Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Chương 25: Đi học
Thiển Khuynh Thành
10/01/2015
Bị Trác Minh Liệt đoạt mất đồ Tiểu Thi tức giận đùng đùng cô trở lại siêu thị một lần nữa để mua lại độ
“Mẹ cái chú đó là ai ?” Cầu Cầu tò mò hỏi.
“Với không có quan hệ với con!” Vừa nghĩ tới người người đàn ông kia cô liền không tự chủ được mà tức giận.
“A” Cầu Cầu ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Chỗ ở của Tiểu Thi vốn cách nơi này cũng không quá xa, mua đồ xong mẹ con hai người tay lắm tay dảo bước đi về nhà. Lúc này đèn đường được thắp sáng lên thật rực rỡ gió đêm thoang thoảng thổi thành thị chợt trở lên thật huy hoàng điều này khiến lòng Tiểu Thi sinh ra một loại cảm giác khác thường, giống như cực kỳ lâu trước kia cô đã từng sống một cuộc sống tại nơi này chẳng lẽ đó là từ kiếp trước? Có lẽ là nghĩ quá nhiều đầu đầu lại bắt đau. Gần đây đầu cô đau càng ngày càng thường xuyên không biết còn có thể chống chịu được bao lâu.
“Mẹ chú Triết Vũ đã rất lâu không gọi điện thoại cho con!” Cầu Cầu chợt nhắc tới Lý Triết Vũ. Lý Triết Vũ thật sự anh ấy đã thật lâu không điện thoại cho cô! Thật ra thì cô vẫn cũng không hiểu rõ Lý Triết Vũ, trong cảm nhận của cô rốt cuộc anh là gì cô cũng không hiểu được? Người thân? Tiểu Thi cảm giác cuộc sống của mình như bị đứt gãy hình như nó thiếu đi một đoạn nào đó nhưng cô cũng không biết là thiếu đi đoạn nào!
Cầu Cầu có chút buồn ngủ Tiểu Thi ôm nó lên. Nếu như mình thật đã xảy ra chuyện gì thì Cầu Cầu phải làm sao? Tiểu Thi chợt sinh ra mấy phần thấp thỏm.
“Tổng giám đốc ngài tìm tôi?” Thư kí khi Ở cô nhi viện phát hiện ra Mộc Mộc bị Trác Minh Liệt gọi vào phòng làm việc.
“Ngày hôm đó cậu đã phạm vào một lỗi lầm rất lớn!”
“Tôi có thể thay đổi để cho tôi làm cái gì cũng cũng được nhưng xin ngày đừng sa thải tôi!” Thư kí vừa nghe Trác Minh Liệt nhắc tới ngày hôm đó lập tức kích động.
Trác Minh Liệt cười lạnh một tiếng “Không phải khai trừ anh. Là đổi anh đi nơi khác thôi. Bây giờ anh hãy giúp tôi chăm sóc Mộc Mộc! Chủ yếu là đưa nó đi học và đón lúc tan học, còn nữa không thể để cho những đứa bé khác bắt nạt nó anh hiểu chứ?”
Phụ tá cho là tai mình bị hỏng tổng giám đốc lại để cho anh làm vú em!
“Tổng giám đốc vậy là sao ạ?”
“ Không muốn sao?”
“Không không! Tôi đồng ý! Chỉ cần không phải là sa thải đương nhiên là làm cái gì cũng đồng ý!” Thư kí hấp tấp nhận lấy. Trong tay Trác Minh Liệt cầm tư liệu về Mộc Mộc “Tổng giám đốc ngày chọn nhà nào nhà trẻ? Là bình thường hay là Quý tộc hay là sao ạ?”
“Đương nhiên là tốt nhất cái này còn phải hỏi!” Trác Minh Liệt cau mày.
Thư kí nghe được lệnh lập tức đi liên lạc.
Ba ngày sau đó, nhà trẻ Ngôi sao mới liền nghênh đón một vị học sinh mới đó chính là Mộc Mộc.
“Các bạn hôm nay chúng ta có một bạn mới!” Cô giáo dẫn Mộc Mộc ra ngoài giới thiệu cho mọi người biết, Cầu Cầu ngồi ở phía dưới chỉ liếc mắt một cái nó liền nhận ra Mộc Mộc.
Thế nào lại là cậu ta!
Càng không nghĩ đến Cô giáo dẫn Mộc Mộc đến ngồi trên chỗ ngồi của nó. Chuyện này đối với Cầu Cầu mà nói quả thực là một sự khiêu chiến. Mộc Mộc dĩ nhiên cũng nhận ra Cầu Cầu nhưng mà nó không thèm để ý. Cặp kia nhìn bao quát tất cả mọi người ánh mắt của nó và ba nó có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu cho dù ai cũng không để ở trong mắt huống chi cậu ta chính là bại tướng!
“Mẹ cái chú đó là ai ?” Cầu Cầu tò mò hỏi.
“Với không có quan hệ với con!” Vừa nghĩ tới người người đàn ông kia cô liền không tự chủ được mà tức giận.
“A” Cầu Cầu ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Chỗ ở của Tiểu Thi vốn cách nơi này cũng không quá xa, mua đồ xong mẹ con hai người tay lắm tay dảo bước đi về nhà. Lúc này đèn đường được thắp sáng lên thật rực rỡ gió đêm thoang thoảng thổi thành thị chợt trở lên thật huy hoàng điều này khiến lòng Tiểu Thi sinh ra một loại cảm giác khác thường, giống như cực kỳ lâu trước kia cô đã từng sống một cuộc sống tại nơi này chẳng lẽ đó là từ kiếp trước? Có lẽ là nghĩ quá nhiều đầu đầu lại bắt đau. Gần đây đầu cô đau càng ngày càng thường xuyên không biết còn có thể chống chịu được bao lâu.
“Mẹ chú Triết Vũ đã rất lâu không gọi điện thoại cho con!” Cầu Cầu chợt nhắc tới Lý Triết Vũ. Lý Triết Vũ thật sự anh ấy đã thật lâu không điện thoại cho cô! Thật ra thì cô vẫn cũng không hiểu rõ Lý Triết Vũ, trong cảm nhận của cô rốt cuộc anh là gì cô cũng không hiểu được? Người thân? Tiểu Thi cảm giác cuộc sống của mình như bị đứt gãy hình như nó thiếu đi một đoạn nào đó nhưng cô cũng không biết là thiếu đi đoạn nào!
Cầu Cầu có chút buồn ngủ Tiểu Thi ôm nó lên. Nếu như mình thật đã xảy ra chuyện gì thì Cầu Cầu phải làm sao? Tiểu Thi chợt sinh ra mấy phần thấp thỏm.
“Tổng giám đốc ngài tìm tôi?” Thư kí khi Ở cô nhi viện phát hiện ra Mộc Mộc bị Trác Minh Liệt gọi vào phòng làm việc.
“Ngày hôm đó cậu đã phạm vào một lỗi lầm rất lớn!”
“Tôi có thể thay đổi để cho tôi làm cái gì cũng cũng được nhưng xin ngày đừng sa thải tôi!” Thư kí vừa nghe Trác Minh Liệt nhắc tới ngày hôm đó lập tức kích động.
Trác Minh Liệt cười lạnh một tiếng “Không phải khai trừ anh. Là đổi anh đi nơi khác thôi. Bây giờ anh hãy giúp tôi chăm sóc Mộc Mộc! Chủ yếu là đưa nó đi học và đón lúc tan học, còn nữa không thể để cho những đứa bé khác bắt nạt nó anh hiểu chứ?”
Phụ tá cho là tai mình bị hỏng tổng giám đốc lại để cho anh làm vú em!
“Tổng giám đốc vậy là sao ạ?”
“ Không muốn sao?”
“Không không! Tôi đồng ý! Chỉ cần không phải là sa thải đương nhiên là làm cái gì cũng đồng ý!” Thư kí hấp tấp nhận lấy. Trong tay Trác Minh Liệt cầm tư liệu về Mộc Mộc “Tổng giám đốc ngày chọn nhà nào nhà trẻ? Là bình thường hay là Quý tộc hay là sao ạ?”
“Đương nhiên là tốt nhất cái này còn phải hỏi!” Trác Minh Liệt cau mày.
Thư kí nghe được lệnh lập tức đi liên lạc.
Ba ngày sau đó, nhà trẻ Ngôi sao mới liền nghênh đón một vị học sinh mới đó chính là Mộc Mộc.
“Các bạn hôm nay chúng ta có một bạn mới!” Cô giáo dẫn Mộc Mộc ra ngoài giới thiệu cho mọi người biết, Cầu Cầu ngồi ở phía dưới chỉ liếc mắt một cái nó liền nhận ra Mộc Mộc.
Thế nào lại là cậu ta!
Càng không nghĩ đến Cô giáo dẫn Mộc Mộc đến ngồi trên chỗ ngồi của nó. Chuyện này đối với Cầu Cầu mà nói quả thực là một sự khiêu chiến. Mộc Mộc dĩ nhiên cũng nhận ra Cầu Cầu nhưng mà nó không thèm để ý. Cặp kia nhìn bao quát tất cả mọi người ánh mắt của nó và ba nó có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu cho dù ai cũng không để ở trong mắt huống chi cậu ta chính là bại tướng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.