Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh
Chương 93: Gián điệp hiện thân
Thiển Khuynh Thành
15/05/2014
″ Tôi không hiểu ngài đang nói gì?" Trác Minh Liệt mắt lạnh nhìn cha "Ngài Đổng Sự Trưởng giờ ngay cả quan niệm Logic tối thiểu ngài cũng không có sao?"
"Khốn kiếp!" Trác phụ giận dữ "Hãy nhìn hành động việc làm gần đây của anh đi! Tôi không có nhiều thời gian để giúp anh dọn chiến trường đầu ! Tôi không phản đối anh có phụ nữ bên ngoài nhưng ở cùng với chủng loại đàn bà đó thân phận của anh sẽ bị xuống dốc thảm hại, anh cô biết không?"
"Chủng loại đàn bà kia? Xin hỏi Đổng Sự Trưởng Tiểu Thi là loại phụ nữ nào? Cô ấy giữ khuôn phép làm việc có cái gì không đúng sao?" Trác Minh Liệt bị cha chọc cho giận điên lên.
"Đủ rồi!" Bà Trác vỗ cái ghế "Tôi gọi Trác Minh Liệt trở lại không phải để cho ông dạy dỗ nó! Ông tuổi đã cao như vậy, chuyện gì ông cũng có thể giải quyết sao?"
Ông Trác không nói tiếp, im lặng nhìn vợ, lấy đấu thuốc lá trên bàn cầm lên"Đều là tại bà làm hư nó! Được rồi, chuyện này giao cho bà giải quyết. Cuối tuần này Tư Nhã sẽ trở lại, bà xem nên làm thế nào cho phải!" Ông Trác đẩy vấn đề lại sng cho bà Trác.
" Minh Liệt, giữa cô bé kia và con rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Mộc Mộc thật sự là….." Trác mẫu dịu dàng hỏi con trai.
"Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu! Mộc Mộc và chúng ta không có bất kỳ mối quan hệ huyết thống gì và con cũng mới biết Tiểu Thi. Cô ấy là một cô gái rất biết điều"
"Đã như vậy, con cũng biết cô ấy không thích hợp với cửa gia đình mình như vậy . . . Cô bé lọ lem và hoàng tử chỉ là chuyện nhi đồng ngày xưa, trong cuộc sống Cô bé lọ lem nếu thật sự gả cho hoàng tử cô ấy cũng sẽ không hạnh phúc!" Bà Trác ngỏ ý nhìn con trai.
"Con hiểu!" Trác Minh Liệt hắng giọng nói: " Nếu như có một ngày con và Tiểu Thi ở bên cạnh nhau, con sẽ rời khỏi công ty . Nếu như mọi người còn không hài lòng hãy đuổi con đi!" Nói xong anh xách áo khoác của mình bước đi.
"Súc sinh! Anh…. anh" Hai tay Ông Trác che trái tim, hai mắt đăm đăm.
"Khiếu Thiên! Khiếu Thiên!" Bà Trác kinh hãi "Trác Minh Liệt bệnh tim ba con tái phát!"
Trác Minh Liệt ôm Mộc Mộc vừa đặt chân xuống lầu vừa định đi lại thấy bệnh của cha tái phát, lập tức gọi điện thoại cấp cứu.
Năm phút sau xe cứu thương đón ông bà Trác đi đến bệnh viện.
"Ba, cái người xấu xa kia sao rồi?" Ở trong mắt Mộc Mộc ông Trác chính là người xấu.
"Con trai đó không phải là người xấu mà là ông nội, bây giờ chúng ta đi đến bệnh viện thăm ông" Trác Minh Liệt không biết giải thích cho Mộc Mộc như thế nào.
"Mộc Mộc không muốn đi" Mộc Mộc quyệt miệng, tay nhỏ bé giấu lại sau lưng "Con muốn đi nhà trẻ. . ."
Trác Minh Liệt không nói chuyện nữa ôm nó bước lên xe.
Sau khi kịp thời cấp cứu ông Trác đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng bà Trác bảoTrác Minh Liệt tạm thời không nên xuất hiện ở trước mặt ông ấy tránh cho ông ấy lại tức giận. Mặc dù Trác Minh Liệt có chút áy náy nhưng đối người cha chuyên quyền độc đoán này trong lòng của anh ít nhiều gì cũng là có chút ngăn cách.
Đặc biệt là chuyện của Lâm Thi Ngữ và lần đánh cược đó, anh đều ở dưới tình huống không biết gì mà thành hung thủ hoặc là đồng lõa. Cũng chính từ lúc đó anh mới hiểu rõ, cái gọi là thương trường như chiến trường nhiều khi sử dụng đao thật súng thật cũng không đáng sợ bằng sự dụng âm mưu, quỷ kế âm thầm. Anh không tiếp tục điều tra chuyện của Lâm gia năm đó, cũng bởi vì lo lắng sự thật sẽ làm anh khó có thể tiếp nhận.
Sau khi từ bệnh viện đi ra Trác Minh Liệt nhận được điện thoại của phụ tá báo rằng công ty đã xảy ra chuyện. Anh giật nảy không thể tưởng tượng ra công ty có thể xảy ra chuyện gì. Vội vàng đưa Mộc Mộc đến nhà trẻ rồi chạy tới công ty, sau đó anh nhìn thấy ở công ty đang tập chung rất đông cảnh sát.
"Tổng giám đốc!" Phụ tá thấy Trác Minh Liệt tới vộ vàng chạy đến.
"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?" Trác Minh Liệt hỏi.
"Chuyện là như thế này thưa tổng giám đốc, sáng sớm chúng tôi tới phòng làm việc lấy hồ sơ thì phát hiện Camera tại phòng hồ sơ và phòng tài liệu bị động tay chân! Cho nên báo cảnh sát đến!"
"Các anh thật là ngu ngốc, phòng hồ sơ và phòng tài liệu có đồ gì đáng giá để trộm sao? Tài liệu quan trọng của chúng ta để ở nơi này sao?" Sau khi nghe Trác Minh Liệt chất vấn phụ tá cả kinh thất sắc lập tức dẫn người chạy tới phòng làm việc của anh. Tất cả tư liệu tuyệt mật đều được lưu trữ trong máy vi tính kia. Mật mã cũng chỉ có Trác Minh Liệt biết, theo lý thuyết người bình thường sẽ không thể đánh cắp được gì. Nhưng chỉ sợ không phải người bình thường.
Trác Minh Liệt mở máy vi tính ra phát hiện máy vi tính này xác thực bị người động tới nhưng tài liệu bọn họ không có mở ra.
"Tổng giám đốc có vấn đề sao?"
"Bọn họ muốn lấy trộm tư liệu từ chỗ tôi , thật là mơ tưởng giữa ban ngày!" Trác Minh Liệt cười lạnh "Các anh kiểm tra cặn kẽ lại các tư liệu và lục soát toàn bộ công ty, tôi không tin hắn ta có thể ẩn thân!"
Khi anh vào phòng làm việc tìm tài liệu vô tình là nhìn về phía kế hoạch A. Đừng nói kẻ trộm này mở tài liệu có mở ra cũng không sự dụng được. Bởi vì cốt lõi của kế hoạch A là bộ phận đặt ở trong đầu anh, nếu bị trộm toàn bộ tài liệu mà không có thứ trong đầu anh thì đống tài liệu kia cũng chỉ phế liệu không đáng một đống. Xem ra Trác thị đúng là bị người ta theo dõi, Trác Minh Liệt nhìn màn hình máy vi tính rơi vào trầm tư. Biết kế hoạch A trừ quân đội hợp tác cũng không có người nào biết nữa chẳng lẽ có người tiết lộ? Chuyện hình như càng ngày càng trở nên phiền toái.
"Vương bí thư, cô đi xử lý chuyện ngày hôm nay đi, không cần tiết thì ém miệng toàn bộ cảnh sát bên kia! Trong công ty tất cả Camera cài đặt lại lần nữa!" Nội bộ công ty sợ là có gián điệp xem ra anh phải chuẩn bị một kế hoạch.
"Tổng giám đốc!" Phụ tá cầm điện thoại di động đi tới " Điện thoại của bà Mỹ thù!"
Trác Minh Liệt mặt không thay đổi nhận lấy: " Dì Mỹ Thù ngài khỏe chứ!"
"Trác Minh Liệt, anh đã chuẩn bị xong chưa. Ngày đó dì để cho anh đến tham quan ?"
"Vâng, chuẩn bị xong. Tối mai cháu sẽ bay sang Hongkong" Trác Minh Liệt phiền lòng không đợi đối phương nói xong liền cúp điện thoại, vị Trần Mỹ Thù vì có quan hệ thật sự rất tốt với mẹ anh cho nên Trác Minh Liệt đối với bà cũng rất là tôn trọng nhưng người phụ nữ này có lúc thật rất phiền.
"Vương bí thư giúp tôi chuẩn bị vé máy bay đi Hongkong vào tối mai!"
"Tổng giám đốc ngài muốn đi Hongkong? Chuyện của công ty thì làm thế nào? Gần đây hạng mục số ba vẫn đang trong trạng thái tạm dừng, có lẽ do phải đầu tư tiền bạc quá nhiều nên bây giờ các công ty có ý định căn bản sẽ không dám làm. Nếu như không tìm được công ty thích kế hoạch hợp tác A sẽ phải tạm dừng !" Phụ tá rất là lo lắng.
"Cũng tốt chúng ta vừa vặn có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này điều tra một chút xem rốt cuộc ai đang giở trò sau lưng! Muốn đạp đổ Trác thị cũng không phải đơn giản như vậy đâu!" Trác Minh Liệt nắm chặt bút máy, con ngươi sắc bén phát ra ánh sáng giá lạnh.
"Khốn kiếp!" Trác phụ giận dữ "Hãy nhìn hành động việc làm gần đây của anh đi! Tôi không có nhiều thời gian để giúp anh dọn chiến trường đầu ! Tôi không phản đối anh có phụ nữ bên ngoài nhưng ở cùng với chủng loại đàn bà đó thân phận của anh sẽ bị xuống dốc thảm hại, anh cô biết không?"
"Chủng loại đàn bà kia? Xin hỏi Đổng Sự Trưởng Tiểu Thi là loại phụ nữ nào? Cô ấy giữ khuôn phép làm việc có cái gì không đúng sao?" Trác Minh Liệt bị cha chọc cho giận điên lên.
"Đủ rồi!" Bà Trác vỗ cái ghế "Tôi gọi Trác Minh Liệt trở lại không phải để cho ông dạy dỗ nó! Ông tuổi đã cao như vậy, chuyện gì ông cũng có thể giải quyết sao?"
Ông Trác không nói tiếp, im lặng nhìn vợ, lấy đấu thuốc lá trên bàn cầm lên"Đều là tại bà làm hư nó! Được rồi, chuyện này giao cho bà giải quyết. Cuối tuần này Tư Nhã sẽ trở lại, bà xem nên làm thế nào cho phải!" Ông Trác đẩy vấn đề lại sng cho bà Trác.
" Minh Liệt, giữa cô bé kia và con rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Mộc Mộc thật sự là….." Trác mẫu dịu dàng hỏi con trai.
"Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu! Mộc Mộc và chúng ta không có bất kỳ mối quan hệ huyết thống gì và con cũng mới biết Tiểu Thi. Cô ấy là một cô gái rất biết điều"
"Đã như vậy, con cũng biết cô ấy không thích hợp với cửa gia đình mình như vậy . . . Cô bé lọ lem và hoàng tử chỉ là chuyện nhi đồng ngày xưa, trong cuộc sống Cô bé lọ lem nếu thật sự gả cho hoàng tử cô ấy cũng sẽ không hạnh phúc!" Bà Trác ngỏ ý nhìn con trai.
"Con hiểu!" Trác Minh Liệt hắng giọng nói: " Nếu như có một ngày con và Tiểu Thi ở bên cạnh nhau, con sẽ rời khỏi công ty . Nếu như mọi người còn không hài lòng hãy đuổi con đi!" Nói xong anh xách áo khoác của mình bước đi.
"Súc sinh! Anh…. anh" Hai tay Ông Trác che trái tim, hai mắt đăm đăm.
"Khiếu Thiên! Khiếu Thiên!" Bà Trác kinh hãi "Trác Minh Liệt bệnh tim ba con tái phát!"
Trác Minh Liệt ôm Mộc Mộc vừa đặt chân xuống lầu vừa định đi lại thấy bệnh của cha tái phát, lập tức gọi điện thoại cấp cứu.
Năm phút sau xe cứu thương đón ông bà Trác đi đến bệnh viện.
"Ba, cái người xấu xa kia sao rồi?" Ở trong mắt Mộc Mộc ông Trác chính là người xấu.
"Con trai đó không phải là người xấu mà là ông nội, bây giờ chúng ta đi đến bệnh viện thăm ông" Trác Minh Liệt không biết giải thích cho Mộc Mộc như thế nào.
"Mộc Mộc không muốn đi" Mộc Mộc quyệt miệng, tay nhỏ bé giấu lại sau lưng "Con muốn đi nhà trẻ. . ."
Trác Minh Liệt không nói chuyện nữa ôm nó bước lên xe.
Sau khi kịp thời cấp cứu ông Trác đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng bà Trác bảoTrác Minh Liệt tạm thời không nên xuất hiện ở trước mặt ông ấy tránh cho ông ấy lại tức giận. Mặc dù Trác Minh Liệt có chút áy náy nhưng đối người cha chuyên quyền độc đoán này trong lòng của anh ít nhiều gì cũng là có chút ngăn cách.
Đặc biệt là chuyện của Lâm Thi Ngữ và lần đánh cược đó, anh đều ở dưới tình huống không biết gì mà thành hung thủ hoặc là đồng lõa. Cũng chính từ lúc đó anh mới hiểu rõ, cái gọi là thương trường như chiến trường nhiều khi sử dụng đao thật súng thật cũng không đáng sợ bằng sự dụng âm mưu, quỷ kế âm thầm. Anh không tiếp tục điều tra chuyện của Lâm gia năm đó, cũng bởi vì lo lắng sự thật sẽ làm anh khó có thể tiếp nhận.
Sau khi từ bệnh viện đi ra Trác Minh Liệt nhận được điện thoại của phụ tá báo rằng công ty đã xảy ra chuyện. Anh giật nảy không thể tưởng tượng ra công ty có thể xảy ra chuyện gì. Vội vàng đưa Mộc Mộc đến nhà trẻ rồi chạy tới công ty, sau đó anh nhìn thấy ở công ty đang tập chung rất đông cảnh sát.
"Tổng giám đốc!" Phụ tá thấy Trác Minh Liệt tới vộ vàng chạy đến.
"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?" Trác Minh Liệt hỏi.
"Chuyện là như thế này thưa tổng giám đốc, sáng sớm chúng tôi tới phòng làm việc lấy hồ sơ thì phát hiện Camera tại phòng hồ sơ và phòng tài liệu bị động tay chân! Cho nên báo cảnh sát đến!"
"Các anh thật là ngu ngốc, phòng hồ sơ và phòng tài liệu có đồ gì đáng giá để trộm sao? Tài liệu quan trọng của chúng ta để ở nơi này sao?" Sau khi nghe Trác Minh Liệt chất vấn phụ tá cả kinh thất sắc lập tức dẫn người chạy tới phòng làm việc của anh. Tất cả tư liệu tuyệt mật đều được lưu trữ trong máy vi tính kia. Mật mã cũng chỉ có Trác Minh Liệt biết, theo lý thuyết người bình thường sẽ không thể đánh cắp được gì. Nhưng chỉ sợ không phải người bình thường.
Trác Minh Liệt mở máy vi tính ra phát hiện máy vi tính này xác thực bị người động tới nhưng tài liệu bọn họ không có mở ra.
"Tổng giám đốc có vấn đề sao?"
"Bọn họ muốn lấy trộm tư liệu từ chỗ tôi , thật là mơ tưởng giữa ban ngày!" Trác Minh Liệt cười lạnh "Các anh kiểm tra cặn kẽ lại các tư liệu và lục soát toàn bộ công ty, tôi không tin hắn ta có thể ẩn thân!"
Khi anh vào phòng làm việc tìm tài liệu vô tình là nhìn về phía kế hoạch A. Đừng nói kẻ trộm này mở tài liệu có mở ra cũng không sự dụng được. Bởi vì cốt lõi của kế hoạch A là bộ phận đặt ở trong đầu anh, nếu bị trộm toàn bộ tài liệu mà không có thứ trong đầu anh thì đống tài liệu kia cũng chỉ phế liệu không đáng một đống. Xem ra Trác thị đúng là bị người ta theo dõi, Trác Minh Liệt nhìn màn hình máy vi tính rơi vào trầm tư. Biết kế hoạch A trừ quân đội hợp tác cũng không có người nào biết nữa chẳng lẽ có người tiết lộ? Chuyện hình như càng ngày càng trở nên phiền toái.
"Vương bí thư, cô đi xử lý chuyện ngày hôm nay đi, không cần tiết thì ém miệng toàn bộ cảnh sát bên kia! Trong công ty tất cả Camera cài đặt lại lần nữa!" Nội bộ công ty sợ là có gián điệp xem ra anh phải chuẩn bị một kế hoạch.
"Tổng giám đốc!" Phụ tá cầm điện thoại di động đi tới " Điện thoại của bà Mỹ thù!"
Trác Minh Liệt mặt không thay đổi nhận lấy: " Dì Mỹ Thù ngài khỏe chứ!"
"Trác Minh Liệt, anh đã chuẩn bị xong chưa. Ngày đó dì để cho anh đến tham quan ?"
"Vâng, chuẩn bị xong. Tối mai cháu sẽ bay sang Hongkong" Trác Minh Liệt phiền lòng không đợi đối phương nói xong liền cúp điện thoại, vị Trần Mỹ Thù vì có quan hệ thật sự rất tốt với mẹ anh cho nên Trác Minh Liệt đối với bà cũng rất là tôn trọng nhưng người phụ nữ này có lúc thật rất phiền.
"Vương bí thư giúp tôi chuẩn bị vé máy bay đi Hongkong vào tối mai!"
"Tổng giám đốc ngài muốn đi Hongkong? Chuyện của công ty thì làm thế nào? Gần đây hạng mục số ba vẫn đang trong trạng thái tạm dừng, có lẽ do phải đầu tư tiền bạc quá nhiều nên bây giờ các công ty có ý định căn bản sẽ không dám làm. Nếu như không tìm được công ty thích kế hoạch hợp tác A sẽ phải tạm dừng !" Phụ tá rất là lo lắng.
"Cũng tốt chúng ta vừa vặn có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này điều tra một chút xem rốt cuộc ai đang giở trò sau lưng! Muốn đạp đổ Trác thị cũng không phải đơn giản như vậy đâu!" Trác Minh Liệt nắm chặt bút máy, con ngươi sắc bén phát ra ánh sáng giá lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.