Vợ Trước Của Tổng Tài Lãnh Khốc
Chương 82
Thiển Khuynh Thành
20/06/2015
″ nói đùa cái gì đó, vợ trước của anh ta đâu có cái bộ dáng này ! Đến chết tôi còn có thể nhớ rõ cô ta có gương mặt không biểu cảm và còn có cả cái gọng kính đen! Lại nói nữa cô ta không phải đã chết từ năm năm trước rồi sao?
A nữ vuốt ngực “Cô cũng không cần dọa người như vậy !”
“Các vị tiểu thư các cô muốn biết người phụ nữ bên cạnh tổng tài chúng tôi kia là ai chăng?” Liên Na cố ý nói xen vào cuộc nói chuyện!
“Là ai ?” Ba phụ nữ trăm miệng một lời hỏi.
“Cô ta chính là cô gái mà xuất hiện trên mặt báo suốt mấy tuần trước, cô ta là người giao hoa ở cửa hàng hoa dưới lầu một.” Liên Na mỉm cười vẻ mặt khing thương “Một con chim sẻ điển hình!”
“Cái gì?” Ba người phụ nữ hỏi cùng một lúc.
“Không tin các cô đợi một lát nữa đến bức tường ký nhìn xem có phải tên cô ta là Thi Thi không!”
Những mỹ nữ danh tiếng của làng giải trí bắt đầu dẫn từng người bạn diễn của mình! Mấy người phụ nữ này đi đến bên bức tường kí tên quả nhiên thấy tên Thi Thi. Vì vậy không hẹn mà cùng bắt đầu phẫn nộ!
“Vừa rồi tôi thật sự rất khẩn trương!” Tiểu Thi cười nói: “Được rồi, bận bịu cũng xong, tôi có thể đi chứ!”
“Nào có nhanh như vậy! Thay quần áo đi chúng ta còn phải tham gia hội đấu giá!” Trác Minh Liệt ngăn cản cô gọi nhà thiết kế tới thay quần áo cho cô!
“Hả?” Tiểu Thi ngây người, bỗng nhiên có cảm giác bất an.
Đương nhiên Trác Minh Liệt lại dẫn Tiểu thi đến sau khi bọn họ đã thay đổi trang phục……….Toàn thân Trác Minh Liệt là tây trang màu tro xám kiểu mẫu mới nhất, bộ tây trang đó càng làm nổi bật lên ngũ quan cao quý như ngọc của anh. Con người sâu thẳm lấp lánh ánh sáng. Môi mỏng lạnh nhạt hơi nhếch lên tạo độ cong mỉm cười nhàn nhạt. Nụ cười hiếm thấy như vậy khiến cho người ta thật sự kinh ngạc! Nhóm truyền thông mẫn cảm lại càng muốn bắt lấy một màn không dễ gì có được này!
Tiểu Thi thay đổi từ vẻ đáng yêu lại có chút thành thục, thắt lưng cao màu hồng phấn, váy kim tuyến tôn lên làn da trắng mịn sáng bóng!
Trác Minh Liệt nắm tay cô ngồi xuống hàng ghế đầu tiên! Vừa mời ngồi xuống di động của anh đã vang lên.
“Alo, Dì Mĩ Thù, sao giờ này Dì còn chưa tới.” Trác Minh Liệt hỏi.
“Minh Liệt, dì xin lỗi, công tác chuẩn bị phát hành rất bận cho nên dì không thể đến! Nhưng mà dì đưa cho cháu một vật phẩm quý báu nhất định cháu phải lấy được nha…. Đến lúc nào đó sẽ có chỗ mà dùng!”
“Được rồi dì!” Trác Minh Liệt cười:””Dì bận gì thì làm đi!”
“Thay dì gửi lời chào tới mẹ cháu.”
Trác Minh Liệt cúp điện thoại, trong lòng còn đang cân nhắc xem dì Mĩ thù đưa cái gì đến bán đấu giá mà thần bí như vậy?
“Buổi đấu giá từ thiện của Trác Thị tổ chức mỗi năm một lần xin phép được bắt đầu!” Người dẫn chương trình nói xong chuyên gia bán đấu giá đứng lên trước đài….”Vật phẩm đầu tiên là vòng cổ kim cương của thiên kim tiểu thư Giai Di của tập đoàn Lăng vũ! Giá khởi điểm mười vạn!”
Một cô gái đứng lên không e dè giới thiệu về nguồn gốc của sợi dây chuyền cùng giá trị của nó, tóm lại chỉ có hai chữ “đồ tốt”!
“11 vạn.”
“11 vạn 5000.”
Vị tiểu thư kia không ngờ của cất giấu dưới đáy hòm của mình lại không có giá trị tới mức vậy.
Trong cơn tức giận cô ta liền giựt dây chính bạn tốt của mình mua chiếc vòng cổ kia rồi sao đó cô ta chuộc lại!
Cuộc đấu giá tiến hành hừng hực khí thế, Tiểu Thi và Trác Minh Liệt vẫn thủy chung mỉm cười nhìn mấy mỹ nữ danh tiếng nổi giận.
“Vật phẩm thứ mười của nhà thiết kế thời trang nổi tiếng thế giới Trần Mỹ Thù, giá khởi điểm của tác phẩm là 30 vạn” Chuyên gia bán đấu giá mở hộp gỗ ra, bên trong là chiếc vòng cổ thủ công rất đặc biệt, chế tác hết sức tinh tế nhất là tạo hình trang nhã mới mẻ độc đáo lại tạo cảm giác rất khác biệt. Tiểu Thi nhìn chằm chằm không rời mắt chiếc vòng cổ kia dường như rất thích thú.
“Thích không?” Trác Minh Liệt hỏi.
“Ừm!” Tiểu Thi khẳng định trả lời.
“Lấy đi!”
“Tôi không có tiền” Tiểu Thi cười cười.
“Tôi nói lấy là lấy được! 35 vạn!” Trác Minh Liệt giơ thẻ trên tay lên.
Mọi người nhìn thấy Trác Minh Liệt, cuộc đấu giá đều tưởng rằng chiếc vòng cổ đó rất có giá trị vì thế tranh nhau đấu giá.
“Một trặm vạn!” Trác Minh Liệt sửa sang tây trang đứng lên giữa đại sảnh nhất thời lặng ngắt như tờ không ái dám tiếp tục trả giá. Vì thế anh cảm thấy mĩ mãn cầm hộp trang sức đưa cho Tiểu Thi: “Tăng cho cô coi như phần thưởng hôm nay cô theo giúp tôi.”
“Tôi không thể.” Tiểu Thi cự tuyệt: “Cái này rất quý!”
Trác Minh Liệt lấy vòng cổ trong hộp ra không phân bua đeo lên cổ giúp cô, quả nhiên là chiếc vòng không một khuyết điểm, quả thực khi nhìn thấy chiếc vòng cổ này Trác Minh Liệt đã sớm nghĩ tới lấy cho cô nhưng anh lại không thích cầm thứ đồ gì trên tay!(Đe dọa, đây là đe dọa trắng trợn >~>)
Tiểu Thi nóng nảy như ngồi trên đống lửa, nhìn quanh thấy vô số ánh mắt hung tợn của mĩ nữ nhìn chằm chằm cô.
“Vật phẩm cuối cùng là của Trác lão tiên sinh sưu tầm” chuyên gia bán đấu giá đưa lên một hộp gỗ Tử Đàn, không biết bên trong là bảo bối gì mọi người đều duỗi thẳng cổ mong chờ!
“Hãn Huyết Bảo Mã! Giá khởi điểm 150 vạn!” Hộp được mở ra, trước mắt mọi người nhất thời sáng lên. Hãn Huyết Bảo Mã này toàn thân sống động, chỉ riêng trên bụng ngựa có vài điểm đỏ như máu chảy.
Trác Minh Liệt nhất thời nhìu mày lại:”Đây không phải là đồ cưới năm đó của Thi Ngữ sao, đây là vật gia truyền của Lâm gia, ý của cha là gì? Làm sao lại đêm đồ gia truyền của Lâm gia đem bán đấu giá!”
Tiểu Thi nhìn chằm chằm con ngựa này giống như đã từng nhìn thấy ở nơi nào. Nhưng rốt cục là nhìn thấy ở đâu? Hay là trong mộng? Cô đã nhìn thấy thứ này ở trong mộng.
“Hai trăm vạn!” Mặt Trác Minh Liệt không thay đổi, mặc kệ cha anh có ý gì, nhưng những thứ có quan hệ tới Ngữ Thi anh sẽ không bán.
“Hai trăm 50 vạn!” Mọi người nhìn gia đó là bảo vật.
“Ba trặm vạn!”
“Ba trăm hai mươi vạn.”
A nữ vuốt ngực “Cô cũng không cần dọa người như vậy !”
“Các vị tiểu thư các cô muốn biết người phụ nữ bên cạnh tổng tài chúng tôi kia là ai chăng?” Liên Na cố ý nói xen vào cuộc nói chuyện!
“Là ai ?” Ba phụ nữ trăm miệng một lời hỏi.
“Cô ta chính là cô gái mà xuất hiện trên mặt báo suốt mấy tuần trước, cô ta là người giao hoa ở cửa hàng hoa dưới lầu một.” Liên Na mỉm cười vẻ mặt khing thương “Một con chim sẻ điển hình!”
“Cái gì?” Ba người phụ nữ hỏi cùng một lúc.
“Không tin các cô đợi một lát nữa đến bức tường ký nhìn xem có phải tên cô ta là Thi Thi không!”
Những mỹ nữ danh tiếng của làng giải trí bắt đầu dẫn từng người bạn diễn của mình! Mấy người phụ nữ này đi đến bên bức tường kí tên quả nhiên thấy tên Thi Thi. Vì vậy không hẹn mà cùng bắt đầu phẫn nộ!
“Vừa rồi tôi thật sự rất khẩn trương!” Tiểu Thi cười nói: “Được rồi, bận bịu cũng xong, tôi có thể đi chứ!”
“Nào có nhanh như vậy! Thay quần áo đi chúng ta còn phải tham gia hội đấu giá!” Trác Minh Liệt ngăn cản cô gọi nhà thiết kế tới thay quần áo cho cô!
“Hả?” Tiểu Thi ngây người, bỗng nhiên có cảm giác bất an.
Đương nhiên Trác Minh Liệt lại dẫn Tiểu thi đến sau khi bọn họ đã thay đổi trang phục……….Toàn thân Trác Minh Liệt là tây trang màu tro xám kiểu mẫu mới nhất, bộ tây trang đó càng làm nổi bật lên ngũ quan cao quý như ngọc của anh. Con người sâu thẳm lấp lánh ánh sáng. Môi mỏng lạnh nhạt hơi nhếch lên tạo độ cong mỉm cười nhàn nhạt. Nụ cười hiếm thấy như vậy khiến cho người ta thật sự kinh ngạc! Nhóm truyền thông mẫn cảm lại càng muốn bắt lấy một màn không dễ gì có được này!
Tiểu Thi thay đổi từ vẻ đáng yêu lại có chút thành thục, thắt lưng cao màu hồng phấn, váy kim tuyến tôn lên làn da trắng mịn sáng bóng!
Trác Minh Liệt nắm tay cô ngồi xuống hàng ghế đầu tiên! Vừa mời ngồi xuống di động của anh đã vang lên.
“Alo, Dì Mĩ Thù, sao giờ này Dì còn chưa tới.” Trác Minh Liệt hỏi.
“Minh Liệt, dì xin lỗi, công tác chuẩn bị phát hành rất bận cho nên dì không thể đến! Nhưng mà dì đưa cho cháu một vật phẩm quý báu nhất định cháu phải lấy được nha…. Đến lúc nào đó sẽ có chỗ mà dùng!”
“Được rồi dì!” Trác Minh Liệt cười:””Dì bận gì thì làm đi!”
“Thay dì gửi lời chào tới mẹ cháu.”
Trác Minh Liệt cúp điện thoại, trong lòng còn đang cân nhắc xem dì Mĩ thù đưa cái gì đến bán đấu giá mà thần bí như vậy?
“Buổi đấu giá từ thiện của Trác Thị tổ chức mỗi năm một lần xin phép được bắt đầu!” Người dẫn chương trình nói xong chuyên gia bán đấu giá đứng lên trước đài….”Vật phẩm đầu tiên là vòng cổ kim cương của thiên kim tiểu thư Giai Di của tập đoàn Lăng vũ! Giá khởi điểm mười vạn!”
Một cô gái đứng lên không e dè giới thiệu về nguồn gốc của sợi dây chuyền cùng giá trị của nó, tóm lại chỉ có hai chữ “đồ tốt”!
“11 vạn.”
“11 vạn 5000.”
Vị tiểu thư kia không ngờ của cất giấu dưới đáy hòm của mình lại không có giá trị tới mức vậy.
Trong cơn tức giận cô ta liền giựt dây chính bạn tốt của mình mua chiếc vòng cổ kia rồi sao đó cô ta chuộc lại!
Cuộc đấu giá tiến hành hừng hực khí thế, Tiểu Thi và Trác Minh Liệt vẫn thủy chung mỉm cười nhìn mấy mỹ nữ danh tiếng nổi giận.
“Vật phẩm thứ mười của nhà thiết kế thời trang nổi tiếng thế giới Trần Mỹ Thù, giá khởi điểm của tác phẩm là 30 vạn” Chuyên gia bán đấu giá mở hộp gỗ ra, bên trong là chiếc vòng cổ thủ công rất đặc biệt, chế tác hết sức tinh tế nhất là tạo hình trang nhã mới mẻ độc đáo lại tạo cảm giác rất khác biệt. Tiểu Thi nhìn chằm chằm không rời mắt chiếc vòng cổ kia dường như rất thích thú.
“Thích không?” Trác Minh Liệt hỏi.
“Ừm!” Tiểu Thi khẳng định trả lời.
“Lấy đi!”
“Tôi không có tiền” Tiểu Thi cười cười.
“Tôi nói lấy là lấy được! 35 vạn!” Trác Minh Liệt giơ thẻ trên tay lên.
Mọi người nhìn thấy Trác Minh Liệt, cuộc đấu giá đều tưởng rằng chiếc vòng cổ đó rất có giá trị vì thế tranh nhau đấu giá.
“Một trặm vạn!” Trác Minh Liệt sửa sang tây trang đứng lên giữa đại sảnh nhất thời lặng ngắt như tờ không ái dám tiếp tục trả giá. Vì thế anh cảm thấy mĩ mãn cầm hộp trang sức đưa cho Tiểu Thi: “Tăng cho cô coi như phần thưởng hôm nay cô theo giúp tôi.”
“Tôi không thể.” Tiểu Thi cự tuyệt: “Cái này rất quý!”
Trác Minh Liệt lấy vòng cổ trong hộp ra không phân bua đeo lên cổ giúp cô, quả nhiên là chiếc vòng không một khuyết điểm, quả thực khi nhìn thấy chiếc vòng cổ này Trác Minh Liệt đã sớm nghĩ tới lấy cho cô nhưng anh lại không thích cầm thứ đồ gì trên tay!(Đe dọa, đây là đe dọa trắng trợn >~>)
Tiểu Thi nóng nảy như ngồi trên đống lửa, nhìn quanh thấy vô số ánh mắt hung tợn của mĩ nữ nhìn chằm chằm cô.
“Vật phẩm cuối cùng là của Trác lão tiên sinh sưu tầm” chuyên gia bán đấu giá đưa lên một hộp gỗ Tử Đàn, không biết bên trong là bảo bối gì mọi người đều duỗi thẳng cổ mong chờ!
“Hãn Huyết Bảo Mã! Giá khởi điểm 150 vạn!” Hộp được mở ra, trước mắt mọi người nhất thời sáng lên. Hãn Huyết Bảo Mã này toàn thân sống động, chỉ riêng trên bụng ngựa có vài điểm đỏ như máu chảy.
Trác Minh Liệt nhất thời nhìu mày lại:”Đây không phải là đồ cưới năm đó của Thi Ngữ sao, đây là vật gia truyền của Lâm gia, ý của cha là gì? Làm sao lại đêm đồ gia truyền của Lâm gia đem bán đấu giá!”
Tiểu Thi nhìn chằm chằm con ngựa này giống như đã từng nhìn thấy ở nơi nào. Nhưng rốt cục là nhìn thấy ở đâu? Hay là trong mộng? Cô đã nhìn thấy thứ này ở trong mộng.
“Hai trăm vạn!” Mặt Trác Minh Liệt không thay đổi, mặc kệ cha anh có ý gì, nhưng những thứ có quan hệ tới Ngữ Thi anh sẽ không bán.
“Hai trăm 50 vạn!” Mọi người nhìn gia đó là bảo vật.
“Ba trặm vạn!”
“Ba trăm hai mươi vạn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.