Chương 649
Linh Linh
20/04/2024
(Thấu tình đạt lý: thoả đáng cả về lí lẽ lẫn tình cảm, hợp với lẽ phải, thuận với lòng người)
Lúc này Lạc Du mới lúng túng buông di động xuống.
Sau đó đi đến bệnh viện.
——
Bệnh viện Nhân dân Thành phố 1.
Mặc Bảo vết thương lúc này đã được xử lý xong, lúc cậu bé ngã không cẩn thận dập gãy răng cửa, chảy rất nhiều máu, quả thực làm cho Hoắc Tư Tước rất sợ.
“Không sao, sau này sẽ mọc ra một cái răng đẹp hơn.”
Bác sĩ xử lý vết thương cho Mặc Bảo, nhìn thấy cậu bé nước mắt lưng tròng nằm sấp trong ngực ba, vì thế cười an ủi cậu.
Hoắc Tư Tước nhìn thấy dáng vẻ của cậu, cũng rất đau lòng.
Đứa nhỏ này, thật ra vẫn luôn rất kiên cường lạc quan, hôm nay là lần đầu tiên khóc như vậy, đôi mắt nhỏ đã khóc đến sưng lên.
Hoắc Tư Tước nhẹ nhàng vỗ vỗ cậu: “Đừng lo lắng, chú bác sĩ không lừa con đâu, sau này sẽ mọc ra một chiếc răng đẹp hơn, chắc chắn hơn.”
Hắn nhéo dịu dàng cái mũi nhỏ của cậu
“Thật sao ạ?”
Mặc Bảo nghe xong, lúc này mới chớp chớp đôi mắt nhỏ khóc sưng trong ngực ba, không khóc nữa.
Mười phút sau, bác sĩ kê đơn thuốc xong, Hoắc Tư Tước đi lấy thuốc, còn Mặc Bảo ngồi cùng anh trai ở khoa cấp cứu.
“Có đau không?”
“…… Không đau!”
Rõ ràng đôi mắt nhỏ vẫn còn đỏ hoe, cái miệng nhỏ nhắn bị dập bầm tím, sưng tấy, nhưng khi Mặc Bảo nghe anh trai hỏi lại rất kiên cường lắc đầu.
Hoắc Dận thấy vậy vừa cảm động vừa đau lòng ôm lấy em trai.
“Cảm ơn em.”
“Cảm ơn cái gì chứ? Chúng ta là anh em, không cho người đàn bà kia kết hôn với ba, là mục tiêu chung của chúng ta, chúng ta nhất định phải đuổi dì ta đi, sau đó đón mẹ trở về!”
Mặc Bảo ở trong ngực anh trai nắm chặt nắm đấm nhỏ thề.
Hoắc Dận cũng kiên quyết giống như em trai.
Thì ra không phải Mặc Bảo không cẩn thận ngã gãy răng, mà vì muốn ngăn cản ba đi lấy sổ hộ khẩu để đăng ký kết hôn với Lạc Du, cho nên cậu đã cố ý ngã.
Đúng là vất vả cho cậu rồi.
Chỉ là phải trả cái giá lớn như vậy mới ngăn trở được một lần, vậy lần sau thì sao?
Nếu mọi thứ chưa được giải quyết thì nó vẫn sẽ tiếp tục.
Hai cậu bé ngồi đó mặt mày ủ rũ.
“Việc đầu tiên chúng ta phải làm là tìm cách để cho bọn họ không đăng ký kết hôn được.”
“Ý em là gì?”
“Dứt khoát đốt sổ hộ khẩu!”
Lúc này Lạc Du mới lúng túng buông di động xuống.
Sau đó đi đến bệnh viện.
——
Bệnh viện Nhân dân Thành phố 1.
Mặc Bảo vết thương lúc này đã được xử lý xong, lúc cậu bé ngã không cẩn thận dập gãy răng cửa, chảy rất nhiều máu, quả thực làm cho Hoắc Tư Tước rất sợ.
“Không sao, sau này sẽ mọc ra một cái răng đẹp hơn.”
Bác sĩ xử lý vết thương cho Mặc Bảo, nhìn thấy cậu bé nước mắt lưng tròng nằm sấp trong ngực ba, vì thế cười an ủi cậu.
Hoắc Tư Tước nhìn thấy dáng vẻ của cậu, cũng rất đau lòng.
Đứa nhỏ này, thật ra vẫn luôn rất kiên cường lạc quan, hôm nay là lần đầu tiên khóc như vậy, đôi mắt nhỏ đã khóc đến sưng lên.
Hoắc Tư Tước nhẹ nhàng vỗ vỗ cậu: “Đừng lo lắng, chú bác sĩ không lừa con đâu, sau này sẽ mọc ra một chiếc răng đẹp hơn, chắc chắn hơn.”
Hắn nhéo dịu dàng cái mũi nhỏ của cậu
“Thật sao ạ?”
Mặc Bảo nghe xong, lúc này mới chớp chớp đôi mắt nhỏ khóc sưng trong ngực ba, không khóc nữa.
Mười phút sau, bác sĩ kê đơn thuốc xong, Hoắc Tư Tước đi lấy thuốc, còn Mặc Bảo ngồi cùng anh trai ở khoa cấp cứu.
“Có đau không?”
“…… Không đau!”
Rõ ràng đôi mắt nhỏ vẫn còn đỏ hoe, cái miệng nhỏ nhắn bị dập bầm tím, sưng tấy, nhưng khi Mặc Bảo nghe anh trai hỏi lại rất kiên cường lắc đầu.
Hoắc Dận thấy vậy vừa cảm động vừa đau lòng ôm lấy em trai.
“Cảm ơn em.”
“Cảm ơn cái gì chứ? Chúng ta là anh em, không cho người đàn bà kia kết hôn với ba, là mục tiêu chung của chúng ta, chúng ta nhất định phải đuổi dì ta đi, sau đó đón mẹ trở về!”
Mặc Bảo ở trong ngực anh trai nắm chặt nắm đấm nhỏ thề.
Hoắc Dận cũng kiên quyết giống như em trai.
Thì ra không phải Mặc Bảo không cẩn thận ngã gãy răng, mà vì muốn ngăn cản ba đi lấy sổ hộ khẩu để đăng ký kết hôn với Lạc Du, cho nên cậu đã cố ý ngã.
Đúng là vất vả cho cậu rồi.
Chỉ là phải trả cái giá lớn như vậy mới ngăn trở được một lần, vậy lần sau thì sao?
Nếu mọi thứ chưa được giải quyết thì nó vẫn sẽ tiếp tục.
Hai cậu bé ngồi đó mặt mày ủ rũ.
“Việc đầu tiên chúng ta phải làm là tìm cách để cho bọn họ không đăng ký kết hôn được.”
“Ý em là gì?”
“Dứt khoát đốt sổ hộ khẩu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.