Chương 671
Linh Linh
20/04/2024
Mà Trì Úc đứng ở phía sau Ôn Hủ Hủ, sau khi nhìn thấy cảnh này trực tiếp nhảy lên: “Cô làm cái gì đấy? Sao cô dám đánh người hả?”
“Tôi đánh cô ta đấy thì sao? Lại còn dám để chúng tôi không thể kết hôn? Lễ đính hôn ngày hôm đó của chúng tôi không thành công, không phải bởi vì cô ta sao? Tôi đánh cô ta thì thế nào?”
Lạc Du đưa tay ra tát, toàn bộ vẻ mặt đều rất dữ tợn.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, vẻ trong sáng, cởi mở trong ngũ quan của người phụ nữ này đều đã thay đổi. Rõ ràng trước đây cô ta chỉ là một người phụ nữ chuyên tâm, trong mắt ngoại trừ y dược mà cô ta yêu thích nhất thì không có thứ gì khác.
Nhưng mà bây giờ, Ôn Hủ Hủ che mặt nhìn vẻ mặt của cô ta.
Đột nhiên, cô nghĩ đến Cố Hạ trước đây, nghĩ đến dáng vẻ dữ tợn và vặn vẹo của cô ta lúc đó.
Hơn nữa, dường như còn kinh khủng hơn!
Tại sao cô ta lại trở thành thế này?
Trì Úc đã hoàn toàn bùng nổ!
“Mẹ nó! Tôi thấy cô cũng muốn bị đánh đấy!” Anh ta hét lên giận dữ, gần như là không hề do dự đưa chân lên đá vào người phụ nữ này.
“Á…”
Trong nháy mắt, chỉ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của người phụ nữ trong sân!
Tất cả mọi người đều sững sờ khi một lần nữa nhìn thấy người phụ nữ này bị Trì Úc đá bay, đập mạnh xuống đất cái “Rầm”.
ĐM!
Thấy vậy Ôn Hủ Hủ cũng quên cái đau trên mặt mình.
Kể cả Hoắc Tư Tước vừa đi vào, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này thì gân xanh trên trán cũng giật mạnh.
“Tư Tước! Tư Tước cháu đến rồi? Mau, cháu mau nhìn xem hai người này đã làm chuyện gì tốt ở đây, bọn nó đá Tiểu Du thành như vậy cháu mau dạy dỗ bọn nó đi!”
Lạc phu nhân tinh mắt chợt phát hiện ra Hoắc Tư Tước, lập tức khóc lóc kêu lên bên cạnh Lạc Du.
Nghe thấy vậy, Ôn Hủ Hủ liền quay đầu nhìn lại.
Khi phát hiện ra người này quả nhiên đã đến ở phía sau thì sắc mặt cô cũng lập tức thay đổi.
Xong rồi, lần này hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình.
Hoắc Tư Tước bước tới, nhìn thấy Lạc Du quả nhiên đang nằm dưới đất không thể động đậy thì ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo, cả người liền bao trùm một lớp khí lạnh rất đáng sợ.
“Các người đang làm gì đây? Ăn no không có chuyện gì làm sao? Chạy đến đây đánh người?” Hắn liếc nhìn Trì Úc.
Con người Trì Úc, cũng thuộc loại hỗn thế ma vương không sợ trời không sợ đất ở thành phố A, nhưng lại rất sợ người anh họ này.
Nghe hét như vậy, sự kiêu ngạo của anh ta cũng hạ xuống.
“Tôi… tôi lại không phải cố ý muốn đánh cô ta, là cô ta đánh đồ ngốc trước được chứ!” Anh ta ấp úng kéo Ôn Hủ Hủ ra đỡ.
Thế là Ôn Hủ Hủ đứng ở đó, cuối cũng đã nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông đi vào này dừng ở trên người cô.
Ôn Hủ Hủ: “…”
“Tôi đánh cô ta đấy thì sao? Lại còn dám để chúng tôi không thể kết hôn? Lễ đính hôn ngày hôm đó của chúng tôi không thành công, không phải bởi vì cô ta sao? Tôi đánh cô ta thì thế nào?”
Lạc Du đưa tay ra tát, toàn bộ vẻ mặt đều rất dữ tợn.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, vẻ trong sáng, cởi mở trong ngũ quan của người phụ nữ này đều đã thay đổi. Rõ ràng trước đây cô ta chỉ là một người phụ nữ chuyên tâm, trong mắt ngoại trừ y dược mà cô ta yêu thích nhất thì không có thứ gì khác.
Nhưng mà bây giờ, Ôn Hủ Hủ che mặt nhìn vẻ mặt của cô ta.
Đột nhiên, cô nghĩ đến Cố Hạ trước đây, nghĩ đến dáng vẻ dữ tợn và vặn vẹo của cô ta lúc đó.
Hơn nữa, dường như còn kinh khủng hơn!
Tại sao cô ta lại trở thành thế này?
Trì Úc đã hoàn toàn bùng nổ!
“Mẹ nó! Tôi thấy cô cũng muốn bị đánh đấy!” Anh ta hét lên giận dữ, gần như là không hề do dự đưa chân lên đá vào người phụ nữ này.
“Á…”
Trong nháy mắt, chỉ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết của người phụ nữ trong sân!
Tất cả mọi người đều sững sờ khi một lần nữa nhìn thấy người phụ nữ này bị Trì Úc đá bay, đập mạnh xuống đất cái “Rầm”.
ĐM!
Thấy vậy Ôn Hủ Hủ cũng quên cái đau trên mặt mình.
Kể cả Hoắc Tư Tước vừa đi vào, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này thì gân xanh trên trán cũng giật mạnh.
“Tư Tước! Tư Tước cháu đến rồi? Mau, cháu mau nhìn xem hai người này đã làm chuyện gì tốt ở đây, bọn nó đá Tiểu Du thành như vậy cháu mau dạy dỗ bọn nó đi!”
Lạc phu nhân tinh mắt chợt phát hiện ra Hoắc Tư Tước, lập tức khóc lóc kêu lên bên cạnh Lạc Du.
Nghe thấy vậy, Ôn Hủ Hủ liền quay đầu nhìn lại.
Khi phát hiện ra người này quả nhiên đã đến ở phía sau thì sắc mặt cô cũng lập tức thay đổi.
Xong rồi, lần này hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình.
Hoắc Tư Tước bước tới, nhìn thấy Lạc Du quả nhiên đang nằm dưới đất không thể động đậy thì ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo, cả người liền bao trùm một lớp khí lạnh rất đáng sợ.
“Các người đang làm gì đây? Ăn no không có chuyện gì làm sao? Chạy đến đây đánh người?” Hắn liếc nhìn Trì Úc.
Con người Trì Úc, cũng thuộc loại hỗn thế ma vương không sợ trời không sợ đất ở thành phố A, nhưng lại rất sợ người anh họ này.
Nghe hét như vậy, sự kiêu ngạo của anh ta cũng hạ xuống.
“Tôi… tôi lại không phải cố ý muốn đánh cô ta, là cô ta đánh đồ ngốc trước được chứ!” Anh ta ấp úng kéo Ôn Hủ Hủ ra đỡ.
Thế là Ôn Hủ Hủ đứng ở đó, cuối cũng đã nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông đi vào này dừng ở trên người cô.
Ôn Hủ Hủ: “…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.