Chương 574
Linh Linh
20/04/2024
Cuối cùng Hoắc Tư Tước cũng thả cốc cà phê trong tay xuống, vẻ mặt bình tĩnh đi đến phòng họp bên cạnh.
”Bộp…”
Đúng lúc này bầu không khí bên trong phòng họp đã rất căng thẳng, Hoắc Tư Tước đứng bên ngoài nghe được tiếng đồ vật rơi vỡ.
”Hoắc Diên Anh, công ty này không phải của một mình con ông, một câu của cậu ta đã khiến chúng ta tổn thất một tỷ, cậu ta được sự đồng ý của chúng tôi rồi sao?”
”Đúng vậy! Một tỷ đó, không phải mười vạn hay mười tệ đâu, ông Hoắc, ông có từng nghĩ đến cảm nhận của chúng tôi không? Chúng tôi để cậu ta ngồi lên vị trí này là để cậu ta giúp chúng tôi kiếm tiền chứ không phải ngu ngốc làm mất tiền như vậy.”
”Các người…”
Ông cụ đã nhiều năm không đến công ty ngồi trong phòng họp bị đám cổ đông này chọc tức đến mức nói không nên lời.
Hoắc Tư Tước đã nghe đủ, hắn đưa tay mở cửa phòng họp.
”Cạch!”
”…”
Tiếng động trong phòng họp lập tức dừng lại, khi nhìn thấy người này xuất hiện ở cửa thì yên tĩnh không chút tiếng động.
Ở Hoắc thị, vẫn chưa có người nào dám làm càn trước mặt sát thần này.
Bao gồm những cổ đông này!
Hoắc Tư Tước thấy cảnh này cũng không nói gì, hắn sải bước đi đến vị trí tổng giám đốc thuộc về mình.
Dáng người tuấn mỹ cao thẳng, vẻ mặt hiện lên ý cười nhạt nhàn nhã, vô cùng giống một thân sĩ lịch sự trang nhã.
Hắn trở nên tốt tính như vậy từ khi nào vậy?
Lâm Tử Dương đi theo sau thấy vậy thì không khỏi căng da dầu.
”Nói đi, sao không nói nữa rồi? Tiếp tục đi.” Quả nhiên Hoắc Tư Tước vừa cười vừa nói càng khiến người ta kinh hồn bạt vía hơn.
Mấy lão cổ đông chính là như vậy, lúc hắn không có ở đây, bọn họ nghĩ rằng mình là chủ nhân của nơi này, ngay cả trời cũng có thể lật được.
Nhưng khi hắn đến thì gọi cháu còn nhanh hơn cả người thân.
”Tư Tước, mấy chú cũng không có ý gì khác, nhưng mà ít nhất con cũng phải thông báo qua với các chú về tổn thất một tỷ kia chứ.”
”Chỉ một tỷ mà tôi đã phải thông báo với mấy người rồi sao? Vậy lúc tôi mang về được chục tỷ, trăm tỷ cho mấy người thì sao không thấy nói gì? Muốn cộng nợ sao? Được!”
Người đàn ông lập tức ngồi thẳng dậy.
Các cổ đông trong phòng họp thấy vậy thì không khỏi rùng mình, trong lòng lập tức có cảm giác không ổn.
”Không không không, cháu trai, mấy chú không có ý như vậy, mấy chú chỉ là… chỉ là muốn biết vì sao con không ngăn cản mà lại để cổ phiếu công ty ngã giá. Lúc đó chúng ta hoàn toàn có thể loại bỏ nguy cơ này.”
”Bộp…”
Đúng lúc này bầu không khí bên trong phòng họp đã rất căng thẳng, Hoắc Tư Tước đứng bên ngoài nghe được tiếng đồ vật rơi vỡ.
”Hoắc Diên Anh, công ty này không phải của một mình con ông, một câu của cậu ta đã khiến chúng ta tổn thất một tỷ, cậu ta được sự đồng ý của chúng tôi rồi sao?”
”Đúng vậy! Một tỷ đó, không phải mười vạn hay mười tệ đâu, ông Hoắc, ông có từng nghĩ đến cảm nhận của chúng tôi không? Chúng tôi để cậu ta ngồi lên vị trí này là để cậu ta giúp chúng tôi kiếm tiền chứ không phải ngu ngốc làm mất tiền như vậy.”
”Các người…”
Ông cụ đã nhiều năm không đến công ty ngồi trong phòng họp bị đám cổ đông này chọc tức đến mức nói không nên lời.
Hoắc Tư Tước đã nghe đủ, hắn đưa tay mở cửa phòng họp.
”Cạch!”
”…”
Tiếng động trong phòng họp lập tức dừng lại, khi nhìn thấy người này xuất hiện ở cửa thì yên tĩnh không chút tiếng động.
Ở Hoắc thị, vẫn chưa có người nào dám làm càn trước mặt sát thần này.
Bao gồm những cổ đông này!
Hoắc Tư Tước thấy cảnh này cũng không nói gì, hắn sải bước đi đến vị trí tổng giám đốc thuộc về mình.
Dáng người tuấn mỹ cao thẳng, vẻ mặt hiện lên ý cười nhạt nhàn nhã, vô cùng giống một thân sĩ lịch sự trang nhã.
Hắn trở nên tốt tính như vậy từ khi nào vậy?
Lâm Tử Dương đi theo sau thấy vậy thì không khỏi căng da dầu.
”Nói đi, sao không nói nữa rồi? Tiếp tục đi.” Quả nhiên Hoắc Tư Tước vừa cười vừa nói càng khiến người ta kinh hồn bạt vía hơn.
Mấy lão cổ đông chính là như vậy, lúc hắn không có ở đây, bọn họ nghĩ rằng mình là chủ nhân của nơi này, ngay cả trời cũng có thể lật được.
Nhưng khi hắn đến thì gọi cháu còn nhanh hơn cả người thân.
”Tư Tước, mấy chú cũng không có ý gì khác, nhưng mà ít nhất con cũng phải thông báo qua với các chú về tổn thất một tỷ kia chứ.”
”Chỉ một tỷ mà tôi đã phải thông báo với mấy người rồi sao? Vậy lúc tôi mang về được chục tỷ, trăm tỷ cho mấy người thì sao không thấy nói gì? Muốn cộng nợ sao? Được!”
Người đàn ông lập tức ngồi thẳng dậy.
Các cổ đông trong phòng họp thấy vậy thì không khỏi rùng mình, trong lòng lập tức có cảm giác không ổn.
”Không không không, cháu trai, mấy chú không có ý như vậy, mấy chú chỉ là… chỉ là muốn biết vì sao con không ngăn cản mà lại để cổ phiếu công ty ngã giá. Lúc đó chúng ta hoàn toàn có thể loại bỏ nguy cơ này.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.