Chương 474
Linh Linh
20/04/2024
Trận thế kia giống như dã thú há to miệng đang chờ con mồi như cô tự chui đầu vào lưới!
Mẹ kiếp!
Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trong nháy mắt trắng bệch.
Vừa sợ hãi lui về phía sau vài bước, cô nhìn người đàn ông từ trong xe bước xuống, trong đêm tối lạnh lẽo, dáng người hắn cao lớn, chiếc áo gió dài hoà vào màn đêm tối, mang theo khí chất sắc bén đầy sát khí, hắn bước lên một bước thì mỗi một đường nét trên khuôn mặt dần hiện rõ sự lạnh lẽo, trông đặc biệt dọa người.
Ôn Hủ Hủ bối rối!
Đầu óc cô trống rỗng, nghĩ đến những lời hai cha con bọn họ nói với cô trong bệnh viện, cô sợ hãi, ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy.
Có phải hắn đến đây để bắt cô không?
Không, cô không thể rơi vào tay hắn.
Cô không thể bị bọn họ nhốt lại, cô không thể sống như một cái xác không hồn được.
“Bịch ————”
Cô tuyệt vọng, cô ném toàn bộ đồ đang xách trong tay xuống đất.
Hoắc Tư Tước đang đi về phía cô: “…”
Còn chưa kịp mở miệng, người phụ nữ này bỗng nhiên xoay người lại chạy vào trong!
“Ôn Hủ Hủ, cô chạy cái gì? Cô đứng lại cho tôi!”
Hoắc Tư Tước càng tức giận hơn càng hét lớn lên, sau đó chạy đuổi theo.
Thế nhưng người phụ nữ chết tiệt này, người nhỏ con nhưng chân lại chạy rất nhanh, sau khi hắn đuổi theo, chạy theo bốn năm phút mà vẫn không bắt được cô.
Mãi cho đến khi hai người chạy vào phim trường, phía trước là cảnh trí bụi cỏ được dựng lên, cuối cùng cô cũng rơi vào đường cùng.
“Chạy đi, sao không chạy nữa?”
Nhìn thấy đã không còn đường chạy nữa, Hoắc Tư Tước vừa điên cuồng đuổi theo có chút thở dốc, đứng đó tức giận chửi cô.
Ôn Hủ Hủ: “…”
Chỉ trong nháy mắt, một cảm giác bi thương dâng lên từ tận đáy lòng, cô cũng thở hồng hộc nhìn người đàn ông này, lộ ra nụ cười ảm đạm chưa từng có.
“Tại sao anh không để cho tôi đi? Dù gì tôi cũng sinh cho anh mấy đứa con, anh vội muốn đẩy tôi vào chỗ chết như vậy sao.”
Hoắc Tư Tước: “…”
Người phụ nữ này có bệnh sao? Hắn muốn đẩy cô vào chỗ chết khi nào?
Hắn nhẫn nhịn đi qua, vươn tay về phía cô: “Lại đây.”
Ôn Hủ Hủ: “…”
Chỉ trong nháy mắt, cô cắn răng xoay người chạy về phía cần cẩu treo dây cáp ở phim trường sau lưng!
Hoắc Tư Tước giật mình!
Hắn không chần chừ nữa, vội xông tới ngay lập tức bắt được người phụ nữ này, sau đó ấn mạnh cô vào trong ngực.
Mẹ kiếp!
Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trong nháy mắt trắng bệch.
Vừa sợ hãi lui về phía sau vài bước, cô nhìn người đàn ông từ trong xe bước xuống, trong đêm tối lạnh lẽo, dáng người hắn cao lớn, chiếc áo gió dài hoà vào màn đêm tối, mang theo khí chất sắc bén đầy sát khí, hắn bước lên một bước thì mỗi một đường nét trên khuôn mặt dần hiện rõ sự lạnh lẽo, trông đặc biệt dọa người.
Ôn Hủ Hủ bối rối!
Đầu óc cô trống rỗng, nghĩ đến những lời hai cha con bọn họ nói với cô trong bệnh viện, cô sợ hãi, ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy.
Có phải hắn đến đây để bắt cô không?
Không, cô không thể rơi vào tay hắn.
Cô không thể bị bọn họ nhốt lại, cô không thể sống như một cái xác không hồn được.
“Bịch ————”
Cô tuyệt vọng, cô ném toàn bộ đồ đang xách trong tay xuống đất.
Hoắc Tư Tước đang đi về phía cô: “…”
Còn chưa kịp mở miệng, người phụ nữ này bỗng nhiên xoay người lại chạy vào trong!
“Ôn Hủ Hủ, cô chạy cái gì? Cô đứng lại cho tôi!”
Hoắc Tư Tước càng tức giận hơn càng hét lớn lên, sau đó chạy đuổi theo.
Thế nhưng người phụ nữ chết tiệt này, người nhỏ con nhưng chân lại chạy rất nhanh, sau khi hắn đuổi theo, chạy theo bốn năm phút mà vẫn không bắt được cô.
Mãi cho đến khi hai người chạy vào phim trường, phía trước là cảnh trí bụi cỏ được dựng lên, cuối cùng cô cũng rơi vào đường cùng.
“Chạy đi, sao không chạy nữa?”
Nhìn thấy đã không còn đường chạy nữa, Hoắc Tư Tước vừa điên cuồng đuổi theo có chút thở dốc, đứng đó tức giận chửi cô.
Ôn Hủ Hủ: “…”
Chỉ trong nháy mắt, một cảm giác bi thương dâng lên từ tận đáy lòng, cô cũng thở hồng hộc nhìn người đàn ông này, lộ ra nụ cười ảm đạm chưa từng có.
“Tại sao anh không để cho tôi đi? Dù gì tôi cũng sinh cho anh mấy đứa con, anh vội muốn đẩy tôi vào chỗ chết như vậy sao.”
Hoắc Tư Tước: “…”
Người phụ nữ này có bệnh sao? Hắn muốn đẩy cô vào chỗ chết khi nào?
Hắn nhẫn nhịn đi qua, vươn tay về phía cô: “Lại đây.”
Ôn Hủ Hủ: “…”
Chỉ trong nháy mắt, cô cắn răng xoay người chạy về phía cần cẩu treo dây cáp ở phim trường sau lưng!
Hoắc Tư Tước giật mình!
Hắn không chần chừ nữa, vội xông tới ngay lập tức bắt được người phụ nữ này, sau đó ấn mạnh cô vào trong ngực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.