Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh
Chương 151: Hẹn gặp Bà Trác
Thiển Khuynh Thành
10/01/2015
Nhiều lần Tiểu Thi rất muốn gọi điện thoại cho Trác Minh Liệt nhưng cô
vẫn không dám gọi. Bởi vì cô sợ khi cô nói chuyện với anh sẽ không cẩn
thận mà tiết lộ bí mật. Nhưng anh lại gọi đến trong giọng nói nhập tràn
vui vẻ "Có nhớ anh không? Mấy ngày nay anh quá bận rộn nên không gọi cho em!"
"Ừm" Tiểu Thi cố gắng duy trì giong nói một cách bình thường nhất có thể, nhưng trong thâm tâm cô rất ưu thương "Rất nhớ" cô ngẩng đầu lên, nước mắt theo khóe mắt lặng im chảy xuống.
"Hôm nay anh đã nói chuyện của chúng ta với mẹ, bà cũng không phản đối! Cho nên anh muốn tìm thời gian chúng ta hẹn bà ra ngoài ăn cơm!"
"Được thôi anh sắp xếp đi!" Tiểu Thi cố gắng cười.
"Nếu như em không có việc gì, tối nay có thể chứ" Anh nói.
"Được, không thành vấn đề" Trong giọng nói của cô có một chút run rẩy, nhưng Trác Minh Liệt đã hoàn toàn đắm chìm trong trong vui sướng nên không phát hiện ra.
Sắp xếp xong xuôi tất cả Trác Minh Liệt lập tức gọi cho mẹ để hẹn thời gian, cuối giao nhiệp vụ cho trợ lý đi thông báo cho các nhà báo.
"Cái gì?" Trợ lý không thể tin được "Tổng giám đốc anh thật sự muốn đính hôn cùng Thi tiểu thư?"
"Đúng!" Trác Minh Liệt trầm giọng nói "Thế nào, anh có dị nghị?"
"Không tôi không dám, nhưng tổng giám đốc hôn ước của ngài và tiểu thư Hàn Ti Nhã còn chưa kết thúc ! Các nhà báo sẽ nói này nói kia"
"Nói tôi là cái gì?"
"Đồng hôn đó, ngoài việc của tiểu thư Hàn Ti Nhã ngài còn có một cuộc hôn nhân trước đó mặc dù phu nhân đã mất nhưng vẫn chưa hoàn thành thủ tục ly hôn!"
"Được rồi sao anh dài dòng như vậy, vào ngày đính hôn tôi sẽ tự giải quyết hết những vấn đề này! Thời gian tạm định vào ngày mai, anh đi chuẩn bị đi!"
Trợ lý im lặng đi ra, bên ngoài phòng làm việc của Trác Minh Liệt mấy nữ nhân viên lập tức xông tới. . ." Như thế nào, như thế nào?"
"Tổng giám đốc muốn đính hôn với Thi tiểu thư đó!" Trợ lý lắc đầu.
" ? Chuyện này là thật sao !" Chúng nữ thất vọng thở dài "Về sau chúng lại ít đi một đối tượng để nhắm tới rồi!"
"Tiểu thư Hàn Ti Nhã kia cũng thật là đáng thương, năm năm trước đã bị vứt bỏ một lần, lần này cũng không thoát được số phận!"
"Đúng nha, tôi mà là Hàn Ti Nhã, nhất định tôi sẽ nghĩ phương pháp phá hỏng!"
"Cô cho rằng ai cũng nhiều mưu mô như cô sao !"
Liên Na dựa nghiêng người trước bàn làm việc, nghe các cô bàn chuyện mười ngón tay nắm chặt vào nhau. . . Mà Hàn Ti Nhã cũng biết được tin tức này.
"Tôi nhất định sẽ không để cho các người thực hiện được!" Cô ta nổi điên dường như tất cả mọi đồ đạc trong phòng có thể vỡ đều bị cô ta đạp tan, cô ta tự giam mình ở trong phòng, cho dù ai tới đều không mở cửa.
" Ti Nhã con hãy tỉnh táo một chút!" Ba Hàn tận tình khuyên bảo "Con làm như vậy thì cũng có được việc gì đâu !"
"Con không muốn nghe! Con không muốn nghe! Ba đi đi!" Hàn Ti Nhã tiện tay cầm một bình hoa lên ném thẳng vào cửa. Chốc lát cô ta chợt mở cửa ra "Ba!" Cả khuôn mặt Hàn Ti Nhã tràn ngập nước mắt "Ba đi van cầu Trác Minh Liệt đi, ba đi van cầu bác Trác đi! Làm ơn !" Cô cầu khẩn.
“Ti Nhã ! Con hãy tỉnh lại!" Ba Hàn lay mạnh người cô "Anh ta không yêu con! Chuyện này năm năm trước đã có kết quả mà sao con vẫn cứ khăng khăng một mực! Con gái nghe ba, cho qua đi con!"
"Con không muốn! Vì anh ấy con đến nước Pháp để học thiết kế; vì anh ấy con cố gắng hết sức thay đổi bản thân, làm sao con có thể tử bỏ, không thể cứ như vậy mà nhận thua" cô nắm khung cửa từ từ tuột xuống "Tại sao anh lại không thích em "
Nhìn dáng vẻ cực kỳ bi thương của con gái, lòng ông Hàn đau như cắt, ông bước đến ôm con vào trong ngực.
===============
Tiểu Thi vừa soi gương vửa chẩn bị chu đáo. Đây là lần đầu tiên cô trang điểm vì da cô khá nhạy cảm nên từ trước đến giờ cô đều không tô son đánh phấn bao giờ. Nhưng tối nay vì gặp mặt mẹ của Trác Minh Liệt nên cô nhất định không thể để cho Trác Minh Liệt bị mất thể diện.
Bảy giờ đúng Tiểu Thi cũng xuất hiện ở nhà hàng. Quần tây trắng muốt kết hợp với áo sơ mi màu hồng phấn nhìn cô thật cao nhã và thanh cao! Trác Minh Liệt vui vẻ vẫy vẫy tay về phía cô. Bà Trác nhìn theo hướng của Trác Minh Liệt nhìn thấy một cô gái tản mát như loài hoa Bách Hợp, Tiểu Thi -cô gái này…trong nháy mắt ba lập tức hiểu được tại sao con trai lại yêu cô gái này.
Tiểu Thi đi tới trước mặt Bà Trác cung kính chào: " Chào dì, dì khỏe chứ! Cháu là Tiểu Thi!"
Bà Trác mỉm cười gật đầu từ ái, cầm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô "Tiểu Thi, Tiểu Thi thật tốt!" Cô gái này và con gái nhà họ Lâm vào năm năm trước có nét giống nhau.
"Tiểu Thi, mặc dù mới nhìn thấy cháu lần đầu tiên nhưng dì rất thích cháu!"
Tiểu Thi nhìn Trác Minh Liệt đang cười.
"Cám ơn dì"
"Từ nhỏ tính cách Minh Liệt nhà bác đã bướng bỉnh, có một lần …"Bà Trác kéo tay Tiểu Thi vui vẻ nói về câu chuyện khi còn bé của Trác Minh Liệt!
"Tiểu Thi, Minh Liệt về sau nhờ cháu rồi !" Bà Trác trịnh trọng nói.
"Mẹ" Trác Minh Liệt giận trách "Mẹ làm gì đấy !"
Tiểu Thi thụ sủng nhược kinh không biết nên nói gì.Trên miệng thì đáp ứng nhưng trong lòng cô nhưng có 15 thùng nước treo lơ lửng trên không.
Ba người đang chuẩn bị ăn cơm thì phóng viên bất ngờ ập đến.
"Trác tiên sinh! Trác tiên sinh, thật xin lõi đã quấy rầy ngài ăn cơm! Nghe nói ngài sắp đính hôn cùng Thi tiểu thư ?"
"Đúng vật!" Trác Minh Liệt nói tâm trạng của anh bây giờ khá tốt.
"Thi tiểu thư cô có thể nói một chút về cám giác của cô lúc này?"
Đối với mấy vụ phỏng vấn này trong tiềm thức của Tiểu Thi luôn cảm giác sợ hãi, theo bản năng cô trốn sau lưng Trác Minh Liệt.
"Vị tiên sinh này, nếu như anh có vấn đề gì có thể hỏi tôi không nên quấy rầy vị hôn thê của tôi!" Trác Minh Liệt thay Tiểu Thi cự tuyệt phỏng vấn.
"Xem ra Trác tiên sinh đối với Thi tiểu thư có thể nói là sủng ái vạn trời rồi ! Chúng tôi được biết Thi tiểu thư xuất thân bình thường mà từ trước đến giờ nhà họ Trác ngài rất xem trong về gia thế bối cảnh, đối với việc này ông Trác không nói gì sao?" Lời nói của phóng viên này sắc bén giống như có chuẩn bị mà đến.
"Ừm" Tiểu Thi cố gắng duy trì giong nói một cách bình thường nhất có thể, nhưng trong thâm tâm cô rất ưu thương "Rất nhớ" cô ngẩng đầu lên, nước mắt theo khóe mắt lặng im chảy xuống.
"Hôm nay anh đã nói chuyện của chúng ta với mẹ, bà cũng không phản đối! Cho nên anh muốn tìm thời gian chúng ta hẹn bà ra ngoài ăn cơm!"
"Được thôi anh sắp xếp đi!" Tiểu Thi cố gắng cười.
"Nếu như em không có việc gì, tối nay có thể chứ" Anh nói.
"Được, không thành vấn đề" Trong giọng nói của cô có một chút run rẩy, nhưng Trác Minh Liệt đã hoàn toàn đắm chìm trong trong vui sướng nên không phát hiện ra.
Sắp xếp xong xuôi tất cả Trác Minh Liệt lập tức gọi cho mẹ để hẹn thời gian, cuối giao nhiệp vụ cho trợ lý đi thông báo cho các nhà báo.
"Cái gì?" Trợ lý không thể tin được "Tổng giám đốc anh thật sự muốn đính hôn cùng Thi tiểu thư?"
"Đúng!" Trác Minh Liệt trầm giọng nói "Thế nào, anh có dị nghị?"
"Không tôi không dám, nhưng tổng giám đốc hôn ước của ngài và tiểu thư Hàn Ti Nhã còn chưa kết thúc ! Các nhà báo sẽ nói này nói kia"
"Nói tôi là cái gì?"
"Đồng hôn đó, ngoài việc của tiểu thư Hàn Ti Nhã ngài còn có một cuộc hôn nhân trước đó mặc dù phu nhân đã mất nhưng vẫn chưa hoàn thành thủ tục ly hôn!"
"Được rồi sao anh dài dòng như vậy, vào ngày đính hôn tôi sẽ tự giải quyết hết những vấn đề này! Thời gian tạm định vào ngày mai, anh đi chuẩn bị đi!"
Trợ lý im lặng đi ra, bên ngoài phòng làm việc của Trác Minh Liệt mấy nữ nhân viên lập tức xông tới. . ." Như thế nào, như thế nào?"
"Tổng giám đốc muốn đính hôn với Thi tiểu thư đó!" Trợ lý lắc đầu.
" ? Chuyện này là thật sao !" Chúng nữ thất vọng thở dài "Về sau chúng lại ít đi một đối tượng để nhắm tới rồi!"
"Tiểu thư Hàn Ti Nhã kia cũng thật là đáng thương, năm năm trước đã bị vứt bỏ một lần, lần này cũng không thoát được số phận!"
"Đúng nha, tôi mà là Hàn Ti Nhã, nhất định tôi sẽ nghĩ phương pháp phá hỏng!"
"Cô cho rằng ai cũng nhiều mưu mô như cô sao !"
Liên Na dựa nghiêng người trước bàn làm việc, nghe các cô bàn chuyện mười ngón tay nắm chặt vào nhau. . . Mà Hàn Ti Nhã cũng biết được tin tức này.
"Tôi nhất định sẽ không để cho các người thực hiện được!" Cô ta nổi điên dường như tất cả mọi đồ đạc trong phòng có thể vỡ đều bị cô ta đạp tan, cô ta tự giam mình ở trong phòng, cho dù ai tới đều không mở cửa.
" Ti Nhã con hãy tỉnh táo một chút!" Ba Hàn tận tình khuyên bảo "Con làm như vậy thì cũng có được việc gì đâu !"
"Con không muốn nghe! Con không muốn nghe! Ba đi đi!" Hàn Ti Nhã tiện tay cầm một bình hoa lên ném thẳng vào cửa. Chốc lát cô ta chợt mở cửa ra "Ba!" Cả khuôn mặt Hàn Ti Nhã tràn ngập nước mắt "Ba đi van cầu Trác Minh Liệt đi, ba đi van cầu bác Trác đi! Làm ơn !" Cô cầu khẩn.
“Ti Nhã ! Con hãy tỉnh lại!" Ba Hàn lay mạnh người cô "Anh ta không yêu con! Chuyện này năm năm trước đã có kết quả mà sao con vẫn cứ khăng khăng một mực! Con gái nghe ba, cho qua đi con!"
"Con không muốn! Vì anh ấy con đến nước Pháp để học thiết kế; vì anh ấy con cố gắng hết sức thay đổi bản thân, làm sao con có thể tử bỏ, không thể cứ như vậy mà nhận thua" cô nắm khung cửa từ từ tuột xuống "Tại sao anh lại không thích em "
Nhìn dáng vẻ cực kỳ bi thương của con gái, lòng ông Hàn đau như cắt, ông bước đến ôm con vào trong ngực.
===============
Tiểu Thi vừa soi gương vửa chẩn bị chu đáo. Đây là lần đầu tiên cô trang điểm vì da cô khá nhạy cảm nên từ trước đến giờ cô đều không tô son đánh phấn bao giờ. Nhưng tối nay vì gặp mặt mẹ của Trác Minh Liệt nên cô nhất định không thể để cho Trác Minh Liệt bị mất thể diện.
Bảy giờ đúng Tiểu Thi cũng xuất hiện ở nhà hàng. Quần tây trắng muốt kết hợp với áo sơ mi màu hồng phấn nhìn cô thật cao nhã và thanh cao! Trác Minh Liệt vui vẻ vẫy vẫy tay về phía cô. Bà Trác nhìn theo hướng của Trác Minh Liệt nhìn thấy một cô gái tản mát như loài hoa Bách Hợp, Tiểu Thi -cô gái này…trong nháy mắt ba lập tức hiểu được tại sao con trai lại yêu cô gái này.
Tiểu Thi đi tới trước mặt Bà Trác cung kính chào: " Chào dì, dì khỏe chứ! Cháu là Tiểu Thi!"
Bà Trác mỉm cười gật đầu từ ái, cầm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô "Tiểu Thi, Tiểu Thi thật tốt!" Cô gái này và con gái nhà họ Lâm vào năm năm trước có nét giống nhau.
"Tiểu Thi, mặc dù mới nhìn thấy cháu lần đầu tiên nhưng dì rất thích cháu!"
Tiểu Thi nhìn Trác Minh Liệt đang cười.
"Cám ơn dì"
"Từ nhỏ tính cách Minh Liệt nhà bác đã bướng bỉnh, có một lần …"Bà Trác kéo tay Tiểu Thi vui vẻ nói về câu chuyện khi còn bé của Trác Minh Liệt!
"Tiểu Thi, Minh Liệt về sau nhờ cháu rồi !" Bà Trác trịnh trọng nói.
"Mẹ" Trác Minh Liệt giận trách "Mẹ làm gì đấy !"
Tiểu Thi thụ sủng nhược kinh không biết nên nói gì.Trên miệng thì đáp ứng nhưng trong lòng cô nhưng có 15 thùng nước treo lơ lửng trên không.
Ba người đang chuẩn bị ăn cơm thì phóng viên bất ngờ ập đến.
"Trác tiên sinh! Trác tiên sinh, thật xin lõi đã quấy rầy ngài ăn cơm! Nghe nói ngài sắp đính hôn cùng Thi tiểu thư ?"
"Đúng vật!" Trác Minh Liệt nói tâm trạng của anh bây giờ khá tốt.
"Thi tiểu thư cô có thể nói một chút về cám giác của cô lúc này?"
Đối với mấy vụ phỏng vấn này trong tiềm thức của Tiểu Thi luôn cảm giác sợ hãi, theo bản năng cô trốn sau lưng Trác Minh Liệt.
"Vị tiên sinh này, nếu như anh có vấn đề gì có thể hỏi tôi không nên quấy rầy vị hôn thê của tôi!" Trác Minh Liệt thay Tiểu Thi cự tuyệt phỏng vấn.
"Xem ra Trác tiên sinh đối với Thi tiểu thư có thể nói là sủng ái vạn trời rồi ! Chúng tôi được biết Thi tiểu thư xuất thân bình thường mà từ trước đến giờ nhà họ Trác ngài rất xem trong về gia thế bối cảnh, đối với việc này ông Trác không nói gì sao?" Lời nói của phóng viên này sắc bén giống như có chuẩn bị mà đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.