Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Chương 3

Diệp Tình

23/12/2014

"Còn nữa, Phó tổng mới tới cũng rất đẹp trai, hai người là hai dạng đàn ông khác nhau, cũng không biết là phúc hay là họa." Một mặt có thể thấy trai đẹp, một mặt lại lo lắng bị xa thải, cô nàng thật là không biết làm sao nói tâm tình mình bây giờ.

Đối với mấy cái này Ngải Hểu Giai không có hứng thú, những thứ kia đều là người có tiền, chỉ cần là người có tiền đều không có quan hệ gì với cô .

Cô nàng nhìn Ngải Hểu Giai vẫn lạnh nhạt tiếp tục công việc, liền hỏi " Sao Cô có thể tỉnh táo như vậy? Mặc dù nói công ty sẽ không xa thải đến cô, nhưng là cô không động lòng với trai đẹp sao?"

"Những thứ kia đều không liên quan gì tới tôi, tại sao tôi phải quan tâm chứ? Hơn nữa tôi chỉ phải chịu trách nhiệm tốt với công việc là được, như vậy tổ chúng ta mới có thể bình an vô sự, sẽ không có người phải đi." Ở công ty thời gian lâu như vậy, Ngải Hểu Giai đã là tiểu đội trưởng rồi, vì không để mọi người coi thường nên cô chỉ có thể càng thêm cố gắng.

Cô gái nghe nói như thế liền cảm thấy rất cảm động "Lão đại, cô thật sự là quá tốt, quả nhiên là lão đại tốt của chúng ta, cô yên tâm, tôi sẽ chú ý tình huống chung quanh, cũng đốc thúc tất cả tổ viên ."

Ngải Hểu Giai nhẹ nhàng cười một tiếng.

"Chỉ là nói thật, cô thật không thú vị, liền trai đẹp cũng không hiếu kỳ."

Ngải Hểu Giai nhìn cô nương một cái, cũng chỉ là cười cười mà thôi, cô cảm thấy cuộc sống bây giờ cũng rất tốt cũng rất tự tại.

Cuộc sống của người có tiền cô đã từng phải có qua, nhưng cũng chỉ là ngắn ngủi mà thôi, dù sao đó cũng không phải là tiền của mình? Người nghèo mơ ước những thứ này, chỉ biết quả thật rất thảm, tựa như ban đầu sau khi cô ly hôn, rời đi nhà của anh, thì cô trở thành một người có cuộc sống khổ sở như vậy.

Cho tới bây giờ, Ngải Hểu Giai vẫn còn chưa bỏ xuống được đoạn tình cảm kia, chỉ là sự thật chính là sự thật, chính là bọn họ không xứng với nhau, không thích hợp làm tổ hợp, cho nên cuối cùng cô đã đưa ra đơn ly hôn.

Đoạn Tuấn Hiền vào công ty mới, mấy ngày nay anh đều xem phương án mới trong phòng làm việc của công ty, anh phát hiện có rất nhiều chỗ sơ hở, nhưng anh tin tưởng Phó tổng Lý Thái ngồi ở đối diện mình sẽ xử lý tốt những thứ này.

Lý Thái là bạn tốt ở Mỹ của Đoạn Tuấn Hiền, sau khi tốt nghiệp liền trở lại giúp Đoạn Tuấn Hiền một tay, ở Tổng Công Ty anh chỉ là quản lý phòng kế hoạch, nhưng bởi vì Đoạn Tuấn Hiền không có nhiều thời gian quản lý công ty mới, liền giao cho Lý Thái, cũng trực tiếp thăng chức anh làm Phó tổng.

"Buổi tối cậu phải cùng Hàn Na đi ăn cơm?" Hàn Na là học muội lúc Lý Thái ở trong nước, về sau Lý Thái giới thiệu Đoạn Tuấn Hiền cô cho, Hàn Na đuổi theo anh tận cùng không buông được, nhưng mà người này lại không có động tĩnh gì.

Đoạn Tuấn Hiền cau mày, anh không nhớ có đồng ý muốn đi ăn cơm cùng cô "Tôi không có đồng ý chuyện này."

"Thật ra thì tôi cảm thấy Hàn Na không tồi, tại sao cậu lại không thích đây?" Lý Thái nhíu mày hỏi.

Hàn Na là không tệ, không phải là cô sai mà là Đoạn Tuấn Hiền không thích cô, đối với cô anh không có cảm giác, nếu như có anh sẽ theo đuổi cô giống như đã theo đuổi Ngải Hểu Giai rồi.

Vừa nghĩ tới Ngải Hểu Giai, sắc mặt của Đoạn Tuấn Hiền liền âm trầm thêm mấy phần.

Mấy ngày nay anh luôn nghĩ đến Ngải Hểu Giai, cũng không hiểu là bởi vì cái gì, cứ có cảm giác cô đang bên cạnh mình, nhưng trên thực tế lại không phải.



"Không thích chính là không thích, không có nhiều lý do, chẳng lẽ nói cậu không thích đàn ông, còn phải có một lý do không thích đàn ông sao?" Đoạn Tuấn Hiền mở miệng nói.

Lý Thái chợt im lặng, vấn đề như vậy muốn anh trả lời sao đây? Anh quả thật không biết lý do là gì "Xem như tôi phục cậu."

Hai người vừa mới dừng lại cuộc nói chuyện, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra.

"Hello, các anh đều ở đây sao!" Hàn Na cười hì hì đi tới.

Lý Thái thấy Hàn Na xuất hiện, liền nhìn Đoạn Tuấn Hiền mà toát mồ hôi, Hàn Na không phải là gọi điện thoại cùng anh đi ăn cơm mà là giáp mặt nói, không biết Đoạn Tuấn Hiền sẽ cự tuyệt như thế nào đây.

"Sao em lại tới đây vậy?" Biết Đoạn Tuấn Hiền sẽ không để ý tới Hàn Na, Lý Thái liền mở miệng.

"Em tới là muốn chờ Tuấn Hiền tan việc, rồi cùng nhau đi ăn cơm." da mặt Hàn Na rất dầy nói.

Nếu như không phải Lý Thái vừa mới hỏi Đoạn Tuấn Hiền, anh nhất định sẽ cho là Đoạn Tuấn Hiền đã đồng ý với Hàn Na rồi, nhưng dễ thấy là người trong cuộc lại không có đồng ý chuyện này, một mắt anh nhìn Đoạn Tuấn Hiền, mà Đoạn Tuấn Hiền từ đầu tới đuôi không có để ý.

Hàn Na phát hiện mình lại bị Đoạn Tuấn Hiền bỏ quên, rất không vui mừng nói"Tuấn Hiền, anh thấy em tới không vui mừng sao?"

Đoạn Tuấn Hiền cười lạnh ở trong lòng, anh tại sao phải vui vẻ đây, là tự cô cho là đúng, lúc nào mới có thể thông minh một chút đây?

Hàn Na vẫn bị lơ là như cũ, Lý Thái cũng không nhịn muốn cười.

Hàn Na trừng mắt liếc anh một cái "Lý Thái, anh trước đi ra ngoài đi, giờ làm việc sao anh lại ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc?"

Lý Thái im lặng, Hàn Na nghiễm nhiên đem mình thành chủ nhân làm mình làm mẩy, đây không khỏi quá nhanh đi? Chỉ là chuyện của mình đã xong xuôi, quả thật anh nên đi ra rồi "Được, các người cứ từ từ nói chuyện."

Sau khi Lý Thái đi ra ngoài, Hàn Na có chút lo lắng hỏi: " Có phải anh đang giận em hay không, tức giận em không hỏi anh, liền tự mình nói buổi tối chúng ta cùng ăn cơm?"

Cuối cùng Đoạn Tuấn Hiền cũng ngẩng đầu lên, nhìn cô rất không hiểu "Tự mình? Tôi cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới muốn cùng cô đi ăn cơm, hơn nữa cô đối với tôi mà nói cũng không quan trọng, cho nên tôi cũng không cần phải tức giận."

Lời nói Đoạn Tuấn Hiền làm đả thương người, khiến Hàn Na thiếu chút nữa không chịu được khóc lên, người đàn ông này chính là như vậy, nhưng cô lại thích người đàn ông hư hỏng như vậy, giống như vai nam chính trong phim thần tượng.

"Tuấn Hiền, anh không nên đối với em như vậy chứ." Cô nũng nịu nói.

Đoạn Tuấn Hiền chỉ cảm thấy lông măng liền giơ lên, anh không có ý định để ý tới cô nữa, trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc.



"Anh phải đi đâu vậy?" Phát hiện anh muốn rời đi, Hàn Na lập tức theo sau.

"Dò xét công ty." Đoạn Tuấn Hiền cho là nói ra công việc nhàm chán như vậy mà có thể đuổi cô đi, nhưng cô lại cao hưng nói muốn đi theo anh.

Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy, anh cần làm một quy định, ra vào công ty phải kiểm tra, bất kỳ ai đều không được đi vào Công Ty.

Vừa bắt đầu Đoạn Tuấn Hiền liền chỉ giao một ít công việc cho Lý Thái, chính là giải quyết chỗ sơ hở của công ty, nhưng những chỗ sơ hở này, sau khi bọn anh xuất hiện liền được giấu thật tốt, điều này làm cho Lý Thái có chút khó khăn, trước kinh tế công ty bị đình trệ nhân viên thường lăn lộn cũng là bình thường, hiện tại đột nhiên làm ra động tác lớn như vậy, có thể sẽ làm cho lòng người hoang mang.

Lý Thái đến lầu một muốn tìm tiểu thư tổng đài tâm sự, bởi vì anh phát hiện dáng dấp tiểu thư tổng đài không tệ, chỉ là mục đích chủ yếu vẫn là suy nghĩ, muốn từ trong miệng tiểu thư tổng đài thăm dò chút chuyện.

Anh còn chưa đến gần quầy, liền phát hiện nơi đó có một mỹ nữ thanh thuần khả ái đang đứng, cô đang cười nói chuyện cùng tiểu thư tổng đài, nụ cười kia làm cho anh cảm thấy rất mê người, rất rực rỡ, cô là người nào, là nhân viên công ty sao?

Lần đầu tiên Lý Thái nổi lên hứng thú lớn đối với một phụ nữ như thế, không nói lời gì liền đi về phía cô "Các cô đang nói chuyện gì vậy ?"

Cô nhìn về phía anh mới đầu nhíu mày một cái.

Ngải Hểu Giai nhận được điện thoại của tiểu thư tổng đài, nói có chuyển phát cho cô, nói là thông tin của khách hàng, liền vội vàng xuống ký nhận, sau đó tiểu thư tổng đài hỏi cô mấy câu, cô cũng tán gẫu mấy câu, không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một người đàn ông không quen biết xông vào nói chuyện.

Chân mày Ngải Hểu Giai nhíu mấy giây sau liền buông ra, sau đó cô cười với Lý Thái rồi liền cầm đồ lên tính toán đi.

Lý Thái thấy cô phải đi vội vàng đuổi theo "Sao tôi vừa xuất hiện cô liền đi, tiểu thư, cô là nhân công ty viên sao?"

Nhìn cô mặc đồ công sở như vậy, chắc là nhân viên trong công ty, nhưng là ngành gì? Anh đột nhiên có chút tò mò về chuyện của cô.

Ngải Hểu Giai thật không biết cái người đàn ông vẫn đi theo cô, mặc dù cô không quá quan tâm đến những chuyện khác, nhưng cô vẫn có chút hiểu biết đối với nhân viên của công ty, cô khẳng định mình chưa từng thấy qua anh ta, vậy tại sao anh ta không ngừng hỏi tới cô đây?

"Cô có thể nói cho tôi biết tên cùng số điện thoại của cô không? Chúng ta kết giao làm bạn bè được không." đã thật lâu Lý Thái không dùng qua chiêu này rồi, bây giờ lại dùng đến chiêu này để xin số điện thoại của một người phụ nữ, mà anh mới gặp mặt lần đầu tiên.

Ngải Hểu Giai cảm thấy chán ghét, trong công ty cũng có người như vậy sao? Cô cảm thấy mình cần cảnh cáo anh.

"Tiên sinh, nếu anh là khách hàng, vậy thì mời anh đi tìm người mà anh muốn tìm, rất xin lỗi bây giờ tôi không có thời gian, nếu như anh còn tiếp tục nói cùng tôi thì..., tôi liền phải gọi cảnh vệ." Ngải Hểu Giai có chút tức giận nói.

Lý Thái nhìn cô cười, người phụ nữ này sao lại chơi anh như vậy, cô không biết anh là ai sao?

"Dù cô gọi là cảnh vệ cũng vô ích, tôi là Phó tổng công ty này ." Nói thân phận của mình, Lý Thái cho là Ngải Hểu Giai sẽ leo lên nịnh nọt mình, nhưng rất dễ nhận thấy nét mặt của cô không phải như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook