàn cảnh Trái Đất nên bọn này tính linh hoạt lại khá khủng bố. Apache vốn tưởng rằng dùng ưu thế tốc độ của mình có thể thoải mái, nhưng giờ mới phát hiện đã bị hai con quái chia 2 mặt giáp công.

Vì né tránh gai nhọn, Apache đành phải cứng rắn trực diện đối đầu. Tuy vậy cảm giác giống như là đánh vào xe lửa vậy, hạch lực của Apache nháy mắt đã bị đánh tan, căn bản là không kịp duy trì lâu.

Đối mặt với bọn quái vật vượn sói này tuyệt đối không thể bị động mà phải vận đủ hạch lực để che chắn, đó là loại công kích bạo phát.

Ánh mắt Vương Bí đã đỏ lên, sau một tiếng nổ, Dũng Sĩ quyền tung ra, một cước bước lên phía trước, mang theo hàng loạt tiếng nổ và hổ gầm, trực tiếp đánh về phía móng vuốt của vượn sói.

“Uỳnh!”

Thân thể Vương Bí chấn động manh, khóe miệng rướm máu. Còn quái vật vượn sói cũng lảo đảo, nhưng vấn đề là còn một con vượn sói nữa đang lao như cơn lốc giết tới.

“Uỳnh!”

Dũng Sĩ quyền tất sát, tiếc là quyền này xuất ra quá vội vã, căn bản không thể so sánh với quyền đầu tiên.

“Uỳnh!”

Lần này thân thể Vương Bí còn chấn động mạnh hơn, một ngụm máu vọt ra từ cổ họng. Cả người hắn bị đánh bay, va chạm làm gẫy 7, 8 cái cây mới rơi xuống.

Vương Động lúc này đã xử lý gần hết đám Zago mắc võng trên không trung. Ở hành tinh Norton gặp bọn này cũng nhiều. Ở trung tâm tấm lưới võng của chúng có một điểm chính, chỉ cần đánh vỡ điểm này là Zago lập tức bị dịch ăn mòn của chính nó ăn mòn ngược lại mà chết. Lúc bị vây trên đảo, Vương Động đã tiện tay nhặt không ít hòn đá nhỏ, hắn vốn có cảm giác thế nào cũng gặp đám này, không ngờ trúng phóc!

Nhưng khi nghe tiếng vượn sói kêu phía dưới, hắn đã biết không ổn. Không ngờ ở trên Thiên Đường đảo còn có bọn chết tiệt này. Chỉ cần có bọn nó, xem ra thủ lĩnh Zago tộc ở rất gần đây.

Hai Zago đuổi hướng Apache. Vương Động nhanh chóng lao xuống, một tay kéo lấy Apache nhưng lúc này lưng hắn đã bị trúng một quyền, cả người bay ra ngoài. Lực phòng ngự của Apache còn không bằng Vương Bí, lại thêm chưa kịp chuẩn bị phòng ngự nên một quyền này đã đánh hắn bất tỉnh. Nếu ăn thêm hai quyền nữa khéo chết mất xác!

Vương Bí giãy dụa cố bò lên, nhưng hai vượn sói đã đánh tới, hắn vẫn hung hăng nghiến chặt răng, dù chết cũng phải chết trong chiến đấu!

Vương Động đã lao đến, hai quyền đánh ra. Thân thể hắn bạo chấn, hai chân đã lún sâu vào đất. Bỗng cảm thấy một cơn đau đớn truyền tới, chân của hắn đã bị đâm thủng.

“Mẹ nó!” Lửa giận và sự hối hận của Vương Bí khó mà hình dung nổi, một quyền xuất ra đánh nát con Zago gai nhọn ẩn nấp trên mặt đất.

Chỉ là hắn căn bản chưa kịp đắc ý thì sau lưng đã có một cơn đau nhói truyền đến, sau đó mắt bỗng tối sầm, té xỉu trên mặt đất.

Quái vật vượn sói nắm lấy cổ Vương Bí, tiện tay ném đến chỗ Apache đang nằm. Một con vượn sói khác đứng canh chừng, ba con còn lại quây lấy Vương Động.

Xem ra đúng như Vương Động suy tính, kẻ giấu mặt chỗ tối kia muốn bắt sống bọn hắn.



Hoặc có lẽ là muốn tìm từ trong óc bọn hắn đường để trốn thoát.

Nhổ chiếc móng vuốt Zago cắm trên đùi ra, Vương Động nhổ một ngụm nước bọt hòa lẫn máu ra. “Mẹ nó chứ, thật là đau quá. Khiến bố mày phải nói bậy!”

Lúc này thái độ của Vương Động dường như có gì là lạ…

Ba con vượn sói cũng không để tâm, cả ba lao đến. “Uỳnh, uỳnh, uỳnh!”

3 con vượn sói đồng thời bị đánh bay ra ngoài. Tinh thần lực của Vương Động thực ra không tăng lên nhiều lắm, nhưng lực lượng thì đã cách biệt hẳn. Hắn đã khởi động hạch tâm ở đan điền.

“Uỳnh, uỳnh, uỳnh!”

Rồi đột nhiên hắn hướng xuống mặt đất điên cuồng đánh ra. Đám vuốt gai Zago ẩn nấp lập tức nát như bún.

Con vượn sói đứng canh chừng Vương Bí giờ cũng đã đi tới. Xem ra 4 con vượn sói biết đã “gặp phải đối!”

Vụt vụt vụt vụt!

4 thân ảnh to lớn lao tới, Vương Động vẫn đứng bất động một chỗ, đột nhiên đấm ra một quyền!

Máu tươi bắn tung tóe, một con vượn sói đã thủng 1 lỗ lớn trước ngực.

3 con còn lại quây kín lấy Vương Động, nhưng chợt thấy hắn biến mất. Sau một cái lắc mình đã xuất hiện trên đỉnh đầu một con, tay trái xuyên thủng bả vai của con vượn sói. Lớp da cứng rắn như thép giờ này bị xuyên thủng dễ dàng, sau đó một cái đầu bị giật ném xuống đất!

“Xấu thế mà dám thò mặt ra dọa người!”

Nháy mắt chết mất 2 khiến cho 2 con vượn sói còn lại phát điên. Mà lúc này đám Zago 4 phía bỗng như nổi điên lao về phía Vương Động.

“Tại sao dám chọc tao!?”

Vương Động một quyền đánh rụng răng con vượn sói, cầm lấy quai hàm của nó giống như cầm gậy bóng chày, đánh tan đám Zago xông tới.

“Tại sao phải chọc giận tao!”

Vương Động vừa đánh vừa lầm rầm. Đó là thói quen từ hồi ở hành tinh Norton sau một thời gian dài. Cũng khó trách, lâu như vậy sống một mình khiến hắn hình thành thói quen xấu là lầm bầm một mình. Lúc trở lại Trái Đất hắn đã nhanh chóng sửa chữa rồi, không ngờ gặp hoàn cảnh này bênh cũ lại tái phát!

Mỗi tay múa một con vượn sói, chính xác phải nói là hai cái gậy khổng lồ mới đúng. Quả nhiên uy lực lớn vô cùng, quẩy đến đâu dạt cả mảng đến đấy.

Đó cũng mới chỉ là bắt đầu thôi. Từng đám sâu bị đập cho nát bét ngã xuống. Nhất là bọn Zago cấp thấp, căn bản không thể ngăn cản được công kích khủng bố của Vương Động. Zago ẩn hình cũng nhân cơ hội ra tay, trong nháy mắt hơn mười vuốt nhọn phát ra đánh về phía Vương Động. Nhưng không ngờ tất cả đám móng vuốt gai nhọn đi đến gần phạm vi 3 mét trước người Vương Động đều bị khựng lại, tinh thần lực ngược lại theo đường đi của móng vuốt quay lại đánh cho đám Zago ẩn hình tan thành vũng máu xanh lè.

Vương Động cầm theo hai cái vũ khí cực lớn, quay cổ nhìn quanh :”Tại sao phải chọc giận tao?!”

Đám Zago lại ùa lên. Liên tiếp những tiếng nổ vang, đám sâu bom cảm tử nổ tung. Lúc này hai con vượn sói lại trở thành tấm khiên thịt tốt nhất, che chắn hết sức nổ, ngay cả lông tóc cũng không hề ảnh hưởng.



Vương Động giết đến mức máu chảy thành sông. Bên ngoài quân đội vẫn đang lo phá giải hệ thống phòng ngự. Triệu Vĩnh Trác quả là vô cùng lo lắng, bọn ngu này mà cũng tự xưng là chuyên gia! Lúc cần dùng thì cứ như là mấy con gà. Gần 1 giờ rồi mà một cái hệ thống hư hại cũng không mở nổi.

Nhưng dù sao hắn cũng không dám tùy tiện tấn công. Một khi đám Zago tán loạn lao ra ngoài, hắn sẽ trở thành tội nhân lịch sử! Mà bên phía Mã Tiểu Như cũng không khá hơn mấy. Tạp Nhĩ vốn đã nóng vội muốn chết, nhưng cũng chẳng có biện pháp nào. Anh em họ Trương cùng Lumi đang toàn lực phá giải, chẳng qua loại hệ thống này dù không có sự khống chế cũng chẳng dễ đối phó. Mà chuyên gia ở phương diện này của Thiên Đường đảo đều đã chết ngỏm hết.

Mọi người cũng không dám quấy rầy ba người kia. Có nhiệt tình mà không có chỗ dùng. Chu Tư Tư lẳng lặng ngồi một bên, ai cũng chẳng muốn đối diện với cục diện bó tay thế này.

Đang im lặng bỗng Trương Viêm hú lên một tiếng :”Xong! Sự biến hóa của ‘thằng nhãi’ này đã tính xong, sau 3 phút đồng hồ đếm ngược sẽ phá giải, thông đạo sẽ nhanh chóng mở ra. Bảo quân đội chuẩn bị sẵn sàng, đừng để cho bọn sâu chạy lên!”

Lúc này Thiên Đường đảo đã trở thành một đống hỗn độn. Một phần đám sâu vẫn giữ ý đồ tiến vào căn cứ như cũ. Mà ở phía Đông, rừng rậm đã biến thành phế tích. Vương Động ngồi ở trên đầu một con vượn sói, cả người dính đầy chất lỏng màu xanh biếc. Đổi lại người khác có thể ghê sợ muốn chết, nhưng cũng may Vương Động đã miễn dịch với loại “hương vị” này. Bất kể ai ăn cả Zago một năm trời chắc cũng sẽ có thói quen như vậy!

Chiến đấu kết thúc, Vương Động dường như không hề nóng nẩy chút nào. Không sợ đám Zago chỗ khác đuổi tới, hắn chậm rãi ngồi rửa sạch chất lỏng trên người, miệng không ngừng lẩm nhẩm gì đó.

Trong đám gỗ vụn dường như vẫn có lùm cỏ cử động. Vốn tưởng không hề chú ý bỗng Vương Động ra tay như tia chớp, mà lùm cỏ kia bỗng lại đứng im bất động.

Vương Động cầm lấy đống xanh biếc đó kéo lên, một con sâu mềm oặt nung núc được kéo từ trong ra.

“Hừ! Chẳng có gì mới, lại giả làm củ cải sao!?”

Con sâu mềm Zago trong tay liều mạng giãy dụa, cái mồm to mở ra, một cái xúc tu giống như ống hút đột nhiên nhằm đầu Vương Động đâm vào. Nó nhanh! Tiếc là Vương Động còn nhanh hơn!

“Tại sao phải chọc giận tao?” Cầm theo con sâu mềm, Vương Động một cái tát ra đánh cho nó nhũn ra.

Một tiếng thét chói tai vang lên, con sâu mềm điên cuồng muốn dùng cái vòi kia công kích Vương Động, Tiếc rằng thứ đó còn không bằng nổi cái chày gỗ. Con này cũng không am hiểu công kích lắm, bình thường cũng vốn là bọn sâu cấp thấp mang thức ăn đút tận miệng cho nó.

Bạn học Vương Động có vẻ vô cùng…hài lòng với thái độ của nó. Một bàn tay tát ra, con sâu mềm lại uất nghẹn quay cuồng đến mấy chục vòng.

“Tại sao phải chọc tao!”

Con sâu sau khi dừng xoay tròn lại nhe miệng ra điên cuồng. Bạn học Vương Động khẽ thở dài một cái. “Đầu mày quả là vừa dài vừa trắng lại còn quá to!”

Bịch bịch…bốp bốp.

Con sâu bỗng bị vo tròn cả bốn phía thành một cái ống hình trụ tròn.

“Tại sao phải chọc tao!”

Bạn học Vương Động tiếp tục hứng chí bừng bừng “hỏi han”. Lần này con sâu mềm rốt cục không chuyển động được nữa. Lực phòng ngự của nó còn kém cả Zago cấp thấp nhất. Nãy giờ “vận động” nhiều thế thân thể nó sớm đã không chịu nổi.

Ừng ực ừng ực ừng ực...

Cũng không biết con sâu não trùng này thực sự bị khuất phục hay là bị Vương Động “vờn” cho thành động kinh luôn rồi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng “ừng ực”. Nhưng dù thế nào đi nữa thì bạn học Vương Động cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái rồi!

Chuyện thích nhất sau đó cần làm chính là “hủy xác xóa dấu vết!” Bạn học Vương Động đào một cái hố đem con não trùng “số đen gặp hạn” đó ném vào, sau đó khoái chí đứng một bên đợi.

Không bao lâu sau có một tiếng “phịt” như tiếng rắm vang lên. Mặt đất hơi chấn động nhỏ một chút, sau đó chất lỏng xanh biếc chậm rãi chảy ra. Vương Động vui mừng hớn hở đưa tay lên làm biểu tượng chữ V chiến thắng. Đây là biện pháp hắn rút ra để đối phó loại sâu này sau nhiều lần ngiên cứu. Tuy rằng vẻ ngoài rất giống não trùng, nhưng Vương Động biết nó chính là cao cấp chỉ huy ở đây. Chính là nó chỉ huy phát động công kích. Nhưng khẳng định nó không phải là não trùng tổng chỉ huy khống chế tất cả! Có lẽ nó là loại tiến hóa ra sâu trí tuệ của tộc Zago nhằm đối phó nhân loại. Chẳng qua nó có thể nói đơn giản thuộc loại đầu thì to, chân tay thì teo tóp!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Võ Trang Gió Lốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook